Tan làm ca đầu, Lâm lão tư vẫn như cũ chạy về nhà, lúc làm việc thì ỉu xìu như thể giây sau liền ngất đi, nhưng tiếng chuông tan làm vừa vang lên, hắn lập tức đi nhanh như bay, một đường như tia chớp lao về nhà, vừa vào cửa đã kêu lên "Mẹ ơi, con trai của mẹ sắp chết đói chết mệt rồi đây này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mười năm như một, con trai út chỉ cần đi làm về là sẽ tìm mẹ đầu tiên
Lâm lão tư không cần mẹ phải nhắc, vèo một cái đã nhảy tót vào phòng, nhìn thấy trên bàn có nửa miếng bánh đào
Hắn cười hề hề hai tiếng, vẫn là mẹ thương hắn nhất
Cầm miếng bánh đào, hắn cẩn thận cắn một miếng, tay còn lại hứng lấy vụn bánh rơi xuống, vừa thơm vừa mềm, chỉ cắn đúng một miếng nhỏ rồi không do dự nhét nốt vào túi quần, lúc nào ăn nghiền sẽ liếm sạch vụn bánh dính trong lòng bàn tay, không bỏ phí chút nào
Lâm lão tư vừa lau miệng xong thì từ phòng của mẹ đi ra, mọi người trong nhà bắt đầu đi làm về lũ lượt kéo nhau về
Chị dâu cả Lâm đang xắn tay áo ở sân chuẩn bị rửa tay, thấy Lâm lão tư từ phòng của mẹ đi ra thì cười ha hả nói: "Lão Tư nhà mình đi đứng vẫn là nhanh nhẹn nhất, chúng ta vừa mới về đến nhà mà Lão Tư đã nghỉ ngơi xong chân rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị dâu hai Lâm chuẩn bị vào bếp thì chân lại rụt về, quay người lại, mắt dán chặt vào miệng Lâm lão tư, liếc đi liếc lại
Môi Lão Tư đỏ ửng, nhìn là biết vừa mới ăn vụng đồ ăn gì
"Lão Tư, ngươi vào phòng mẹ ta làm gì
Chẳng lẽ lại lén lút ăn đồ ngon đấy hả
Lâm lão tư cười hì hì, không giận, "Chị dâu hai, chị nói gì thế, em có bao giờ lén lút ăn vụng đâu
Có phải chị có sở thích đặc biệt gì không, giữa thanh thiên bạch nhật cứ dán mắt vào mồm em nhìn như vậy
Cũng may là em, chứ người khác da mặt mỏng thì bị chị nhìn đến đỏ hết cả mặt rồi
Em thì không sao, chị dâu cứ nhìn kỹ mồm em đi, có phải mồm em đẹp trai hơn các anh không
Tuy em và anh Hai đều là do cha mẹ sinh ra nhưng chẳng hiểu sao em toàn được thừa hưởng những ưu điểm của cha mẹ, chị dâu hai nói thật lòng đi, có phải em đẹp trai hơn các anh không
Lâm lão tư có vẻ ngoài thanh tú, cứ như tiểu bạch kiểm, được cả thôn công nhận
Mỗi tội cái nết ăn không biết chừa, làm cái gì cũng không nên hồn
Đẹp thì đẹp đấy, mà có phải cơm ăn được đâu
Trong thôn có cái tên Lâm lão tư lười biếng, khéo mồm khéo miệng như tiểu bạch kiểm này, nên các thôn dân chọn rể cho con gái đều có một yêu cầu là không được đẹp trai quá, phải thật thà chất phác, khỏe mạnh, tháo vát mới là hàng đầu
Gả chồng gả chồng, cốt là phải có áo mặc cơm ăn, mọi người đều nghĩ rằng Lâm lão tư chỉ là kẻ không biết phân công việc, ăn bám vào cả đám người thôi, không thì chắc đến con cái cũng chẳng nuôi nổi
Lâm nhị tẩu bị cái tên vô lại Lâm lão tư chọc cho tức chết, số nàng sao mà khổ vậy, bà già thì thiên vị, em chồng thì lại là tên vô lại, nói thì không lại, đánh cũng không được, tức lồng ngực
Lâm lão nhị biết vợ mình lại bị lão Tư vặn cho cứng họng rồi, vợ hắn cứ chứng nào tật đấy, có phải lần đầu bị Lão Tư bắt bẻ đâu, sao không rút ra được bài học gì
Hắn bèn lên tiếng, "Lập Thu, đi vào bếp xem cơm nước thế nào rồi
Lâm nhị tẩu lườm Lâm lão tư một cái rồi quay người đi vào bếp
Lâm lão tư xị mặt, "Anh Hai, anh quản vợ anh đi, cả ngày cứ nhìn chằm chằm vào em
Lâm lão nhị tự mình rửa tay, thủ thế kiểu không nghiêng không lệch, "Ngươi cũng đâu để cho vợ ngươi mồm mép chiếm tiện nghi bao giờ
Lâm lão tư sờ mũi cười hắc hắc, thầm nghĩ là tại nàng ta tự kiếm chuyện trước thôi, kẻ nào bắt nạt được Lâm lão tư hắn chắc chưa sinh ra đâu
Lâm lão thái đã sớm nghe thấy, biết con trai út của mình có bản lĩnh gì nên chẳng lên tiếng
Bữa tối vẫn như cũ, Lâm lão thái là người chia cơm
Đầu tiên là chia cho Lão Lâm
Sau đó đến lượt các con trai
Lâm lão tam không ở nhà nên chừa lại phần cơm cho hắn
Rồi mới đến lượt con dâu
Cuối cùng là bọn trẻ con
Lão thái thái làm việc rất công bằng, mấy cô con dâu trên mặt ngoài thì nghe lời bà thái quản gia, cũng thương các con trai con gái út, nhưng sẽ không cố ý hành hạ con dâu
Bây giờ trong thôn chẳng có gì là riêng tư, chuyện trong nhà ai ai cũng đều dò xét cả
Có những gia đình đối xử với con dâu như trâu ngựa, bắt con dâu sinh con đẻ cái, việc nhà thì làm không hết, đến lúc chia cơm lại xếp sau cả con cái, đến cuối cùng gần như chẳng còn gì, chỉ còn lại canh suông có nước
Trên bàn cơm mọi người trò chuyện với nhau
Lâm lão tư và Lý Xuân Hạnh đều biết chuyện gì đã xảy ra với Lâm Nam
Hôm làm việc trên đội, bọn họ nghe người ta nói, có người phát hiện có lợn rừng ở ngoài núi, đội trưởng đã tổ chức người trong thôn đi săn, mỗi nhà phải cử ra một thanh niên trai tráng
Nhà Lâm thì có Lâm lão tam đi
Chuyện này khiến Lâm Đông Chí càng cảm thấy bất công, khốn nỗi cha mẹ thì chịu thương chịu khó, còn gia đình của nàng thì lúc nào cũng chịu thiệt nhất
Lâm Đông Chí không hiểu sao gần đây buổi tối thường hay nằm mơ, trong mơ nàng rất phẫn nộ, rất tức giận, nhưng lúc tỉnh dậy lại chẳng nhớ được gì
Nàng cảm thấy gia đình của mình không thể cứ mãi không oán không hối trả giá như thế được, mà cha mẹ làm vì gia đình nhiều như vậy, vẫn bị coi là lẽ đương nhiên, bỏ ra và nhận lại không cân bằng, nên nàng thấy rất bất công
Đương nhiên, những suy nghĩ của Lâm Đông Chí chẳng ai quan tâm, ngày nào cũng làm việc như một cái máy, cả người đau mỏi, chỉ muốn lên giường nghỉ ngơi
Lâm lão thái sắp xếp xong việc nhà cho mọi người, ai xong việc thì được tắm rửa nghỉ ngơi
Lâm Tây Tây dìu Lâm Nam về phòng
Lâm Nam vừa đi vừa lẩm bẩm nên bị anh cả Lâm Đông vô tình cười nhạo
Nếu không có Lâm Tây Tây ngăn cản thì hai người đã lao vào đánh nhau rồi
Lý Xuân Hạnh nhận phần việc cọ nồi, vốn định giao cho tam tẩu Lâm quét hộ, khổ nỗi phần của tam tẩu là giặt quần áo
Chuyện giặt quần áo lần trước Lý Xuân Hạnh vẫn còn nhớ rõ, nên đành tự mình cọ nồi, không dám giao cho Lâm tam tẩu
Bây giờ thời tiết này, quần áo buổi tối giặt xong, phơi một đêm là khô ngay, mai còn có cái mà mặc
Lý Xuân Hạnh vội vàng giục các con tắm rửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tây Tây tắm rửa trong phòng, trực tiếp lấy chậu nước, pha thêm chút nước nóng, bỏ một chút xà phòng vào
Lý Xuân Hạnh rất quý xà phòng, chỉ dùng rất ít, trong nhà chỉ có hai mẹ con nàng dùng
Lâm lão tư và hai con trai đều là đàn ông nên không cần dùng
Lâm Đông vừa đi làm về đã rửa sạch người dưới sông rồi, không cần phải tắm nữa
Lâm Nam bị đau mông nên không tiện, đành đứng trong sân nhờ Lâm Đông nhúng ướt khăn mặt lau qua loa cho xong
Lý Xuân Hạnh vừa vội vàng vừa bận rộn giục các con tắm rửa, rồi vội vàng cởi quần áo bẩn quẳng vào chậu lớn ở bên ngoài, sợ Lâm tam tẩu bưng chậu đi mất, nàng sẽ không kịp vứt quần áo vào
Lâm Tây Tây tắm rửa xong thì thay quần áo
Bộ quần áo này trông còn cũ kỹ rách nát hơn bộ ban ngày nhiều
Cứ như nàng đang mặc quần áo thừa của người lớn, lấy vải chắp vá tùm lum, các mảng vải không cùng màu với nhau, nửa trên thì màu mè hoa lá cành, nửa dưới thì toàn màu xám tro, đã cũ cả rồi, nửa trên nhiều màu sắc, màu nào màu nấy trông không được đẹp mắt, buổi tối nhìn thì còn đỡ, chứ trong phòng tối mịt, vốn đã chẳng mấy khi thắp đèn, ánh sáng trong phòng chủ yếu là ánh trăng hắt từ ngoài cửa sổ vào
Con gái tắm rửa xong thì Lâm lão tư mới được phép vào phòng, móc nốt miếng bánh đào còn lại trong túi ra
Trước vài cặp mắt dòm ngó, hắn chia năm phần lớn nhỏ bằng nhau, chia rất công bằng
Lâm Nam tinh mắt, cầm phần của mình soi lên cửa sổ, "Sao cha chia phần cho con chỗ này có vẻ như là vết răng cắn thế
Lâm lão tư xấu hổ làm mặt nghiêm, bánh mẹ hắn để lại cho hắn thì cắn một miếng thì làm sao chứ
Cũng chỉ vì ba thằng con giời này mà hắn mới chỉ dám ăn một miếng nhỏ, phần còn lại hắn còn chẳng nỡ ăn, nếu không có ba đứa con này thì hắn đã cùng vợ mình mỗi người một nửa rồi
Còn cái phần bé xíu như thế này, đến nhét kẽ răng cũng còn không đủ mà hắn lại bảo là "Vết răng gì, thích ăn thì ăn, không thì đưa đây cho ta."