Thập Niên 60: Đại Viện Nàng Dâu Ăn Dưa Hằng Ngày

Chương 73: Đoạt lại cái mạng này




Nói thẳng ra thì, người làm bác sĩ cũng gánh nguy hiểm, tùy tiện không dám mở miệng
Hà Tiểu Yến ngay từ đầu cảm thấy đầu óc ong ong, rối bời, giống như một mớ tơ vò, nhưng Tề Yến vừa nói đã giúp nàng tìm được mối đầu sợi, cuối cùng từ mớ cảm xúc hỗn loạn kia tỉnh táo lại
Nàng trầm mặc một hồi, giống như hạ quyết tâm, "Ta hiểu ý ngươi rồi, ta hiểu cả, chỉ cần cứu được con trai ta, mặc kệ tình huống gì xảy ra ta đều có thể chấp nhận
Nàng thậm chí chạy tới nói với bác sĩ, "Các anh cứ nói thẳng, cuối cùng mặc kệ thế nào tôi cũng không đến tìm các anh gây phiền phức, tôi có thể viết giấy cam đoan cho bệnh viện, cũng có thể viết cho anh, tôi là mẹ nó, tôi có thể quyết định
Bác sĩ nhẹ nhàng thở ra, "Cũng không đến mức thế đâu, tôi chỉ là nói phương án thôi
Giờ thì ngẫm nghĩ một chút, rồi nói, "Ở đây chúng tôi có một bác sĩ lão thành họ Giang, trước kia làm ở phòng y tế xưởng thép, nghe nói bây giờ đã về hưu, cô ấy là chuyên gia về ngoại khoa, thường xuyên đến bệnh viện chúng tôi hướng dẫn, không biết mọi người có nghe nói đến người này không
Đột nhiên nhắc đến chuyện này, tất cả đều có chút ngơ ngác, nhìn nhau, trong mắt toàn vẻ mờ mịt
Ngược lại chồng của Tề Yến là Chu Quốc Bình chợt vỗ tay một cái, "Tôi nhớ rồi, tôi nhớ rồi, trước kia bà cụ này ở phòng y tế của xưởng chúng ta, tôi bị máy móc làm bị thương còn là bà ấy xử lý
Bác sĩ gật đầu, "Tôi nhớ là bà ấy ở ngay gần đây thôi, nếu các vị biết nhau thì có thể đến mời bà ấy, bên này tôi sẽ thương lượng với lãnh đạo, có thể mượn phòng phẫu thuật và thiết bị dược phẩm của bệnh viện, để bác sĩ Giang đến phẫu thuật cho cháu bé, như vậy có thể giữ được mạng sống
Bác sĩ dứt lời liền chào rồi nói bên trong còn bận việc, để bọn họ suy nghĩ kỹ, nghĩ kỹ rồi thì đi mời bác sĩ Giang
Lần này cuối cùng đã thấy được hy vọng, mọi người lại nhanh nhẹn hẳn lên
Lúc này Tề Yến cũng nhớ ra, "Tôi có nghe người ta nhắc đến bác sĩ Giang này, bà cụ đó trước giải phóng đã là bác sĩ rồi, cũng không biết làm được bao lâu, lúc về hưu thì làm ở phòng y tế nhà máy mình, nghe nói phòng y tế nhà máy mình là một tay bà ấy gầy dựng lên
Nàng nhíu mày, "Có ai biết nhà bà ấy ở đâu không
Vừa dứt lời, một người đàn ông to lớn giơ tay, mọi người đều nhìn người đàn ông này, có chút bất ngờ
Người này là chồng của Kim Tú Nhi, tên Lý Đông Xương, hắn nói, "Tôi biết, tôi còn là bà con xa với bà ấy, nhà bà ấy ở ngay gần đây
Mọi chuyện đang tiến triển theo chiều hướng tốt, tâm tình mọi người cũng đã ổn hơn không ít
Bây giờ Tề Yến bắt đầu chỉ huy, chỉ định chồng mình và Lý Đông Xương, với một cậu con trai nữa, bảo ba người bọn họ đi mời bác sĩ, rồi lại bảo Cao Kính cùng một cậu con trai khác đi tìm cảnh sát, để cảnh sát bắt Trần Vĩnh Thắng, bọn họ bận giải quyết chuyện của Trần Siêu nên chưa có thời gian nói lý với Trần Vĩnh Thắng
Còn nàng cùng Tiêu Bảo Trân, thì ở lại đây trông coi Trần Siêu, tránh cho xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn
Mọi chuyện tiến hành ngược lại rất thuận lợi, không lâu sau, Chu Quốc Bình đã dẫn bác sĩ Giang đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thoáng qua, bác sĩ Giang là một bà lão tóc hơi bạc, tinh thần ngược lại rất tốt, ánh mắt sắc bén, mái tóc được chải gọn gàng
Bà cụ khoảng hơn sáu mươi tuổi, vừa mới ăn cơm tất niên ở nhà thì bị một đám người gõ cửa, mở cửa ra thì họ xúm vào kể lể một tràng tình hình hiện tại
Bà lão không từ chối, hỏi thăm vài câu rồi vội vàng đi ra, cố sức chạy đến bệnh viện
Trên đường đi, bà đã hỏi rõ tình hình của bệnh nhân, cũng biết mình sẽ qua làm phẫu thuật cho bệnh nhân
Cho nên sau khi vào phòng cấp cứu, bác sĩ Giang hoàn toàn không nói chuyện thừa với người khác, trực tiếp đi kiểm tra tình hình của Trần Siêu
Ca phẫu thuật này bà vừa là người mổ chính, cũng là bác sĩ gây mê, đương nhiên phải sớm đánh giá tình hình của Trần Siêu, xem có thể phẫu thuật được hay không
Bác sĩ Giang kiểm tra tình trạng cơ thể Trần Siêu một hồi, sau đó gật đầu, "Có thể phẫu thuật
Mọi người nghe thấy vậy, tự nhiên đều thở phào nhẹ nhõm
Bác sĩ Giang: "Tình hình khẩn cấp, mọi người đến đủ thì bắt đầu thôi
Mấy người khác nghe mà khó hiểu, trong lòng tự nhủ chẳng phải bác đã ở đây rồi sao, còn đợi ai nữa
Bên này đang nói, thì Lý Đông Xương và cậu trai vừa đi mời người cũng quay lại, hai người hớt hải chạy vào
Vừa vào tới, chưa kịp thở đều hơi đã vội nói, "Bác sĩ Giang, vừa rồi bác bảo chúng tôi đi mời người, họ không đồng ý không đến
"Cái gì
"Mời ai vậy
Lý Đông Xương thở hổn hển, "Nói là mời người làm trợ thủ phẫu thuật
Mọi người vẫn còn mờ mịt, riêng Tiêu Bảo Trân thì lập tức hiểu ra
Một ca phẫu thuật chỉ có bác sĩ mổ chính thì chưa đủ, còn cần bác sĩ gây mê, ngoài ra còn phải có trợ thủ, nhiều ca phẫu thuật lớn còn có hai ba trợ thủ, bác sĩ mổ chính phụ trách công việc chủ yếu, trợ thủ thì đứng bên cạnh hỗ trợ
Bây giờ mọi thứ giản lược, bác sĩ Giang một mình phụ trách cả mổ chính và gây mê, nhưng mà không có trợ thủ, một mình bà cũng không thể làm được
Sắc mặt bác sĩ Giang trở nên khó coi, "Mạng người là chuyện hệ trọng, sao họ lại không đồng ý
Họ nói như thế nào
"Chẳng phải bác bảo tôi đi mời bác sĩ phòng y tế xưởng thép sao
Sau khi nghe nói thì bọn họ đều nói không đồng ý, không đến được
Lý Đông Xương liền thật thà nói, "Có một người thì đến cửa cũng không mở, sau khi nghe xong liền bảo không đồng ý, còn một người thì ngược lại có mở cửa, nhưng cũng bảo không làm được, anh ta nói anh ta tốt nghiệp trường hồng chuyên thì chỉ làm qua mấy ca phẫu thuật đơn giản, phẫu thuật phức tạp thế này chưa làm bao giờ, cũng không giải quyết được
Trong chốc lát tất cả đều ngơ ngác, "Vậy phải làm sao bây giờ
Có người còn thất vọng, "Sao lại xui xẻo như vậy, mọi chuyện sao mà trắc trở thế này, vừa đúng lúc thằng con xảy ra chuyện, phòng cấp cứu bận rộn thành ra thế này, bây giờ vất vả lắm mới mời được bác sĩ đến, kết quả lại không mời được trợ thủ, rốt cuộc là chuyện quái gì thế này
Hà Tiểu Yến nghe thấy mấy lời này thì trong lòng cũng bắt đầu bất an, tâm lý bắt đầu suy nghĩ lung tung, tự nhủ có phải vì trước kia mình đối xử quá tệ với con trai nên giờ ông trời nổi giận, muốn cướp đứa con này đi, trừng phạt sự không biết trân quý của mình
Trong chốc lát, sắc mặt Hà Tiểu Yến càng thêm tái nhợt, cắn môi, khóc cũng không dám khóc thành tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong số đó, sắc mặt bác sĩ Giang là khó coi nhất, bà giận đến nỗi mặt mày xanh mét
Phòng y tế xưởng thép là một tay bà gầy dựng lên, lúc bà chưa về hưu thì phòng y tế vừa đông người phụ trách vừa được người ta tín nhiệm, sau khi bà về hưu thì dần dần trong đó nhốn nháo tạp nham, nghe nói tất cả đều là quan hệ cá nhân, khiến người trong xưởng đến khám bệnh đều không hướng đến đó nữa
Bác sĩ Giang nghe vậy tự nhiên tức giận, nhưng bà cũng không rảnh mà quản, cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại khoa trương đến mức này, chuyện quan trọng đến tính mạng con người mà lại không mời được lấy một trợ thủ trong hai vị bác sĩ
Bác sĩ Giang giận dữ, nhưng cũng không làm gì được, "Không có trợ thủ thì một mình ta không có cách nào hoàn thành ca phẫu thuật này được
Lúc này, Tiêu Bảo Trân đứng lên
"Để tôi làm trợ thủ cho bà, bà thấy được không
Bác sĩ Giang nghe tiếng liền nhìn sang, nhìn về phía Tiêu Bảo Trân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Bảo Trân chủ động giới thiệu: "Tôi không phải công nhân xưởng thép, chỉ là người cùng xóm với họ, nhưng mà tôi ở nông thôn có học qua chút y thuật từ bác sĩ, cũng từng cùng sư phụ xử lý người bị thương, tôi có thể thử xem
Cô tuy không chủ động đứng ra nhận hết mọi chuyện vào mình, nhưng dưới tình huống này thì cung cấp chút giúp đỡ cũng không sao
Dù sao cứu người một mạng, giúp được thì cứ giúp
Bác sĩ Giang thấy Tiêu Bảo Trân đứng ra liền hỏi cô một số vấn đề, đại khái là cô học những gì, trình độ đến đâu, từng xử lý qua những loại tình huống nào
Tiêu Bảo Trân từng cái trả lời xong liền chờ bác sĩ Giang nói chuyện
Sau khi cân nhắc một hồi, bác sĩ Giang nói, "Vậy cô làm trợ thủ cho ta, hai ta cùng nhau cướp mạng sống cho thằng bé này."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.