Thập Niên 60: Tôi Dựa Vào Miệng Quạ Đen Cứu Vớt Cả Nhà

Chương 78: Vô tình gặp được 'Cướp bóc '




Đợi về đến nhà, Lâm Đông Chí cùng mẹ nàng hung hăng nói: "Mẹ, tiền của chúng ta nếu mẹ dám cho bà ngoại ta dù chỉ một chút, ta sẽ cầm gạch đi đập nát nồi nhà bà ngoại, đừng có mà lơ đãng, mẹ biết tính ta, ta nói được làm được
Lâm tam bá nương Tôn Tứ Phán đang ngồi trên giường mà lau nước mắt, nghe được lời của con gái, sững sờ, không thể tin được nói:
"Đông Chí à, sao con ác tâm vậy, với nhà bà ngoại con một chút cũng không thân thiết, nhà bà ngoại con khó khăn gần chết, năm rồi đều là mấy dì của con cứu giúp nhà bà ngoại con, chúng ta cũng đâu có bỏ tiền bỏ sức, bây giờ mình đã làm chủ được rồi, giúp đỡ bà ngoại con chút thì sao
Lâm Đông Chí cười nhạo một tiếng, "Cái gì mà giúp đỡ nhà bà ngoại ta, mẹ sẽ không thật sự cho rằng nhà bà ngoại ta nghèo chứ
Nghèo chỗ nào, mẹ xem cậu của ta một thân thịt, thời buổi này ai mà chẳng xanh xao vàng vọt, chỉ có cậu ta mặt tròn vo, mẹ không nghĩ à, có khi nhà bà ngoại còn giàu hơn nhà mình
"Nhưng mà..
Lâm tam bá nương Tôn Tứ Phán còn muốn nói gì đó, bị Lâm Đông Chí ngắt lời, "Thôi được rồi mẹ, mẹ đừng nói gì nữa, chuyện này không bàn nữa, nếu như để ta biết mẹ cho bà ngoại ta tiền, ta sẽ đến nhà bà ngoại làm ầm ĩ
"Không cho, ta không cho thì thôi được chưa
Con nhỏ không có lương tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm tam bá nương Tôn Tứ Phán bị đứa con gái nghịch tử này làm tức đến phát khóc
"Ta sao lại không có lương tâm, ta có ăn một miếng cơm của nhà bà ngoại ta đâu
Hôm nay nàng đã được nghe chuyện thật là bà ngoại ghét bỏ nhà nàng lễ vật ít, đời trước nhà bà ngoại nàng đối với nhà nàng đừng nói là giúp đỡ, không ném đá vào giếng đã là tốt lắm rồi, dạng người thân thích này nàng thà không cần
..
Lý Xuân Hạnh đem gạo từ nhà mẹ đẻ lấy về đưa cho mẹ chồng, đây là mẹ nàng chuẩn bị bánh chay để bà đáp lễ
Kỳ thật không đưa cũng chẳng sao
Các phòng khác đều không đưa
Nhưng vì mẹ nàng đã chuẩn bị nên Lý Xuân Hạnh vẫn mang cho mẹ chồng
Lâm lão thái nhận lấy gạo từ tay con dâu, "Nhiều quá vậy, mẹ con khách sáo quá, lần sau về con nói giúp ta tiếng với mẹ con, bảo mẹ con lần sau không cần phải tốn kém như vậy
Lý Xuân Hạnh gật đầu
Ngày hôm sau, mùng ba, Lâm đại cô cả nhà trở về
Sáng sớm, Lâm lão thái đã thức dậy, cả nhà nhìn vào đều biết hôm nay tâm tình lão thái thái không tệ, nhìn ai cũng ôn hòa
Lâm đại cô cả nhà bốn người đạp xe trở về, đương nhiên là nhận được sự chào đón nồng nhiệt của cả nhà
Lâm lão thái sai mấy cô con dâu đi hầm gà, hầm cá, xào rau, cơm tối hôm nay phải long trọng
Lâm đại cô sau khi về nghe mẹ kể chuyện phân gia thì không khỏi ngẩn người, lần trước về nhà mẹ đẻ là vào vụ gặt, mới có mấy tháng mà sao lại phân gia rồi
Vậy mà lại nhanh như vậy, nhưng nàng cũng biết mình là con gái gả đi, có chừng mực, biết cha mẹ nàng đều vui vẻ phân gia nên cũng không nói gì thêm
Nàng nghĩ, phân gia cũng tốt, chứ không thì cha mẹ nàng lo cho đám người này, chẳng được ăn chẳng được uống, toàn chuốc oán, làm bao nhiêu mà không được gì tốt
Lâm đại cô cũng phát hiện, tuy là đã phân gia nhưng chị dâu và em dâu vẫn rất kính trọng mẹ chồng
Cái này có lẽ là một cuộc phân gia được mặt nhất rồi
Hồi trước lúc nàng còn ở trong thôn, thấy không ít nhà phân gia đấu đá xé rách, náo nhiệt ầm ĩ cả lên, đến cái mức đấy thì thật là đáng chê cười
Lâm Tây Tây tò mò nhìn cặp song sinh nhà Lâm đại cô, lớn bằng tuổi Nhị ca nàng, bất kể là bây giờ hay về sau thì song sinh đều rất hiếm
Anh là Tống Khải
Em là Tống Trí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe tên không đã biết không phải tên lũ trẻ quê mùa rồi, nghe thôi đã thấy khí khái
Cặp song sinh nhìn nhiều ánh mắt như vậy cũng chỉ là liếc qua
Lần trước gặp nhau là vào tết năm ngoái
Một năm trời không gặp, mấy đứa trẻ có chút xa lạ, nhưng cũng chỉ một lát là quen
Lâm đại cô cho mấy đứa trẻ mỗi người một nắm kẹo, để chúng ra ngoài chơi
Tống Khải, Tống Trí, Lâm Đông, Lâm Nam còn có Lâm Tây Tây cầm kẹo, cùng nhau chạy ra ngoài
Con của vợ lớn vợ bé đều đã lớn, tự nhiên không còn như mấy đứa nhỏ kia thích chạy nhảy ngoài đường
Hai cô bé của Tam phòng không quá thích chạy nhảy bên ngoài, cũng không chơi cùng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhân duyên là có ý
Huống chi khi ở nhà, Tống Khải, Tống Trí đã nghe nhiều tên của ba người Lâm Đông, Lâm Nam, Lâm Tây Tây rồi, lại thêm mẹ chúng hay kể nên từ trước đến nay hai đứa cũng tương đối thân với Tứ phòng
Ngoài kia bây giờ cũng không có gì chơi, nhưng ở nông thôn đất trống nhiều, đuổi nhau, vờn nhau chơi cũng náo nhiệt
Giữa chừng còn gặp phải một vài chuyện, có một đám trẻ con khác, chừng năm sáu đứa, chắc cũng đến thăm người thân, đứa cầm đầu trông mười hai mười ba tuổi, gầy như que củi, mấy đứa còn lại thì cũng mười tuổi đổ lại
Chúng thấy trong túi Lâm Tây Tây có kẹo, đứa gầy như que củi chặn mấy đứa nhỏ lại
"Anh em, cho xin viên kẹo ăn nào
Thằng que củi làm đầu, mấy đứa kia đứng sau lưng nó
Lâm Đông vui vẻ, hắn không nhớ lần trước đánh nhau là khi nào rồi, tay ngứa ngáy cả lên, lại có người tự đưa đến cửa
"Cướp hả
Lâm Nam trên mặt không chút hoang mang, kéo em gái ra một bên, để một lát khỏi ảnh hưởng đại ca phát huy
Tống Khải, Tống Trí thì trợn mắt nhìn, cũng không sợ hãi mà còn rất phấn khích, đứng bên Lâm Đông, nắm chặt nắm đấm trông rất là nóng lòng
Lâm Tây Tây: ..
Mấy người này mù rồi, dám tìm đến gây sự, anh của nàng là vua con rồi, đánh khắp cái vùng này vô địch thủ, mấy tên này vừa nhìn là biết không phải là người địa phương nên mới dám tìm anh nàng để mà "xin" kẹo
Thằng gầy que củi khoanh tay, vẻ khinh thường, "Bạn hiền, đừng có nói khó nghe vậy nha, là mượn, mượn hiểu chưa
"Hả, không mượn
Lâm Đông bình thản nói
Tống Khải: "Đúng đó, không mượn, sao lại phải cho mấy người mượn chứ
Tống Trí: "Đúng vậy, không mượn xem mấy người làm gì được, lêu lêu lêu..
Quay mặt nhăn nhó với thằng que củi
Vẻ mặt khinh thường trực tiếp chọc giận đối phương
Thằng que củi thẹn quá hóa giận, "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, không mượn thì đừng trách mấy bọn ta không khách khí
"Không khách khí là kiểu gì
Giọng của Lâm Đông giống như đùa chó đùa mèo vậy
Nói xong, Lâm Đông quay sang Lâm Tây Tây, hỏi: "Muội thấy chưa, cái này là do bọn hắn kiếm chuyện đó nha, ta cũng không muốn thế này đâu
Lâm Tây Tây ra sức gật đầu, mặt nhỏ biểu hiện rất trịnh trọng, "Ừm, đại ca em biết, mình không gây sự nhưng không sợ phiền phức, cẩn thận một chút, đừng để bị thương nhé
Thằng que củi cùng đám đàn em bị coi như không có không khí, cũng nổi giận, chuyện thế này bọn chúng làm quen rồi, lần nào chẳng phải ngoan ngoãn đưa đồ cho bọn nó, ai ngờ lần này gặp phải mấy đứa không sợ chết này
"Không cho các ngươi nếm mùi thì không biết ông đây là ai, lên hết đi, cho chúng nó thấy lợi hại của bọn mình
Lâm Đông nhận được tin xác thực của em gái, đương nhiên là không sợ, còn nói một câu để em gái nhắm mắt lại đừng bị hù
Tống Khải Tống Trí hai mắt sáng quắc lên, xoa xoa tay, nhiệt huyết sôi trào, "Đừng có nói nhiều, lên đi..
"Lên..
Thằng que củi tức giận nghiến răng, vốn tưởng rằng hù một chút là được rồi, không ngờ lại muốn động tay, nhưng hắn cũng không sợ, mấy đứa kia đều không lớn tuổi bằng hắn, chắc chắn không đánh thắng được hắn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.