Lâm lão thái chỉ cảm thấy đau đầu dữ dội, choáng váng đứng không vững
Lâm Tây Tây nhanh mắt thấy sắc mặt bà nội không ổn, vội chạy đến đỡ lấy bà
Lâm Đông cũng nhanh chóng đến đỡ một bên
Lâm Nam theo sát sau chân hai anh chị
Lâm Tây Tây nhỏ nhẹ khuyên nhủ bà nội mấy câu, để bà vào phòng nghỉ ngơi
Lâm lão thái người không khỏe, cũng không cố chấp, để ba anh em dìu vào phòng nghỉ ngơi một lát
Đợi Lâm Tây Tây từ trong phòng đi ra, thấy thím ba đang ở ngoài sân lau nước mắt, nói hết là do nàng sai, chồng nàng đều là nghe nàng mới làm vậy, tất cả lỗi đều nhận hết về mình
Lâm lão đầu thì có thể mắng con trai mình, chứ ông làm cha chồng không tiện mắng con dâu
Lâm tam bá thấy vợ mình như thế, cũng một mực nhận hết lỗi về mình
Hai vợ chồng tranh nhau nhận trách nhiệm
Lâm Tây Tây càng lúc càng nhíu mày, cảm giác nhà mình y như địa chủ thời xưa, còn hai vợ chồng này thì như dân đen bị chèn ép vậy
Lâm Tây Tây và ba có chung suy nghĩ
Lâm lão tứ cũng như Lâm Tây Tây, trong đầu đầy dấu chấm hỏi, đây không phải do anh ba làm ra sao
Sao giờ thành ra hai người bọn họ như phải chịu ủy khuất lớn vậy
Lâm lão tứ không hiểu gì cả, không biết đầu óc anh ba có bị úng nước không
Đang yên đang lành không muốn ở chung, xây nhà làm gì cho mệt
Tiền chia nhà tuy không đủ để xây nhà lớn, nhưng nhà gạch thì không khó
Nếu không đủ thì anh em góp vào, có sao đâu
Tuy không cho không, sau này trả dần cũng được, cứ phải làm mấy chuyện chẳng ai hiểu nổi này
Ngoài sân đông người, miệng đời đáng sợ, nhỡ truyền ra sai lệch, không có chuyện cũng thành có
Lâm lão tứ lên tiếng: "Cha, giờ làm sao
Cha xem thế nào đi, ồn ào hết cả lên, toàn là chuyện gì đâu, buổi chiều còn phải đi làm, phí thời gian quá, con và anh hai đều nghe cha cả
Ý nói chỉ cần cha nói không được, Lâm lão tứ với hai anh sẽ lập tức kéo sập cái tường rào nhà anh ba kia
Lâm lão đầu im lặng một thoáng rồi ông trầm giọng nói: "Lão Tam, con quyết ý muốn xây tường phải không
Lâm tam bá mặt lộ vẻ áy náy thật thà, rồi gật đầu
Lưng Lâm lão đầu chùn hẳn xuống, không còn giọng quát tháo ban nãy, trong thoáng chốc như già đi vài tuổi
Ông thở dài một tiếng: "Vậy thì cứ xây đi, xây cho trót, nếu đã xây tường, thì con mở cửa ở tường sau đi, sau này nhà con đi bằng cửa đó, Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tứ, các con có ý nghĩ giống Lão Tam không
Có thì cùng xây đi
Lâm đại bá, Lâm nhị bá và Lâm lão tứ cùng nhau lắc đầu: "Không, cha, con không xây
"Nhà con chẳng có gì không dám cho ai nhìn cả mà phải xây
Cuối cùng Lâm lão tứ bồi thêm câu
Lâm lão đầu như cảnh cáo liếc Lâm lão tứ, bảo nó đừng nói lung tung, ngoài này đông người, anh em một nhà, lỡ người ngoài nghe được lại thêm rắc rối cho Lão Tam
Lâm lão tứ khẽ tặc lưỡi: "Người ta không xem ông là cha, ông thì cứ khư khư xem người ta là con
Mặt Lâm tam bá khó coi như nuốt phải ruồi, anh bị kẹp giữa khó xử quá, một bên là vợ con, một bên là cha mẹ sinh thành, quyết định thế nào cũng thấy không ổn
"Suốt ngày nói bậy
Lâm lão đầu phất tay áo rồi về phòng
Lâm lão đầu vừa đi, Lâm lão tứ liền chẳng thèm liếc hai vợ chồng nhà Tam phòng một cái, quái gì đâu
Lâm đại bá và thím cả cũng thở dài về phòng
Thím hai nhanh miệng, còn muốn khuyên nhủ Lão Tam, việc xây tường trong sân thế này, nhà Lão Tam thì hài lòng, mà chuyện này vốn là nhà Lão Tam gây ra, xây tường trong sân ai nhìn cũng khó coi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói ra cũng chẳng hay ho, còn tưởng nhà Lão Tam bị ai ức hiếp không bằng, tóm lại chuyện này chẳng có lợi lộc gì
Mới mở miệng, còn chưa kịp nói gì, liền bị chồng mình lôi vào phòng
Thím hai: "Này, anh kéo em làm gì
Em muốn nói chuyện với Lão Tam đây này
"Nói cái gì
Cha đồng ý rồi, em đừng có lo, cha mẹ còn không quản được, em quản được chắc
Lo chuyện bao đồng làm gì
Lâm nhị bá cũng không vui vì chuyện của Tam đệ
Thím hai ngẫm cũng phải, không nói gì nữa, nhưng hôm nay thật sự thấy khó hiểu, "Anh à, anh nói xem Lão Tam muốn làm gì
"Anh biết sao được, em đừng có bận tâm, liên quan gì đến mình, nó không phải trẻ con, phải tự chịu trách nhiệm về hành động của mình
Em xem hôm nay nó chọc giận cha mẹ rồi kìa, anh hận không thể đấm cho nó hai cái cho tỉnh ra
Lâm nhị bá bực mình nói
Thím hai suy nghĩ rồi nói: "Anh à, sao em cảm thấy Lão Tam không nghĩ ra chuyện này, không chừng lại là nghe con bé thứ hai nhà nó xúi bẩy, cái đứa cháu gái này của mình được đấy, toàn có chủ ý hay ho, cả việc mình được chia nhà chắc nó cũng lập được công lớn đấy
Không có nó thì nhà này phải mười năm tám năm nữa mới chia được
Lâm nhị bá bình thường không để ý mấy đứa nhỏ trong nhà, nghe nói vậy, nhớ lại, con bé thứ hai nhà Lão Tam thường hay cãi lời bà nội, nên cũng có chút ấn tượng
Thím hai càng nghĩ càng thấy đúng là thế, không khỏi tự hỏi Lão Tam làm vậy thì có lợi gì
Chắc chắn phải có lợi, chứ không ai dại mà tự dưng làm vậy cả
Hay là do Lão Tam nói là muốn xây chuồng gà
Lời này ai tin thì người đó ngu, thím hai cảm thấy cả nhà này chẳng ai thông minh bằng mình
Người khác có thể tin, còn bà thì không tin, nuôi gà cứ trong sân tìm chỗ mà nuôi, không thì ra vườn sau, vườn sau rộng thế, nuôi heo cũng được
Thím hai thấy chuyện này thật kỳ lạ, quyết tâm sau này để ý Tam phòng nhiều hơn, xem rốt cuộc là có gì mờ ám, không đời nào lọt qua mắt được
Còn nữa, bà cũng phải nhanh chóng tìm chỗ nuôi gà mới được, rồi rào chắn xung quanh
Trời ấm hơn rồi thì về nhà mẹ đẻ xin mấy con gà con, bà đã tính hết cả rồi, dù sao cũng là nhà mình, có phải người ngoài đâu, nhờ mẹ nuôi giùm ít hôm, đợi lớn thì bắt về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì chuyện này mà không khí trong nhà Lâm gia trầm xuống hẳn
Lâm lão thái tức đến sinh bệnh, đầu óc choáng váng, không phải giả vờ, Lâm lão tứ đi mời thầy lang về khám bệnh, bắt mấy thang thuốc
Lâm lão đầu còn tức giận hơn, so với thằng con bất lương kia, ông đau lòng cho vợ mình hơn
Lâm lão tứ theo thầy lang về lấy thuốc, rồi quay về, thím cả đi sắc thuốc
Thím hai ở trước mặt Lâm lão thái chăm sóc
Lâm lão thái có chút không thích thím hai ồn ào, nói đã có người già ở đây, không cần nhiều người đến thế, rồi đuổi thím hai về
Lâm tam bá ngồi xổm ở góc nhà ôm đầu, người ra ra vào vào trong chính phòng, không ai để ý đến anh cả
Ngay từ khi vào nhà, Lâm lão thái thấy anh thì tức đến choáng váng, Lâm lão đầu thì lo lắng cho sức khỏe vợ mình, nên đuổi anh ra ngoài, nói thật, ông nhìn thấy đứa con này cũng bực mình
Lâm Đông Chí thấy bất mãn, cảm thấy mọi người đang xa lánh cha mình, liền đi kéo cha về phòng, đừng có dán mặt nóng vào mông lạnh người ta làm gì
Lâm tam bá hối hận nhìn con gái thứ hai, ban nãy anh vừa vào nhà, đã bị cha và mẹ đuổi ra ngoài, cả gia đình không ai ngó ngàng đến anh, cảm giác khó chịu vô cùng
Anh không ngờ cha mẹ sẽ giận đến thế, vốn dĩ định đợi vợ dưỡng tốt sức khỏe rồi sinh con trai cho anh, trong nhà con đàn cháu đống thì cha mẹ sẽ hết giận, ai ngờ đâu mẹ anh lại bị anh chọc giận đến bệnh
"Đều tại ba cả, tự dưng đi xây tường làm gì, bà nội con bị ba làm cho tức đến sinh bệnh rồi
"Ba ơi, đâu phải lỗi của ba đâu, mình có làm gì đâu chứ, chỉ là cái tường thôi, con thấy ở thôn cũng có người làm thế mà, tại ông bà con lòng dạ hẹp hòi, có gì mà phải tức
Bình thường bà con khỏe mạnh vậy, sao nói bệnh là bệnh được
Ba đừng buồn, ba quên năm ngoái bà cũng không ít lần giả bệnh đấy thôi
Lâm Đông Chí vẫn còn nhớ rõ, lần đó bà nội giả bệnh, cha còn tát cho nàng một cái, nàng nhớ mãi không quên chuyện này
Việc xây tường ở sân nhà Lâm Đông Chí không thấy có gì sai cả
Nàng còn đang có đại sự phải làm, lần trước nàng làm đồ ăn, cha nàng đem đi chợ đen bán được lắm
Giờ lợi nhuận tuy hơi ít, nhưng cũng chẳng sao, may mà nguyên liệu đơn giản
Nàng quyết định sau này làm nhiều một chút, cho cha mang đi bán nhiều lần, đợi có nhiều tiền hơn rồi thì tính tiếp các món khác
Ngoài ra nàng còn ghi hận trong lòng nhà bà nội và chú tư, nên xây tường để phòng chú tư, ai bảo chú thím tư đều là loại người không biết điều, biết nàng có cách kiếm tiền, thế nào cũng học theo
Ai học cũng được, riêng chú thím tư thì không được, nàng không muốn nhà chú thím tư khá hơn nhà mình
Nhỡ đâu họ học lỏm không thành, còn đi mách lẻo, thì mất nhiều hơn được
Mà chú thím tư có việc gì không dám làm chứ
Lâm tam bá cau mày không đồng ý nhìn đứa con gái thứ hai nhà mình, "Con đang nói cái gì vậy, có ai nói bà nội mình như con không
Cái gì mà giả bệnh không làm ra vẻ bệnh tật, không được nói bậy, bà nội là trưởng bối của con, sau này con phải hiếu thuận bà biết không
"Biết biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Đông Chí bĩu môi, không để tâm, chẳng hề để lời cha nói trong lòng
Nàng mới không muốn hiếu thuận bà nội bất công, mặc kệ là đời trước hay đời này bà nội đều không thích nàng, nàng chỉ cần hiếu thuận cha mẹ, rồi cho các chị nàng có cuộc sống tốt, những người khác nàng mặc kệ
Trong lòng nghĩ vậy, Lâm Đông Chí dù rất có đầu óc cũng không nói ra, nàng dám nói ra, cha nàng nhất định sẽ tức giận
Haiz..
Thật là, cha nàng so với Đại bá, Nhị bá, Tứ thúc trong nhà đều đáng tin hơn nhiều, chỉ là bà nội nàng thiên vị đến mức kỳ lạ, không thấy được sự tốt của cha nàng
"Cha, cha về phòng nghỉ ngơi đi, trong phòng bà nội có người chăm sóc rồi, cha ngồi xổm ở đây cũng không giúp được gì, ban ngày cha tranh thủ công điểm, về nhà còn không nghỉ ngơi thì sẽ dễ làm hại đến thân mình
Lâm Đông Chí khuyên nhủ
Lâm tam bá nghĩ cũng đúng, cha mẹ chỉ tức giận vì thấy hắn, chờ bà già nguôi giận, hắn ở lại đây sau
Lâm lão đầu đút thuốc cho bạn già, "Bà già, đỡ hơn chưa
"Ừ, chắc là đỡ hơn rồi, không còn muốn nôn nữa, nhưng vẫn hơi choáng, ông cũng nghỉ ngơi đi, không cần trông chừng ta
Lâm lão thái nhắm mắt nói
"Không sao, ta không mệt
Lâm lão đầu ngồi bên giường, trông chừng Lâm lão thái
"Bạn già bạn già, già rồi có nhau, đợi đến khi già vẫn là trông cậy được vào mình ông
Lâm lão thái cảm khái nói
Lâm lão đầu vỗ vỗ tay Lâm lão thái không cho bà nghĩ nhiều vậy
Lâm lão thái nghĩ đến vừa rồi cô cháu gái nhỏ nói Lão tam ngồi xổm dưới chân tường ngoài chính phòng, "Ông à, ông đi chỗ cửa sổ kia nhìn xem Lão tam đã đi chưa
Lâm lão đầu hừ một tiếng, nhắc đến Lão tam sắc mặt không tốt lắm, nhưng vẫn là nghe ý bạn già đứng dậy đi đến chỗ cửa sổ nhìn, càu nhàu: "Có ai đâu
Lão tam chúng ta không trông cậy vào được, là đứa không có lương tâm, sau này chúng ta không trông chờ vào hắn, ta còn có các con trai con gái khác đây
Lâm lão thái nhích vào trong, nhường Lâm lão đầu lên nằm nghỉ ngơi một lát
Lâm lão đầu cũng không từ chối, "Bà già lúc còn trẻ thì khỏe thật, giờ sức khỏe không bằng lúc còn trẻ nữa, hồi trẻ ban ngày làm một ngày việc, buổi tối vẫn có thể đi khai hoang như thể có sức lực vô tận, cho dù mệt nhoài ngủ một giấc hôm sau lại khỏe như vâm
Giờ không được nữa rồi, chưa già mà đã thấy mình tàn rồi
—— Lâm lão thái vừa ngã xuống, Lý Xuân Hạnh liền bận tối mặt tối mày
Trước kia tan tầm trở về Lâm lão thái đã làm cơm xong, về nhà liền có cơm ăn
Như vậy mới thấy được có người giúp đỡ tốt đến mức nào
Bây giờ tan làm phải vội về nấu cơm, cũng may ba đứa con đã lớn hơn một chút, có thể giúp nàng không ít việc, tan học về là đi đào rau dại nhặt củi khô cắt cỏ lợn
Lâm lão thái năm nay cùng nhà Tứ phòng cùng nhau góp vốn nuôi hai con heo, nhiệm vụ cắt cỏ lợn liền giao cho ba anh em
Lâm Đông, Lâm Nam, Lâm Tây Tây nghĩ đến bây giờ nuôi heo, đến Tết là có thịt heo ăn, còn có thịt khô lạp xưởng gì đó, nghĩ thôi đã nuốt nước miếng
Không nuôi heo, chỉ dựa vào công điểm của ba mẹ một năm thì được chia cho bao nhiêu thịt heo
Không biết có được ăn một bữa sủi cảo thịt không
Ba mẹ không có khả năng thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình
Để đến Tết có thịt ăn, ba anh em liều mạng, bài tập cố gắng làm xong hết ở trường, buổi chiều đi học đều đặc biệt bận rộn
Nhà Tứ phòng được cùng Lâm lão thái cùng nhau nuôi heo khiến Lâm đại bá nương, Lâm nhị bá nương hâm mộ muốn chết
Bọn họ cũng muốn nuôi chứ
Bây giờ không nuôi, đến Tết thì được chia bao nhiêu thịt
Đây chính là chỗ dở của việc phân gia
Lúc ban đầu không tách ra, công điểm của một đám người để chung một chỗ, vừa có thể chọn trước thịt, cũng được chia nhiều thịt hơn
Chuyện tốt này sau này không còn nữa
Việc phân gia này có lợi thì có hại
Muốn làm chủ một nhà thì chắc chắn mất đi một chút
Chuyện tốt không thể vẹn cả đôi đường nha
—— Lâm Tây Tây trong lòng còn nhớ lời Lâm Nam nói có tổ ong, nghĩ đến mật ong ngọt ngào
Bà nội nàng không khỏe, mỗi ngày phải uống chén thuốc, chén thuốc kia mùi vị quá nặng, chắc chắn là đặc biệt khổ, mỗi lần nàng uống thuốc, Lâm Tây Tây đứng bên cạnh nhìn nàng uống, mặt mày nhỏ nhắn đều nhăn nhó lại thành một cục
Lâm Tây Tây liền nghĩ, cho bà nội ngậm chút mật ong cho ngọt miệng
Chỉ là tổ ong khó lấy quá, ong mật dễ đốt người, không cẩn thận sẽ bị sưng đầy đầu, cái này vẫn cần phải suy nghĩ cách
Lâm Tây Tây kể ý nghĩ cho Lâm Đông, Lâm Nam nghe
Lâm Đông cũng không có cách gì hay
Lâm Nam cũng nhớ đến mật ong kia lâu rồi, chỉ là thay vì không dám lấy thì không đúng sao, hơn nữa nếu để cho em gái biết mình nhớ mật ong, cái miệng quạ đen của em gái anh còn đáng sợ cỡ nào nữa
Ký ức về bài học trước đây vẫn còn mới mẻ, ngay cả cá mè còn bị nó mắng
Nghĩ một chút đến kết cục của mình, thật không đi đến đâu được...