Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 410: Danh dự 2




Chương 410
Danh dự 2Chương 410
Danh dự 2
Tiểu Lưu cũng là người thành thật, ấn nhân trung một lúc, Hà Liễu vẫn nằm như thi thể, không nhúc nhích
Tề Hồng nhìn chằm chằm một hồi, không còn øì thú vị nữa bèn đóng cửa lại
Tiểu Lưu hết cách, chỉ có thể tìm hai người phụ nữ hỗ trợ đưa Hà Liễu đến bệnh viện, anh ta là đàn ông không có cách nào để đưa đi
Hà Liễu đến bệnh viện, chờ người đi rồi, cô ta mới mở to mắt, nhân trung khẽ động là đau, hai tay nắm chặt mép chăn, hôm nay cô ta bại rồi, những nhân duyên cô ta khổ tâm móc nối đều uổng phí rồi, cô ta rất hận
Từ khi trở về nhà, Tê Hồng vẫn vui vẻ: "Mạt Mạt, hôm nay thật sự là quá sảng khoái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạt Mạt tách lá cải trắng ra: "Đừng vui vẻ nữa, tới đây giúp tôi tách cải trắng ra
Te Hồng ngồi xuống học Mat Mạt tách lá ra: "Mạt Mạt tách lá ra để làm gì
"Lá cây bên ngoài không tốt, muối gia vị dưa chua không ngon.”
"Còn có chuyện như vậy à
"Ừm, còn phải rửa hai lần mới được
Tề Hồng tách ra một lúc lại hỏi: "Khởi Hàng đâu
Trưa nay cũng không thấy cậu ấy rồi
Mạt Mạt nói: "Đi theo Triều Dương huấn luyện rồi, nói là muốn thích ứng sớm, tránh cho đến lúc đó không theo kịp
Te Hồng: "Ngày mai đoàn văn công biểu diễn, cùng đi nhé, đi sớm sớm chút để giành chỗ
Mạt Mạt bỏ cải trắng xuống: "Được, đúng lúc tôi rang chút hạt thông
"Còn có đồ ăn vặt, quá tốt rồi, cứ quyết định như vậy đi
Tê Hồng giúp Mạt Mạt ướp xong gia vị dưa chua rồi mới về nhà, buổi tối Mạt Mạt làm ớt kho và đậu giác hầm, món chính là cơm hoa màu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chờ ăn cơm xong, Mạt Mạt rang hạt thông, Trang Triêu Dương giặt quần áo đi ra, nhận lấy cái xẻng xào đồ ăn: "Để anh rang cho, em nghỉ đi
"Anh không rõ độ lửa, rang lửa lớn quá thì không thể ăn, nhỏ quá thì không chín, em đã rang xong rồi, đến thử xem
Trang Triều Dương thổi một cái cho nguội, cắn tách ra, mắt sáng rực lên: "Hạt thông thơm nức vừa vặn
Mạt Mạt cười: "Đúng không, em rang cái này là tuyệt vời nhất
Trang Triều Dương giúp Mạt Mạt đổ ra, đựng vào trong cái gầu, buổi trưa Khởi Hàng huấn luyện một chút toàn thân đau nhức, nhưng ngửi thấy mùi thơm thì bò dậy, nắm lấy hai vốc lớn rồi lại ve phòng
Trang Triều Dương nhìn thấy mà tức giận: "Huấn luyện vẫn nhẹ nhàng cho nó rồi
Mat Mạt: "Không còn sớm nữa, ngủ đi
Trang Triều Dương về phòng nằm trên giường ôm Mạt Mạt: "Cái thai này của chúng ta nhất định là con gái
Mạt Mạt nghiêng đầu: "Anh hình như rất cố chấp với con gái thì phải
Trang Triều Dương cọ lên trán Mạt Mạt: "Con trai quá ương bướng, Khởi Hàng ở đây hơn nửa tháng, anh cảm thấy mình sống ít đi một năm rồi
Mạt Mạt cười trộm: "Anh cũng đừng chỉ muốn con gái, nếu như cho anh đều là con trai thì phải làm sao
Trang Triều Dương dùng miệng chặn lấy miệng của Mạt Mạt, đều là con trai thì quá doạ người rồi, nhà anh lớn như vậy, cả nhà đều là con trai, cả ngày hò hét ầm T, tưởng tượng thôi mà đã đau cả đầu
Mạt Mạt sờ tay lên bụng, cô có cảm giác đây là con trai, loại cảm giác này vô cùng mãnh liệt, bởi vì hai ngày nay trong giấc mơ, cô luôn mơ thấy một đứa bé trai, quan tâm cô gọi mẹ
Đoàn văn công không biểu diễn ở hội trường lớn, là ở bên ngoài quân khu, lúc Mạt Mạt và Tề Hồng đến, người đã vây quanh rất nhiều
Tề Hồng kiễng chân lên: "Đông người quá, may mà sân khấu dựng cao, nếu như mà thấp thì chỉ xem đầu người rồi
Hai người Mạt Mạt đứng bên ngoài, đại đa số đều là thôn dân lân cận và người ở đại viện, trẻ con là nhiêu nhất
Mạt Mạt không muốn chen vào bên trong, lôi kéo Tề Hồng đi tới chỗ cao, tìm bãi đất trống ngồi xuống: "Vị trí này mặc dù hơi xa, nhưng ít người, cũng có thể nhìn thấy sân khấu
Tê Hồng buồn bực ngồi bên cạnh Mạt Mạt: "Đáng tiếc không nghe thấy hát cái gì, sớm biết như vậy để tối rồi đến
Mạt Mạt: "Buổi tối mới nhiều người ấy
Tề Hồng cắn hạt thông: "Vậy thì ngồi ở chỗ này xem hội đi
Tề Hồng đột nhiên dựng thẳng lỗ tai, đè lấy tay Mạt Mạt đang cắn hạt thông: "Suyt, hình như có tiếng động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lông tơ sau lưng Mạt Mạt đã dựng đứng lên, điều đầu tiên cô nghĩ tới là rắn, chỗ các cô ngồi là sườn đất nhỏ, sẽ không có rắn chứ, cô sợ nhất là rắn đấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.