Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 142: Cả sảnh đường màu




Thời gian hội diễn văn nghệ ngày càng đến gần, Cố Minh Hạo gần như mỗi ngày đều có thể nghe thấy tiếng tiểu nha đầu trong phòng hát nghêu ngao, lúc nấu cơm thì hát, khi quét dọn cũng hát, trước khi ngủ cũng phải ngân nga vài câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Khắp núi nở đầy hoa đỗ quyên ~~ hoa đỗ quyên ~ "
Xem ra nàng thực sự rất thích hát, vậy thì nói, lần này tham gia hội diễn văn nghệ cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, ít nhất tiểu nha đầu rất vui vẻ
Trương tẩu t·ử từ khi nghe nói Vương Diệu Diệu muốn đi biểu diễn, liền ba ngày hai bận tìm đến nàng, không ngừng cổ vũ, chỉ sợ đông người nàng sẽ hoảng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Diệu Diệu, ngươi đừng sợ, đến lúc đó ngươi cứ nghĩ, người ngồi dưới đài đều là cọc gỗ thôi, nếu không được thì nhắm mắt lại hát
Trương tẩu t·ử vừa nói vừa khoa tay múa chân, làm Vương Diệu Diệu cười khanh khách không ngừng
"Đâu có tẩu t·ử nào nói khoa trương vậy, ở dưới ngồi toàn là những người chúng ta đáng kính trọng nhất, mặc kệ là quân nhân hay quân tẩu đều rất đáng tôn trọng
Ta sẽ không thấy sợ, có thể biểu diễn cho các ngươi là vinh hạnh của ta
Trong lòng Vương Diệu Diệu thật sự nghĩ như vậy, quân nhân bảo vệ đất nước, quân lệnh một khi ban ra, sứ mệnh nhất định hoàn thành
Quân tẩu giữ hậu phương vững chắc, chăm sóc cha mẹ, để chồng không phải lo lắng về sau
Từ nhỏ Vương Miểu Miểu đã nghe bài hát kia, trong đó có một câu ca từ đến bây giờ cực kỳ phù hợp tình hình, "Quân công chương có một nửa của ngươi, cũng có ta một nửa
Trương tẩu t·ử thấy nàng không chút sợ sệt, không kìm được giơ ngón tay cái với nàng
"Diệu Diệu, ngươi thật là giỏi
Nếu là ta đứng ở trên cái đài kia, thấy dưới đài đông người vậy, chân ta chắc run muốn rút gân
Hai người vừa nói chuyện vừa cười, Cố Minh Hạo ở trong phòng nghe thấy không khỏi có chút cảm động, mình thật may mắn, cô người yêu nhỏ của mình có giác ngộ thật cao
Chớp mắt đã đến ngày 1 tháng 7, ban ngày mọi huấn luyện vẫn tiến hành bình thường, hội liên hoan tổ chức sau bữa tối
Địa điểm là trong sân bộ đội, đã sớm kê bàn, không gian trong nhà quá nhỏ, không đủ chỗ cho nhiều người
Hội liên hoan định vào 6 giờ chiều bắt đầu, cả tháng 7 sáu giờ chiều trời còn chưa tối
Các nhân viên biểu diễn đi ăn cơm trước, sau đó bắt đầu trang điểm thay quần áo
Các chiến sĩ xem biểu diễn cất ghế cẩn thận ngay ngắn phía trước bàn, từng hàng bày biện chỉnh tề
Gia quyến xem cũng có khu vực riêng, chỉ là cần tự mang ghế, lúc này vừa ăn cơm xong, các thím, các bác gái trong khu gia quyến còn có những cô vợ trẻ liền tay xách nách mang ghế đi giành chỗ
Vương Diệu Diệu đang trang điểm ở hậu trường, hôm nay nàng mặc chiếc váy màu xanh quân đội mà Cố Minh Hạo mua cho nàng, tết hai bím tóc dài, chỗ đuôi tóc buộc hai chiếc nơ con bướm to bằng vải đỏ
Thật ra, nếu nàng biểu diễn hoa đỗ quyên, mặc váy dài màu đỏ thì thích hợp nhất, nhưng thời gian gấp quá, thật sự không kịp chuẩn bị
Hơn nữa, hôm nay lại là tiết kỷ niệm ngày thành lập đảng, mặc màu xanh quân đội coi như hợp, nghĩ vậy, quần áo vẫn mặc màu xanh quân đội, chỉ thêm hai chiếc nơ con bướm màu đỏ làm điểm nhấn, từ xa nhìn vào sẽ thấy có một cảm giác "vạn lục tùng trung nhất điểm hồng"
Trên khuôn mặt, nàng không giống những quân tẩu khác, trang điểm trắng bệch, vốn dĩ nàng đã có nền tốt, lại còn dùng đồ trang điểm trong không gian để trang điểm một lớp ngụy trang sớm rồi
Lúc này chỉ dùng đồ trang điểm hậu trường đánh má hồng, rồi dùng má hồng thoa nhẹ lên đuôi mắt và phần dưới mắt
Trên môi tô son đỏ, trên trán vẽ một đóa hoa đỏ, làm cả người nàng trông vũ mị dịu dàng, ai nhìn vào cũng thấy tuyệt đối kinh diễm
Triệu Mỹ Linh vừa bước vào đã thấy sửng sốt
Bộ dạng trang điểm của tiểu nha đầu này thật sự quá đẹp, đừng nói Cố Minh Hạo, ngay cả nàng nhìn cũng vô cùng thích
"Diệu Diệu, ngươi đừng căng thẳng
Tiết mục của ngươi thứ sáu, khoảng nửa tiếng nữa là tới lượt ngươi
"Dạ, tẩu t·ử
Tẩu cứ yên tâm đi, ta không căng thẳng đâu
Vương Diệu Diệu cười tươi với nàng, Triệu Mỹ Linh lập tức cảm thấy cả phòng như sáng bừng lên
Sáu giờ, hội diễn văn nghệ bắt đầu đúng giờ, người chủ trì giới thiệu chương trình, gửi lời chào tới các lãnh đạo, các đồng chí chiến hữu, các gia quyến, sau đó kể lại chặng đường mưa gió đã qua và lịch sử vẻ vang của đảng
Cuối cùng tuyên bố hội diễn văn nghệ chính thức bắt đầu, trên sân khấu cất tiếng hùng hồn, dưới đài tiếng vỗ tay như sấm động
Mấy tiết mục đầu, có hợp xướng, có múa tập thể, Vương Diệu Diệu ở hậu trường có thể cảm nhận được không khí vui vẻ
Nghe người chủ trì giới thiệu, tiếp theo là đến mình
Nàng lại một lần nữa chỉnh lại quần áo, ngắm mình trong gương
Đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, trong gương, mình dường như dần hòa vào với hình ảnh Vương Miểu Miểu năm 2019
Đúng rồi
Đến thời đại này lâu như vậy, nàng gần như quên mất cảm giác biểu diễn trên sân khấu như thế nào
Bây giờ, cuối cùng nàng cũng sẽ một lần nữa bước lên sân khấu, tuy không phải nhảy múa, nhưng đối với nàng, đó là một loại thỏa mãn về mặt tinh thần
Trời còn chưa tối hẳn, khi màn báo hiệu sân khấu không còn ai, tiếng đàn accordeon du dương vang lên
Tiếng dạo đầu vừa dứt, một giọng nữ thanh thoát như chim oanh líu lo, như chim sơn ca hót vang, mới nghe tiếng đã thấy không thấy bóng người
Dưới khán đài dần dần tĩnh lặng lại
Nửa đêm canh ba ngóng trông bình minh, Mùa đông lạnh lẽo chờ đợi gió xuân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mong mỏi Hồng Quân đến, trên núi khai biến hoa đỗ quyên
Giây phút này, Vương Diệu Diệu nhìn như tiên nữ hạ phàm, tất cả ánh sáng trước sân khấu, sau hậu trường đều dồn vào người nàng
Cô gái nhỏ vóc dáng yểu điệu, trang điểm tinh xảo, đóa hoa hồng trên trán càng tôn lên vẻ đẹp của khuôn mặt, đẹp rung động lòng người
Tay trái cầm micro, tay phải cầm một dải vải hoa màu đỏ, theo tiếng hát, nàng nhẹ nhàng đu đưa
Dải vải hoa, cùng dải ruy băng đỏ dài kia như đang bay múa trong tim mỗi người
Tiếng hát vẫn tiếp diễn, phần điệp khúc giọng hát đột nhiên cao lên rồi lại chậm rãi xuống thấp, âm hưởng vang vọng, không dứt
Kết thúc một bài hát, cả hội trường hô vang một tiếng hay
Cố Minh Hạo ở dưới đài đã xem đến ngây người, từ trước đến giờ chưa từng thấy tiểu cô nương này có dáng vẻ như vậy, khiến tim hắn đập thình thịch
Ngay sau đó lại thấp thoáng lo lắng, nghĩ đến không gian của tiểu cô nương, còn cả Tiểu Bạch thần bí khó dò kia, hắn thật sự sợ tiểu cô nương là tiên nữ trên trời, không biết có một ngày sẽ đột ngột rời khỏi hắn
"Hạo t·ử, thật không ngờ, cái cô Vương Diệu Diệu này hát hay thật đấy
Vương Diên Đào đứng bên cạnh vừa vỗ tay, vừa tán dương tiếng hát của Vương Diệu Diệu
Toàn bộ hội trường, ngoài tiếng vỗ tay ra thì chỉ còn tiếng bàn tán xôn xao
Những người biết chuyện đều cảm thán Cố doanh trưởng này thật có phúc, cô người yêu nhỏ của hắn thật sự quá tuyệt
Còn những người không biết thì đang ngóng tìm, rốt cuộc cô nương này là ai
Cuối cùng, một câu nói làm tất cả bừng tỉnh, người vừa nãy giới thiệu chương trình nói đây là tiết mục do quân tẩu chuẩn bị
"Không biết huynh đệ nào may mắn vậy
"Mấy người các ngươi nói cái người có phúc, chính là khối băng lớn Nhị doanh doanh trưởng đó
"Không biết cô nương này thích cái gì ở khối băng kia, ngoài đẹp trai ra thì biết gì chứ, biết thương người sao
Bình thường mặt cứ lầm lì như thế, nếu là ta đã bị hắn hù chạy từ lâu rồi
Có người ngưỡng mộ, có người trêu ghẹo, còn có người bàn tán hóng hớt
Mà lúc này, ở dưới đài có mấy người đã ngồi không yên
Ví như Cố Minh Hạo, giờ phút này hắn không muốn ngồi đây một chút nào, hắn chỉ muốn nhanh chóng ra hậu trường xem tiểu cô nương của mình
Nghĩ vậy, hắn làm vậy, cáo từ với Vương Diên Đào và Chu t·ử Nghĩa, không để ý hai người nháy mắt ra hiệu trêu chọc, hắn nhanh chân đi về phía hậu đài
Lại như Trâu chính ủy, xem xong tiết mục biểu diễn của Vương Diệu Diệu, bà đã hiểu, đừng nói cái đứa cháu gái ngốc của bà, ngay cả tất cả tiết mục của đoàn văn công lần này cũng đều phải kém xa
Cũng không hẳn nói tiết mục này của Vương Diệu Diệu xuất sắc đến mức nào, nhưng thắng là thắng ở hình thức mới mẻ, nhạc là ca khúc mới, người thì lại là mỹ nhân, sao không thu hút sự chú ý được chứ
Bà chậm rãi nhắm mắt lắc đầu, đứa cháu gái bà còn đang ở hậu trường chờ lên sân khấu kia, nếu để cho nó nhìn thấy Vương Diệu Diệu biểu diễn cùng với phản ứng của người xem, không biết lát nữa nó còn có thể diễn được nữa không
Còn có những lãnh đạo dưới đài cũng đều bị tiểu cô nương này trên sân khấu làm kinh ngạc, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh
Cuối cùng, vẫn là Lý đoàn trưởng lên tiếng giải đáp, đây là người yêu nhỏ của Cố Minh Hạo
Trong chớp mắt, tên Vương Diệu Diệu truyền khắp toàn hội trường...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.