Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu

Chương 396: Chợ đen bị kiểm tra




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nhắc đến vợ chồng Tô Nhiễm Nhiễm, các quân tẩu lại bắt đầu huyên náo
Mỗi người một câu, thi nhau khen ngợi hai người họ
Phương Chỉ Nhu trầm mặc
Bỗng nhiên cảm thấy nghẹn lòng
Rõ ràng mình mới là người xuyên qua, cớ sao từ đầu đến cuối không thoát khỏi được hào quang của Tô Nhiễm Nhiễm
Ngay cả việc kiếm được ba ngàn đồng kia cũng phải cẩn thận dè dặt che giấu, ngay cả Kỷ Sơn Thành cũng không dám nói
Rốt cuộc là đã xảy ra vấn đề ở đâu
Phương Chỉ Nhu không khỏi rơi vào trầm tư
Không biết là nguyên nhân gì, vốn là người có thân thể khỏe mạnh, lần này cô ta phát sốt lại dai dẳng đến tận năm ngày mới khỏi
Đợi đến khi nàng có thể ra ngoài, các quân tẩu đã đem khoai lang trồng xong xuôi
"May mà có Nhiễm Nhiễm, sau này ai còn dám nói đọc sách là vô dụng, ta nhất định là người đầu tiên không đồng ý
Có quân tẩu không nhịn được cảm thán
Ai có thể ngờ được, một cái máy cày mà chức năng lại có thể nhiều như vậy, ngoài việc bón phân, còn có thể lấp đất
Nếu không phải vợ chồng Tô Nhiễm Nhiễm, một người có cơ sở lý thuyết, một người có năng lực động thủ mạnh mẽ, thì cái máy móc đó làm sao có thể dễ dàng được cải tạo tốt như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả Mã Thụy, kỹ thuật công đến ngày hôm đó cũng phải chịu phục
Toàn bộ nhóm gia thuộc càng là ba câu không rời cặp vợ chồng này, không khen Tô Nhiễm Nhiễm, thì lại khen Thẩm Hạ
Phương Chỉ Nhu lại càng thêm nghẹn lòng
Trong lúc buồn bực, cô ta liền nghĩ tới chuyện buôn bán của mình
Không nghĩ thì không sao, nghĩ lại mới giật mình, thì ra cô ta đã hơn mười ngày không đến chợ đen
Phương Chỉ Nhu cảm thấy mình thật sự quá sa đọa
Suốt ngày lẽo đẽo theo sau mấy quân tẩu này, cô ta đến cả chuyện kiếm tiền cũng quên mất
Ngày hôm sau, Phương Chỉ Nhu chuẩn bị một giỏ đồ ăn, dùng túi đựng lại rồi treo ở tay lái, sau đó đi đến huyện thành
Vừa vặn, Tô Nhiễm Nhiễm sau khi hoàn thành việc trồng trọt, cũng chở hai bé sữa nhỏ vào huyện
Hôm nay Tô Nhiễm Nhiễm vào huyện là để gửi bưu kiện
Mấy ngày trước cô rốt cục nhận được hồi âm của Bình Thuyền Đảo, tất cả có hai lá thư
Một phong là do các quân tẩu ở gia chúc viện gửi, còn phong còn lại là do Vương Xuân Muội gửi
Thư của gia chúc viện có một xấp dày, chữ viết phía trên đủ loại, cơ hồ mỗi quân tẩu đều viết cho cô không ít
Tô Nhiễm Nhiễm cũng nhờ vậy biết được, lợn ở Bình Thuyền Đảo sinh trưởng vẫn khả quan, trại nuôi lợn cũng sắp bắt đầu sản xuất thức ăn cho lợn
Những điều này đều nằm trong dự liệu của Tô Nhiễm Nhiễm
Điều duy nhất khiến cô ngoài ý muốn chính là, Vương Xuân Muội thế mà đã cùng Lý Tín Vinh đăng ký kết hôn
Chỉ là còn chưa có bày tiệc
Bất quá kết quả như vậy dường như cũng hợp tình hợp lý
Vương Xuân Muội là người vô cùng có chủ kiến, nếu như không phải nguyện ý cho Lý Tín Vinh cơ hội, thì cũng không có khả năng cùng Lý Tín Vinh thân thiết như vậy
Đối với quyết định của cô ấy, Tô Nhiễm Nhiễm tự nhiên là chúc phúc
Cô tin tưởng vô luận Vương Xuân Muội có tái hôn hay không, thì cô ấy đều có thể sống tốt cuộc đời của mình
Bởi vì cô ấy có năng lực
Hiện tại đã là cuối tháng ba, bất quá thời tiết ở phương bắc vẫn rét lạnh như cũ
Lúc ra khỏi nhà, Tô Nhiễm Nhiễm che chắn cho hai đứa nhỏ rất kỹ càng
Đầu đội mũ, người mặc áo bông dày
Hai bé sữa nhỏ vẫn như thường ngày, một trước một sau ngồi trong giỏ
Những tiểu gia hỏa này giá trị nhan sắc càng ngày càng xuất chúng, mỗi lần ra ngoài đều có thể dẫn tới một đám ánh mắt hâm mộ
Hôm nay ở bưu điện có khá nhiều người
Lúc Tô Nhiễm Nhiễm gửi đồ, bé Liên Miên liền lôi kéo y phục của cô, sau đó một tay cô điền đơn, tay còn lại thì giữ chặt tiểu Chiêu Chiêu không chịu ngồi yên
Vội vàng điền xong tờ đơn, Tô Nhiễm Nhiễm liền đem bưu kiện đặt lên quầy
Trong lúc chờ đợi, cô vô tình liếc nhìn tờ báo trải dưới lớp kính trên quầy hàng
Một chuyện cũ từ năm ngoái cứ như vậy đập vào mắt
Ánh mắt Tô Nhiễm Nhiễm ngưng lại, trong đầu lại lóe lên một công thức khác của thức ăn cho lợn
Niên đại này công nghiệp không phát triển, vị trí công việc cũng là cung không đủ cầu
Có thể nói, một củ cải một cái hố cũng không đủ
Thanh niên trí thức nhóm quy mô lớn về nông thôn, chủ yếu cũng là bởi vì không có vị trí công việc
Nhiều người trẻ tuổi như vậy, cũng không thể cứ chơi bời lêu lổng ở trong thành thị
Niên đại này quy mô lên núi về nông thôn khổng lồ bao nhiêu, cũng phản ánh ở một khía cạnh quốc gia có nền công nghiệp lạc hậu bấy nhiêu
Làm quân tẩu, theo lý thuyết mà nói thì công việc sẽ dễ phân phối hơn những người khác
Nhưng trên thực tế, tỷ lệ có việc làm của các quân tẩu ở đây còn thấp hơn so với Bình Thuyền Đảo
Bởi vì kinh tế của Chu Huyện kém xa so với Ninh Huyện, đến cả một nhà máy gia công ra dáng cũng không có
Toàn huyện cơ bản đều dựa vào nông nghiệp để phát triển
Các quân tẩu không có công việc, theo lý thuyết việc này cũng không liên quan đến cô
Nhưng Tô Nhiễm Nhiễm từ ngày đầu tiên gặp mặt các quân tẩu ở đây, đã có hảo cảm khác thường đối với họ
Người ta cách xa hơn ngàn dặm, vậy mà vẫn lặng lẽ học tập theo cô ở nơi xa xôi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Nhiễm Nhiễm rất khó không bị sự chân thành của họ làm cho cảm động
Nhà máy gia công thức ăn cho lợn kỳ thật vẫn luôn nằm trong dự tính của cô, bất quá nguyên vật liệu từ đầu đến cuối vẫn không có thứ thay thế phù hợp
Bây giờ thấy quy tắc chuyện cũ này, mạch suy nghĩ của Tô Nhiễm Nhiễm lại bắt đầu chuyển động
Bất quá lần này cô không định trực tiếp để trong huyện gánh vác nhà máy
Quân đội đến những năm 90 mới cấm chỉ kinh doanh
Niên đại này mặc dù không cho phép tư nhân kinh doanh, nhưng nếu như lấy gia chúc viện làm đơn vị đứng ra làm xưởng này thì không có vấn đề gì
Chỉ là trước tiên cô cần phải giải quyết vấn đề nguồn gốc của nguyên vật liệu
Chuyện nhà máy gia công thức ăn cho lợn đã có manh mối, hiếm khi trên mặt Tô Nhiễm Nhiễm cũng lộ ra vài phần kích động
Cô đạp xe, hướng về cục nông nghiệp mà đi
Còn bên kia, Phương Chỉ Nhu sau khi để xe đạp ở cổng hợp tác xã rồi khóa lại, liền đi vào một con hẻm nhỏ
Con hẻm nhỏ quanh co khúc khuỷu, cô ta quen đường rẽ trái rẽ phải, cũng không biết đã qua bao lâu, mới rốt cục đi tới một cái sân yên tĩnh
Đứng ở ngoài cổng sân, cô ta nhìn xung quanh một chút, xác định không có ai, mới bắt chước tiếng chim kêu hai tiếng
Không lâu sau, bên trong liền truyền đến một loạt tiếng bước chân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.