Tiểu Bạch nhìn nàng phát ra tiếng cười ma quái, vô cùng khó hiểu, nó không hiểu cái con người này rốt cuộc gặp chuyện vui gì, mà lại có thể cười đến thành cái dạng này
Vương Diệu Diệu nắm chặt hai cái lỗ tai của Tiểu Bạch, ra sức xoa nắn, Tiểu Bạch thực sự khó nhịn, không nhịn được ô ô oa oa lên tiếng phản đối
"Sao
Xoa một chút lỗ tai của ngươi cũng không được à
Vương Diệu Diệu thấy rõ sự bất mãn của nó, càng làm quá lên
Không chỉ xoa lỗ tai của nó, mà còn không bỏ sót một cọng lông nào trên khắp người nó, dùng sức vuốt một lượt
"Anh, anh cũng đến sờ thử Tiểu Bạch đi, nó sờ vào mềm mại lắm
Vương Diệu Diệu cười tươi rói gọi Cố Minh Hạo
Tiểu Bạch phát ra tiếng kêu sợ hãi, có thể thấy được nó rất mâu thuẫn khi Cố Minh Hạo cũng giống như Vương Diệu Diệu sờ lông nó
"Thôi, Diệu Diệu, em đừng trêu Tiểu Bạch nữa, em xem em làm nó sợ kìa
Cố Minh Hạo liếc mắt đã thấy rõ vẻ mặt cự tuyệt trong đáy mắt của Tiểu Bạch
Tiểu Bạch rốt cuộc thoát khỏi móng vuốt ma quỷ, giờ phút này hận không thể cách xa bọn họ, trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu
"Anh, hôm nay em vui thật là vui nha
Anh nói với Chu Tử An, bảo hắn giúp chúng ta để ý xem, nếu có nhà nào, em còn muốn mua thêm hai tòa nữa
"Diệu Diệu, em muốn nhiều nhà như vậy làm gì
Trước đó anh còn đưa cho em hai cái khế đất nhà rồi, chúng ta cũng ở không hết nhiều vậy đâu
Cố Minh Hạo vẫn luôn rất tò mò, tại sao Vương Diệu Diệu lại mua nhiều nhà như vậy
"Anh, anh còn nhớ em trước đó nói với anh không, sau này ai cũng được đi học, thi đại học
Cũng có thể tự do buôn bán, đương nhiên đến lúc đó nhà cửa cũng có thể tự do giao dịch
Hiện tại giá cả thấp như vậy, đương nhiên phải mua vào tích trữ, sau này có thể tha hồ tăng giá, ha ha ha ha
Cố Minh Hạo đương nhiên là rất tin lời Vương Diệu Diệu nói, nhìn thấy tiểu cô nương hôm nay vui vẻ đến vậy, đúng vậy, nói một hồi lại tự mình vui vẻ rồi
Hắn cũng không muốn hỏi tiếp, tùy nàng thôi
Chỉ cần nàng vui vẻ là được
Tiểu Bạch giờ phút này tuy trốn đi rất xa, nhưng trong mắt lại không nén nổi sự coi thường
Bất tri bất giác bọn họ đã trở về tám ngày, ngày kia liền phải trở về nhà cô
Cố gia gia và Cố nãi nãi tự nhiên là vô cùng không nỡ, luôn luôn bảo Lý tẩu thay đổi món để nấu cho hai người ăn ngon
Vương Diệu Diệu cảm thấy dường như trở về nhà năm 2019, ba ba mụ mụ cũng gần như sợ nàng ăn không đủ no mặc không đủ ấm, muốn dành cho nàng và anh trai những thứ tốt nhất
Sắp phải đi, Vương Diệu Diệu cũng rất không nỡ, làm một chút điểm tâm nhỏ xốp mềm thơm ngon cho Cố gia gia và cô nãi nãi
Còn tặng bọn họ một gốc nhân sâm được tẩm bổ qua nước linh tuyền, nói là trước đó lúc ở trên núi vô tình có được, để lại cho hai người già, chuẩn bị khi cần, cũng có thể bình thường dùng để bồi bổ
Nhị lão đương nhiên là từ chối không nhận, dù sao nhân sâm cũng là vật quý giá
Cuối cùng vẫn là Cố Minh Hạo đè tay khước từ của bọn họ xuống, nói với ông bà: "Đây là Diệu Diệu đưa cho các người, các người cứ nhận lấy đi
Không phải các người đều nhận nàng là cháu dâu sao
Cuối cùng trong tình huống Vương Diệu Diệu thẹn thùng đỏ bừng mặt, Cố gia nhị lão mới nhận gốc nhân sâm kia
Trước khi về nhà cô, Vương Diệu Diệu nói muốn đi xem lại căn nhà mà nàng rất thích kia
Chu Tử An không có thời gian đi cùng, đúng ý Vương Diệu Diệu, liền để Cố Minh Hạo dẫn Vương Diệu Diệu đến khu nhà gần ngõ Mũ Mà
Đóng cửa lớn lại, Vương Diệu Diệu liền thả Tiểu Bạch từ trong không gian ra, lâu như vậy Tiểu Bạch một mình trong không gian buồn bực hết sức, vừa hay thả nó ra cho thoải mái chơi đùa
"Anh, căn nhà này về sau chúng ta sẽ giữ lại ở riêng nha, được không
Đến lúc đó anh làm cho em một cái xích đu ở chỗ giả sơn kia, có được không
"Được
Sẽ làm cho em cái đẹp nhất, lúc em đu dây, anh sẽ đẩy cao cho em
"Ừm, em nói cho anh nghe, em thích nhất là đu dây
Em còn muốn trồng thật nhiều hoa trong căn nhà này, một năm bốn mùa lúc nào cũng nở hoa không tàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đôi mắt to của Vương Diệu Diệu sáng rực, ngập tràn ý cười
"Được rồi, đến lúc đó em trồng, anh đến giúp em xới đất
Hai người, một người thỏa sức tưởng tượng, một người hết lời hứa hẹn
Vương Diệu Diệu suýt chút nữa quên mất, nàng nói thích nhất đu dây, nhưng ở cái nơi Lĩnh Nam thôn kia, đâu có chỗ nào cho nàng đu xích đu chứ
Cố Minh Hạo đã sớm phát hiện ra, nhưng cũng không vạch trần nàng
Hắn tin rằng có một số việc, tiểu cô nương một ngày nào đó sẽ toàn bộ nói cho hắn biết
Bên cạnh truyền đến tiếng kêu ô oa ô của Tiểu Bạch, giống lần trước ở trên Phục Hổ Sơn
Vương Diệu Diệu vội vàng dẫn Cố Minh Hạo đi về phía đó
"Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, sao vậy
Vương Diệu Diệu đi đến trước mặt phát hiện Tiểu Bạch đang dùng móng vuốt đào vào bức tường của một gian phòng trong sân
"Tiểu Bạch, em đang làm gì vậy
Chỗ này rốt cuộc làm sao vậy
Ở đây em có chìa khóa này, em mở ra cho em vào xem có được không
Vương Diệu Diệu lấy chìa khóa từ trong không gian ra, căn cứ hình dạng khóa tìm được một cái chìa khóa có kích cỡ gần giống, đó là một dãy phòng, từng cái từng cái thử chìa khóa
Rốt cuộc "Lạch cạch" một tiếng, khóa mở ra
Hai người một mèo đi vào trong phòng, phát hiện bên trong cũng không có gì đặc biệt, ngoại trừ sàn nhà lát gạch xanh, bốn phía đều trống rỗng, chỉ là một căn phòng bình thường
"Tiểu Bạch, rốt cuộc em muốn vào đây làm gì chứ
Vương Diệu Diệu biết Tiểu Bạch không có khả năng vô duyên vô cớ dẫn bọn họ tới
Quả nhiên Tiểu Bạch ngạo kiều giơ móng của nó lên, hướng phía góc tường ở phía cửa vào chỉ một cái, chính là cái vị trí mà vừa nãy ở bên ngoài nó dùng móng vuốt cào
"Trong này có gì sao
Là tiền bạc à
Tiểu Bạch lắc đầu, khinh bỉ liếc nàng một cái
"Hừ, ánh mắt của em là ý gì, năng lực của em như vậy mà còn không phải cần chị đến đào à
Vương Diệu Diệu không hài lòng về ánh mắt khinh bỉ liên tục của Tiểu Bạch, muốn mở miệng bắt nạt nó một chút
Cố Minh Hạo nhìn thấy sự tương tác này của hai người, đơn giản chỉ là một con mèo nhỏ bày tỏ sự khinh thường với một con mèo to, mèo to tức giận, liền khoa tay múa chân với mèo nhỏ, thi thoảng còn muốn lên cào cho một móng
Hắn cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười, không nhịn được đưa tay nắm tay Vương Diệu Diệu
"Thôi nào, em so đo với một con mèo làm gì
"Ha ha ha ha ha, đúng, em không chấp nhặt với mèo
Tiểu Bạch tức đến mức lập tức xù lông, hướng về phía Cố Minh Hạo gầm gừ, phát ra tiếng ô ô oa oa
Trong tích tắc, Vương Diệu Diệu cảm thấy xung quanh phảng phất như có tiếng hổ gầm, rõ ràng là ở trong phòng kín cửa, nhưng mắt dường như bị gió thổi không mở ra được, không khỏi nhắm mắt lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay sau đó nghe được tiếng "Loảng xoảng loảng xoảng", chỉ một lúc sau, tất cả lại bình ổn lại
Nàng mở mắt ra, phát hiện Tiểu Bạch vẫn ngoan ngoãn đứng ở góc tường, đang dùng miệng liếm láp móng của nó
Mà trên mặt đất đã bị đào ra một cái hố, trong hố đặt một cái hộp gỗ rất nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Oa, Tiểu Bạch, em vẫn lợi hại thật
Vậy lần trước ở Phục Hổ Sơn, sao em không đào xong hang mà để chị phải bò vào chật vật như thế
Nàng đưa tay sờ đầu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo
"Anh, anh nhìn xem, Tiểu Bạch có phải đặc biệt lợi hại không
Vương Diệu Diệu lúc này trông hết sức hưng phấn, trực tiếp đưa tay vào trong hố lấy cái hộp ra ngoài
Cố Minh Hạo lúc này cau mày, vừa rồi tiểu cô nương nhắm mắt lại, nhưng cả quá trình hắn đều mở to mắt
Tận mắt chứng kiến Tiểu Bạch biến thân cực nhanh, nhìn to hơn nó hiện tại gấp năm lần không thôi
Sau đó dùng móng vuốt sắc bén của nó cào liên tục trên mặt đất, chỉ trong một hai phút, trên mặt đất đã bị nó đào ra một cái hố
Vậy rốt cuộc đây là loại quái vật gì
Thực ra hắn biết Tiểu Bạch không phải mèo, nó có lẽ là một loài hổ
Nhưng nó mang dáng vẻ ấu tể làm bạn bên cạnh Vương Diệu Diệu, lại có thể tùy thời biến thành một con hổ oai phong lẫm liệt, nếu không phải tận mắt chứng kiến, có lẽ không ai có thể tin được
Mặc dù trước mắt trông có vẻ vô hại với Vương Diệu Diệu, nhưng lại không khỏi khiến hắn cảm thấy kinh hãi thậm chí là sợ hãi
Hiện tại hắn không chắc có nên nói với Vương Diệu Diệu không, nói ra thì sợ dọa nàng, không nói thì lại sợ Vương Diệu Diệu bị tổn thương
Ngẩng đầu nhìn thấy Vương Diệu Diệu giờ phút này đang dán mắt vào cái hộp kia, cũng trông vô cùng kinh hoàng thất sắc...