Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 143: Giao phong




Cố Minh Hạo chạy chậm một mạch đến hậu trường, thấy cảnh Vương Diệu Diệu đang bị một đám quân tẩu vây quanh không ngớt lời khen, người nàng dường như tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt
Ngay lúc này, Vương Diệu Diệu vừa ngẩng đầu nhìn thấy hắn, hai người nhìn nhau cười
Mặc cho xung quanh ồn ào náo nhiệt, trong khoảnh khắc như có một cảm giác, ánh mắt chỉ hướng về phía ngươi
Người xung quanh theo ánh mắt của nàng nhìn sang, đều thấy Cố Minh Hạo, từng người lộ vẻ tươi cười, Triệu Mỹ Linh còn tinh nghịch đẩy Vương Diệu Diệu một cái
"Ôi chao, Cố doanh trưởng tới rồi, phen này chắc chắn không rời khỏi Diệu Diệu của chúng ta rồi
"Đúng đó, cô Vương Diệu Diệu mặc bộ đồ này còn đẹp hơn cả minh tinh trong phim
"Chứ sao, không thấy Cố doanh trưởng của chúng ta mắt đều nhìn không chớp kia kìa
Vương Diệu Diệu bị mọi người trêu chọc đến đỏ mặt tim run, vội vàng đi về phía Cố Minh Hạo
"Ca, sao ca lại đến đây
Ca không phải đang xem biểu diễn ở dưới đài sao
Tiểu cô nương giờ phút này vẫn chưa tẩy trang, khuôn mặt xinh đẹp nhìn không thật, đôi mắt to đang cười híp mắt nhìn hắn, hắn thậm chí có thể thấy chính mình trong đôi mắt nàng
"Ta vừa xem xong em biểu diễn, liền đặc biệt muốn tìm em, ở đây hết việc rồi chứ
Em có muốn cùng ta ra sân xem biểu diễn không
Cố Minh Hạo lúc này chỉ hận không thể trói chặt cô nương bên cạnh mình, không cho nàng rời nửa bước
"Vậy ca chờ em chút, em đi hỏi chị Mỹ Linh đã, em cũng không biết còn có việc gì không
Vương Diệu Diệu vừa quay đầu chuẩn bị đi tìm Triệu Mỹ Linh, liền thấy Triệu Mỹ Linh đứng đối diện, đang tươi cười nhìn hai người họ
"Đi đi
Sắp hết chương trình rồi, Tiểu Cố, để Diệu Diệu về sớm, diễn viên phải lên sân khấu chào khán giả
"Dạ được, chị dâu, em biết rồi
Nếu như không có nhiều người thế này, Cố Minh Hạo rất muốn nắm lấy bàn tay nhỏ của cô nương, nhưng bây giờ cả hai chỉ có thể đi trước đi sau
Tiểu cô nương hình như cao thêm chút, sáng nay mặc đôi giày da đen có chút gót vuông, nhìn thoáng qua cũng đã cao ngang vai hắn
Đi từ hậu đài ra sân khấu, đón nhận vô vàn ánh mắt
Trong đó, phần lớn người nhận ra Cố Minh Hạo, tiếng ồn ào bên tai không ngớt, có người gan lớn còn huýt sáo về phía hai người, đương nhiên nhận được ngay một cái liếc mắt của Cố Minh Hạo
Vương Diệu Diệu biết đám lính này không có ác ý, chỉ là trêu ghẹo, nên nàng không thấy khó chịu, chỉ có chút ngại ngùng, bất giác bước nhanh hơn
Vốn muốn đến khu gia quyến tìm chị Trương, nhưng Cố Minh Hạo nói bên đó đông người, lại xa sân khấu, nàng đi một mình không an toàn
Cuối cùng, nàng đành phải nghe theo Cố Minh Hạo đến ngồi ngay phía trước sân khấu, Vương Diên Đào ở xa thấy hai người đến liền vội vàng nhường chỗ cho nàng
"Đồng chí Vương Diệu Diệu, mau ngồi đi
Vị trí của Cố Minh Hạo ở giữa, mấy hàng ghế đầu đều là đoàn trưởng, lữ trưởng, chính ủy các kiểu lãnh đạo
Phía sau đều là đội trưởng, tiểu đội trưởng, mọi người thấy Cố Minh Hạo dắt theo người, nhao nhao chào hỏi
Có mấy tiểu đội trưởng trẻ tuổi còn lớn giọng gọi chị dâu
Vương Diệu Diệu tuy có chút ngượng ngùng, nhưng giờ phút này lại tỏ ra tự nhiên phóng khoáng, dù sao nàng với Cố Minh Hạo là quan hệ đối tượng, sau này kết hôn thì một tiếng chị dâu cũng đáng
Tiếp theo sau là các tiết mục kịch nói, ca múa, trong đó sáng giá nhất là màn biểu diễn ca múa “Nữ dân binh thảo nguyên”, người múa chính là Trâu Hiểu Vũ, các động tác luyện tập chỉnh tề, đã khắc họa một cách sâu sắc hình ảnh oai hùng của các cô gái dân binh Mông Cổ “không thích áo lụa, yêu đồ binh”
Dù Trâu Hiểu Vũ luôn tìm cách dây dưa với Cố Minh Hạo, cũng luôn tìm cách gây khó dễ cho Vương Diệu Diệu, nhưng Vương Diệu Diệu vẫn phải thừa nhận năng lực chuyên môn của cô ta không hề tồi
Thật ra, nàng vẫn không hiểu, nếu Cố Minh Hạo đã không có ý với nàng ta, thì việc Trâu Hiểu Vũ đơn phương ép buộc như vậy, cuối cùng cũng sẽ không có kết quả tốt, vậy tại sao cứ phải làm khó nhau
"Ca, bọn họ múa giỏi quá, mỗi ngày chắc đều rất chăm chỉ tập luyện, kỹ năng rất vững
Vương Diệu Diệu khẽ kéo tay áo Cố Minh Hạo, nhỏ giọng nói
"À, thật hả
Anh cũng không hiểu lắm, nhưng bài này nghe hay, bọn họ múa cũng rất đều
Cố Minh Hạo đưa ra nhận xét rất chính xác
"Bọn họ trông rất có tinh thần
Lúc này, trên sân khấu không phải là những con người cụ thể mà là những cô dân binh thảo nguyên hiên ngang
Tiếng nhạc rộn ràng vẫn còn vang vọng ngay cả khi điệu múa đã kết thúc
Phải nói rằng tiết mục của Vương Diệu Diệu khiến mọi người sáng mắt, thu hút đại đa số ánh nhìn, thu hút mọi người là bản thân con người nàng
Còn điệu múa này thì khích lệ tinh thần mọi người, thu hút mọi người không phải là vũ công mà là tinh thần của nữ dân binh
Tiếp sau đó là tiết mục ngâm thơ, chương trình văn nghệ cũng sắp kết thúc
"Ca, vừa rồi điệu múa kia thật là hay, các cô gái cũng rất xinh
Đúng không
Cố Minh Hạo quay sang nhìn nàng, không hiểu vì sao, hắn thấy cô nương hơi là lạ, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Điệu múa đó đúng là rất hay, còn xinh đẹp hay không thì anh không nhận ra, anh vẫn câu đó, dáng dấp của bọn họ đều giống nhau
"Nhưng em tối nay thật sự rất đẹp
Như tiên nữ vậy
Cố Minh Hạo bất chợt xích lại gần, khẽ nói bên tai nàng
“Oanh” một tiếng, như pháo hoa nổ tung trong đầu, nàng đột nhiên cảm thấy hai gò má như bốc cháy, đỏ ửng lên, rũ đôi mi xuống, hàng mi dài khẽ rung
"Em, em đi trước đây
Em phải đi hậu trường tập trung
Nàng hoảng hốt đứng dậy, chạy thẳng về phía hậu trường
Cố Minh Hạo có chút ngạc nhiên trước hành động đột ngột của nàng, sau đó mới kịp phản ứng, đây là ngại ngùng sao
Hắn vội vàng đứng dậy đuổi theo nàng, đồng thời cũng đi lên sân khấu, sợ nàng hoảng hốt trượt chân
"Diệu Diệu, em chậm thôi
Còn kịp giờ mà
Vương Diệu Diệu không hề quay đầu lại, ba chân bốn cẳng lao vào hậu trường
Chương trình văn nghệ kết thúc tốt đẹp, toàn bộ diễn viên cùng lên sân khấu cúi chào khán giả
Cố Minh Hạo đã đứng đợi nàng dưới sân khấu, hắn tự hào vì cô nương của mình
"Vương Diệu Diệu, hôm nay em hát cũng tạm được đấy, nhưng bài hát của em đơn giản, giai điệu cũng đơn giản
Không thể so được với điệu múa của bọn chị đâu, nên đừng có đắc ý
Vừa xuống sân khấu, Vương Diệu Diệu đang chuẩn bị đi tìm Cố Minh Hạo thì bị Trâu Hiểu Vũ đột ngột chặn lại, phía sau còn có mấy cô gái vừa múa cùng, tất cả đều lộ vẻ ngạo mạn nhìn nàng
Thiện cảm mà Vương Diệu Diệu vừa nãy dành cho màn biểu diễn của họ trong phút chốc tan thành mây khói, xem ra vũ đạo chỉ là vũ đạo, bọn họ chỉ là diễn các cô gái dân binh thảo nguyên chứ không phải chính là các cô gái ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đồng chí Trâu, thứ nhất, em chưa bao giờ nói mình diễn tốt, chỉ là một ca khúc thôi, đâu đến mức đắc ý
Thứ hai, điệu múa của chị đúng là rất hay, nhưng không phải hoàn hảo, vẫn có vài động tác không được, lỗi ở đâu chị tự biết
Trong lòng Trâu Hiểu Vũ chợt hụt hẫng, lúc nãy mình đúng là có một lỗi nhỏ
Khi xoay chân liên tiếp, chân phải đã trượt một chút, nhưng là lỗi cực kỳ nhỏ, và mình đã điều chỉnh lại ngay lập tức, nếu không phải là người trong nghề tuyệt đối không thể nhận ra
Cái con nhỏ Vương Diệu Diệu này chỉ là một nha đầu nhà quê, chưa từng học múa, làm sao mà nhìn ra được
Mình việc gì phải giật mình, nghĩ vậy, cô ta cảm thấy mình có sức lực hơn hẳn
Cô ta ngẩng cao đầu định tiếp tục ép Vương Diệu Diệu thì nghe thấy giọng Cố Minh Hạo từ phía sau vang lên
"Diệu Diệu, mau tới đây, chúng ta về nhà
Hôm nay em mệt rồi, về sớm nghỉ ngơi
Vương Diệu Diệu vừa đáp lời vừa bước về phía Cố Minh Hạo, lúc này Trâu Hiểu Vũ có chút lúng túng, muốn cản cũng không cản được, không cản thì lại không cam tâm
Không hiểu sao đầu óc nóng lên, thốt ra: "Loại hồ ly tinh diễn trò như cô thì không xứng với đồng chí Cố
Vương Diệu Diệu khựng lại, quay đầu lại cười tủm tỉm với nàng: "Thì đúng thế, hồ ly tinh đều rất xinh đẹp
Chị biết lúc nãy em hỏi anh Cố trên sân khấu các cô gái múa thế nào không
Anh ấy nói sao không
Anh ấy nói nha, anh ấy thấy các chị ai cũng như ai cả
Nói xong, mặc kệ Trâu Hiểu Vũ đang tái mặt sau lưng, tâm tình cô tốt lên, nhún nhảy chạy về phía Cố Minh Hạo đang đợi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.