Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 115: Chọn mua




Tiễn Vương Diên Đào đi rồi, Vương Diệu Diệu như một chú ong mật nhỏ cần mẫn, thu dọn phòng trong ngoài mấy lượt
"Diệu Diệu, con đừng vội, nghỉ ngơi chút đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Minh Hạo nhìn nàng hết lau chỗ này lại làm chỗ kia, một khắc cũng không ngừng
"Không sao đâu, anh, anh đừng để ý tới em, em không mệt
Em chỉ muốn thu xếp lại chút, xem còn thiếu gì, ngày mai đi chợ một lần mua về
"À đúng rồi, đồng chí Vương nói thím Trương là ai vậy
Ngày mai em muốn đi chợ cùng với thím ấy
Vương Diệu Diệu nghĩ lần đầu tiên ra ngoài vẫn nên có người dẫn đường, để mình quen đường
"Ừ, đó là vợ trẻ của trưởng doanh Trương Gia Hưng, Chu Tử Nghĩa là chỉ đạo viên của một doanh
Bình thường bọn anh và doanh của anh cũng hay cùng nhau làm nhiệm vụ, xem như khá quen nhau
Nhà bọn họ ở tầng hai bên trái, căn đầu tiên đó, thím Trương là người nhiệt tình lắm, em ngoan ngoãn thế này, chắc chắn thím ấy sẽ thích em
Cố Minh Hạo cứ vài ba ngày lại khen nàng, Vương Diệu Diệu cảm thấy mình sắp miễn dịch rồi, vẫn là ngẩng đầu liếc hắn một cái
"Được rồi, em biết rồi, lát ăn cơm xong, em đi tìm thím Trương một chuyến
Cố Minh Hạo bây giờ có thể ăn những món đơn giản hơn chút rồi, trưa Vương Diệu Diệu dùng canh gà nhân sâm trong không gian nấu một bát canh gà lớn cho hắn ăn với mì
Còn nàng không thích ăn thanh đạm thế này, nên ăn đinh thỏ cay tê trong không gian với bánh bao thịt, có lẽ do ra khỏi bệnh viện cả người tương đối thoải mái nên bắt đầu ăn cũng rất ngon miệng
Cố Minh Hạo kỳ thực biết cô bé có rất nhiều bí mật, nhưng Vương Diệu Diệu không nói thì hắn cũng không hỏi
Vương Diệu Diệu đưa gì hắn cũng vui vẻ nhận, không hề tỏ ra nghi ngờ gì
Có lẽ là do bản năng tin tưởng Cố Minh Hạo, hiện tại khi chỉ có hai người thì Vương Diệu Diệu lấy đồ gì ra ăn cũng không quá né tránh nữa
"Diệu Diệu, có một câu anh vẫn muốn nói với em, những thứ này..
em đừng nên lấy ra trước mặt người khác
Em phải học cách bảo vệ mình, đừng để anh lo lắng
Vương Diệu Diệu hơi sững lại, gật đầu
"Ừm, em biết rồi
"Bất quá, em cũng đừng quá lo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù có chuyện gì, anh cũng sẽ bảo vệ em
Cố Minh Hạo sợ lại làm cô bé sợ, vội vàng lên tiếng an ủi
"Vậy em đi tìm thím Trương, để thím ấy ngày mai dẫn em đi
Nói xong câu đó liền trực tiếp ra cửa
Trong lòng Cố Minh Hạo bỗng chốc ảo não, sao lại không nhịn được mà nói ra như vậy chứ
Rõ ràng biết cô bé sợ người khác biết bí mật của mình, mà còn nói thẳng toẹt ra
Nhìn bộ dạng này, chắc chắn là dọa đến nàng rồi
Xem ra vẫn là phải tìm cơ hội nói chuyện với nàng cho tử tế thôi
Vương Diệu Diệu mang theo nửa cân kẹo hoa quả lấy từ trong không gian ra, cùng một cân bánh đậu xanh trước đó tự làm liền gõ cửa nhà thím Trương
Mở cửa là một người phụ nữ trẻ tầm hai lăm hai sáu tuổi, dáng vẻ xinh xắn, nhìn mặt hiền lành
"Cô là đồng chí Vương Diệu Diệu phải không
"Thím, thím khỏe
Con là Vương Diệu Diệu
Hai người gần như là đồng thanh, nói xong mặt đều đồng loạt nở nụ cười
Nụ cười này làm không khí lúng túng giữa người xa lạ tan biến đi nhiều, đột nhiên cảm thấy thân thiết
"Vào đi, mau vào
Trước đó nghe Vương Diên Đào với Chu Tử Nghĩa nhắc đến con nhiều lắm rồi, khen con vừa xinh vừa giỏi bếp núc
Hôm nay gặp mới biết, hai thằng nhóc này không hề nói ngoa, nào chỉ đẹp, con còn đẹp hơn cả mấy cô nữ chính trong phim nữa, Cố doanh trưởng này thật có phúc
Vương Diệu Diệu đi theo nàng vào phòng, bị nàng khen một tràng đỏ hết cả mặt, vội vàng nói: "Thím, thím đừng trêu con
Sao mà khoa trương thế được, con đây bình thường thôi mà
"À đúng rồi thím, con nghe anh Cố nói trong nhà có em bé, đặc biệt mang một ít đồ ngọt tự làm đến cho bé nếm thử
Nói xong liền đưa kẹo hoa quả và bánh đậu xanh trong tay tới
Quả nhiên, chủ đề đã được chuyển thành công
"Ừm, đúng vậy, có một thằng nghịch tử, năm nay bảy tuổi rồi, hôm nay không phải nó đi học rồi à
Tay con khéo thật đấy, lại còn biết làm bánh nữa, hôm nào rảnh dạy cho thím chút, thằng bé nhà thím cả ngày thèm ăn lắm
Vương Diệu Diệu vui vẻ đáp ứng
Khách sáo xong, Vương Diệu Diệu liền nói tới chuyện chính, thím Trương nghe nói liên quan đến chuyện đi chợ, không nói hai lời liền đồng ý
"Đơn vị bọn em sẽ bố trí xe, 8 giờ sáng xuất phát, chiều 3 giờ về
Mua đồ cũng có thể để trực tiếp trên xe chở về, tiện lắm
Con mang tiền với phiếu là được
"Được ạ, vậy ngày mai làm phiền thím dẫn con đi dạo chợ một vòng, để con quen đường
Hai người lại ở nhà thím Trương tán gẫu một lúc, Vương Diệu Diệu không yên lòng cho Cố Minh Hạo, liền hẹn 7 giờ 50 sáng mai tập trung ở cửa chính rồi cáo từ với thím Trương
Nhìn thấy thím Trương này là người cởi mở, lại thêm quan hệ giữa Cố Minh Hạo và trưởng doanh Trương không tệ, Vương Diệu Diệu cảm thấy vẫn có thể kết giao lâu dài
Cố Minh Hạo thấy lúc nàng trở về cả người đều vui vẻ, líu ríu khen thím Trương là người tốt, lòng đang căng thẳng bỗng chốc lại thả lỏng
"Anh Cố, sáng mai em ra ngoài, chắc chiều mới về
Bữa trưa anh có thể nhờ Chu Tử Nghĩa hoặc Vương Diên Đào đến hâm lại cho anh được không
"Không sao đâu, em cứ đi đi
Đến lúc đó nhờ Đào Tử mang cơm đến cho anh là được
"Không cần đâu, em làm cơm để ở nhà rồi, đến lúc đó nhờ họ hâm lại là được
Cơm trong phòng ăn quá cứng, không tốt cho tiêu hóa lại không có dinh dưỡng nữa
Điểm này Vương Diệu Diệu rất kiên quyết
"Được, tất cả nghe theo em
Ngày thứ hai sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Vương Diệu Diệu cùng thím Trương lên xe của đơn vị đi chợ
Là một chiếc xe buýt nhỏ, bên trên có mười chỗ ngồi, cơ bản ngồi gần hết rồi
Trong xe rất là náo nhiệt, hầu hết đều là mấy thím hoặc các cô trong gia quyến, mọi người không ngừng tán gẫu, tất nhiên cũng có người chào hỏi Vương Diệu Diệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên nơi có người thì có chuyện bát quái, đủ loại bát quái cũng dội vào tai Vương Diệu Diệu
Hơn nửa tiếng đi xe đã đến chợ, nơi này cách Tân Cảng và Kinh Thị không xa, nên cũng rất náo nhiệt, các mặt hàng bày bán cũng nhiều hơn so với Lâm Thị và Ninh Huyện
Vương Diệu Diệu theo thím Trương làm theo danh sách mà đi mua đồ
Các loại đồ dùng nhà bếp như nồi niêu xoong chảo, dầu muối tương giấm, còn mua một cân thịt ba chỉ, một con cá, một con gà
Mua xong chỗ này đã không xách nổi rồi, liền phải đưa về một chuyến, để lên xe
Thím Trương bị một màn thao tác của nàng dọa ngây người, nhìn nàng dùng tiền không chút tiếc nuối
Còn cả phiếu công nghiệp nữa, thứ quý giá nhường nào chứ
Một cái nồi sắt, ba phiếu công nghiệp mà nàng ta không hề chớp mắt đã lấy ra
"Diệu Diệu, sao con mua nhiều đồ thế
"À thím, để thím giúp con xách đồ, phiền phức quá
Con với anh Cố mới chuyển về nhà nên chưa có gì cả, trước đây anh ấy cứ ở một mình trong ký túc xá, nên cũng tiết kiệm được một ít tiền với phiếu
Chả phải hôm nay theo thím đi chợ nên con mua nhiều chút thôi
Vương Diệu Diệu vô tư đổ hết việc nồi niêu xoong chảo lên đầu Cố Minh Hạo
Thím Trương nghe nàng nói vậy, trong lòng cũng hiểu
Hóa ra là do Cố doanh trưởng nộp hết cả tiền với phiếu rồi
Hai người lại đi vào trung tâm thương mại, trung tâm thương mại này có ba tầng, tầng một bán thực phẩm, tầng hai bán công nghiệp phẩm, tầng ba bán quần áo và vải vóc
Ở tầng một, Vương Diệu Diệu mua chút bánh kẹo, đồ ngọt, lạc, hạt dưa
Cố Minh Hạo về, chắc chắn có nhiều người đến thăm, đến lúc đó cũng nên có chút đồ để chiêu đãi mọi người, thím Trương cũng mua một ít đồ ăn vặt cho con trai
Lên tầng hai bán đồ công nghiệp, dạo qua một vòng, đơn giản cũng chỉ là ba thứ cơ bản có tiếng thời đó là “tam chuyển nhất hưởng” (ba đồ biết chuyển và một đồ biết kêu)
Điều khiến nàng thấy tương đối mới lạ là còn có cả TV, là TV đen trắng, chỉ có một cái lẻ loi bày ở đó, chắc ai mua được cũng thuộc hàng hiếm có, nhưng cũng cho Vương Diệu Diệu cảm nhận được thời đại đang tiến bộ
Đến tầng ba, đi trước đến khu may đồ nam mua cho Cố Minh Hạo hai bộ đồ ngủ vải bông rộng rãi thoải mái, bây giờ anh ấy bị thương vẫn nên mặc đồ ngủ thoải mái chút
Hai bộ đồ ngủ mất 18 tệ, lại khiến thím Trương chấn động một phen
Tiếp đó đi mua vải bông ở chỗ bán vải, chọn chút vải bông màu xanh đậm, chuẩn bị về nhà làm mấy cái gối có thể cho Cố Minh Hạo tựa lưng nghỉ ngơi, khả năng thủ công của nàng cũng chỉ làm được mấy thứ đơn giản này thôi
Còn tiện hỏi thím xem có ai làm thợ mộc ở mấy thôn gần khu gia quyến không, muốn đặt làm một cái tủ quần áo nhỏ
Tốt nhất là có thể làm thêm một cái ghế sô pha gỗ đặt ở phòng khách, như thế khách tới cũng có thể ngồi một lát
Cơ thể Cố Minh Hạo cho dù có tốt hơn một chút, thì cũng có thể ra phòng khách đi lại ngồi chút, cứ ở mãi trong phòng cũng không phải chuyện hay...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.