[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Nam cầm bát đào trốn sang một bên, "Ăn, ta ăn
Nói rồi nhét một miếng nhỏ vào miệng
Lâm Tây Tây nhìn bàn tay nhỏ đang cầm bát đào, rồi nhìn dáng vẻ ba nàng vừa nãy, Lâm Nam bị cắn một miếng không có gì bất ngờ xảy ra xuất từ ba nàng
Tuy mới chung sống mấy ngày, nàng đã hiểu rõ ba mẹ mình lắm rồi
Lâm Tây Tây cầm bát đào trong tay có chút không muốn ăn, thấy Lâm Nam ăn bát đào như ăn món gì ngon lắm, bèn đưa bát đào cho hắn, "Nhị ca cho ngươi ăn nè
"Muội muội thật không ăn hả
Không ăn thì ta ăn thật đó
Lâm Nam vừa nói vừa nuốt nước miếng
Lâm Tây Tây không nói gì liền đưa bát đào cho hắn
Lâm Nam cười ngây ngô: "Muội muội thật tốt, sau này ta có đồ ngon cũng cho muội ăn
Lâm Đông nhìn đứa em ngốc nghếch này đúng là không chịu nổi, bèn hỏi Lâm lão tứ: "Ba, hôm nay mình có lên núi nữa không
Lâm lão tứ lắc đầu, "Không đi, lần trước đi mới có chút xíu, phải vài ngày nữa, mà tam bá của con còn chưa về nữa, hôm nay lên núi nhiều người, dễ bị người khác phát hiện
Lâm Nam đang thỏa mãn ăn bát đào, nghe ba mình cùng anh trai nói chuyện vẻ mặt ngơ ngác, "Ba, ba cùng anh hai đi làm gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm lão tứ: "Đi tìm ổ lợn rừng, con có đi không
Lâm Nam nhanh chóng lắc đầu, cảm thấy mông bị lợn rừng ủi đau điếng
Lâm Tây Tây không khỏi suy nghĩ hai người đang nói gì, cũng chỉ có Lâm Nam tham ăn kia mới tin là đi tìm ổ lợn rừng thật
Nhớ lần trước nửa đêm có thịt thỏ nướng, là hai người họ đi lên núi một chuyến, mang thỏ nướng về
Cha cô lười biếng thế kia mà lại đi săn thú trên núi, chẳng lẽ ba nàng vẫn luôn là một cao thủ săn thú ẩn mình, ham ăn biếng làm chỉ là vỏ bọc của ông, sợ bị người ta phát hiện nghi ngờ, vậy chẳng phải là sau này thường xuyên có thịt ăn hay sao
Lâm Tây Tây không khỏi hưng phấn, chẳng lẽ đây là chi tiết trong sách không hề đề cập, Lâm lão tứ còn có kỹ năng che giấu ư
Trong giây phút này ba nàng trong mắt cô cao hai mét tám
Lâm lão tứ cảm thấy con gái nhỏ nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, có khi nào do buổi tối không nhìn rõ không
Lâm Tây Tây nài nỉ nói: "Ba, lần sau lên núi dẫn con đi với nha
Con cũng muốn đi
Lâm lão tứ ngắm nghía đôi chân ngắn nhỏ của cô một hồi, liền từ chối, "Không được, chân con chạy chậm quá, yên tâm không thể thiếu phần của con, giống như lần trước ba mang về cho con đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tây Tây bị Lâm lão tứ làm cho buồn bực bĩu môi, chân cô ngắn lắm sao
Cô còn nhỏ thì chân ngắn là bình thường thôi, đợi cô lớn lên nhất định sẽ thành chân dài cho coi, với cả săn thú thì việc gì phải chạy, không phải là con mồi chạy sao
Lâm Đông không thể nhìn thấy em gái mình ủ rũ, em gái hắn nên mỗi ngày vui vẻ mới phải, mọi chuyện đã có ba mẹ cùng hắn lo rồi
Vừa rồi lúc thằng nhị nói, hắn không có lên tiếng, thằng nhị tính tình nóng nảy, làm việc không nên nói trước với nó
Nói với em gái thì ngược lại không sao, em gái hắn có đầu óc hơn cái đồ tham ăn như lão nhị kia nhiều
Lâm Đông ghé sát lại nhỏ giọng nói: "Muội muội, anh nói muội phải giữ bí mật nha, ba là muốn lên núi nhặt đồ có sẵn thôi, nếu bị người khác phát hiện, mà con chạy chậm bị người ta bắt mất thì nguy to
Lâm Tây Tây trợn tròn mắt, nói dễ nghe là nhặt, là dã thú nào ngốc nghếch đến nỗi nằm yên cho người ta nhặt
Ba cô và anh hai là đi ăn trộm đồ của người khác, mà nói cứ như thanh cao thoát tục quang minh chính đại vậy, nàng cứ nghĩ mà xem, kiểu này mới là Lâm lão tứ, chắc chắn là ông ta rồi
Uổng công lúc nãy cô còn nghĩ ba mình có kỹ năng ẩn giấu ghê gớm lắm chứ, hóa ra lại như vậy, ba cô từ hai mét tám lúc nãy trong lòng cô, giờ nghe anh trai nói xong cái 'hự' một phát quay về nguyên hình, chẳng còn cao lớn gì cả
Lâm lão tứ phát hiện con gái nhỏ nhìn mình bằng ánh mắt vẫn kỳ lạ, lúc nãy cũng kỳ lạ rồi, nhưng hai loại cảm giác này khác nhau, vừa nãy có chút giống như sùng bái, còn bây giờ thì là khinh bỉ, ý nghĩ vừa lóe lên, hắn liền vội lắc đầu, nhất định là hôm nay hắn mệt quá thôi, đây là cục cưng của hắn mà, sao nó lại đi khinh bỉ hắn chứ
Lâm Nam tò mò anh trai cùng em gái nói chuyện gì, mặc cho hắn hỏi thế nào anh hai cũng không chịu nói, quay lại hỏi em gái
Lâm Tây Tây vừa bị anh hai dặn không được nói ra ngoài, liền che miệng lắc đầu
Ngoài cửa bỗng vang lên một tiếng kêu la hốt hoảng, trong đêm tối côn trùng kêu ếch nhái, âm thanh đặc biệt vang dội
"Chết rồi, nhà lão Lâm ơi, con gái lão tam nhà các ngươi bị rơi xuống nước rồi
Những người đang nghỉ ngơi trong phòng giật mình ngã ngửa như thể vừa bật khỏi giường
Lỗ tai Lâm Tây Tây vốn dĩ rất thính, trong đầu luôn căng một sợi dây cung, nghe nói vậy bèn 'phựt' một tiếng đứt phăng
Đến rồi, đến rồi, nữ chính rơi xuống nước
Thôi xong rồi, ngày này cuối cùng vẫn là tới
Những ngày tháng yên lành của nhà cực phẩm sắp tàn
Lâm lão đầu vốn ít lời ném điếu cày xuống, xỏ giày vải đi ra, phía sau là Lâm lão thái
Hai người vừa đi ra, mấy gian phòng khác cũng chạy đến
Người tới báo tin là vợ đội trưởng, Từ Thẩm, người đã hộ tống Lâm Nam trở về từ trên núi
Lâm lão thái vừa bị tiếng thét vừa nãy làm huyệt thái dương giật thình thịch, vội vàng hỏi: "Thím Từ, có chuyện gì thế
Ai rơi xuống nước
Vợ đội trưởng, thím Từ, "Là con gái nhà lão tam nhà các ngươi, vừa nãy đi giặt quần áo ở bờ sông cùng mẹ nó, không cẩn thận bị rơi xuống nước, may mà lúc đó cũng có nhiều người giặt quần áo, chị dâu thằng Xuyên Trụ nhà mình biết bơi, nên kêu nó vớt lên, tôi vừa hay đi ngang qua, liền nhanh chóng qua đây báo tin cho các ngươi, hình như là bị sặc nước, mọi người mau qua đó xem sao, không được thì nhanh đưa đến trạm xá
"Được được, cảm ơn thím Từ, bọn ta đi ngay đây, hôm nào rảnh sẽ qua nhà mời thím ăn chè đường
Lâm lão thái nói
Thím Từ vợ đội trưởng vội xua tay, "Không cần đâu, con nít quan trọng, mọi người mau đi đi, tôi cũng qua đó xem sao
Lâm lão đầu quyết định nhanh chóng, "Lão đại mau dắt xe cút kít ra, Lão Nhị với Lão Tứ các ngươi còn trẻ mau chạy trước đến xem thế nào, bọn ta theo sau tới liền
"Sao lại đang yên đang lành mà rơi xuống nước được chứ, không biết là Lập Đông hay Đông Chí con bé nào nữa
Lâm nhị bá nương vừa đi vừa nói
Mấy đứa nhỏ bằng tuổi nhau, lại không phải người một nhà, vợ đội trưởng không biết tên, tìm tên cũng không có nên cũng chẳng nói
Lúc này không thích hợp nói chuyện, một đám người không nói gì liền hướng bờ sông đi tới
Trừ Lâm Nam đang đau mông, một đám người trong nhà đều chạy tới
Lâm Tây Tây ban đầu nắm tay mẹ Lý Xuân Hạnh, chân ngắn đi không nhanh, liền được mẹ ôm lên
Trong lòng Lý Xuân Hạnh có cảm giác hơi kỳ lạ, không biết sao lại thế, không rõ đầu đuôi
Đợi đến khi đến bờ sông
Liền thấy một vòng người đen nghịt vây quanh
Năm nay không có trò tiêu khiển nào, nghe nói có người rơi xuống nước, mấy người vốn làm lụng cả ngày không buồn nhúc nhích, vừa nghe có chuyện để hóng thì như được tiếp thêm năng lượng, cái gì mỏi lưng đau chân đều là dẹp hết, đây không phải là tất cả đều chạy đến đây rồi sao
Người quá đông, bọn họ đều không chen vào được
Lâm lão thái thét một tiếng, 'Đây là con nhà ta
Đám người tự giác lùi sang một bên, để ra một lối đi
Nếu không người ta sẽ cho rằng đây cũng là hóng hớt, mà ai chẳng là hóng hớt, dựa vào cái gì nhường đường cho những người tới sau chứ
Giờ nghe nói người nhà của người bị rơi xuống nước, ai nấy cũng tự giác tránh ra, vừa nãy nghe nói cô bé bị sặc không ít nước, thiếu chút nữa ngạt thở, mặt đều tái xanh hết cả rồi
"Con gái của ta ơi, con cũng coi như là tỉnh rồi, dọa chết mẹ, nếu không có chuyện gì thì mẹ ăn nói thế nào với cha con
Lâm tam bá nương Tôn Tứ Phán khóc ôm nửa người trên của Lâm Đông Chí...