Lý tẩu làm một bàn lớn thức ăn ngon, nồi đất thịt trắng, dầu bạo gà xé phay, cá kho, nấm hương đốt đậu hũ, lại thêm một phần bánh canh nổi danh Kinh thị
Một bàn này nhìn sắc hương đều đủ, lại thêm bọn hắn ngồi xe một quãng đường dài, giờ phút này đều là bụng đói kêu vang
Cố nãi nãi nắm Vương Diệu Diệu ngồi vào vị trí, người một nhà chính náo nhiệt ăn cơm, đột nhiên cổng vang lên tiếng đập cửa
"Lúc này là ai vậy
Cố Minh Hạo ngẩng đầu nhìn Cố gia gia
"Ai mà biết được
Có lẽ là tiểu An nghe nói ngươi trở về, tới xem một chút
Ta và ngươi gia gia bình thường nhờ có tiểu An thường xuyên sang đây xem chúng ta, cho chúng ta khuây khỏa mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên này đang nói bên kia Lý tẩu đã mở cửa, quả nhiên là Chu Tử An
Lão Chu nhà con trai cả, cũng chính là anh trai song sinh của Chu Tử Nghĩa
Cái này Chu Tử An và Chu Tử Nghĩa quả không hổ là anh em sinh đôi, hai người trông như được đúc ra từ một khuôn
Khác biệt duy nhất chính là Chu Tử An nhìn trắng hơn một chút, Chu Tử Nghĩa vì năm ngoái huấn luyện trong quân đội nên nhìn cường tráng hơn
Nhưng có một điểm không thể nghi ngờ, đó chính là hai người đều thừa hưởng được tướng mạo của phụ mẫu, rõ ràng tương đối tuấn lãng trên mặt lại có một đôi mắt đào hoa, nhưng nhìn cũng không không hài hòa
Chu Tử An lại tương đối trắng, làm cả người hắn nhìn so với Chu Tử Nghĩa càng thêm phong lưu
"Cố gia gia, Cố nãi nãi, ta đến xem Hạo tử
Cố gia gia gật đầu, Cố nãi nãi thì mời hắn nhanh vào
"Hạo tử, không giới thiệu một chút sao
Ta đoán cô gái xinh đẹp bên cạnh là đối tượng của ngươi đúng không
Ta là anh em của Hạo tử, ta tên là Chu Tử An
Vương Diệu Diệu tự nhiên hào phóng cười gật đầu với hắn
"Chào anh
Trước đây nghe Cố đại ca nhắc đến anh, ở đơn vị bên kia cũng đã gặp em trai của anh
"Hạo tử này mà nói tốt cho ta thì tám phần không phải lời thật lòng, ngươi tuyệt đối đừng tin hắn, ta thế nhưng là người tốt đấy
Cố nãi nãi cười đánh vào tay hắn một cái: "Cái thằng nhóc thối nhà ngươi, mau tới bàn ăn cơm, Diệu Diệu còn đói đấy
"Ha ha, đúng là tới sớm không bằng tới đúng lúc, ngươi xem, ta tới đúng lúc liền được một bàn thức ăn ngon
Chu Tử An cười hề hề lên bàn
"Cái gì mà tới sớm không bằng tới đúng lúc
Ta thấy ngươi cố ý canh giờ tới thì có
Sao
Thúc thúc a di không nấu cơm cho ngươi, tới nhà ta ăn chực à
Cố Minh Hạo tức giận nghẹn lời với Chu Tử An
"Ôi, ta nói ngươi có lương tâm không vậy
Anh em vừa nghe tin ngươi trở về liền vội tới thăm ngươi, còn ngươi thì sao
Lại nói ra lời vô lương tâm như vậy, không sợ em dâu chê cười ngươi à
Vương Diệu Diệu coi như đã thấy rõ, đây chắc chắn là từ nhỏ cởi truồng lớn lên, cho dù bao lâu không gặp mặt, cũng không hề lạnh nhạt
Có Chu Tử An tham gia, bàn ăn này trở nên đặc biệt náo nhiệt, tiếng cười nói không ngớt bên tai
Ăn cơm xong xuôi, Cố gia gia và Cố nãi nãi liền vào phòng nghỉ ngơi
Cả buổi chiều, Vương Diệu Diệu cứ nghe Chu Tử An và Cố Minh Hạo một người xướng một người họa giới thiệu tường tận những nơi ăn ngon, chơi vui của Kinh thị
Chỉ tiếc hiện tại cơ thể Cố Minh Hạo vẫn đang dưỡng bệnh, không thể có vận động quá mạnh, cho nên những địa điểm nổi tiếng như Trường Thành lần này coi như không có duyên với Vương Diệu Diệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Minh Hạo nắm lấy tay Vương Diệu Diệu, nhẹ giọng ôn nhu nói với nàng: "Đã đến đây một chuyến, hay là cứ đi xem một chút đi
Có thể để Tử An dẫn ngươi đi, ta đi qua nhiều lần rồi
Thực ra Trường Thành Vương Diệu Diệu đã leo qua không ít lần, chỉ là ở thập niên 70 chắc sẽ có khác biệt với sau này, nhưng nàng vẫn muốn cùng Cố Minh Hạo đi hơn, dù sao về sau có rất nhiều cơ hội
Vương Diệu Diệu cười lắc đầu với Cố Minh Hạo
"Anh à, lần này thì không đi được
Chờ lần sau đến anh dẫn em đi, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau chụp ảnh, còn nhiều cơ hội mà
Chu Tử An nhìn Cố Minh Hạo, lại nhìn Vương Diệu Diệu, trong nháy mắt cảm thấy mình có hơi thừa
Được, xem ra tên anh trai này đúng là đã yêu rồi, nhìn bộ mặt cười ngốc hề hề, giống như một tên ngốc ấy
"Hai người cứ đi đi
Ta ở đây chút đã
Vương Diệu Diệu xấu hổ mặt đỏ bừng, vội vàng cúi đầu
Cố Minh Hạo thì tức giận trừng Chu Tử An một cái: "Ta nói ngươi có phải là không có việc gì làm không, nếu không có việc gì thì đi tụ bảo định vị chỗ, ngày mai gọi thúc thúc a di đến, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm
"Vâng
Anh hai biết rồi
Trong mắt ngươi, anh đây chỉ là một tên sai vặt thôi
Chu Tử An không đứng đắn nhại lại Cố Minh Hạo, đứng dậy phủi mông rồi bỏ đi
"Anh, Chu Tử An này làm gì vậy
"Hắn hả
Từ nhỏ thể chất không được tốt lắm, sau khi tốt nghiệp trung học, Chu thúc đã xin cho hắn vào Bộ Thương Nghiệp làm chân chạy vặt
"Bộ Thương Nghiệp
Thế chẳng phải rất có quyền lực sao
Vương Diệu Diệu tò mò hỏi
"Quyền lực gì chứ
Hắn chỉ là một chân chạy vặt ở trong đó
Bộ Thương Nghiệp đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là một bộ nắm giữ mạch máu kinh tế và quyền khai thác lớn, thế nào mà bây giờ trong miệng Cố Minh Hạo lại biến thành chân chạy vặt vậy
Qua giới thiệu tỉ mỉ của Cố Minh Hạo, Vương Diệu Diệu coi như hiểu, hóa ra hiện tại Bộ Thương Nghiệp phân quản từng xí nghiệp quốc doanh, ví dụ như: Công ty Đường Rượu Thuốc lá, Công ty Hóa chất năm màu, Công ty Thiết bị Cơ điện, Công ty Điện tử vân vân
Còn có các Đại thương trường, Cao ốc Bách hóa cũng đều thuộc Bộ Thương Nghiệp quản lý
"Vậy quyền lợi này cũng lớn quá đi
Chẳng phải có thể mua được rất nhiều thứ từ chỗ hắn sao
Mắt Vương Diệu Diệu đảo tới đảo lui
Cố Minh Hạo thấy biểu cảm của nàng, không khỏi cảm thấy buồn cười, cô nhóc này không chừng lại đang nghĩ gì rồi đây
"Đúng vậy, ngươi muốn mua gì đều có thể nhờ hắn giúp, dù sao chỉ cần trên thị trường có hắn đều có thể nghĩ cách giúp ngươi mua được
Vương Diệu Diệu nghe xong vui đến nỗi suýt chút nhảy dựng lên, níu lấy tay áo Cố Minh Hạo không ngừng hỏi: "Thật sao
Thật sao
Em muốn gì hắn cũng mua được sao
Cố Minh Hạo cười dùng ngón tay quệt nhẹ mũi nàng
"Ngươi cũng phải thực tế chút, tuyệt đối đừng nói là muốn trăng trên trời, hắn thật không làm được đâu
"Anh nói gì thế
Em có phải loại người không có lý lẽ đâu
Vật em muốn phải nhìn thấy sờ được
Cố Minh Hạo nhìn bộ dáng đắc ý của nàng, không khỏi tò mò, cô nhóc này rốt cuộc muốn mua cái gì đây
"Ngươi còn chưa nói rốt cuộc ngươi muốn tìm hắn mua cái gì mà
"Em muốn mua một ít đồ điện tử cũ loại tam chuyển nhất vang, sau đó lại mang về Ninh Huyện bán, nhất định có thể bán được giá tốt
Anh có biết không
Lần trước số quần áo kia, bán được hơn một vạn tệ đó
Vương Diệu Diệu vừa nói vừa cười đắc ý
Cố Minh Hạo bị nàng dọa cho giật mình: "Cái gì
Hơn một vạn tệ, ngươi bán cho ai
Xong rồi, đắc ý quá quên hết, nàng đã không nghĩ đến cái chỗ này, nếu để Cố Minh Hạo biết nàng ở chợ đen giao dịch với người ta thì lại bị hắn giáo huấn cho một trận nữa
"Ôi, được rồi được rồi, báo cáo tổ chức, em lựa chọn khai thật sẽ được khoan hồng
Vừa nói, một bên giơ hai tay lên hai bên tai, giả bộ một dáng vẻ đáng thương
"Ừ, ngươi thành thật khai báo đi
Cố Minh Hạo ban đầu mặt mày nghiêm túc định dạy dỗ nàng một trận, bị bộ dạng này của nàng chọc cho phì cười, khó khăn lắm mới nói được vài chữ
"Vậy chúng ta về phòng anh đi
Em vừa có chuyện muốn cho anh xem, ở đây không tiện
Vương Diệu Diệu nói thần bí, Cố Minh Hạo không biết đã hiểu sai ý thế nào, đột nhiên mặt đỏ tai nóng lên
"Ngươi, ngươi muốn cho ta xem cái gì vậy
Hắn có chút lắp bắp hỏi
"Đương nhiên là chuyện không thể để người khác biết rồi
Vương Diệu Diệu trả lời đương nhiên
Đưa Vương Diệu Diệu đến phòng phía tây của Cố Minh Hạo, mở cửa ra là một chiếc giường lớn kiểu cổ, bên trong đặt một cái bàn, hai cái ghế
"Anh, anh khóa cửa lại đi
Nhỡ một lát có người vào thì sao
Cố Minh Hạo vừa nghe nói còn muốn khóa cửa, lần này không chỉ tai đỏ mà cả mặt cũng từ từ đỏ ửng lên…