Thập Niên 60: Tôi Dựa Vào Miệng Quạ Đen Cứu Vớt Cả Nhà

Chương 48: Lâm gia ra hai cái thiên tài, phân lương thực đây




Lâm lão tứ đương nhiên biết nhân phẩm của Tam ca mình, hắn thà tin heo mẹ trèo cây còn hơn tin Tam ca có người bên ngoài
Vậy Tam ca sáng sớm đi làm gì chứ
Có chút khác thường
Lâm lão tứ trước kia không thích làm việc, mặc kệ là ban ngày hay buổi tối, cũng hay la cà khắp nơi, cho nên biết không ít chuyện bí mật không ai hay
Đừng nhìn thôn không lớn, chuyện lạ cũng không ít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ví dụ như ai ở đầu thôn phía bắc, ai ở đầu thôn phía nam, nửa đêm vụng trộm cái gì, hắn đều gặp qua
Lúc ấy hắn không lên tiếng, hiện tại hai người kia ở ngoài lại quan hệ nghiêm chỉnh không thể đứng đắn hơn, thậm chí một chút lời ra tiếng vào cũng chưa từng nghe thấy
Nếu không phải lúc ấy hắn tận tai nghe được, nghe được sự thật, hắn cũng chẳng liên tưởng hai người đó với nhau
Có thể thấy bọn họ làm công tác bảo mật tốt đến mức nào
Còn có bà Thái chua ngoa ở nhà bên, hồi trẻ lại thế mà - khụ khụ, Lâm lão tứ bất giác mỉm cười, nghĩ hôm nay còn có việc chính cần làm
Chính sự quan trọng, chuyện xưa xửa xừa xưa kia không cần nhắc lại nữa
Lâm lão tứ cất bước nhanh chân hướng tới đội bộ
Lúc hắn đến thì hai cha con lão bí thư chi bộ và hai cha con đại đội trưởng đã có mặt
Việc này không nên chậm trễ, đại đội trưởng và lão bí thư chi bộ dặn dò ba người vài câu rồi đưa giấy giới thiệu đã chuẩn bị sẵn cho ba người
Hôm nay có ba người bọn họ, đương nhiên không thể cưỡi xe đạp của đội nữa
Trong đội đặc biệt phái xe bò đưa họ
Điều này có thể thấy đội coi trọng chuyện này đến mức nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi tỉnh thành, trước phải đi xe đến công xã rồi từ công xã đi xe đến thị trấn, lại từ thị trấn đi xe đến tỉnh thành, đến lúc này một hồi, xong việc có về xe được không còn chưa chắc đây
Lâm Quốc Đống và Từ Thừa đều là lần đầu đi tỉnh thành, có chút lo sợ, hai người đều ngầm coi Lâm lão tứ làm chủ
Lâm lão tứ tự nhiên cũng vậy, ít nhất là ở ngoài mặt
——Lúc Lâm lão tứ đi thì trừ Lâm Tây Tây, mẹ con ba người còn lại đều đang ngủ say
Cho nên chỉ có Lâm Tây Tây biết hôm nay ba nàng ăn mặc có bao nhiêu “táo bạo”
Buổi sáng, Lý Xuân Hạnh thừa lúc mọi người đã ăn cơm xong, mang trứng vịt Lâm Đông nhặt được đi luộc
Trừ Lâm lão tứ không có phần vì hắn không ở nhà
Bữa sáng là trứng vịt luộc và cháo khoai lang với bã ngô
Lý Xuân Hạnh luộc trứng vịt bị Lâm đại tẩu nhìn thấy
Dù bị nhìn thấy Lý Xuân Hạnh cũng không có phản ứng gì, lẽ nào con nhặt được đồ bồi bổ thân thể lại còn phải nộp lên sao
Muốn ăn thì tự đi nhặt
Chuyện này không có gì khuất tất, Lý Xuân Hạnh không sợ
Lâm đại tẩu biết tính tình của Lý Xuân Hạnh, thấy Lý Xuân Hạnh có lý cũng đoán được không phải do lão thái thái cho
Nàng ta có nói gì thì Lý Xuân Hạnh cũng chẳng cho nàng ta phần nào, chẳng có lợi lộc gì nàng ta hơi đâu
Chỉ là thầm nghĩ tứ đệ muội thật là phung phí
Nàng ta thoáng nhìn qua, xem chừng có đến sáu bảy cái trứng vịt, thế mà lại luộc hết
Phung phí a —— Nếu đổi là nàng ta, chắc chắn sẽ tính toán chi li, hai ba ngày lại cho con ăn một cái, có thể ăn cả mấy ngày đây
Ăn hết một lúc như thế, Lâm đại tẩu tiếc của thay cho số trứng vịt kia
Tiêu tiền như nước, không biết cách sống
Ba chị em Lâm Tây Tây ăn xong trứng vịt, uống cháo loãng rồi đeo cặp sách đi học
Gia đình họ có bảy đứa trẻ đi học tiểu học
Cũng chia thành mấy lượt
Đại phòng và nhị phòng cùng đi học, hai nhà này vốn thân nhau hơn
Hai chị em tam phòng đi cùng nhau
Ba chị em tứ phòng đi cùng nhau
Ba chị em Lâm Tây Tây vừa đến lớp thì tiếng chuông báo vào học vang lên
Trong trường các thầy cô giáo đều đã nghe Từ lão sư khen, biết năm nay trong số các tân sinh có hai mầm non tốt
Về mặt học tập rất có thiên phú
Một là Lâm Đông Chí, một người khác là Lâm Tây Tây
Nghe nói hai người còn là chị em họ
Người đầu tiên là thiên tài bẩm sinh, lên lớp chưa từng thấy nàng ta nhìn sách giáo khoa, hết giờ học cũng không cần ôn bài, đây không phải thiên tài thì là gì
Còn người sau thì là thiên tài nỗ lực
Trừ những lúc đi vệ sinh trong giờ học, thời gian còn lại của Lâm Tây Tây đều là đọc sách, cả lớp đều thấy
Từ khi có ý định nhảy lớp, Lâm Tây Tây đã bắt đầu tạo tiền đề cho việc này
Cô muốn tạo cho thầy cô và bạn học hình tượng một người thông minh và ham học hỏi
Như vậy, khi cô nhảy lớp, mọi người sẽ không thấy lạ
Hôm nay Lâm Tây Tây vẫn như mọi ngày
Từ lão sư đi qua cửa lớp, thấy Lâm Tây Tây cúi đầu đọc sách thì hài lòng gật đầu
Từ Tiểu Tình cảm thấy mình học đã rất chăm chỉ rồi, nhưng vẫn còn kém bạn cùng bàn một chút, trong lòng âm thầm quyết tâm phải cố gắng hơn, đừng để bạn cùng bàn bỏ quá xa
Từ Tiểu Tình muốn đi vệ sinh, nhỏ giọng hỏi Lâm Tây Tây có muốn đi cùng không
Lâm Tây Tây ngẩng đầu, đúng lúc mắt có hơi mỏi, động đậy một chút cũng không sao, cô gật đầu với Từ Tiểu Tình
Từ Tiểu Tình nở nụ cười tươi rói với cô
Con gái đi vệ sinh cùng nhau, ngầm thừa nhận đối phương là bạn tốt
Vì thế, Từ Tiểu Tình còn chia sẻ với Lâm Tây Tây một tin bát quái nho nhỏ
Không hẳn là bát quái, chỉ là một việc, trong thôn sẽ nhanh chóng thông báo thôi, nhưng giờ Từ Tiểu Tình nói trước nên có người biết sớm hơn
Đó là trong thôn sắp phân lương thực
Trước đây bận gặt gấp cấy gấp, nộp thuế xong xuôi, cuối cùng cũng sắp đến lúc phân lương thực rồi
Không chỉ người lớn ngóng trông phân lương thực, mà cả trẻ con cũng đợi chờ
Chia xong lương thực người lớn vui vẻ, bữa cơm cũng sẽ ngon hơn một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gia đình nào có điều kiện tốt, còn có thể nấu thêm mấy miếng thịt khô
Nhà Từ Tiểu Tình cũng thuộc loại khá giả, cả nhà chỉ có một mình cô là con gái, còn lại đều là anh em trai, của hiếm thì quý, nên sẽ càng chiều cô một chút
Lâm Tây Tây cũng rất vui, không biết có được ăn cơm trắng không, cô với Nhị ca cũng nhặt được không ít bông lúa đó
Hai cô bé vì chuyện này mà vui vẻ, cười cười nói nói đi về lớp
Bắt gặp Lâm Đông Chí từ phía đối diện đi tới, ngẩng đầu, mắt nhìn thẳng phía trước, dường như không thấy người, lướt qua vai Từ Tiểu Tình
Nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Từ Tiểu Tình vụt tắt, đợi người đi rồi, cô bĩu môi nói: "Tây Tây, đường tỷ của cậu kỳ lạ thật đấy, tớ có cảm giác cô ấy không dùng mắt nhìn người mà là dùng mũi
Lâm Tây Tây nghe bạn mình so sánh nhịn không được bật cười, cũng phải thôi, thảo nào cô thấy mũi Lâm Đông Chí càng ngày càng to ra, đôi mắt mọc ở trên mũi
Lâm Đông Chí nghe được tiếng cười sau lưng, trong mắt thoáng qua tức giận, Lâm Tây Tây chắc chắn là đang cười nhạo nàng, cười đi cười đi, xem cô còn cười được bao lâu, cha nàng hứa sẽ giúp nàng đi bán cá, rất nhanh nàng sẽ có được khoản tiền đầu tiên, sau đó sẽ là khoản thứ hai, thứ ba
Nàng có tiền là có thể mang theo cha mẹ và tỷ tỷ thoát khỏi Lâm gia, sống ngày tốt lành, xem không có Tam phòng hút máu thì cuộc sống của tứ phòng có được như bây giờ không
Quả nhiên, như Từ Tiểu Tình nói, buổi trưa đội loa thông báo về việc phân lương thực, các gia đình chuẩn bị sẵn bao tải, giỏ các kiểu
Đây là một việc tốt, mọi người trong thôn đều rạng rỡ hẳn lên
Mỗi nhà đều vui mừng như đón tết vậy
Năm nay thu hoạch tốt hơn năm ngoái, một số người tính toán nhanh nhẩm tính xem năm nay nhà mình được chia bao nhiêu lương thực
Ai không biết tính thì sẽ nhờ người thân hoặc hàng xóm giỏi tính giúp
Mọi người trong thôn đều giúp đỡ nhau, rất ít ai không chịu giúp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.