Thập Niên 60: Đại Viện Nàng Dâu Ăn Dưa Hằng Ngày

Chương 64: Đêm trừ tịch trận đại chiến kia




"Ngươi mới là đồ rắn chuột một ổ, ngươi mới là đồ nát người, ngươi cùng Trần Vĩnh Thắng một cái thối xxx một cái nát xxx
Hai người các ngươi đều là xxx, đồ ngốc x, cho lão nương xxx
Tiêu Phán Nhi cuối cùng thốt ra những lời này, phần sau quả thực là khó nghe, liên tiếp những từ thô tục
Tiêu Bảo Trân nghe xong những lời này, lập tức kéo Cao Sân ra phía sau mình, còn dùng ánh mắt ra hiệu hắn mau về nhà
Những người khác cũng thế, khi nghe Tiêu Phán Nhi nói những lời đó, vội vàng quát bảo con mình trở về
Còn về đám người lớn bọn họ… Dĩ nhiên là muốn tiếp tục xem trò vui
Kiên định không thay đổi
Tất cả mọi người nghe những lời tục tĩu bên tai, đều mang vẻ mặt phức tạp nhìn Tiêu Phán Nhi
Tiêu Phán Nhi cũng đã gả đến đây một thời gian dài rồi, bọn họ chưa từng thấy nàng có bộ dạng này, cũng không nghĩ rằng một Tiêu Phán Nhi trông ôn nhu lại có thể chửi bới om sòm như vậy, thật đúng là người không thể nhìn mặt mà bắt hình dong
Tài chửi người của Tiêu Phán Nhi thực sự khiến tất cả mọi người phải há hốc mồm kinh ngạc
Tuy kinh ngạc, nhưng ngược lại không ai cảm thấy Tiêu Phán Nhi mắng sai
Cái Hà Tiểu Yến này chính là đồ điên không biết lý lẽ, rõ ràng là đàn ông mình làm sai chuyện, còn không biết xấu hổ đến gây sự, bị mắng là còn nhẹ, người ta không đánh chết ngươi đã là khách khí rồi
Ngược lại phản ứng của Tiêu Phán Nhi khiến mọi người sáng mắt ra
Có người túm tụm lại nói nhỏ, "Cái Phán Nhi này bình thường trông có vẻ không hung dữ gì, không ngờ đối với chồng mình lại tốt đến vậy
"Đúng đấy, người phụ nữ này biết bênh vực chồng, biết vun vén cho gia đình, là người tốt đấy
"Trước kia ta còn gặp một người, người nhà cãi nhau với người ngoài, cô vợ kia vậy mà cùi chỏ quay ra ngoài, không giúp chồng mình mà lại giúp người khác, thật sự là không ưa nổi
"Phán Nhi cái này tuy mắng khó nghe, nhưng cuối cùng vẫn là vì nhà mình, nàng không sai
Tiêu Phán Nhi vừa khóc lóc om sòm mắng Hà Tiểu Yến, vừa vểnh tai nghe người bên ngoài nói chuyện, nghe thấy những người hàng xóm xung quanh khen mình như vậy, trong lòng không khỏi thư thái
Từ sau khi gả về đây nàng luôn cố gắng thể hiện bản thân mình, chẳng phải là vì được tiếng tốt sao, chẳng phải là vì để tất cả mọi người khen ngợi mình sao
Hiện tại cuối cùng cũng đạt được ước nguyện, thật viên mãn
Tiêu Phán Nhi vui vẻ, càng mắng càng hăng say hơn
Nàng mắng người, lúc thì hạ thấp vũ nhục Trần Vĩnh Thắng, nói hắn là đồ cặn bã, lúc thì lại châm chọc móc máy Hà Tiểu Yến, nói mắt nàng ta mọc ở giữa hai chân, mà không thấy rõ cái loại cặn bã này
Thật là đã học được dáng vẻ chửi đổng của mấy bà nông thôn mười phần rồi
Hà Tiểu Yến ban đầu còn có sức lực mắng lại Tiêu Phán Nhi, nhưng càng mắng càng thấy mình không mắng lại được, nàng ta nói một câu thì Tiêu Phán Nhi có thể phun ra ba câu làm cho nàng ta câm nín, nàng ta cố nâng cao cổ họng, thì Tiêu Phán Nhi lập tức còn cao hơn, thế nào cũng không lại được
Một lúc sau, nghe những lời ô uế bên tai, mặt Hà Tiểu Yến tức đến trắng bệch, nhìn Tiêu Phán Nhi và Tống Phương Viễn ánh mắt vậy mà lộ ra vài phần độc địa
Trong đám người vây xem, có người đã lớn tuổi, nhận ra vẻ mặt của Hà Tiểu Yến có gì đó là lạ, bèn tiến lên khuyên giải, "Phán Nhi à, chuyện hôm nay thôi vậy đi, con mắng cũng mắng đủ rồi, tức cũng đã hết rồi, thôi thì lấy lòng khoan dung mà độ lượng, thế là được rồi
"Đúng đúng đúng, bà nói không sai, hôm nay cũng sắp đến năm mới rồi, ta không nên dây dưa với bọn họ, về sớm ăn cơm một nhà đoàn tụ mới tốt biết bao, không nên để ngày tết cũng không vui
Ngay lúc mọi người đang khuyên can, cánh tay Tiêu Bảo Trân bỗng nhiên bị giật giật
Tiêu Bảo Trân: "Ơ
Nàng quay đầu nhìn lại, đã thấy Cao Kính đang kéo tay mình, vẻ mặt có chút nghiêm túc
Tiêu Bảo Trân nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy
"Bảo Trân tỷ, chị xem bên kia kìa
Cao Kính nâng cằm lên, chỉ về phía góc hẻm đối diện
Tiêu Bảo Trân theo hướng tay hắn chỉ nhìn sang, liếc mắt thì thấy bên trong đen ngòm, không có gì cả, nhưng nhìn kỹ lại thì mơ hồ giống như thấy một bóng người, người kia trùm khăn bịt mặt, mặc áo bông hoa, cứ nấp trong bóng tối như vậy, không biết muốn làm gì
Bóng người kia cũng không biết có phải đã nhận ra điều gì không, rất nhanh lại trốn vào sâu hơn trong ngõ nhỏ
Tiêu Bảo Trân: "Đó là ai
"Không biết, em chỉ để ý thấy, vừa nãy ánh mắt Hà Tiểu Yến thỉnh thoảng lại liếc về phía đó, có khi nàng ta và người kia là một bọn
Cao Kính khẽ nói
Còn chưa đợi Tiêu Bảo Trân tiếp tục hỏi, biến cố, ngay lúc này đột ngột xảy ra
Chỉ thấy ánh mắt Hà Tiểu Yến vô tình liếc về góc hẻm, bỗng nhiên như được chỉ thị gì, ngao lên một tiếng rồi xông về phía Tống Phương Viễn
Hành động này của nàng ta nhanh đến mức người ta không kịp trở tay, chỉ thấy một bóng người lao tới, ngay sau đó là tiếng kêu thảm của Tống Phương Viễn
"A
Đồ đàn bà điên này
Ngươi buông tay cho ta
Tất cả mọi người nhìn về phía Tống Phương Viễn, chỉ thấy Tống Phương Viễn vừa mới khó khăn đứng lên, lại bị Hà Tiểu Yến nhào vào
Lần này cả hai cùng ngã xuống đất, Hà Tiểu Yến đè lên người Tống Phương Viễn, hai tay như Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, ra sức cào cấu Tống Phương Viễn
Nhìn vào sức mạnh và sự điên cuồng kia, như muốn cào cho Tống Phương Viễn nát bét ra vậy
Cũng may Hà Tiểu Yến không để móng tay dài, chỉ để lại những vệt đỏ chằng chịt, nhưng nhìn cũng rất đáng sợ, Tống Phương Viễn cả người như bị chổi quất, từ mặt đến cổ toàn là những vệt đỏ
Kỳ thực xét về đánh nhau, Tống Phương Viễn một thằng đàn ông đương nhiên đánh thắng Hà Tiểu Yến, hắn làm việc trong xưởng lâu như vậy, sức lực không phải là giả
Cho nên sau một hồi ngắn ngủi hỗn loạn, Tống Phương Viễn cố gắng giãy ra Hà Tiểu Yến, vội vàng bò dậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi đứng lên, Tống Phương Viễn giơ bàn tay lên, mắt thấy bàn tay sắp vung xuống mặt Hà Tiểu Yến thì dừng lại, dù gì hắn cũng là nam chính, một chút tiết khí vẫn là có
Tống Phương Viễn giằng co một hồi, vô cùng tức giận chỉ vào Hà Tiểu Yến, "Lần này là lão tử không đánh đàn bà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi mà còn dám động vào tao, tao đánh cho mẹ mày không nhận ra
Bà điên
Đồ thần kinh
Hắn tức giận đến run cả người, chỉ vào Hà Tiểu Yến hận không thể đánh chết nàng
Tống Phương Viễn không đánh phụ nữ, nhưng mà Tiêu Phán Nhi không quan tâm đến điều này, nàng cũng là phụ nữ đấy, đánh phụ nữ thì làm sao
Phải đến đánh công bằng mới được
Tiêu Phán Nhi vốn là mắng người cũng đã hơi mệt, định đánh trống lui quân về nhà nghỉ ngơi, ai ngờ đúng lúc này Tống Phương Viễn bị người ta đánh
Nàng thấy trên mặt Tống Phương Viễn toàn những vết đỏ, toàn là móng tay của người đàn bà cào ra, ngọn lửa giận bừng lên, xông thẳng lên đầu, hận không thể tại chỗ ăn tươi nuốt sống Hà Tiểu Yến
Tiêu Phán Nhi sải bước xông lên, đẩy Tống Phương Viễn ra, trực tiếp ngồi lên người Hà Tiểu Yến, đưa tay giáng một cái tát tai xuống, "Đồ tiện nhân, con mẹ nó
Mày dám đánh Phương Viễn nhà ta, mày coi mình là cái thá gì, xem hôm nay tao không cho mày biết mặt
Nói rồi vẫn chưa đủ giận, lại tát thêm một cái nữa xuống, đánh Hà Tiểu Yến kêu la thảm thiết
"Hai người bọn mày hại tao Vĩnh Thắng, còn dám đánh người
Hà Tiểu Yến cũng không phải dạng vừa, nàng tuổi hơn Tiêu Phán Nhi, bình thường cũng làm việc nặng, tay chân cũng không yếu
Nàng vừa nãy bị hai cái tát của Tiêu Phán Nhi làm cho choáng váng, hiện tại lấy lại sức, trực tiếp dùng lực lật người từ dưới đất ngồi dậy, lại đè Tiêu Phán Nhi xuống đất
Tình thế lập tức thay đổi, Tiêu Phán Nhi vốn là bên trên đánh người, hiện tại đảo ngược, bị Hà Tiểu Yến đấm đá tới tấp, cả tóc tai cũng bị giật mất vài sợi
Hai người đàn bà đánh nhau túi bụi, vừa giật tóc vừa tát tai, lại vừa chửi mắng tổ tông mười tám đời của nhau, cảnh tượng đó, thật sự là náo nhiệt hết sức!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.