Thập Niên 60: Tôi Dựa Vào Miệng Quạ Đen Cứu Vớt Cả Nhà

Chương 9: Thu hoạch




"Đúng là, cái đám lợn rừng này đến đúng lúc thật
Lâm lão thái nghe vậy liền cười, một vụ thu hoạch mùa màng xong có thể làm người ta mệt chết, trong bụng lại thiếu chất béo, cố gắng làm việc, cơ thể đều mệt rã rời, nhà nào nhà nấy đều tìm đủ mọi cách cải thiện bữa ăn, không dầu không thịt thì có thể thay đổi món ăn thế nào được, chỉ đơn giản là ăn no hơn bình thường chút thôi
Từ Thừa trước khi đi nói: "Ta về nhà nói với cha ta là Lâm Nam phát hiện ra con lợn rừng nhỏ này, lúc chia thịt xem có thể cho nhiều phần hơn một chút không
Lâm lão thái nhìn ánh mắt Từ Thừa tràn đầy yêu thương, Lâm Nam nhịn không được vỗ vỗ cánh tay mình, da gà trên tay nổi hết cả lên, mẹ nó cái kiểu yêu thương này người bình thường không có phúc hưởng đâu, Lâm Tây Tây thấy Lâm Nam giở trò, bộ dạng đáng yêu, che miệng cười
Lâm lão thái không để ý, vẫn không ngừng khen thằng bé Từ Thừa này giỏi, có tiền đồ
"Thịt này là do cái mông ta đổi được, đến khi được ăn thì nãi phải nhường ta thêm một miếng
Lâm Nam mắt đảo một vòng lập tức nói
Cái thằng nhóc nghịch ngợm này, cho hắn cái thang hắn liền leo lên phòng chính luôn
Lâm lão thái qua loa đáp: "Còn chưa biết có bắt được không nữa, khi nào chia thịt thì hãy nói
Nói xong thấy tiểu tôn tử không có gì liền đi bận việc
Đúng là thời điểm thu hoạch mùa màng, bất kể người lớn trẻ con đều bận rộn, vừa phải làm công việc tập thể, đất riêng nhà mình cũng không thể bỏ được
Lâm lão thái trước kia từng bó chân, đi đường không nhanh, không thể làm việc nặng, ngồi xuống chà hạt ngô, hạt lúa, bóc bông đào mấy việc nông nhàn này thì bà vẫn làm được
Lâm Nam ngửa đầu lên trời than thở
Nhị ca không có việc gì lớn, Lâm Tây Tây an tâm, đeo giỏ nhỏ chuẩn bị ra ngoài
Tiểu Lan Tiểu Hoa nói với nàng buổi chiều sẽ đổi chỗ khác, nàng buổi chiều tính tiếp tục đi cái chỗ sáng nay, đi vào tìm hang chuột đồng
Sáng nay hên tìm được chỗ mấy đứa bé bỏ sót, buổi chiều chắc sẽ không hên như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhặt bông lúa cũng là kiểu tranh nhau, ai nhìn thấy trước thì người đó nhặt, Lâm Tây Tây không quen tranh giành, cũng không có ý định tranh với những đứa trẻ khác
Việc nhặt bông lúa hay hạt đậu là được ngầm chấp thuận, có thể mang đổi lấy điểm công, số lượng không nhiều cũng có thể không cần đổi điểm mang về nhà, cũng vì biết trẻ con nhặt không được bao nhiêu, hơn nữa cả thôn trẻ con đều đi nhặt, chia ra thì cũng không còn bao nhiêu
Nghĩ vậy, Lâm Tây Tây đến khu ruộng phía tây, giống như nàng nghĩ, bên này quả thật không có ai nhặt cả
Có lẽ có đứa trẻ khác đến đây, thấy chỗ này bị nhặt hết sạch rồi, nên liền đi chỗ khác
Không có ai càng tốt, nàng ở đây sẽ không bị người ta chú ý
Lâm Tây Tây dựa vào phương pháp buổi sáng, liên tiếp thất bại hai lần, đều là mấy cái hang chuột đồng đào ẩn sau mấy cái hang giả để đánh lừa người ta, không khỏi cảm thán lũ chuột đồng này đúng là tinh ranh
Càng tìm không thấy, Lâm Tây Tây càng hăng, tìm càng nghiêm túc hơn
"Ha ha, cuối cùng cũng tìm được rồi, giấu kỹ như thế mà không phải bị ta tìm ra rồi sao
Cái hang tìm được lần này còn lớn hơn nhiều so với lúc trưa, moi ra được không ít bông lúa, bông lúa đều còn nguyên vẹn, đều bị chuột đồng cắn đứt từ chỗ gốc lúa, đặc biệt là rất đều tăm tắp, con chuột này không chừng mắc bệnh cuồng chỉnh rồi
Lâm Tây Tây vui vẻ như một con chuột Hamster nhỏ
Có được thành quả này, lòng tin Lâm Tây Tây tăng gấp bội
Chỉ riêng một cái hang chuột này, đã có được hơn nửa giỏ, tuy giỏ nhỏ nhưng vậy cũng không ít, nhiều hơn cả nàng tìm cả buổi sáng cộng lại
Một buổi chiều tìm được hai cái hang chuột đồng có chứa lương thực
Lâm Tây Tây moi bông lúa từ trong hang chuột ra, cho vào giỏ, dùng đất gẩy lại chỗ cũ rồi chuẩn bị về nhà
Trước khi đi Lâm Tây Tây nhổ mấy cọng cỏ đặt lên trên giỏ, hiện giờ lương thực quý giá, khiêm tốn một chút vẫn hơn
Vừa quay người lại phát hiện ngoài ruộng lại có thêm một đứa bé trai nữa, trên quần áo toàn là miếng vá còn nhiều hơn trên người nàng, xem cái dáng người có vẻ cao hơn nàng một chút, tuổi chắc cũng lớn hơn nàng chút ít
Chỗ ruộng này không biết bị người ta đi tìm mấy lượt rồi, nhìn trong tay cậu bé chỉ có vài bông lúa, liền biết hôm nay cậu ta thu hoạch không được nhiều
Lâm Tây Tây đắc ý cười khẩy, xem ra nàng thật thông minh nha
Chắc là nàng nhặt được nhiều nhất trong đám trẻ con
Những đứa trẻ thông minh như nàng đúng là không nhiều đâu, hi hi
Lâm Tây Tây không quen cậu bé này, thấy cậu ta cúi đầu tìm rất nghiêm túc trong ruộng, cả hai cũng chẳng biết nhau, nàng cũng không định nói nhiều, đeo giỏ nhỏ đi
Về đến nhà, Lâm lão thái đang làm việc trong sân, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài cổng
Lâm Tây Tây lon ton chạy chậm tới, như đang hiến bảo vật, lấy những cọng cỏ xanh che trên giỏ ra, "Nãi nãi, xem mạch tuệ con nhặt được có nhiều không này
Lâm lão thái vừa nãy thấy mấy đứa Tiểu Lan, Tiểu Hoa ở nhà bên cạnh cũng nhặt được chút ít mang về, giỏ cũng chỉ mỏng có một lớp, còn buồn bã nói hôm nay trẻ con đi nhặt bông lúa nhiều quá, có đứa còn đòi cướp bông lúa trong tay cô bé, còn đánh nhau một trận, khiến người dính đầy đất
May mà hai chị em cô bé đi cùng nhau, còn đỡ đần được cho nhau, không chiếm được lợi cũng không bị thiệt
Lâm lão thái mặt mày dịu hẳn đi, nhìn tiểu cháu gái cười ngọt ngào, xác định không có chuyện gì, mới nhìn vào trong giỏ, vừa nhìn liền hết hồn, "Tất cả là do cháu nhặt được sao
"Đúng vậy nha nãi nãi, con giỏi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tây Tây đắc ý cười khẩy
Lâm lão thái không nói gì, cầm giỏ đi vào một bên, hai người đứng ngay giữa sân, đối diện cổng chính, sợ người đi ngang nhìn thấy
Lâm Nam nghe thấy tiếng động, nhăn nhó mặt mày từ trong nhà đi ra, mỗi bước đi trông đều vô cùng chật vật
Lúc đầu vừa về nhà thì cũng không đau như vậy, nghĩ là về nhà không còn sợ hãi như thế, tinh thần không còn căng thẳng nên thấy đặc biệt đau
Trong nhà chỉ có mình nãi ở nhà, thấy mặt bà nghiêm nghị, hắn cũng không dám tùy ý nói chuyện với nãi, ở nhà Lâm Nam sắp buồn chết rồi
Nghe thấy giọng em gái thì không chờ được mà từ trong nhà đi ra
Trong nhà bây giờ là do hai cụ Lâm lão đầu, Lâm lão thái làm chủ, không có phân gia, số bông lúa này nghiền thành gạo cũng phải được hơn nửa bát cơm, cũng không phải là ít, Lâm lão thái sợ người nhìn thấy sẽ sinh lòng đố kỵ, nên liền cất hết bông lúa
Lâm Tây Tây nhìn thấy ca mình đi ra, chạy chậm đến, "Nhị ca, huynh thế nào rồi
Đỡ hơn chút nào không
Trước mặt em gái, Lâm Nam cố ra vẻ mạnh mẽ lắc đầu, nói là đỡ nhiều rồi
Hắn vừa nãy nhìn thấy nãi mình cất bông lúa, không tự chủ nuốt nước bọt
Hai chị em Lâm Thu Đông, Lâm Đông Chí nhà Tam phòng gánh củi và cỏ thơm về nhà, người nhà đều đi ra ruộng làm việc hết rồi, chỉ có Lâm lão thái dẫn hai chị em nấu cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tây Tây làm trợ thủ
Lâm Nam không làm việc được, động người hơi mạnh chút mông lại đau, nhưng hắn vẫn kiên trì đứng canh cửa nhà bếp, lo Lâm Đông Chí bắt nạt em gái của mình
Em gái hắn còn nhỏ, bộ dạng ngơ ngác, nhỡ không cẩn thận bị người ta bắt nạt thì cũng không biết mách, vậy thì nhà hắn khổ
Lâm lão thái dẫn ba đứa cháu gái mau chóng nấu cơm, ngoài trời cũng tối dần rồi, sắp tan làm, tranh thủ trước khi tan làm cơm đã phải xong
Lâm Đông Chí thật sự có chút bất bình, nghiến răng nghiến lợi làm việc, nhất là việc gánh củi, gánh cỏ thơm, lưng nàng muốn gãy luôn, nhìn Lâm Tây Tây cùng anh trai cười cười nói nói, quần áo trên người cũng sạch sẽ, vừa nhìn là biết ở nhà lười biếng không làm gì cả
Rồi nhìn lại chị em nàng, chỉ cần phủi nhẹ trên quần áo cũng có thể phủi ra được cả đống đất, dựa vào cái gì nàng thì phải đi làm, còn có người có thể nhàn hạ chơi ở nhà, tuổi thì nhỏ hơn nàng một chút, nhưng tuổi như Lâm Tây Tây thì nàng đã phải theo chị gái đi nhặt củi, cắt cỏ thơm rồi
Không công bằng, đều là người một nhà, đều là nãi cháu gái, sao khác biệt lớn quá, nãi thiên vị quá rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.