Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 116: Mời khách




Sau khi mua đồ xong chất đầy xe ở trung tâm thương mại, đã là 12 giờ trưa, cả hai đều cảm thấy vừa mệt vừa đói
Trải qua một buổi sáng, mối quan hệ của hai người có vẻ thân thiết hơn nhiều
"Chị dâu, chúng ta đi ăn cơm thôi, hôm nay chị đã giúp em một việc lớn, bữa này nhất định phải để em mời
"Chị xem em khách sáo cái gì
Cái này đâu có phải giúp đại ân gì, chị chỉ giúp em ôm ít đồ thôi mà
Trương tẩu tử thật lòng thấy không có giúp gì nhiều, cũng không coi đó là lời khách sáo
"Sao lại không phải giúp đại ân, nếu em đi một mình, chắc phải chạy tới chạy lui mấy lượt mới xong
Đối với Vương Diệu Diệu mà nói, việc ra ngoài mua đồ là bắt buộc, nàng không thể nào tự dưng có thức ăn được
Hơn nữa, nàng còn hứa với Vương Diên Đào và Chu Tử Nghĩa là sẽ mời họ ăn cơm, không thể nói lời không giữ lấy lời
Hai người bước vào một quán cơm quốc doanh, Vương Diệu Diệu gọi một phần thịt kho tàu, một phần rau xào, hai bát cơm
Tổng cộng hết 2 đồng 1 hào, nửa cân phiếu lương, nửa cân tem thịt
Nhìn Trương tẩu tử có vẻ xót ruột, 2 đồng 1 hào thật sự là đắt, một tháng tiền phụ cấp của một doanh trưởng cũng chỉ năm sáu mươi đồng, với cái cách tiêu tiền này của Vương Diệu Diệu, e là không trụ được bao lâu
"Diệu Diệu muội tử, chị dâu đây ăn nói có hơi thẳng thắn, em đừng có phật lòng nhé, sau này em nên tiết kiệm chi tiêu một chút, doanh trưởng Cố bị thương, tốn tiền bồi bổ không ít đâu
Vương Diệu Diệu biết chị ấy vì tốt cho mình, đương nhiên sẽ không tức giận, cười nói với chị: "Em biết chị dâu là vì tốt cho em, sau này em sẽ không tiêu xài hoang phí, đây chẳng qua là lần đầu tiên đến phố huyện nên em mua hết những gì có thể mua thôi
Lâu lắm mới có dịp tới một lần, lại còn được chị giúp em một việc lớn, nhất định phải mời chị ăn bữa ngon mới thể hiện được lòng biết ơn của em
"Ừ, dù sao cuộc sống vẫn nên có một ít tiền phòng thân, nhỡ có việc gì gấp thì còn có cái mà dùng
Trương tẩu tử thấy nàng nói vậy cũng không tiện nói thêm gì
Hai người thật sự đói bụng, từng miếng từng miếng ăn ngon lành, chẳng mấy chốc đã quét sạch thức ăn trên bàn
Món thịt kho tàu ở quán này hương vị không giống ở huyện Ninh lắm, hơi mặn một chút, rất hợp ăn với cơm, có một hương vị đặc biệt
Sau khi ăn uống no nê, hai người thong thả đi về phía xe, quả nhiên thấy một đám tẩu tử và bác gái đã đến
Họ đang túm tụm quanh xe, xôn xao bàn tán về đống đồ đạc
"Ôi trời, đống đồ này ai mua mà nhiều thế
Chắc phải tốn không ít tiền đây
Một bác gái lộ vẻ kinh ngạc
"Hình như là của vợ sắp cưới doanh trưởng Cố mua đó, tôi thấy cô ấy chạy đi chạy lại hai ba lượt
"Sao mua nhiều thế nhỉ
Thế này thì tốn bao nhiêu tiền cho đủ
Quần áo và vải vóc kia chắc phải nhiều phiếu vải lắm nhỉ
Còn cái nồi sắt kia chắc phải có cả công nghiệp khoán
"Suỵt
Có người phát hiện ra hai người họ đến, vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở những người đang cao giọng nói chuyện
"Chị Trương, đồng chí Vương Diệu Diệu, hai người về rồi à, mua đủ đồ chưa
Người hỏi là Mã tẩu tử, ở cùng tòa nhà với họ, vẻ mặt tươi cười, trông rất chân thành
Chồng của bà là đại đội trưởng dưới trướng nhị doanh, thuộc cấp của Cố Minh Hạo
Cho nên lời nói của bà khá khách khí, nếu như Vương Diệu Diệu không nghe được những lời mỉa mai vừa nãy của bà thì đã tin là thật
Vương Diệu Diệu không muốn tốn công đối phó với bà ta, chỉ gật đầu đáp lại
"Đồng chí Vương Diệu Diệu, cô mua nhiều đồ quá đấy
Cô mua nhiều thế này, doanh trưởng Cố nhỏ biết không
Cô còn chưa về chung nhà, mà đã tiêu tiền mạnh tay như thế, sau này đồng chí Cố nhỏ nuôi nổi cô chắc
Một bác gái trông hơn 40 tuổi lên tiếng ngay, lời lẽ cực kỳ thiếu khách khí
Vương Diệu Diệu không hiểu, người không có quan hệ gì thì có tư cách gì mà xen vào chuyện của người khác chứ
"Bác Lý, bác đừng bận tâm
Người ta doanh trưởng Cố đã giao hết tiền với phiếu cho đồng chí Vương Diệu Diệu rồi, bây giờ nhà doanh trưởng Cố là đồng chí Vương Diệu Diệu làm chủ
Bác cứ lo nhà bác Cương tử là được rồi
Trương tẩu tử nửa đùa nửa thật đáp lại, mọi người xung quanh cười ồ lên, bác Lý nhất thời đỏ bừng mặt mày cũng chẳng làm gì được Trương tẩu tử, ai bảo con bà là đại đội trưởng dưới trướng chồng người ta
Trong viện này ai mà chẳng biết Lý Thành đại đội trưởng kia rất hiếu thuận, mà cái hiếu thuận kia chính là nghe lời mẹ răm rắp
Năm ngoái cô vợ trẻ có thai theo chồng tới doanh trại, hai vợ chồng chưa được mấy ngày yên ổn thì bác Lý đã vin vào cớ tới chăm cháu mà bám theo
Bà lão vốn quen thói ở nhà làm chủ, con dâu về nhà bà thì chẳng có địa vị gì
Ngày thường đừng nói mua đồ, ngay cả việc hôm nay ăn cơm gì, dùng bao nhiêu gạo cũng đều do bác Lý quyết định
Con dâu thì lại có tính tình mềm yếu, bị ức hiếp thì chỉ biết khóc một trận, nên bình thường người ta chỉ nghe thấy bác Lý ở nhà oang oang ra lệnh, còn Lý Thành thì lại là một kẻ ngu hiếu, xưa nay không bao giờ ra mặt bênh vợ
"Người đến đủ hết chưa
Đến đủ rồi thì chúng ta xuất phát
Tài xế lên tiếng gọi
"Đến đủ rồi, bác tài, chúng ta lên đường thôi
Lóc cóc chừng gần một tiếng, xe đến cổng khu nhà ở của gia quyến quân đội, Vương Diệu Diệu vừa xuống xe thì đã thấy Vương Diên Đào đứng đợi sẵn ở đó
"Đồng chí Vương Diệu Diệu, Hạo tử bảo tôi tới giúp cô mang đồ
Vương Diên Đào nhìn đống đồ lớn toàn của Vương Diệu Diệu trên mặt đất, không khỏi mở to mắt
Anh hai nhà mình đúng là hiểu cô vợ nhỏ, dặn dò anh nửa tiếng sau đến cổng chờ, nói Vương Diệu Diệu chắc chắn mua nhiều đồ không mang về hết được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy thì phiền đồng chí Vương, hôm nay tôi mua được cả cá, thịt với gà, tối tôi làm bữa ngon chiêu đãi các anh
Vương Diên Đào gãi đầu cười hì hì, Vương Diệu Diệu, Vương Diên Đào và Trương tẩu tử cùng nhau mang đồ đạc mà Vương Diệu Diệu đã mua vào nhà
Cố Minh Hạo nghe thấy tiếng động liền lên tiếng gọi: "Diệu Diệu, em về rồi à
"Anh, em về rồi
Đồng chí Vương với chị Trương giúp em mang đồ về
Vương Diên Đào và Trương tẩu tử nhìn nhau, không khỏi mỉm cười, tình cảm của đôi vợ chồng trẻ này thật tốt
"Chị dâu, hôm nay thật sự làm phiền chị rồi
Tối chị gọi cả doanh trưởng Trương và bọn trẻ đến ăn cơm nhé
"Đồng chí Vương, cậu cũng gọi cả đồng chí Chu nữa
"Được, hôm nay cô mệt rồi, cứ nghỉ ngơi sớm đi, tôi với anh Trương không tới đâu
Trương tẩu tử cảm thấy cả ngày hôm nay quả thực rất mệt mỏi, không đành lòng để cô gái nhỏ còn phải lo bữa ăn tối
"Không sao đâu, dù sao em đã hứa rồi, mời đồng chí Vương và đồng chí Chu ăn cơm, chị với anh Trương đến thì cũng chỉ thêm đôi đũa thôi mà, với cả đông người mới vui
Vương Diệu Diệu lại thật sự nghĩ như vậy, mời khách ăn cơm, ba người hay năm người thì cũng đâu có khác biệt gì nhiều, đằng nào cũng phải làm thức ăn giống nhau cả
"Vậy cũng được, tôi về thu dọn một chút, tối qua giúp cô một tay
Trương tẩu tử cũng là người sảng khoái, nghe nàng nói vậy thì cũng không từ chối nữa
Mấy người đứng ở cổng nói vài câu, Trương tẩu tử và Vương Diên Đào thì ai về nhà nấy, Vương Diệu Diệu trước rót cho mình một cốc nước ấm pha chút nước suối uống, lập tức cảm thấy tràn đầy sức lực
Đổ cho Cố Minh Hạo một cốc rồi mới đi vào, Cố Minh Hạo thấy nàng đến thì cười nói với cô: "Sao mãi bây giờ mới vào, thấy em và chị Trương rất hợp nhau đấy
"Uống chút nước đi
Chị Trương tốt bụng lắm, lại còn thích bênh vực kẻ yếu nữa
Đúng rồi, tối nay em mời Vương Diên Đào, Chu Tử Nghĩa với cả nhà chị Trương đến ăn cơm
Chúng ta vừa mới chuyển đến, mọi người đều giúp đỡ ít nhiều, mời người ta ăn bữa cơm để tỏ chút lòng cảm ơn
Vừa nói vừa vịn Cố Minh Hạo uống xong nước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừ, em cứ tự quyết định là được
Nhưng có nhất thiết phải là hôm nay không
Hôm nay em đi cả buổi chắc mệt rồi, còn phải nấu cơm nữa, hay là để hôm khác đi
Cố Minh Hạo không phải tiếc mấy đồ ăn đó, anh chỉ không muốn cô gái nhỏ vất vả
"Không sao, em không mệt
Hôm nay vừa khéo em mua được thịt, cá, với cả gà nữa
Chị Trương còn nói lát nữa qua giúp em một tay nữa đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồ, chị Trương lại còn qua nữa à
Hôm nay em với chị ấy ở cả ngày với nhau nhỉ
Vương Diệu Diệu nghe câu này thì dần dần ngửi ra mùi vị lạ thường, liền nghĩ Cố Minh Hạo có vẻ không được bình thường cho lắm, thì ra là đang ghen tuông đấy mà
Không khỏi thấy buồn cười, hóa ra cái anh Cố Minh Hạo này cũng có con mắt để ý tỉ mỉ phết
"Phì
Nàng không nhịn được bật cười
"Anh, anh đang nghĩ gì đấy
Cố Minh Hạo trong nháy mắt như thể bị người khác nhìn thấu tâm can, thế mà khó có được đỏ cả mặt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.