Thập Niên 60: Tôi Dựa Vào Miệng Quạ Đen Cứu Vớt Cả Nhà

Chương 42: Không hy sinh trẻ nhỏ không bắt được sói




Tuy rằng không biết Lâm lão tử có ý gì, nhưng Lâm Quốc Đống thông minh không có lại đi lấy bánh bao, dùng ăn sạch cơm, bát múc bát canh uống
Canh này ít vô cùng, còn có trứng hoa
Nửa bát canh vào bụng, không sai biệt lắm cũng ăn năm phần no
Bên này Lâm lão tử cùng Ngô tổ trưởng vừa ăn vừa nói chuyện, nói chuyện không sai biệt lắm, ăn cũng không xê xích gì nhiều, Lâm lão tử muốn biết tin tức đều hỏi thăm không sai biệt lắm, cơm no rượu say hai người bắt đầu xưng huynh gọi đệ
Ngô tổ trưởng thấy Lâm lão tử nói chuyện rất hợp, cảm thấy hắn không giống người nông thôn bình thường, rất biết làm việc, nên giao người bạn này
Người ta đã tỏ thái độ, Lâm lão tử tự nhiên càng thân thiện, thuận miệng liền gọi Ngô Ca
Lâm Quốc Đống miệng ngậm một cái canh, thế nào, hắn liền ăn chén canh thôi mà hai người đã xưng huynh gọi đệ, hắn bỏ lỡ cái gì
Hắn cũng muốn cùng người bên cung tiêu xã móc nối chút quan hệ
Ngô tổ trưởng ăn một chén cơm, trang bị chút đồ ăn bụng ăn no không sai biệt lắm, bản thân hắn liền ở cung tiêu xã đi làm, tiền lương không nhiều không ít, bình thường còn có thể có chút khoản thu nhập thêm, tranh thủ chút đỉnh, cuộc sống gia đình điều kiện tất nhiên là không tồi, trong nhà không hề thiếu thịt mỡ, chưa ăn bánh bao liền no rồi
Ăn cơm xong, Ngô tổ trưởng liền chuẩn bị đi, trước khi đi cam đoan nói đợi về sau thôn bọn họ thu hoạch được dây cỏ, cứ việc tìm đến hắn, có bao nhiêu thu bấy nhiêu
Giải quyết vấn đề đầu ra, đây chính là chuyện lớn, có những lời này liền có thể thoải mái làm
Một bữa cơm, Lâm lão tử ăn thịt, còn có thêm một người ca, đáng giá
Mấu chốt là bữa cơm này không cần hắn trả tiền
Ngô tổ trưởng đứng lên vừa đi, Lâm lão tử mau kêu người phục vụ tiệm cơm quốc doanh cho hắn gói bánh bao cẩn thận bằng giấy dầu, rồi bảo Lâm Quốc Đống đừng lãng phí chỗ canh rau còn lại, bảo hắn ăn hết, đây chính là đồ bỏ tiền mua, canh thịt cũng không thể lãng phí
Dặn dò xong Lâm lão tử liền làm bộ như đuổi theo Ngô tổ trưởng, ra khỏi cửa khách sạn liền nhanh tay nhét bánh bao vào trong ngực
Lâm Quốc Đống vui vẻ húp nốt thức ăn thừa và nước thịt kho tàu còn lại vào miệng
Hắn vốn còn chưa ăn no
Cho hắn thêm một bàn đồ ăn ngon nữa hắn cũng có thể ăn hết
Sự tình đã xong xuôi, hai người nên về nhà báo cáo kết quả
Trên đường trở về Lâm Quốc Đống lái xe cưỡi rất vững
Vốn dĩ Ngô tổ trưởng chưa đến thì Lâm Quốc Đống còn tính về nhà mách tội, sau khi nhận được cam đoan từ Ngô tổ trưởng, Lâm Quốc Đống lập tức đã cảm thấy bữa cơm này quá hời, không khỏi may mắn vì mình chưa lỡ lời, nếu không thì người mất mặt chính là hắn, về sau dây cỏ không thiếu mối tiêu thụ, số tiền này quả thật đáng giá
Đội trưởng cùng lão bí thư chi bộ đều ở đội bộ chờ bọn họ
Hai người vừa về đến
Đội trưởng trước hết vòng quanh xe đạp xem xét một vòng, xác nhận không bị hư hao gì rồi nhanh chóng hỏi bọn họ mọi việc thế nào rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhận được câu trả lời là hết thảy đều thuận lợi
Còn thuận lợi hơn cả trong tưởng tượng
Lão bí thư chi bộ liên tục nói ba chữ tốt
Lâm Quốc Đống đem tiền và phiếu còn lại trả cho đội trưởng
Đội trưởng cùng lão bí thư chi bộ tuy rằng cũng xót tiền và phiếu tiêu hôm nay, nhưng không vào hang cọp sao bắt được cọp con, cho người ta chút lợi ích cũng là nên, không cho người ta chút lợi thì người ta dựa vào cái gì mà giúp họ
Lâm lão tử đem những tin tức mình biết được đều nói hết ra
Ví như đi đâu mua máy móc, cắt cỏ dây cần chú ý điều gì
Lão bí thư chi bộ thấy Lâm lão tử nói năng đâu ra đấy, còn con trai mình cứ như khúc gỗ đứng bên cạnh, thỉnh thoảng gật gật đầu, đến một lời giải thích cũng không nói được, không khỏi thầm thở dài, con mình có thừa nhiệt tình, lại thiếu đầu óc
Đội trưởng cùng lão bí thư chi bộ bàn bạc một chút, ngày mai sẽ đi mua máy móc, bảo Lâm lão tử cùng Lâm Quốc Đống về nghỉ ngơi, ngày mai để hai người họ đi tỉnh thành mua máy
Lâm lão tử cũng nói ra ý tưởng của mình, có thể cho người thu xếp rơm trước, chờ máy móc mang đến, có thể bắt tay vào làm luôn
Còn có một việc, đi một chuyến lên tỉnh thành không dễ dàng gì, lần này lên tỉnh thành tranh thủ tiện thể đi học sửa chữa máy móc luôn, dù sao tỉnh thành quá xa, lỡ máy móc bị hỏng thì không những chậm trễ công việc mà còn rất phiền phức
Đề nghị này đương nhiên được chấp thuận
Hai người họ đi thì không xuể, đội trưởng liền nói con trai thứ hai của mình bình thường cũng lanh lợi, ngày mai bảo nó đi cùng luôn
Những người khác đương nhiên không có ý kiến
Lâm lão tử nhớ đến con thứ hai nhà đội trưởng từng cứu con trai nhỏ của hắn, là lần trước lên núi gặp heo rừng, Lâm Nam đã được con trai thứ hai của đội trưởng cõng về
Những chuyện còn lại không liên quan đến Lâm lão tử nữa, hắn liền về nhà
Đội trưởng đi lo chuyện khác, đồng ruộng không còn việc gì nữa, cũng đến lúc chia lương thực, hắn cùng kế toán trong thôn tổng kết số công điểm trong thôn một lần, sau khi kiểm tra không có sai sót thì sẽ tiến hành phân lương
Lúc này không có người ngoài, lão bí thư chi bộ liền hỏi con trai lớn của mình thấy Lâm lão tử này như thế nào
Lâm Quốc Đống nhớ đến biểu hiện hôm nay của Lâm lão tử, nói: "Cha, có lẽ tất cả chúng ta đã nhìn nhầm, Lâm lão tử này rất giỏi nhẫn nhịn, như lần này hắn mà xưng huynh gọi đệ với Ngô tổ trưởng của phòng vật tư cung tiêu xã, về sau phía cung tiêu xã có gì cứ để Lâm lão tử lo, có người quen sẽ dễ dàng hơn nhiều
Lão bí thư chi bộ lẳng lặng liếc mắt nhìn con trai, cũng là một người như nhau thôi, sao người ta thì xưng huynh gọi đệ được với Ngô tổ trưởng, còn con của ông thì đến hai ba câu cũng không nói nổi với người ta, đây chính là sự khác biệt
Con trai lớn của mình đời này chỉ nên yên ổn ngồi trên chiếc ghế bí thư chi bộ của mình là được rồi, không mong nó có thể làm nên trò trống gì khác
Vẫn là câu nói đó, con trai lớn có nhiệt tình, chỉ là thiếu một chút tài cán, thích hợp làm ổn định, ở thôn làm việc cũng rất suôn sẻ
Lâm lão tử về đến nhà, mấy người phụ nữ nhà Lâm đang ở nhà mỗi người bận việc riêng
Mấy hôm nay Lâm nhị bá nương cứ thấp thỏm chạy ra chạy vào nhìn ngó, trong lòng không yên, buổi sáng Lão Tứ nói hôm nay sẽ ra tiệm cơm quốc doanh ăn, nói thật bà có chút không tin, cảm thấy Lão Tứ chỉ là nói khoác, lãnh đạo trong đội không đến nỗi ngốc nghếch như vậy, dễ dàng bị Lão Tứ lừa như vậy chứ
Thế nhưng đến trưa Lão Tứ không về nhà ăn cơm, nghe người ta nói Lão Tứ cùng con trai cả nhà bí thư cưỡi xe đạp của đội đi ra xã
Hơn nữa trưa Lão Tứ vậy mà không về nhà ăn cơm
Điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ Lão Tứ có khả năng đã nói thật, hắn có lẽ đã đến quán ăn
Lão Tứ làm được đến vậy sao
Một ngày này Lâm nhị bá nương cứ như có con mèo nhỏ cào cấu trong lòng
Lâm lão thái cũng ở trong sân, đang nhìn về phía cổng, thấy con trai về, "Lão Tứ về rồi, mọi chuyện thuận lợi chứ con
"Coi như thuận lợi, bàn xong đầu ra rồi, ngày mai trong đội đi mua máy luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm lão tử cười nói
Lâm lão thái ra vẻ rất hãnh diện, con trai của bà chính là có tiền đồ
Lâm nhị bá nương không nhịn được hỏi, "Lão Tứ, giữa trưa con thật sự đi quán ăn sao
"Chuyện gì thật với giả, thịt kho tàu quán cơm quốc doanh ngon tuyệt, nạc mà không ngấy, canh rau không thừa một chút nào, bị Quốc Đống ăn sạch sành sanh
Lâm lão tử nói
Lâm nhị bá nương nuốt nước miếng, vậy mà còn ăn thịt kho tàu, "Sao con không gọi Nhị ca của con đi cùng, dù sao cũng là làm việc cho đội, tốt xấu cũng để Nhị ca con đi ăn chút chứ
Lâm lão tử trừng mắt, hắn có quen biết ai đâu, "Nhị tẩu, ngày mai ta còn phải lên tỉnh thành đây, đại đội trưởng và lão bí thư chi bộ sắp xếp rồi, bây giờ tẩu mau đi nói với hai người họ xem nhường nhị ca ta cùng đi, đến mai thì muộn mất
Lâm nhị bá nương cứng họng, "Ta có thể lo được sao
"Tẩu không lo được thì ta lo được chắc
Nhị tẩu không nên hai tiêu quá lộ liễu
Lâm lão tử nhưng là chẳng nể mặt ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.