Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác

Chương 82: Chương 82




Lâm Thúc cũng chủ động đề nghị, “Phía chúng ta cũng có thể cử thêm vài người tới, để phối hợp với chúng ta làm một số việc đơn giản, đến lúc đó công điểm sẽ được chia đều từ công điểm của chúng ta cho họ.” Không ít người trong thôn đều mong muốn học được một nghề gì đó, về sau có thể đến làm việc ở điểm đồ dùng trong nhà, vừa nghe Lâm Thúc kêu gọi, lập tức đều nhao nhao hưởng ứng
“Đại đội trưởng, chúng ta đều tình nguyện đi hỗ trợ, không cần công điểm cũng được, trước mắt cứ vượt qua cửa ải khó khăn này đã.” Gặp mọi người đều hăng hái tích cực như vậy, hốc mắt của đại đội trưởng không khỏi có chút nóng lên
Trước đó, vào dịp động viên thu hoạch hàng năm, cũng không thấy mọi người có trạng thái này
Hiện tại, cho dù không có công điểm, vẫn có người muốn tranh nhau đến giúp
“Tốt tốt tốt
Vậy thế này, chuyện ở điểm đồ dùng trong nhà, lão Lâm ngươi hãy xem xét an bài, chỉ cần một điều thôi, đồ dùng trong nhà làm ra nhất định phải bảo đảm chất lượng
Chuyện làm đầu hoa thì giao cho Tô Tri Thanh, có hai người các ngươi ở đây ta yên tâm
Sáng mai ta phải tìm cách đi công xã một chuyến, gặp Quách Chủ Nhiệm, xem bên ông ấy có biện pháp hay không.” Để đảm bảo năm trước có thể giao hàng thuận lợi, người già trẻ trai gái ở đại đội Hướng Dương Sơn đều cùng nhau ra trận, có thể giúp được chút nào hay chút đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai không giúp được gì thì ở nhà chuẩn bị sớm xe ba gác
Những chiếc xe ba gác hư hỏng trước đây của đại đội cũng được đem ra sửa chữa hết, để tránh đến lúc cần xe lại không đủ dùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khi Cố Tiêu và đại đội trưởng ra ngoài chia nhau tìm cách
Tô Thanh Nhiễm ở trong thôn cũng bận rộn đến mức không kịp thở, ban ngày phải vội vã ở điểm làm đầu hoa để may và kiểm tra đầu hoa
Trước khi tan ca buổi chiều còn phải đi một chuyến đến điểm đồ dùng trong nhà, kiểm tra lại một lần những đồ dùng đã làm ra trong ngày
Đến tối, ăn cơm tối vội vàng xong lại phải bắt đầu gấp rút chế tạo đầu hoa dưới ánh đèn
Ngoài nàng ra, mọi người cũng đều đang cố gắng, ngay cả điểm thanh niên trí thức ở sát vách cũng mãi đến khuya mới tắt đèn
Chỉ cần nhìn vào quầng thâm dưới mắt mọi người là có thể thấy rõ
Chương 110: Cuối cùng thấy tiền
Trong lúc mọi người đang thức đêm đuổi hàng, Cố Tiêu rốt cục mang theo tin tức tốt trở về
Thì ra, ngày đó hắn mang theo Quách Tứ Hải cùng mấy người khác men theo đường đá đến lâm trường
Lại lén lút đi thử đường mới thông từ lâm trường vào trong thành một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nói chướng ngại vật trên đường vẫn chưa dỡ bỏ, nhưng bên trong con đường thật sự đã được sửa xong
Sau khi xác nhận đường có thể đi, bọn hắn liền mua đồ từ trong thành, trực tiếp đến lâm trường tìm Lý Tràng Trường, muốn mời hắn giúp đỡ
Lý Tràng Trường ngược lại không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao đường tu sửa là để cho người đi
Ai đi trước cũng không quan trọng
Vấn đề là, con đường này do cấp trên phê duyệt cho tu sửa, hiện tại vẫn chưa chính thức nghiệm thu, thủ tục thông xe cũng còn đang xét duyệt
Tài liệu chưa được duyệt, theo yêu cầu là không thể thông xe
Đại đội trưởng nghe xong, vội vàng kéo Quách Chủ Nhiệm cùng nhau vào thành tìm lãnh đạo, hy vọng có thể sử dụng cách đặc biệt trong tình huống đặc biệt
Nhưng thời gian thực sự không thích hợp, mắt thấy sắp đến Tết, hiện tại nếu phái người đến nghiệm thu, tuyệt đối không kịp
Cố Tiêu không tin vào lẽ thường, liền kéo Lý Tràng Trường và Quách Chủ Nhiệm cùng đi uống rượu
Qua ba tuần rượu, lúc này mới vào chuyện chính, “Lý Tràng Trường, con đường này tuy chưa thông xe, nhưng người có thể đi được không?” Lý Tràng Trường có chút do dự, “Người đương nhiên có thể đi, nếu không mấy người chúng tôi làm sao đi xe vào thành được?” Cố Tiêu gật đầu cười, “Xe đạp có thể đi, vậy xe ba gác chắc cũng qua được?” Lý Tràng Trường còn chưa kịp phản ứng, Quách Chủ Nhiệm bên cạnh đã mở miệng, “Xe ba gác là xe đẩy tay, không ảnh hưởng gì đến mặt đường, nghiêm ngặt mà nói thì không nằm trong phạm vi hạn chế.” Lý Tràng Trường nhẹ gật đầu, “Có điều những chướng ngại vật trên đường tuyệt đối không được động vào, vạn nhất cấp trên phát hiện thì phiền toái.”
Có câu nói này của hai người, trong lòng Cố Tiêu đã có tính toán
Nhưng để tránh gây thêm phiền phức cho hai người, đại đội trưởng và Cố Tiêu bàn bạc, cuối cùng quyết định đi đường ban đêm vào thành
Trước khi trời tối, mọi người trước hết thẩm tra đối chiếu lại tất cả hàng hóa một lần nữa, sau đó liền bắt đầu chất lên xe
Một chiếc xe phân phối hai người lao động, thay phiên nhau kéo
Sắp xếp xe xong, mọi người ai về nhà nấy ăn cơm đi ngủ, chờ đến nửa đêm lại thức dậy lên đường
Cứ như vậy, chờ bọn hắn đi đến trong thành, vừa vặn trời sáng, có thể trực tiếp đi giao hàng
May mắn là, đường từ thôn tu sửa trước đó là đường đá, nếu không đoạn đường lầy lội đi lâm trường này, đừng nói sẽ ảnh hưởng người ta nghiệm thu, chính là Lý Tràng Trường cũng sẽ không đồng ý
Sau khi đoàn người giao hàng rời đi, thôn hoàn toàn yên tĩnh trở lại
Những ngày này mọi người đều mệt mỏi không nhẹ, nhân cơ hội này ngủ bù một giấc thật ngon
Ban ngày thức dậy còn phải lo toan chuẩn bị đồ đạc ăn Tết
Chỉ là đột nhiên được rảnh rỗi như vậy, Tô Thanh Nhiễm thật sự có chút không quen
Trời cuối cùng đã tạnh, liền đem chăn đệm chăn bông trong phòng đều lấy ra phơi nắng
Mang theo Nam Tinh đem các ngóc ngách trong phòng quét dọn lau chùi một lần
Lại làm bột, hấp một nồi bánh bao và một nồi màn thầu
Rang một chút hạt dưa và đậu phộng ra, chuẩn bị để lúc ăn Tết
Làm xong những việc này, một ngày thời gian mới trôi qua hơn nửa
Tô Thanh Nhiễm lần đầu tiên cảm thấy thời gian trôi qua chậm như vậy, đành phải tìm quần áo của Nam Tinh ra
Đem những chỗ sắp mòn rách sớm vá lại, lại nối dài thêm một đoạn cho quần áo nhỏ
Đang bận rộn, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng ồn ào
Tô Nam Tinh đang chơi ở bên ngoài cũng hớn hở chạy tới, “Cô cô, Tiêu Thúc Thúc bọn hắn về rồi!” Tô Thanh Nhiễm bỏ kim khâu trong tay xuống, buộc lại khăn quàng cổ rồi nhanh chân chạy ra ngoài
Đợi nàng đi đến chỗ nhà đại đội trưởng, trong sân ngoài sân đã bị vây kín mít
Đám người thấy là nàng tới, vội vàng nhường một lối đi ra
Đại đội trưởng hớn hở gọi nàng, “Tiểu Tô à, Diêu Chủ Nhiệm rất hài lòng với hàng của chúng ta, số hàng chúng ta mang đi không có một món nào bị trả về
Có khoản tiền hàng đồ dùng trong nhà và đầu hoa này, thêm vào tiền đặt cọc đơn hàng năm sau, sổ sách đại đội của chúng ta cuối cùng cũng đã thấy tiền!” Đám đông một phen nhảy cẫng hoan hô
Đại đội trưởng lại khoát tay áo, “Còn có một tin tức tốt nữa, đại đội chúng ta ngày mai sẽ mổ heo ăn Tết
Hôm nay ta đã xin phép bên công xã rồi, năm nay dành cho chúng ta hai con heo Tết, như vậy tính ra trung bình mỗi đầu người chúng ta được gần hai cân thịt heo đó!”
“Một người hai cân
Thật hay giả
Mấy năm trước nhà chúng ta còn không chia được hai cân.”
“Thật chứ
Ngày mai mọi người buổi trưa đều đến ăn cơm mổ heo
Đi, hôm nay mọi người cũng đều mệt chết rồi, trời cũng lạnh, mau về nhà làm chút canh nóng uống, nghỉ ngơi thật tốt!” Đám người đồng thanh đáp ứng rồi rời đi, đại đội trưởng vội vàng gọi Tô Thanh Nhiễm lại
“Tiểu Tô à, thúc đang muốn tìm ngươi bàn bạc một chuyện.” Tô Thanh Nhiễm lập tức đoán được, “Thúc, có phải là chuyện mời Quách Chủ Nhiệm ăn cơm ngày mai không?” Đại đội trưởng gật đầu cười, “Đúng vậy, còn có Lý Tràng Trường lâm trường nữa, lần này có thể giao hàng thuận lợi, hai người họ đã giúp đỡ rất nhiều.”
Tô Thanh Nhiễm sảng khoái đáp ứng, “Yên tâm đi, lần trước ta đã hứa với Quách Chủ Nhiệm sẽ làm món thịt đầu heo kho, ngày mai ta sẽ đến sớm một chút, xem làm thêm mấy món ăn nóng.” Đại đội trưởng cảm kích xoa xoa đôi bàn tay, “Vậy ta an tâm rồi, thiếu cái gì cần cái gì ngươi cứ nói
Ngày mai mổ heo ngươi đến sớm một chút, thúc bảo người ta giữ cho ngươi vị trí tốt nhất
Lần này nếu không nhờ ngươi dẫn dắt mọi người thức đêm làm xong hàng, chúng ta cũng không thể thuận lợi nộp hàng sớm như vậy đâu!”
Tô Thanh Nhiễm có chút thụ sủng nhược kinh, “Đại đội trưởng, đây đều là việc ta nên làm
Nếu nói về công lao, chuyện lần này may mắn nhờ có đồng chí Cố Tiêu, nếu không chỉ sợ hàng có làm xong cũng không vận ra được.” Đại đội trưởng trên mặt vui mừng nhẹ gật đầu, “Thằng bé này lần này đã làm được chuyện lớn, bất quá cũng là dùng chút tiểu xảo
Nói thật, nếu hắn có một nửa sự an tâm của ngươi thì ta đã an lòng, tâm tính hắn quá ham bay nhảy, không chịu quản thúc
Nhất là trong tay lại có chút tiền, thì càng không tìm thấy phương hướng.”
Tô Thanh Nhiễm thầm lặng cầu nguyện cho Cố Tiêu dưới đáy lòng
Nghe ý của đại đội trưởng, số tiền Cố Tiêu đã ứng trước, trong thời gian ngắn là không có ý định trả lại
“Khục, đại đội trưởng, kỳ thật ta cảm thấy đồng chí Cố Tiêu trong lứa tuổi này đã coi như là rất lợi hại
Ngươi xem, ban đầu chúng ta muốn làm gia công đồ dùng trong nhà, vẫn là hắn nghĩ cách tìm nguồn tiêu thụ, còn có việc tu sửa đường đá này cũng là hắn kiên trì muốn làm, lần trước muốn mua vật liệu làm đầu hoa, cũng là hắn không nói hai lời chủ động ứng tiền
Người trẻ tuổi bình thường nào có được giác ngộ và phách lực này
Đại đội chúng ta muốn phát triển tốt, khẳng định không thể thiếu những người dám nghĩ dám làm dám xông xáo như hắn.”
Đại đội trưởng nghe xong đầu tiên là sững sờ, sau đó suy nghĩ kỹ càng
Giống như từ khi đại đội làm nghề phụ về sau, tâm tính thằng bé này đã thu lại rất nhiều, thời gian chạy ra ngoài cũng ít đi không ít
So với việc khắp nơi trông chừng hắn, không bằng để hắn tham gia nhiều hơn, làm nhiều việc hơn
Chỉ là như vậy thì số tiền nợ thằng bé này khẳng định phải trả, nếu không hắn nhất định không làm
“Tiểu Tô, ngươi và Cố Tiêu đều là trụ cột của đại đội ta, về sau Cố Tiêu nếu có chỗ nào làm bậy, ngươi thay thúc quản thúc hắn nhiều hơn, nếu hắn dám không nghe lời ngươi thì đến tìm ta.” Tô Thanh Nhiễm từ từ mở to miệng, luôn cảm thấy lời này có chỗ nào đó kỳ quái
Nhưng nhìn thần sắc của đại đội trưởng, hình như lại là mình nghĩ nhiều rồi
Liền sảng khoái đáp ứng, “Được thôi.”
Tiếng nói vừa dứt, ngoài cửa đột nhiên vang lên thanh âm của Cố Hiểu Lôi, “Anh, anh ngồi xổm ở đây làm gì vậy?”
Chương 111: Khổng Tước xòe đuôi
Cố Tiêu nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tô Thanh Nhiễm đánh giá về mình lại cao như vậy
Hơn nữa còn giúp hắn nói tốt trước mặt người cha muốn xù nợ của mình
Trong lòng đang đắc ý, đột nhiên liền bị một câu của Cố Hiểu Lôi cắt ngang
Cố Tiêu quay đầu lườm nàng một cái, vội vàng kéo nàng muốn chuồn đi
Thế nhưng là đã chậm rồi
Đại đội trưởng trực tiếp đi ra, vẫy tay về phía Cố Tiêu, “Chạy cái gì mà chạy
Ngươi vào đây cho ta.” Cố Tiêu chột dạ gãi đầu một cái, đột nhiên nhớ tới người bị quỵt nợ là hắn, liền mặt mày thản nhiên đi vào
Chỉ là khi đi sát qua vai Tô Thanh Nhiễm, đáy mắt rõ ràng hiện lên một vòng ý cười rạng rỡ
Tô Thanh Nhiễm bị hắn nhìn có chút ngượng ngùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.