Lý Xuân Hạnh từ bên ngoài trở về, vừa nghe người nhà mình nói con gái nhảy lớp, cười không khép miệng được
Mặt mày hớn hở về đến nhà, thấy con trai và con gái đều nghiêm túc vây quanh bàn làm bài tập, cười nói: "Cậu cả của các con chiều nay cho người mang đến một miếng thịt, còn có xương lớn, tối nay chúng ta hầm xương lớn, chúc mừng một chút
"Tuyệt vời, ăn thịt thôi
Nghe nói có thịt Lâm Nam không nhịn được hoan hô, tuy rằng buổi trưa vừa ăn thịt, nhưng điều này cũng không làm cậu hết thèm, ngày nào ăn thịt cũng không thấy chán
Chính Lâm Tây Tây thì cảm thấy không có gì, nhảy lớp mà thôi, trong mắt người nhà lại hình như là chuyện ghê gớm lắm, cô nhẹ giọng ho một tiếng, "Mẹ, khiêm tốn chút đi
Lý Xuân Hạnh biết con gái mình không thích làm ồn ào, vốn định đi ra ngoài khoe khoang một phen nhưng trong lòng vẫn nghe lọt lời con gái, bớt tâm tư, nhưng vẫn nói: "Khiêm tốn cái gì, ta có thực lực đó, ai có thể chê cười ta chứ, dựa vào bản lĩnh của mình mà nhảy lớp
Mẹ không làm phiền các con làm bài tập, mẹ đi hầm thịt
Nói xong, cô hừ hát một đoạn nhạc ngắn rồi đi lấy xương lớn
"Mẹ cứ đi đi, chúng con đảm bảo sẽ cố gắng học tập
Lâm Nam chỉ cần có ăn là đạt hiệu suất tiêu chuẩn
Viết xong bài tập, Lâm Nam liền cùng Lâm Tây Tây chuẩn bị bài, cậu ta nói muốn nhảy lớp đến lớp của anh cả không phải nói suông mà là thật sự có ý nghĩ này, thái độ học tập đặc biệt nghiêm túc
Chỉ là cái tính tình ba phút nhiệt, ngồi một lát liền có chút đứng ngồi không yên, giống như trên mông có cái đinh, thỉnh thoảng lại ngó ra ngoài xem, mong mỏi mẹ hầm xương lớn
Lâm Tây Tây liền nói nhiệm vụ học tập cho cậu ta, chuẩn bị bài xong sớm thì có thể ăn cơm sớm nha
Lâm Nam vừa nghe, vậy còn do dự gì nữa, lập tức hạ quyết tâm, xông lên, viết một lèo xong hết
Lâm Đông đưa ngón tay cái về phía em gái, vẫn là em gái có cách, mỗi lần đều có thể nắm bắt được điểm yếu của nhị đệ, sau này hắn không cần lo nhị đệ trong lớp gây họa vì có em gái học cùng lớp với nó rồi, hắn yên tâm
"Anh cả, em gái, các ngươi nghe xem, có thơm không
Lâm Nam dùng sức hít ngửi, còn không quên gọi anh trai và em gái
Lâm Đông gật đầu, hắn cũng ngửi thấy rồi, "Là mẹ hầm xương lớn đó, thơm quá, anh chuẩn bị bài xong rồi, hai đứa nhanh chưa
Lâm Tây Tây gật đầu
Lâm Nam tăng thêm tốc độ, ném bút: "Em cũng sắp xong rồi, em đi giúp mẹ
Nói xong liền nhanh như chớp chạy đi
Toàn bộ tiểu viện nhà Lâm đều tràn ngập mùi thịt
Mợ cả và mợ hai nhà Lâm hít hít mũi, mùi thơm này xộc thẳng lên đỉnh đầu, cảm thấy cuộc sống bây giờ không giống trong tưởng tượng, sau khi phân nhà lẽ ra phòng tư phải ngày càng kém mới đúng, sao lại so với các bà ở nhà làm lụng vất vả hơn mà vẫn tốt hơn
Buổi trưa các bà nhìn tận mắt, phòng tư trong đồ ăn cho không ít thịt
Người này lại hầm cả xương lớn
Buổi trưa ăn thịt, buổi tối vẫn ăn, đây là cái cuộc sống thần tiên gì vậy
Cuộc sống kiểu gì vậy
Đã được ăn thịt thì không phải là ngày lành sao
Đó là ngày tốt nhất mà các bà từng nghĩ tới, chỉ cần được ăn no mặc ấm
Nghĩ đến chuyện phòng tư có quần áo mới mặc ngày Tết, lại còn nghe thấy mùi thịt
Nếu đổi thành người khác trong lòng các bà có thể còn cân bằng hơn chút, nhưng phòng tư bị các bà cho là gánh nặng của cả nhà, Lâm Đông Chí còn nói phòng tư là sâu mọt trong nhà, hai chữ sâu mọt này quả thực là nói trúng tim đen của hai bà
Tình huống hiện tại căn bản không nằm trong dự liệu của các bà mới đúng chứ
Kẻ tham ăn biếng làm ở phòng tư lại được ăn sung mặc sướng; trong lòng các bà vô cùng khó chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dựa vào cái gì chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong phòng ba, mợ ba nhà Lâm cùng Lâm Lập Đông làm cơm, hiện giờ phòng ba không cần xếp hàng nấu cơm nữa, đã có cái nồi mà cô cả mua mang về
Lâm tam bá đi tới lều để đồ, ở sát vách phòng ba, để tạm cái nồi trong đó
Lâm Đông Chí đứng ở cửa phòng, biểu tình âm tình bất định, mợ ba đi vào phòng lấy đồ, nhìn thấy vẻ mặt này của con gái mà giật mình
Mùi thơm của xương lớn hầm không ngừng khiến người nhà họ Lâm đều ngửi thấy
Ngay cả bà Thái ở cách vách cũng hít hai hơi mạnh sát chân tường, mặt mày cay nghiệt rũ xuống, nhổ một ngụm nước bọt, trong lòng mắng: Cái nhà bà Lâm này đúng là bại sản, đây là cái ngày gì vậy, ta đã nói rồi, bà Lâm không biết tính toán chi tiêu mà, nhìn xem, chẳng có ngày gì mà lại đi hầm thịt
Năm ngoái chuyện nhà Lâm phân chia gia sản, bà Thái đã cảm thấy có gì đó kỳ lạ, khổ nỗi bà Lâm giấu quá kín, hỏi cũng không nói, tuy rằng không nói nhưng cũng đoán được một hai
Bà Thái với vẻ mặt cay nghiệt nhăn nhó, cảm thấy bà Lâm sao có thể so được với mình, xem mình quản lý trong nhà đâu ra đó
Chỉ là bà Lâm may mắn gả cho một người đàn ông tốt biết thương vợ, không giống như người nhà mình, hồi trẻ không được bằng một phần Lâm lão đầu còn chưa tính, già rồi còn bê tha hơn cả Lâm lão đầu, đã thế một gậy cũng không đánh ra được một tiếng rắm, uất ức cả một đời, ai… Số mình sao lại khổ như vậy chứ
Người tốt sao lại không gặp may mắn
Bà Thái tự nhận mình là một người tốt
Vẻ mặt của bà Thái vô cùng phong phú, trong nhà bên kia cháu trai Tiểu Hữu Căn ngửi thấy mùi thịt không chịu nổi, lăn lộn trên mặt đất, khóc lóc đòi ăn thịt
"Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn thôi, sống kiểu gì như vậy hả, đồ tốt ai chẳng muốn ăn, đứa nào còn khóc thì cút ra khỏi nhà cho ta
Tiểu Lan, con điếc hay mù thế, con không nghe thấy trẻ con khóc hả, còn không mau lại đây
Bà Thái oán khí trút hết ra, lớn tiếng mắng
Không chỉ có Tiểu Hữu Căn nhà bà Thái ầm ĩ, mà rất nhiều nhà xung quanh đều có tiếng trẻ con khóc lóc đòi ăn thịt
Tự nhiên lại khiến người lớn một trận đánh đòn
Phòng tư nhà Lâm không biết những chuyện này, nên tự nhiên cũng không bị ảnh hưởng
Mà có biết cũng không sao, Lâm lão tứ và Lý Xuân Hạnh nổi tiếng là người lưu manh vô lại, không ai dám đến nhà chiếm tiện nghi
Xương lớn hầm dưa chua ra nồi thơm nức, Lâm Nam điên cuồng nuốt nước miếng
Bữa tối ăn ở chính phòng, cùng ăn với hai ông bà
Mợ hai mang cơm đã làm xong lên, Lâm nhị bá nhìn đồ ăn, không hài lòng với thức ăn hôm nay, không có xương lớn của phòng tư so sánh, những món ăn này tuy không tệ nhưng hôm nay hơi thiếu, "Thịt khô trong nhà đâu
Xào một chút ăn cho đỡ thèm, hai đứa trẻ con nhìn thèm rồi kìa
Lâm Lập Thu và Lâm Thu phối hợp nuốt nước miếng
Mợ hai nói: "Mấy miếng thịt khô đó không được ăn, để lúc mùa màng mới ăn, giờ mà ăn thì hết, đến mùa vụ làm lụng mệt nhọc, không có chút mỡ thì người chịu không nổi
Không chỉ nhà bà ấy là như vậy, phòng cả cũng dự tính thịt khô như vậy, không dám ăn lung tung
Mợ hai: "Lập Thu và tiểu Thu hai đứa là trẻ con, sang nhà bà nội mà xin chút gì ăn đi, nhờ có tài nịnh bợ của hai đứa tư thúc và tư thẩm mà bà nội chắc chắn không thể thiếu phần hai con, các con là cháu ruột của bà, sao bà bạc đãi các con được, xin chút bánh bột ngô chấm nước canh xương mà ăn đi, nói không chừng người ta không nỡ ăn, đều cho các con ăn hết đấy
Lâm Lập Thu và Lâm Thu lắc đầu, miệng nói không ăn, không đi
Hai đứa trẻ đã không còn bé nữa, có thể phân biệt đúng sai, biết lời mẹ nói là không đúng; Lâm nhị bá nghiêm mặt: "Để dành thịt khô không ăn, không nỡ ăn thì cứ nhịn, người lớn ăn có chút thì tiếc, Lão Tứ hiếu kính cho một miếng ăn cũng bị bà để ý, thật là không biết xấu hổ
"Ngày mai ta ra bờ sông xem có thể bắt được con cá nào về ăn đỡ thèm không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm nhị bá thở dài rồi nói thêm
Mợ hai không nói gì, chồng bà thì tốt, chỉ là người quá chính trực, đầu óc chỉ toàn cơ bắp, không hiểu linh hoạt, bà chỉ muốn con mình ăn bánh bột ngô ngâm canh xương thôi chứ đâu phải đi tranh giành đồ ăn của hai ông bà, sao ai cũng không hiểu cho bà thế
Không ai hiểu được bà hết...