Việc làm cơm tối còn sớm, liền chui vào cửa tiến vào không gian, cầm một bao sữa bò uống hết, trong bụng dễ chịu hơn rất nhiều
Kiểm kê một chút, còn lại 30 đồng, lương thực trong không gian thật sự không nhiều, vẫn là phải tính toán một chút, còn 4 năm nữa mới đến năm 1977 đâu
Nhiệt độ trong không gian ổn định, ngược lại có thể trồng trọt, nhưng không có hạt giống thì làm sao mà trồng, đó lại là một vấn đề, Vương Diệu Diệu thấy có chút đau đầu
Còn nữa là nước sạch trong không gian cũng sắp hết, lúc đầu trữ 5 thùng lớn, một thùng chai nhỏ, mấy lần nấu cơm đã dùng hơn phân nửa, nàng không thể chọn nước trong suối nhỏ mà ăn chứ
Lúc này nàng nghĩ đến cái giếng trong sân, còn chưa đi xem trong đó có nước không nữa
Giếng rất sâu, là loại giếng bơm thường dùng, Vương Diệu Diệu thò đầu nhìn thì thấy trong giếng có rất nhiều nước
Dùng ý nghĩ điều khiển, một dòng nước trong liền rơi vào chậu
Vương Diệu Diệu không dám trực tiếp dùng ăn, liền đun một chậu lớn, dùng xà bông thơm hôm nay mua tự mình rửa một cái tắm nước nóng, toàn thân thoải mái
Trong không gian gặm một quả lê, ăn một quả trứng luộc rồi mới ra ngoài, chuẩn bị làm cơm tối
Từ trong giỏ lấy ra miếng thịt ba chỉ, lại từ trong không gian lấy ra 2 cân bột mì trắng, đem thịt ba chỉ băm
Ra vườn nhổ một cây cải trắng, mấy cây hành cùng nhau băm, thêm muối, xì dầu, từ trong không gian lấy một ít bột ngũ vị hương, dầu mè, mì chính thêm vào, rồi đánh hai quả trứng gà, bắt đầu trộn
Trộn lẫn nhân bánh thơm ngon, vào bột mì trắng thêm chút bột ngô, để bột mì không trắng quá, liền bắt đầu nhào bột
Bột sắp nhào xong thì đám thanh niên trí thức lục tục trở về
Chu Cường vừa nhìn thấy Vương Diệu Diệu, như gặp người thân
"Diệu Diệu, cuối cùng thì ngươi cũng về rồi, trời ơi, ngươi không biết, trưa nay Trịnh Khải nấu cơm dở tệ
Tại sao cùng một thứ đồ mà hương vị làm ra lại kém xa thế
Ngay sau đó, mặt Trịnh Khải bị nói có chút đỏ lên
Lý Niệm Bắc cũng đi theo cười ha hả
"Cậu còn nói Trịnh Khải, tự cậu nấu ăn thì ngon hơn được bao nhiêu chứ, chó chê mèo lắm lông
Ha ha ha
Vương Diệu Diệu thấy bọn họ cãi nhau, thấy vui, cũng bật cười
"Nào có như các cậu nói, chẳng qua là vì làm nhiều quen tay thôi, có chút mánh khóe thôi mà, nếu đồng chí Trịnh mà làm nhiều vài lần thì cũng sẽ ngon thôi
Lý Niệm Bắc dùng tay vỗ mạnh vào Chu Cường: "Nghe chưa, đồng chí Chu Cường, cậu xem Vương Diệu Diệu khiêm tốn thế kia kìa, thật biết nói chuyện, cậu phải học tập một chút đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nói vừa cùng Chu Cường ngươi đuổi ta bắt om sòm
Trương Chí Bình không tham gia vào cuộc cãi nhau, trực tiếp hỏi: "Diệu Diệu, tối nay chúng ta ăn gì vậy
Vương Diệu Diệu cười nói: "Đồng chí Trương, hôm nay tôi lên trấn, dùng số phiếu tích góp mua được ít thịt với bột mì trắng, tối nay chúng ta ăn sủi cảo, coi như cảm ơn mọi người đã giúp tôi
Không có mọi người, chắc tôi vẫn còn ở nhà lão Vương bị chị họ, em họ ức hiếp, cũng cảm ơn mọi người đã cùng tôi chung một nhóm, không để tôi không có chỗ nấu cơm, cảm ơn mọi người
Bốn người vừa nghe có sủi cảo, lập tức đều mở to hai mắt, mặc dù nhà họ đều có gửi chút đồ ăn đến cho, nhưng đa phần đi trấn đều không mua được thịt, từ sau Tết Trung thu, bọn họ đều chưa từng ăn thịt
Cũng không để ý đến chuyện đang đùa, Chu Cường dẫn đầu hỏi: "Diệu Diệu, sao cậu mua được thịt thế, chúng tôi đi bao nhiêu lần đều không mua được
"Có thể là vận may tốt ấy, lúc tôi đến thì chỉ còn đúng một miếng cuối cùng, hơn một cân thôi
Vương Diệu Diệu nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, như thể đây là một vận may hiếm có vậy
Trương Chí Bình vừa khen Vương Diệu Diệu may mắn, vừa nói với vài người kia, mau đi rửa tay rồi đến giúp
Mấy người phân công, có người cán bột, có người gói sủi cảo, rất nhanh liền gói xong hơn hai trăm chiếc sủi cảo
Lúc này Chu Cường đã nổi lửa, những chiếc sủi cảo trắng mập trong nồi sôi ùng ục, chỉ lát sau đã nghe thấy mùi thịt thơm lừng
Chu Cường vừa nhóm lửa vừa thèm nhỏ dãi, miệng không ngừng nhắc tới, thơm quá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi sủi cảo luộc chín, Vương Diệu Diệu lấy cho mình mười cái, còn lại đều chia cho bốn thanh niên trí thức nam
Cắn một miếng đã thấy béo ngậy, cải trắng ngọt thơm, thịt heo tươi ngon, đối với người đã hai tháng chưa được ăn thịt thì quả thực là ngon đến cực điểm
Mỗi người ăn bốn năm mươi chiếc sủi cảo, ai cũng no căng cả bụng
Ai nấy xoa bụng nở nụ cười hài lòng, Trịnh Khải hiếm khi nói một câu, đây mới là cuộc sống
Mấy người đều ha ha cười lớn, nước súp hóa thành nước uống, nghỉ ngơi một lát, mỗi người lại uống thêm một bát canh sủi cảo, lúc này mới cùng nhau thu dọn nồi niêu bát đũa
Nữ thanh niên trí thức nhà bên thì lại không được vui vẻ như vậy, các nàng uống cháo ngô, ăn một đĩa dưa muối và một bàn rau cải xào, ít dầu mỡ đến đáng thương
Nghe thấy nhóm thanh niên trí thức nam nói cười rôm rả, ba người mặt đen như nhọ nồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh Mai bĩu môi: "Không phải nói ở nhà bà Vương ngày nào cũng ăn không đủ no sao
Sao còn có tiền và phiếu mua thịt
Trương Hiểu Mai liếc mắt một cái hung hăng về phía nhóm thanh niên trí thức nam, hung dữ nói: "Cậu xem cái dáng vẻ hồ ly tinh của cô ta kìa, cả ngày cười toe toét với một đám đàn ông, cái thịt đó còn không biết dùng thủ đoạn gì để có được, hừ, cái đồ không biết xấu hổ
Điền Hồng Mai có vẻ lơ đãng nói: "Có phải mấy anh thanh niên trí thức nam đó cho cô ta hết phiếu không
Nói xong nhìn Trịnh Mai một cái, quả nhiên, mặt Trịnh Mai càng đen hơn
Vương Diệu Diệu hoàn toàn không biết gì về những chuyện đang xảy ra ở chỗ của mấy nữ thanh niên trí thức
Sau khi ăn uống xong xuôi nàng đánh răng rửa mặt, ngâm chân rồi đi ngủ
Hôm nay bận rộn cả ngày quá mệt, vừa nằm lên giường đã ngủ ngay
Không biết bao lâu trôi qua, Vương Diệu Diệu bị cảm giác dính nhớt trên người đánh thức
Giật mình, tưởng có thứ gì trên mái nhà rơi xuống, nhưng nàng không dám động
Hỏi một tiếng: "Có ai không
Qua vài phút không thấy ai trả lời, liền lập tức chui vào không gian, trong không gian vẫn nắng tươi sáng
Thấy hai tay và cánh tay của mình đầy những chất lỏng màu đen, dùng tay sờ thử thì thấy trên mặt cũng có
Vào phòng ngủ, nhìn thấy trong gương mặt mình lem luốc đen sì, liền vội vàng đun nước, dùng xà bông thơm, sữa tắm rửa đi rửa lại nhiều lần mới sạch sẽ
Nhìn mình trong gương giật mình, vặn vẹo chân tay một chút, toàn thân nhẹ bẫng
Vương Diệu Diệu nhớ lại, hôm nay mình ăn những đồ rất bình thường, khác biệt duy nhất là dùng nước giếng để tắm
Chẳng lẽ nước giếng này không phải nước thường
Còn có công hiệu tẩy tủy phạt kinh, chẳng lẽ là linh tuyền trong tiểu thuyết
Trời ạ
Chuyện này là thật sao
Vương Diệu Diệu bắt đầu hoài nghi nhân sinh
Nhưng nghĩ đến việc mình có không gian lại xuyên không, cái này vốn dĩ đã không phải là chuyện bình thường rồi
Vậy nên nước giếng là linh tuyền, dù sao sản phẩm của không gian, ắt là đồ phi phàm rồi
Nghĩ đến việc mình vừa nãy đã phí phạm linh tuyền để tắm rửa, thật là lãng phí của trời
Thế là vội vàng múc một bát, ực ực uống hết, quả nhiên trong veo dễ uống
Sau này có linh tuyền điều dưỡng cơ thể, cơ thể này chắc chắn sẽ càng ngày càng khỏe mạnh, biết đâu còn có thể cao đến một mét sáu tám theo lý tưởng của mình
Vương Diệu Diệu rời khỏi không gian, may là mặc đồ ngủ, chăn đệm không bị bẩn
Thay một bộ quần áo, ném quần áo bẩn vào không gian, rồi lại nằm lên giường ngủ một giấc ngon lành...