Hơn nữa, cổ áo của bà Hạ lại được thêu rất tinh xảo, là một kiểu khuy cài phức tạp, thường được dùng trên những bộ sườn xám may đo cao cấp
Nàng trước kia cũng rất yêu thích sườn xám, nên đã từng nghiên cứu qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ừm, nha đầu thối, ngươi đứng đó làm gì vậy, cầm thứ gì tốt thế, mau cho ta xem một chút.” Hạ A Bà chợt quay đầu, nhìn chằm chằm cái làn trong tay nàng mà cằn nhằn
Ninh Viện: “......” Nàng liền bỏ ngay ý nghĩ cho rằng Hạ A Bà trước kia là tiểu thư khuê các của đại gia đình
Ninh Viện cầm giỏ đi tới, đưa giỏ cho Hạ A Bà: “Ta được một ít trứng gà, hôm qua tiện đường vào huyện mua chút đường đỏ, đem đến cho Đường Gia Gia bồi bổ thân thể.”
Hạ A Bà lập tức nhận lấy, hưng phấn mà thoăn thoắt chui tọt vào trong phòng: “Lão đầu tử, nha đầu thối mang trứng gà với đường đỏ tới, lát nữa ta sẽ nấu trứng gà đường đỏ cho ngươi ăn!”
Ninh Viện: “......” Mỗi lần trông thấy Hạ A Bà thân thủ nhanh nhẹn, nàng đều cảm thấy lão thái thái này rất có dáng vẻ của con chồn xuống núi vậy
Chương 37: Nàng là kẻ trùng sinh ít học nhất
Nàng đi theo vào phòng, đã thấy Đường Lão đang ngồi trên ván giường, đeo kính lão, tinh thần quả thực tốt hơn chút ít
Thấy nàng đi vào, Đường Lão từ tốn, lại áy náy nói: “Tiểu Viện lại mang đồ đến à, hai lão già chúng ta, còn sống được bao lâu nữa, không cần tốn kém như vậy.”
Ninh Viện nhíu mày: “Đường Gia Gia, không thể nói như thế......”
“Đúng vậy, lão đầu tử, ngươi mà nói như vậy, là ghét bỏ ta còn sống, vậy ta bây giờ chết cho ngươi xem được thôi.” Hạ A Bà vừa đun nước, vừa trừng mắt hướng Đường Lão mà la ầm ĩ
Đường Lão sững sờ, cười khổ: “Ngươi lại thế rồi, ta nói là ta sẽ liên lụy các ngươi......”
“Đánh rắm, ngươi chính là muốn ta đi chết, ta đã nhìn thấu ngươi, lão già đáng chết bạc tình bạc nghĩa!” Hạ A Bà tiếp tục trừng mắt nhìn hắn
Ninh Viện ngồi cạnh ván giường, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của Đường Lão, khẽ nói nhỏ: “Suỵt, chỉ cần xin lỗi lão bà nhận lỗi là được.”
Đường Lão đẩy gọng kính, ngoan ngoãn nói: “Lão thái bà, ta sai rồi, đều là lỗi của ta.”
Hạ A Bà lẩm bẩm quấy cái thìa: “Cái này còn tạm được, không thì xem ta không gõ ngươi!”
Ninh Viện cùng Đường Lão nhìn nhau cười một tiếng, cảm thấy buồn cười
Hạ A Bà cũng đang dùng cách của mình để xoa dịu nỗi áy náy của Đường Lão đối với nàng
Ninh Viện nhìn Hạ A Bà định lấy nước sôi để pha trứng gà, lập tức ngăn lại: “Chờ chút, A Bà, hay là nấu chín trứng gà rồi hãy cho đường đỏ, nếu không pha như thế, trứng gà không chín kỹ, dễ bị nhiễm khuẩn Salmonella, rất nguy hiểm.”
Mi tâm của Hạ A Bà khó chịu nhíu lại: “Cái gì khuẩn sa sa sa, ta trước kia cũng pha như thế mà, có thấy nguy hiểm gì đâu, ngươi cái nha đầu thối ít hù dọa người thôi.”
Ngược lại, Đường Lão sững sờ, đẩy kính mắt nhìn Ninh Viện: “Tiểu Viện, sao ngươi lại biết khuẩn Salmonella, Trung y cũng không có thuyết pháp này, ngươi đã học y sao?”
Ninh Viện lắc đầu: “Không có, chỉ là nhà ta ở cạnh viện vệ sinh, một người dì lớn của ta làm thầy thuốc ở trong đó, thường xuyên dẫn ta vào chơi, ta là lớn lên ở viện vệ sinh.” Nàng chỉ có thể lại dùng bộ lí do thoái thác này để nói một lần
Đường Lão trên dưới đánh giá nàng: “Vậy ngươi cũng hiểu không ít kiến thức vệ sinh thường thức đấy chứ.”
Ninh Viện cười cười: “Hiểu một chút, cho nên ta nói Hạ A Bà nếu không dứt khoát luộc trứng gà với nước đường đỏ, hoặc là trứng tráng hẹ cũng chẳng khác mấy.”
Năm nay mọi người đều nghèo, đường đỏ đều là “thuốc bổ” bổ huyết
“Hắc, không giống nhau, trứng tráng hẹ và trứng gà luộc đường đỏ khác nhau cũng lớn lắm.” Hạ A Bà chợt khinh thường bĩu môi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ninh Viện có chút bất đắc dĩ: “Thế thì có thể khác nhau ở chỗ nào chứ?” Lão thái thái này cố chấp lại xảo trá, khó mà thuyết phục
Ai ngờ, Hạ A Bà chợt quay đầu liếc nhìn bóng người cao gầy không biết từ khi nào đã đi vào ——
“Đây, khác nhau ở chỗ đó, trứng tráng hẹ là tráng dương, để cho hai vợ chồng ngươi ban đêm sinh hoạt đạt tới cảnh giới đại hài hòa.”
Ninh Viện vừa nghiêng đầu liền đối diện với đôi mắt dài và lạnh lùng của Vinh Chiêu Nam, lập tức bắt đầu ho khan: “Khụ khụ khụ khụ.....
Khụ khụ khụ......”
Vinh Chiêu Nam đương nhiên cũng nghe thấy lời của lão thái thái, nhìn thấy Ninh Viện ho đến mặt đỏ bừng, hắn đẩy kính mắt trên sống mũi, có chút buồn cười
Ninh Viện nào dám nhìn hắn nữa, chỉ cúi đầu vỗ ngực
Cái lão thái thái thôn quê này thật sự cái gì cũng dám nói, không biết giữ miệng gì cả
Đường Lão thấy thế, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, sai Hạ A Bà: “Không phải muốn luộc trứng gà cho ta sao, còn không đi?”
“Ta là người hầu của ngươi à, lão già đáng chết!” Hạ A Bà liếc mắt, hùng hùng hổ hổ đi luộc trứng
Ninh Viện có chút lúng túng nhìn Vinh Chiêu Nam: “Ngươi sao cũng tới, là đến giúp Hạ A Bà làm việc à?”
Vinh Chiêu Nam chợt đưa tay ra, đưa cho nàng một chiếc đèn pin kiểu cũ: “Lúc ngươi tới quên cầm theo đèn pin, đêm nay lát nữa về, đường không dễ đi.”
Ninh Viện sửng sốt một chút, đưa tay nhận lấy đèn pin, trong lòng không hiểu sao, có chút nổi lên ý nghĩ ngọt ngào nhỏ xíu
Từ nhỏ đến giờ, rất ít người lại thẳng thắn lo lắng cho mình như vậy
Cha mẹ trên danh nghĩa của nàng đối xử với nàng lạnh lùng như thế, nàng vẫn luôn cảm thấy mình chưa đủ tốt, nên cha mẹ mới không thích nàng, dưỡng thành nàng từ nhỏ tính cách tự ti ẩn nhẫn
“Tạ ơn.” nàng cong đôi mắt, cảm kích cười cười
Vinh Chiêu Nam nhìn đôi mắt to như quả nho đen nhìn mình, đôi mắt cong cong như hai vầng trăng non, hắn rũ mắt: “Ừm.”
“Đều ngủ trên một cái giường, đắp một cái chăn, cái gì cũng làm xong rồi, hai ngươi sao còn khách khí như hàng xóm vậy.” Hạ A Bà chợt bất thình lình nói ra một câu
Ninh Viện: “.....
Khụ khụ khụ khụ.”
Vinh Chiêu Nam: “......” Lão thái thái một câu đã nói trúng tim đen
Đường Lão tức giận ngắt lời Hạ A Bà: “Thôi đi, lão thái bà, tiểu cô nương da mặt mỏng, ngươi bớt cãi cọ được không.” Nói rồi, hắn nhìn về phía Ninh Viện, có chút lúng túng xin lỗi: “Tiểu Viện à, thực sự không có ý tứ, bà bạn già nhà ta chính là cái miệng không che đậy như thế.”
Ninh Viện cười khan một tiếng: “Không có việc gì, không có việc gì.”
Vinh Chiêu Nam đứng dậy, liếc mắt nhìn xà nhà: “Ta thấy rơm trên mái nhà đều hư hỏng mục nát, ta thay các ngươi đổi lại một đợt mới.”
Ninh Viện cũng tranh thủ thời gian đi theo đổi chủ đề: “Nói đến, cái nhà này lại sập lại ẩm ướt, ở chỗ này không có bệnh cũng có bệnh, nếu không, ta cùng bí thư chi bộ bên kia hỏi thử xem, chuyển đến căn phòng trống tốt hơn một chút đi?” Nàng thực sự không muốn nhắc lại chuyện hẹ tráng dương nữa
Vinh Chiêu Nam đang kiểm tra rơm rạ trên mái nhà, lơ đễnh nhìn nàng một cái: “Sao, gần đây ngươi cùng thôn bí thư chi bộ nhờ vả chút quan hệ, đều có thể bắt đầu sắp xếp nhà cửa?”
Ninh Viện sững sờ, nhíu mày tú lệ: “Ta chỉ là thấy gần đó có một cái miếu Thổ Địa, bên trong là trống không, ở đó không phải tốt hơn ở đây sao?”
Trước thời đại vận động lớn, tượng thần và bệ thờ trong miếu Thổ Địa cũng đã bị đập phá, hiện tại chỉ còn là một căn phòng trống không, bị người trong thôn dùng để chất củi rạ
Vinh Chiêu Nam nheo mắt cười một tiếng: “Ngây thơ đến ngu xuẩn, ngươi còn không biết Đường Lão cùng Hạ A Bà là vì nguyên nhân gì mà ở lại đây, liền bắt đầu sắp xếp người khác.”
Ninh Viện lạnh mặt: “Ngươi nói chuyện âm dương quái khí làm gì!”
Đường Lão vội tiếp lời, hòa giải: “Tiểu Viện, thân phận chúng ta không tốt, xuống đây cải tạo, nếu như ở đến trong miếu không đi, ảnh hưởng đặc biệt không tốt.”
Ninh Viện sững sờ, đối với Đường Lão chần chừ hỏi: “Ta xác thực không biết ngài cùng Hạ A Bà thân phận, ta có thể hỏi thăm hai vị thân phận sao, nếu có mạo phạm, xin ngài tha thứ.” Nàng trước đó xác thực chưa từng nghe qua
Ninh Viện lễ phép, khiến Đường Lão sững sờ một lúc, mới lắc đầu: “Không có gì, thân phận này của chúng ta, ngươi tùy tiện hỏi người trong thôn đều có thể biết.” Hắn nói ra: “Ta trước kia là một kẻ dạy học Xú Lão Cửu, trước kia từng dạy học ở trường lớn, cũng biết chút Trung y gia truyền, từng mở y quán.”
Ninh Viện kinh ngạc, đáy lòng 10.000 đầu thần thú chạy qua —— Dạy học ở trường lớn
Người như vậy nàng kiếp trước còn chưa từng được tiếp xúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái niên đại này giảng dạy, ai mà không có thực học chứ
“Thế còn Hạ A Bà......” Ninh Viện cẩn thận hỏi, chẳng lẽ Hạ A Bà thật sự là danh viện khuê tú
Đường Lão cười cười: “Nàng à, là người bổn thôn, chính là một địa chủ bà.”
Ninh Viện gật gật đầu: “Khó trách......” Thì ra thân phận đúng là không tốt, Hạ A Bà là địa chủ bà bổn thôn
Nhưng một địa chủ bà ở thôn quê Đông Nam không hề biết chữ, rốt cuộc làm sao lại.....
ở cùng với giảng dạy tại Phục Đại Thượng Hải, một trí thức cao cấp như vậy
Chẳng lẽ là do cha mẹ định đoạt, hôn nhân sắp đặt sao
Giống như hôn nhân của Lỗ Tấn với người vợ thất học Chu An vậy
Dường như nhìn ra nghi vấn của Ninh Viện
Đường Lão tiếp tục nói: “Vùng đất của thôn này và mấy thôn lân cận đều là của nhà nàng, sau khi cha nàng làm ăn phát đạt ở thành tỉnh bằng nghề ngân hàng, cũng đã đón nàng lên thành tỉnh.” Nhớ lại chuyện cũ, ánh mắt Đường Lão ôn nhu cười cười: “Sau này nàng đi Anh Quốc đọc sách, ta ở trường đua ngựa, thoáng trông thấy nữ kỵ sĩ tư thế hiên ngang trên ngựa chính là nàng, chúng ta liền thư từ qua lại, kết giao.”
Ninh Viện: “......” Thì ra toàn trường, kẻ ít học nhất, đọc sách ít nhất chính là mình cái tên trùng sinh này
Chương 38: Người lạ ngủ chung một giường
Tự ti là một loại cảm xúc
Ninh Viện uể oải
Nếu nàng nhớ không nhầm trong lý lịch nhậm chức của Vinh Chiêu Nam mà mình từng thấy, trình độ học vấn của hắn cũng không hề thấp
Là người có trình độ văn hóa thấp nhất toàn trường, nàng đã tự kiểm điểm sâu sắc vì đã từng xem Hạ A Bà là một phụ nữ nông thôn thất học
“Khục nha, cái này cũng là chuyện bao nhiêu năm trước rồi, còn có gì hay mà nói, lão già xấu xa!” Hạ A Bà xách nồi đi vào, liếc Đường Lão một cái trắng mắt
Nhưng Ninh Viện lại nghe ra trong lời nói của lão thái thái có chút ngọt ngào mơ hồ
Nàng nhìn Hạ A Bà vừa mắng mỏ liên miên, vừa bưng bát trứng gà đường đỏ đã nấu chín cho Đường Lão, trong lòng dấy lên một cảm khái phức tạp
Những năm Dân Quốc ấy, tiểu thư nhà ngân hàng xinh đẹp cùng thiếu niên du học hiền lành, tao nhã, phút chốc gặp nhau nơi đất khách quê người xa vạn dặm
Một đường nắm tay, cùng nhau đi qua những tháng năm khói lửa ngút trời, từ thời tuổi trẻ hăng hái, bầu bạn đến khi tuổi già gian nan khốn khổ
Đầu bạc không xa rời, sau đó nửa đời còn lại, sống chết cùng đường, tất cả những gì ta trân trọng nhất chính là ngươi.