Chương 499
Trách nhiệm 1Chương 499
Trách nhiệm 1
Hướng Húc Đông có thể đi vào trong nhà đã rất thoả mãn rồi, trộm nhìn thoáng qua Trang Triều Dương, giọng mũi rất nặng nói: "Bây giờ bọn cha đi
Hướng Húc Đông quay người muốn đi, Trang Triều Dương chỉ tiền và phiếu lương thực trên bàn: "Cái này cũng cầm đi
Hướng Húc Đông đứng không nhúc nhích: "Hai đứa đã chăm sóc thằng bé, hai người bọn cha không cần đến tiền và phiếu lương thực, hai đứa giữ lại đi
Trang Triều Dương không nói gì nhét vào trong tay Hướng Tịch: "Chúng tôi không cần, chúng tôi chăm sóc Hướng Tịch là để tích phúc tích đức cho đứa nhỏ chưa ra đời, ông đừng nên suy nghĩ nhiều
Hướng Húc Đông há to miệng, Mạt Mạt đẩy Lưu Miểu đang đứng ngốc ở đấy, Lưu Miểu kịp phản ứng: "Ông Hướng, nhà chị Mạt Mạt thật sự không cần, chúng ta đi thôi, lát nữa tuyết lại rơi nhiều thì sẽ không đi được
Hướng Húc Đông nhìn Mạt Mạt và Trang Triều Dương, ôm chăn mền: "Cảm ơn
Nói xong Hướng Húc Đông quay người rời đi, Lưu Miểu dắt tay Hướng Tịch nói tạm biệt với Mạt Mạt
Trang Triều Dương mặc xong quần áo: "Vợ à, anh không cần đưa đi, trong đồn đang dọn tuyết, anh về đồn trước nhé
Mat Mạt: “Được.” Hướng Húc Đông di tương đối chậm, nhìn thấy bóng lưng của Trang Triều Dương ở phía xa xa, đứng đấy nhìn một lúc, Hướng Tịch ngoẹo đầu: "Ông nội, mặc dù mặt chú ấy lạnh lùng, nhưng chú ấy là người tốt
Hướng Húc Đông lau nước mắt, đúng vậy, con trai cả là người tốt, ông ấy mới biết, tính cách của con trai cả giống người vợ trước, người phụ nữ ấm áp kia, có thể sinh ra được đứa con thật tốt, sững sờ là bởi vì ông ấy mà biến thành như thế này, ông ấy hối hận rồi
Hướng Húc Đông cúi đầu nhìn Hướng Tịch: "Biết vì sao lại đặt tên cho cháu là Hướng Tịch không
Hướng Tịch lắc đầu, Hướng Húc Đông nói: "Ông hy vọng cháu có thể giống như chú ấy, làm một người chính trực có trách nhiệm
Mạt Mạt dọn dẹp phòng xong, đã biết Lưu Miểu nhất định sẽ quay lại: "Đi rồi hả
Lưu Miểu gật đầu: "Đi rồi ạ, em tiễn bọn họ ra khỏi quân khu
"Hướng Húc Đông sao lại đến tìm em
Lưu Miểu xoa xoa đôi tay lạnh cóng đỏ ửng nói: "Quân đồn muốn tra xét người, ông Hướng muốn vào đại viện tìm đứa bé, không dám tìm hai người, chỉ có thể tìm em, em đưa ông Hướng vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạt Mạt rót cho Lưu Miểu chén nước cầm cho ấm tay, tiếp tục hỏi: "Sao ông ta biết đứa bé ở đây
Lưu Miểu nắm chặt cái chén tức giận nói: "Chiều hôm qua ông Hướng và người trong quân đôn đền thị trấn, muốn đi thăm đứa nhỏ, kết quả không thấy đứa bé đâu, chất vấn Liên Thu Hoa mới biết được đưa đến nhà của Ngô Giai Giai, ông ấy lo lắng cho đứa bé, vội vàng bất chấp đi trong tuyết trở lại, đúng lúc hôm qua em không ở trong bệnh viện, ông ấy không vào được, sáng hôm nay dậy thật sớm để tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoá ra chuyện là như vậy: "Sau này Hướng Húc Đông nuôi đứa nhỏ sao
Lưu Miểu gật đầu: "Ông Hướng nói ông ấy nuôi, trước khi đi, em còn dùng phiếu lương thực đổi 5 cân bột ngô và bánh bao nữa
Đáng tiếc em không thể đổi nhiều, nếu không đều đổi hết cho ông Hướng rồi
Mạt Mạt: "Ông ta giữ lại chút tiền và phiếu lương thực, sau này có lúc dùng đến
Lưu Miểu: "Có tác dụng gì cơ chứ
Mạt Mạt nêu ví dụ: "Bị ốm thì đi khám bệnh, mua chút vật dụng hàng ngày
Lưu Miểu cười hì hì: "Em đưa cho ông Hướng không ít thuốc đâu, nhưng mà vật dụng hàng ngày quả thật là em không nghĩ tới, chị Mạt Mạt, cuối tuần em được nghỉ, em sẽ đến thôn Tiểu Câu thăm ông Hướng
Mạt Mạt xoa đầu Lưu Miểu: "Đi thì cũng len lén đi thôi, đừng để người khác thấy được, suy cho cùng bọn họ là người được điều xuống cơ sở để rèn luyện
Lưu Miểu gật đầu: "Em sẽ cẩn thận
Mat Mạt hỏi: "Tôn Nhuy đến quay rối em à?”
Lưu Miểu bĩu môi: "Đúng vậy, em gái đó thật phiền, nhưng mà hai ngày gần đây không tới, chắc là cô ta đã nghĩ thông rồi
"Không phải cô ta nghĩ thông suốt, mà là gần đây cô ta gặp chút phiền toái, sau này nếu như cô ta lại tìm em, em cứ báo cáo lãnh đạo
"Báo cáo lãnh đạo là cô ta sẽ không tới nữa sao
Mạt Mạt gật đầu: "Bây giờ cô ta sợ nhất là gặp lãnh đạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chị Mạt Mạt, em nhớ rồi, em còn có việc, em đi đây"
"Ừm”