Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 385: Cáu kỉnh




Tô Tiếu Tiếu ôm cô bé: “Anh Trụ Tử không đi cùng chúng ta, anh phải đi tới thủ đô thăm ông nội trước, qua vài
ngày lại tới tụ hợp với chúng ta, chúng ta đi trước được không?”
Cô bé nhỏ mếu máo, chớp đôi mắt to long lanh nước nhìn mẹ: “Không được…”
Trụ Tử thật sự quá thương em gái, ở trong mắt Bánh Trôi nhỏ cậu bé cũng giống như các anh trong nhà, tất cả
các anh đều ở trong xe với cô bé, xe đã lái đi rồi mà cậu bé lại không có ở đây, hiển nhiên cô gái nhỏ không vui
rồi
Tô Tiếu Tiếu ôm cô bé trong lòng: “Không được cũng phải làm như vậy, tóm lại qua vài ngày mới có thể nhìn
thấy anh Trụ Tử nhỏ, con nhìn con chim nhỏ bên ngoài đó bay có cao không kìa?”
Tô Tiếu Tiếu muốn dời sự chú ý của cô bé nhưng cô bé hoàn toàn không nghe lời cô nói, vẫn luôn quay đầu nhìn
anh Trụ Tử của cô bé
Cho dù các anh chọc cô bé thế nào thì cô bé vẫn phụng phịu không vui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây vẫn là lần đầu tiên cô gái nhỏ cáu kỉnh, cũng rất mới mẻ đấy chứ…
Long phụng thai một tuổi rưỡi đã có thể ngồi vững trên ghế ngồi, bọn trẻ đã từng ngồi xe mấy lần vào thành
phố nên cũng không lạ gì với xe hơi nữa, nhưng vẫn rất thích quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ
Qua một lúc Bánh Bao nhỏ đã gối đầu lên đùi anh trai nhỏ ngủ cả đường, Bánh Trôi nhỏ cả buổi sáng đều buồn bực cũng không chịu nổi nữa mà mí mắt đánh nhau ngủ một giấc
Tính quên của trẻ con lớn, một giấc ngủ qua đi Bánh Trôi nhỏ cũng tạm thời quên mất anh Trụ Tử, lại híp đôi
mắt vui vẻ trở lại
Đến thành phố, cả gia đình vào trung tâm thương mại quốc doanh mua vải cho Bánh Đậu nhỏ, nói rõ để bà ngoại
may cặp sách gà con mới cho cậu bé
Hàn Thành ôm Bánh Bao nhỏ, Cơm Nắm cõng em gái, Tô Tiếu Tiếu nắm tay Bánh Đậu nhỏ, một nhà bốn người
chậm rãi vào trung tâm thương mại
Thật ra Tô Tiếu Tiếu có tích một ít vải cũng đã mang theo cùng, trước đó đã đồng ý với Bánh Đậu nhỏ để tự cậu
bé chọn một tấm vải mình thích rồi dùng tiền của mình mua, cho nên cô đặc biệt để một ít phiếu vải vào trong cặp sách gà con của cậu bé
Ai biết Bánh Đậu nhỏ cũng không nhìn cái khác mà muốn một tấm vải thô màu xanh lục giống y như cặp sách gà
con của cậu bé hiện tại, sau khi chọn xong còn cười tủm tỉm, móc tiền và phiếu trong cặp sách gà con đưa cho nhân viên bán hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bánh Đậu nhỏ đưa đồng Đại Đoàn Kết cho nhân viên bán hàng, nghiêm túc hỏi: “Dì ơi tấm vải này bao nhiêu tiền
a?”
Nhân viên bán hàng ở thời buổi này chính là công việc ở tít trên cao đối xử bất công, thường đều rất lạnh nhạt, nhưng Bánh Đậu nhỏ thật sự quá ưa nhìn, giọng nói vừa mềm vừa đáng yêu khiến nhân viên bán hàng cao ngạo
cũng không nhịn được mà thả giọng nói thật dịu dàng đáp lại câu hỏi của cậu bé: “Tổng cộng là hai đồng ba hào và số phiếu này là đủ rồi”
Nhân viên bán hàng trả lại một tấm phiếu vải cho Bánh Đậu nhỏ
“Cảm ơn dì, hai đồng ba ạ
Bánh Đậu nhỏ nhận phiếu vải đựng vào cặp sách gà con của mình rồi cúi đầu tính toán, qua một lúc lại kéo con gà trên cặp sách của mình hỏi nhân viên bán hàng: “Vậy dì ơi, quán các dì có vải
nào như vậy không ạ
Cháu muốn kêu bà ngoại may một con gà con nữa cho cháu nhưng mà nhà bọn cháu
không có vải như vậy, nếu quán các dì có thì có thể cho cháu một ít được không
Dì có thể trả cho cháu bảy đồng năm hào, cháu dùng hai hào mua vải của dì có được không?”
Nhân viên bán hàng nghe xong những lời này của Bánh Đậu nhỏ, miệng đã thành hình chữ O, lại nghiêm túc nhìn cậu bé, thấy đứa nhỏ xinh đẹp này thoạt nhìn mới bốn, năm tuổi thôi
Người ta thật sự quá đẹp mắt, từ lúc bọn họ vào cửa cô ta đã để ý rồi, từ việc chọn vải đến trả tiền, người lớn và anh trai ở bên không nói một câu nào, cả quá trình đều để tự cậu bé quyết định, rốt cuộc người nhà này đã dạy trẻ con thế nào mà đứa trẻ mới bốn năm tuổi lại hiểu nhiều như thế, khả năng biểu đạt còn mạnh như vậy, trọng điểm là biết tính lại còn tính không sai chút nào
Cô ta dám đánh cược, con trai lớn lớp ba nhà mình cũng không lợi hại bằng cậu bé
Ánh mắt của nhân viên bán hàng nhìn cả nhà Tô Tiếu Tiếu đã thay đổi, dựng ngón cái với bọn họ: “Các cô quá Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Bánh Đậu nhỏ, cười đáp: “Không dạy gì nhiều cả, bản thân đứa trẻ học với các anh thôi” Tô Tiếu Tiếu dạy Cơm Nắm và Trụ Tử nhiều nhất, Bánh Đậu nhỏ từ nhỏ đã thích bắt chước ở phía sau các anh trai, sau khi Cơm Nắm và Trụ Tử đi học cũng sẽ hệ thống thứ mà mình học được đi dạy em trai, mặc kệ Bánh Đậu nhỏ có thể tiếp thu được bao nhiêu, cũng mặc kệ Bánh Đậu nhỏ có thấy hứng thú hay không, tóm lại là cái
biết dạy con rồi!”
gì cũng dạy hết, Bánh Đậu nhỏ cũng là một người hiếu học, tiếp thu bao nhiêu trước không nói, dù sao các anh dạy gì thì cậu bé học cái đó.1016 chữ

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.