Thập Niên 60: Tôi Dựa Vào Miệng Quạ Đen Cứu Vớt Cả Nhà

Chương 40: Sợ hãi nàng ở khẩu xuất cuồng ngôn




Sau cuộc họp của các xã viên trong đội và trong thôn, cuối cùng mọi người đã biểu quyết bằng cách giơ tay
Hơn một nửa số người đã giơ tay đồng ý
Kiếm tiền cho thôn, đây là một việc tốt, thu nhập của tập thể tăng lên, đến lúc đó các xã viên cũng sẽ được chia nhiều hơn
Thôn của họ rất bảo thủ, bao nhiêu năm nay đều không phát triển nghề phụ gì cả
Cách đó không xa, có mấy thôn khác trồng cây ăn quả, hái thuốc gì đó làm ăn rất phát đạt
Đến kỳ chia lương thực, không chỉ có lương thực mà còn có táo và tiền mặt để chia
Có người thân ở các thôn đó, thấy cuộc sống của người thân so với họ tốt lên không ít, ai mà không ghen tị
Táo dù là để người nhà ăn, hay là mang đi đổi lương thực thì đến năm sau cũng sẽ có mà dùng
Một bộ phận nhỏ không đồng ý đa phần là người già, họ sợ trong thôn chỉ lo nghề phụ mà không chú ý đến ruộng nương
Dù là nghề phụ tập thể nào, cũng không thể so sánh được với việc trồng trọt lúa màu bây giờ
Nhưng đội trưởng và bí thư chi bộ đều đảm bảo sẽ không chậm trễ việc đồng áng, họ biết bên nào quan trọng hơn
Vậy nên mọi người cũng đều đồng ý
Coi như là nhất trí thông qua, vậy thì mau chóng đến phòng vật tư của công xã xác nhận, chỉ cần họ chịu thu mua thì đội sẽ lập tức báo cáo lên công xã, phê duyệt xong thì sẽ đến tỉnh thành mua máy móc về làm
Chuyện này là do Lâm lão tứ đề xuất, đội trưởng liền cử người đi cùng Lâm lão tứ đến phòng vật tư công xã xác nhận tình hình
Người đi là con trai cả của bí thư chi bộ
Bí thư chi bộ đang trông chờ vào việc này thành công để có cớ chính danh đưa vị trí của mình cho con trai
Vì đây là đi làm công việc của thôn, đội trưởng đã mang chiếc xe đạp rất quý giá của đội ra
Chiếc xe đạp rất cũ, nhiều chỗ còn bị tróc sơn, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến giá trị của nó
Hai người đàn ông lực lưỡng, một chiếc xe đạp
Lâm lão tứ không thể nào có sức chở người, dù người này là con trai bí thư chi bộ, cũng không thể được
Con trai bí thư chi bộ tên Lâm Quốc Đống, khoảng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, theo vai vế Lâm lão tứ phải gọi Lâm Quốc Đống một tiếng anh trai
Lâm Quốc Đống coi như là hiểu rõ người anh em cùng họ này, cam chịu ngồi lên xe đạp, chở Lâm lão tứ
Đội trưởng dặn dò hai người rất kỹ, đi xe đạp phải cẩn thận, nhìn theo hai người cho đến khi không còn thấy bóng dáng mới hơi tiếc nuối mà rời đi
Người nhà họ Lâm vẫn còn đang mơ hồ, sao cái lão Tứ bị cả thôn ghét bỏ, không ai ưa bỗng chốc trở thành người nổi tiếng trong đội
Sáng nay lão Tứ ăn sáng, thay bộ quần áo tử tế nhất, chỉ là có chút vá víu, tóc cố tình vuốt keo cho bóng lộn như tên hai lúa ra ngoài, còn nói trưa không cần chờ cơm, đội cho hắn đi làm việc gì đó, lo tiền ăn công quỹ
Lão Tứ đột nhiên trở thành người được các cán bộ thôn coi trọng, điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người
Hắn không đáng tin như vậy, có thể làm được chuyện gì chứ, đừng nói là dựa vào cái miệng đó mà lừa được đội trưởng và bí thư chi bộ, đến khi người ta tỉnh táo lại thì không đạp hắn xuống mới lạ
Nếu đến lúc đó lão Tứ gây ra chuyện gì thì bọn họ chẳng phải cũng bị liên lụy sao
Ngoài ông bà và những người trong nhà Tứ phòng, những người khác không hề biết Lâm lão tứ là người đã đề xuất ra nghề phụ này
Lâm Tây Tây cảm thấy suy nghĩ ban đầu của mình không sai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba cô chỉ là lười, chứ không ngốc
Nhìn xem, chẳng phải là sao, chỉ cần chịu động não là không có việc gì mà ông không làm được
Trước kia chỉ là lười, lười lao động, lười động não
Mấy ngày nay Lâm Tây Tây đã nhờ mẹ Lý Xuân Hạnh tìm sách giáo khoa lớp 2 của Nhị ca, chuẩn bị ở nhà ôn lại kiến thức lớp 2
Chờ qua năm mới khai giảng, cô sẽ nhảy lớp lên học cùng lớp với Nhị ca
Cô thấy Nhị ca có chút muốn trốn học, muốn vào rừng móc trứng chim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lên núi thì sợ gặp phải lợn rừng, mà lần trước bị cá cắn, hắn cũng có chút sợ, vì lần trước chuyện của hắn đã bị bạn bè cười không ít
Hai nơi đó đều không dám đi, chỉ có đi móc trứng chim là an toàn nhất
Trứng chim chỉ là quả trứng, không như lợn rừng xông vào tấn công, cũng không như cá cắn hắn
Hơn nữa bạn bè giục giã, Lâm Nam càng thêm dao động, chỉ khổ nỗi muội muội quản chặt, thầm nghĩ xem nếu như trước khi tan học trở về thì muội muội có phát hiện không
Ở trường học, Lâm Tây Tây có thể nói là rất thoải mái, một người thi đỗ cấp 3, sắp lên đại học đột nhiên quay về học lớp 1 thì có gì phải khó khăn
Chỉ là cô bây giờ phải giả bộ, một đứa trẻ bảy tuổi biết nhiều như vậy, mà lại không ai dạy thì chẳng phải đang công khai nói cho người khác biết mình có vấn đề sao
Thêm nữa, Lâm Đông và Lâm Nam có lẽ là người nổi tiếng trong lớp, Lâm Đông Lâm Nam mỗi giờ ra chơi đều muốn đến xem muội muội, khiến người trong lớp để ý
Thỉnh thoảng lại có người ở ngoài cửa lớp thò đầu vào, chỉ về phía sau lưng cô, cố ra vẻ nhỏ giọng: "Có thấy không, cái người tết hai bím tóc, trắng trẻo, mắt to kia, là em gái của ai ai đấy
"Em gái họ khác hẳn, trông đáng yêu thật, là em gái thật à
"Còn giả được chắc, chính là đó, bọn họ tan học đều cùng về, không tin tan học cậu nhìn xem
Những lời như vậy thường xuyên diễn ra
Lâm Tây Tây tai rất thính, thời gian đầu hầu như ngày nào cũng nghe được
Bây giờ mọi người đều đã quen, dù sao ở chung một trường, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng thấy, không còn lạ lẫm như hồi mới tới nữa, nhưng nhìn thấy cô thì vẫn có thể gọi một tiếng "em gái ai ai đó"
Nghĩ một chút đôi khi cũng thấy buồn cười
Đến giờ tan học, Lâm Nam ấp úng thương lượng với Lâm Tây Tây: "Muội muội, bạn của anh gọi anh đi ra ngoài chơi một lát, anh đảm bảo không lên núi cũng không xuống sông, đến tối về nhà ăn cơm, anh đi chơi một lát được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tây Tây mặt đanh lại, "Nhị ca bài tập của anh làm xong chưa
Làm xong thì đi chơi đi chứ sao
Lâm Nam: "..
"Muội muội anh về viết có được không
Về nhất định anh viết
Lâm Tây Tây miễn cưỡng gật đầu, "Nhị ca anh muốn đi thì đi đi, sau này anh cứ làm xong bài tập thì đều có thể đi chơi, nhưng điều kiện tiên quyết là ——"
Còn chưa nói xong đã bị Lâm Nam cướp lời, "Làm xong bài tập đúng không, về sau nhất định anh sẽ làm cho tử tế
Lâm Nam vội nói, hắn thực sự sợ miệng quạ của muội muội, mỗi lần bị thương đều là hắn, sợ cô lỡ miệng nói bậy, vạn nhất lại giống như lần trước, điều cô nói đều thành sự thật thì người xui xẻo vẫn là hắn
Lâm Tây Tây nhìn hắn một cái ánh mắt “biết là được”
Lâm Đông ở bên cạnh cười
Lâm Nam trừng mắt nhìn ca một cái, cười trên nỗi đau khổ của người khác, đại ca không bị em gái miệng quạ làm thương bao giờ thì cười được thôi, chính hắn thì đã lĩnh đủ
Được sự cho phép của muội, Lâm Nam cùng bạn bè cùng nhau chạy đi
Lâm Lập Đông và Lâm Đông Chí từ chỗ Lâm Tây Tây và Lâm Đông đi qua
Lâm Lập Đông gật đầu với hai người
Lâm Lập Đông coi như không thấy, kéo tỷ đi nhanh mấy bước
Lâm Lập Đông không bằng lòng kéo kéo muội muội
Ở nhà thì thôi, ở trong lớp Nhị muội cũng không cho Tây Tây mặt mũi tốt, Tây Tây đường muội đáng yêu như vậy, không biết vì sao Nhị muội lại không thích em gái này như vậy
Hơn nửa số người trong lớp đều là người thôn Lâm gia, cũng không cách nhà Lâm gia xa, biết các cô là chị em họ, nhưng ở lớp lại thấy các chị em họ này còn xa lạ hơn cả người dưng, không ai quan tâm đến ai, cũng rất khó hiểu, nếu như không biết mối quan hệ của các cô thì ai mà đoán ra các cô lại là chị em họ
Lâm Tây Tây không để ý, cô cảm thấy như bây giờ là tốt nhất, nước giếng không phạm nước sông với nữ chính
Thật sự phải đối mặt với khuôn mặt tươi cười giả tạo của nữ chính thì cô cũng không thể cười nổi
Ngược lại, nữ chính làm bộ tươi cười với cô còn giống đóa trà xanh thì cô càng không thích ứng
Dù sao hai người đều biết đối phương ghét mình đến mức nào
Không chừng người cười càng tươi thì lại càng giăng bẫy tàn độc hơn
Hiện tại nữ chính làm bộ như không thấy cô, ngược lại làm cho cô cảm thấy tâm tư của nữ chính rất dễ đoán, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.