◎ Canh hai ◎
Không sai, Tống Phương Viễn nghĩ đến người giúp đỡ chính là Cao Sân
Hắn nghĩ, hai lần trước Cao Sân tìm chứng cứ đều tìm được ngay tắp lự, điều này chứng tỏ Cao Sân có thiên phú trong lĩnh vực này
Cao Sân có đầu óc, hắn lại có quyết tâm, nhất định có thể bắt được
Tống Phương Viễn càng nghĩ càng thấy khả thi, khí thế hừng hực trở về sân nhỏ
Cùng lúc đó, nhà Tiêu Bảo Trân cũng đang bận rộn
Mùa đông sắp đến, nhà nào cũng muốn muối dưa chua
Mấy năm trước Cao Kính phải đi làm, Cao Sân thì không dậy nổi, nên nhà này chưa từng muối
Năm nay có Tiêu Bảo Trân, thấy món dưa chua thèm chảy nước miếng, nên Cao Kính đã lấy cái vại đựng dưa chua của mẹ mình ra, chùi rửa kỹ càng rồi phơi khô
Hôm nay, sau khi dự họp về, cả nhà Tiêu Bảo Trân liền bắt tay vào muối dưa chua
Họ bóc vỏ cải bẹ trắng già, dùng muối xoa để rút bớt nước, sau đó vắt khô, lại rải muối thô vào giữa các lớp lá rồi cho vào vại
Kiên nhẫn chờ một hai tháng, là có thể ăn dưa chua giòn ngon
Cao Kính có sức lực, đảm nhiệm việc bỏ cải bẹ đã xoa muối vào vại, Tiêu Bảo Trân và Cao Sân thì xoa muối lên cải bẹ
Mỗi người một việc, cả nhà bận rộn khí thế ngất trời
Đúng lúc này, Tống Phương Viễn đến
Hắn đứng ngoài cửa, không vào mà thò đầu vào nhìn, "Tiểu Cao đồng chí
Tiểu Cao đồng chí
Trong nhà có hai người tên Tiểu Cao, đồng thời ngẩng đầu lên, "Ai vậy
Tống Phương Viễn bước thêm vài bước, "Ta tìm Cao Sân
"Ngươi tìm ta
Tay Cao Sân vẫn không ngừng, hắn cầm nắm muối thô, rẽ lá cải trắng ra rắc, rắc đều vào các kẽ lá, xem như hoàn thành được một nửa một cây dưa muối
Hắn tiện miệng hỏi: "Ngươi tìm ta có chuyện gì
"À, chúng ta ra ngoài nói chuyện được không
Tống Phương Viễn gãi đầu, rồi lại sờ mũi, vẻ mặt lúng túng
Trong lòng hắn nghĩ, Cao Sân vẫn còn là thằng nhóc con, cùng lắm là một thiếu niên
Hắn cảm thấy mình mở miệng muốn hợp tác với Cao Sân thì có chút mất mặt, nên muốn gọi Cao Sân ra ngoài, tìm chỗ không người mà bàn bạc kín đáo
Cao Sân đâu có quen Tống Phương Viễn, hơn nữa, hắn còn có chút không ưa Tống Phương Viễn
Lần trước Tống Phương Viễn gọi hắn là đồ ngốc là một chuyện, hai nữa, là vì Cao Sân nghe nói tên này suýt chút nữa đính hôn với chị dâu của mình
Hắn đã ngoại tình không nói, còn đổ hết lỗi lên đầu Tiêu Bảo Trân
Hiện tại, Cao Sân coi Tiêu Bảo Trân như chị gái ruột thịt, thậm chí còn thân hơn chị gái ruột
Bởi vậy, hắn càng nhìn càng không ưa Tống Phương Viễn
Hắn không buồn ngẩng đầu, giọng lạnh tanh nói: "Không được, ngươi có gì cứ nói ở đây, rốt cuộc có chuyện gì
Tống Phương Viễn hết sức khó chịu, nhìn quanh một lượt, nhưng vẫn không nói vào chính sự
Thấy trong sân không có ai, hắn lại nói, "Vậy có thể cho Tiêu Bảo Trân tránh mặt một lát được không
Ta muốn nói riêng với hai anh em, chuyện này quan trọng lắm, thật sự rất quan trọng
Nghe vậy, Tiêu Bảo Trân suýt chút nữa ném cải trắng vào mặt Tống Phương Viễn, "Ngươi có sao không vậy
Ở nhà ta mà ngươi lại muốn đuổi ta đi
Tống Phương Viễn, chẳng lẽ ngươi còn tưởng hai nhà ta còn thân thích sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không phải..
Không phải ý đó
Tống Phương Viễn thực sự vừa lúng túng vừa sốt ruột
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai anh em Cao gia cũng giận nói: "Có chuyện gì cứ nói tại đây, không thì ngươi đi nhanh lên, đừng nói nữa
Cả nhà Tiêu Bảo Trân đều không kiên nhẫn nhìn Tống Phương Viễn, Cao Sân đã đứng dậy định đuổi hắn đi
Tống Phương Viễn đành phải thỏa hiệp, "Vậy hay là chúng ta vào nhà nói chuyện
Mấy người chúng ta vào trong nhà
Hắn ra vẻ thần thần bí bí, khiến cả nhà khó chịu, nhìn nhau một chút, Tiêu Bảo Trân nói, "Vậy thì vào đi
Cả nhà rũ muối trên tay, đi rửa rồi dẫn đầu vào nhà
Tống Phương Viễn cũng theo sau vào phòng
Vào phòng rồi, không ai nói gì
Tống Phương Viễn như kẻ trộm, cứ ngó trước nhìn sau
Thật ra trong lòng hắn biết anh em Cao gia không ưa mình, cũng là vì chuyện từ hôn
Nhiều lần Tống Phương Viễn gặp Cao Kính trong xưởng, muốn chào hỏi nhưng Cao Kính chỉ gật đầu cho có, chẳng nói gì mà đi ngay
Hơn nữa, Tống Phương Viễn cũng sợ việc mình bị kẻ hái hoa tặc theo dõi sẽ dẫn đến việc anh em Cao gia có thành kiến với mình
Bởi vậy, thấy không ai nói gì, hắn liền lên tiếng trước, nói về mục đích của mình, "Mọi người đều biết đó, tên hái hoa tặc kia nhắm vào tôi mà đến, hiện tại tôi chỉ muốn bắt cho bằng được kẻ này, đưa hắn đến nông trường cải tạo, để hắn bước lên con đường của người bần nông trung hạ
Hắn thao thao bất tuyệt, trước hết mắng tên hái hoa tặc một trận, rồi nói: "Hôm nay tôi đến đây muốn thương lượng với mọi người, tôi và hai anh em hợp tác bắt trộm
Cao Sân thì lo tìm tên hái hoa tặc, còn tôi thì lo bắt người, mọi người thấy thế nào
"Tại sao chúng tôi phải hợp tác với anh
Cao Kính hỏi lại
Tống Phương Viễn chỉ Tiêu Bảo Trân, "Anh cũng có vợ rồi, anh không sợ tên hái hoa tặc đó ngày nào đó sẽ đến ăn trộm quần áo rồi thấy vợ anh xinh đẹp mà sinh ý đồ sao
Người ta vẫn nói, không sợ trộm đồ, chỉ sợ trộm để ý, anh không sợ hắn lén đến nhìn trộm vợ anh tắm rửa sao
"Chúng ta hợp tác bắt trộm, hiệu suất sẽ nhanh hơn, bắt được sớm thì mọi người cũng đỡ lo lắng suốt ngày, mọi người thấy sao
Nói đến đây, Tống Phương Viễn đã nghĩ bụng thầm vui sướng
Hắn đã lên kế hoạch xong xuôi
Đến lúc bắt được trộm thật thì hắn sẽ nhận hết công lao về mình, dù sao thì hắn là người chịu trách nhiệm bắt người mà
Chẳng phải hắn mới là người làm náo động hay sao
Ừm, không chừng bắt được tên hái hoa tặc này, lãnh đạo nhà máy thép thấy cao hứng sẽ đề bạt hoặc thưởng gì cho hắn cũng nên
Đến lúc đó, hắn sẽ nhận hết công lao, của tốt sẽ vào tay hắn hết
Dù vậy, Tống Phương Viễn không hề nói ra điều này
Hắn hỏi Cao Sân: "Thế nào
Anh có đồng ý không
Ngồi bên cạnh, Tiêu Bảo Trân không khỏi liếc mắt
Nàng có dị năng, ngoài việc chữa bệnh cho người khác, còn có thể cảm nhận được cảm xúc của người khác
Nàng có thể cảm thấy Tống Phương Viễn đang nghĩ gian, chẳng khác gì kẻ trộm gà chồn
Nàng không nói gì, Cao Sân cũng không trả lời ngay mà nói: "Ngươi cứ về đi, chờ tin của ta
Để ta nghĩ đã rồi sẽ thông báo cho ngươi, ngươi cứ về trước đi
"Được, nhưng các người nhớ suy nghĩ kỹ đấy nhé, cẩn thận suy nghĩ vào, một ngày không bắt được tên trộm này, sân nhà chúng ta một ngày không được yên ổn
Trước khi đi, Tống Phương Viễn còn nhấn mạnh, sau đó mới về nhà
Hắn vừa đi, ba người trong nhà liền xúm lại với nhau
"Mọi người có tin những lời hắn vừa nói không
Cái chuyện hắn muốn bắt trộm ấy
Cao Sân lên tiếng trước
Tiêu Bảo Trân: "Tin chứ, hiện giờ cả sân ai cũng lườm hắn, chắc chắn hắn đang muốn bắt trộm để lấy lại danh dự của mình, nhưng tôi không ngờ là hắn lại tìm đến hai người các cậu hợp tác đấy
Cao Kính gõ tay xuống bàn cười nói: "Chị Bảo Trân, chị có biết tại sao hắn lại muốn Tiểu Sân lo tìm người mà hắn thì lo bắt không
"Bắt người dễ làm náo động mà
Tiêu Bảo Trân nói
Cả nhà nhìn nhau cười một tiếng, đều nhận ra ý đồ của Tống Phương Viễn
Tống Phương Viễn này đúng là xem cả nhà bọn họ như đồ ngốc, chỉ muốn kiếm người làm không công thôi
"Hay là đừng giúp nữa, cứ để cho hắn tự lo liệu đi
Tiêu Bảo Trân nói thẳng
Cao Kính lắc đầu: "Bắt thì vẫn phải bắt, tên hái hoa tặc đó là mối họa, sớm muộn cũng phải diệt trừ, nhân lúc hắn đang thù Tống Phương Viễn, tìm cơ hội bắt hắn là tốt nhất, nhưng không thể để Tống Phương Viễn chiếm lợi dễ dàng được
"Vừa muốn bắt trộm, lại không thể cho hắn hưởng lợi, vậy các cậu định làm gì
Tiêu Bảo Trân tò mò
Lần này hai anh em Cao gia liếc nhìn nhau, trên mặt đều nở nụ cười gian
Cao Kính nói: "Hắn không phải muốn làm náo động sao
Lần này ta cho hắn nổi tiếng luôn
"Đúng vậy đó, nhất định sẽ làm cho hắn nổi danh khắp cả xưởng thép
Cao Sân cũng cười nham hiểm
Tiêu Bảo Trân nhìn hai anh em với vẻ mặt nham hiểm, không hiểu họ đang nói gì, liền quay người đi làm dưa muối
Cao Kính cùng em trai tụ lại, nhỏ giọng bàn bạc một hồi, đưa ra được một kế sách
Sau đó Cao Kính ra khỏi nhà đi tìm Tống Phương Viễn để hồi đáp
Tống Phương Viễn nghe nói hai anh em Cao gia đồng ý hợp tác với hắn, hơn nữa Cao Kính cũng sẽ tham gia vào, cùng hắn tham gia bắt trộm
Dù sao ba thằng thợ đóng giày cũng bằng Gia Cát Lượng mà, Tống Phương Viễn vô cùng mừng rỡ, "Được thôi, vậy khi nào chúng ta tụ họp để lên kế hoạch
"Lên kế hoạch thì khỏi cần bàn nữa, ta với em ta đã lên kế hoạch xong rồi
Ngươi có muốn nghe thử không
Cao Kính nghiêm trang nói
Tống Phương Viễn: "Nghe chứ, sao lại không nghe
Cao Kính liền nói cho hắn nghe kế hoạch của mình: "Nói ngắn gọn thì kế hoạch này là đặt bẫy để dụ tên hái hoa tặc đó đến gây án rồi chúng ta bắt tại trận, đưa hắn đến đội an ninh
"Nhưng mà đặt cái bẫy gì bây giờ
Tên hái hoa tặc kia rất cảnh giác, lại còn chạy rất nhanh nữa chứ, ta đuổi mấy lần mà không kịp
Tống Phương Viễn nhắc đến lại càng tức giận, cảm thấy mình thật vô dụng
"Hắn là hái hoa tặc, hắn khẳng định thích xem nữ nhân xinh đẹp, ngươi giả dạng làm nữ nhân xinh đẹp trốn ở trong phòng, chờ hắn tiến đến muốn giở trò lưu manh thì chúng ta liền xông vào bắt người, cái này không được sao
"Ta
Giả nữ nhân
Tống Phương Viễn mắt suýt chút nữa rớt ra ngoài, chỉ chỉ mũi mình, "Vì sao không phải ngươi đến đóng giả
"Ngươi xem chiều cao của ta xem, có ai nữ nhân cao như vậy sao
Cao Kính một mét tám mấy, muốn mà giả dạng nữ nhân mang tóc giả, phỏng chừng cũng không ai tin
Tống Phương Viễn nhìn Cao Kính, lại nhìn mình, xác thực, chiều cao của hắn một mét bảy mấy, trong xưởng thật nhiều nữ công nhân lại cao lại khỏe lại xinh đẹp, để hắn đến đóng giả là giống nhất
Nhưng mà Tống Phương Viễn vẫn không vượt qua nổi cửa ải trong lòng, rất do dự, "Ta đây đường đường đại trượng phu, giả gái, truyền đi còn ra thể thống gì, có muốn hay không tìm nữ nhân thật đến giả bộ a
"Ngươi nghĩ đẹp quá, ai sẽ đồng ý
Lại nói vạn nhất cô đồng chí kia bị hái hoa tặc làm ngã, đã làm gì chuyện xấu, trách nhiệm này ngươi gánh nổi sao
Cao Kính hỏi ngược lại
"Thế nhưng, sự trong sạch của ta cũng là sự trong sạch a
Vạn nhất hắn đem ta làm ngã thì làm sao xử lý
Khóe mắt Cao Kính giật giật, "Hắn làm ngã ngươi thì sao
Hắn còn có thể làm gì ngươi nữa
Hơn nữa đến lúc đó ta ở ngay cửa, ngươi hô một tiếng ta liền xông vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[📢 tác giả có lời nói ] Tống Phương Viễn: Sự trong sạch của ta cũng là sự trong sạch..