Vương Diệu Diệu không nghĩ tới, mình đến cái thời không này, chưa từng tùy tiện dùng không gian để hãm hại ai
Thế nhưng, giờ người ta đã tính kế đến mình rồi, nàng không khỏi nghĩ lại có phải mình quá hiền lành nên bị xem là quả hồng mềm
Đến khi hai người kia rời khỏi con hẻm, Vương Diệu Diệu vẫn chưa ra khỏi không gian
"Tiểu Bạch, ngươi nói ngày mai chúng ta có nên đi giao dịch nữa không
Tiểu Bạch ngước nhìn nàng, trong mắt thoáng hiện chút mờ mịt rồi lại chuyển thành khinh bỉ
"Ta hiểu ý ngươi là đừng đi giao dịch, nhưng mà 'cầu phú quý trong nguy hiểm', với lại ngươi nhất định sẽ bảo vệ ta, đúng không
Thực ra Vương Diệu Diệu chẳng hề thương lượng với Tiểu Bạch, mà là đang tự thuyết phục mình
Lúc trở lại nhà khách thì đã mười giờ rưỡi tối, ca đêm vẫn là Tôn tỷ
"Cô đi đâu giờ này mới về
Sao về muộn vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Con định ngày mai về nên đi dạo bên ngoài một chút, ai ngờ bị lạc đường, đi vòng vòng một hồi mới về trễ
Vương Diệu Diệu giải thích qua loa
"Thôi được, mau lên đi ngủ đi
Sau này ra ngoài nhớ đừng về trễ như vậy, con gái một mình không an toàn đâu
Nhìn Vương Diệu Diệu đi lên, Tôn tỷ không nhịn được thì thầm một câu
Vương Diệu Diệu cười gật đầu với bà, rồi quay người vào phòng trên lầu hai
Hôm sau, trời vừa hửng sáng, Vương Diệu Diệu đã rời giường, ra ngoài thì thấy Trương Thiết Xuyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi cứ ra tiệm ve chai kia ngồi chờ đi, không cần để ý đến người khác, chỉ nhìn cái ông hơn bốn mươi tuổi đó, xem hắn có mang đồ ra ngoài không
"Dạ, đại tỷ, em đi liền đây, đảm bảo bám sát hắn
À, đúng rồi, hôm qua em về nói với nãi nãi muốn tìm ít đồ cũ
Nãi nói hồi xưa bên phong thị rồng đình Đông Hồ có nhiều lắm
Với lại, cái phòng em tìm cho tỷ cũng gần đó, một cái sân nhỏ, có hai phòng thôi, ba đồng một tháng
Chìa khóa em mang theo rồi, định lát nữa dẫn ngài đi qua đó
Vương Diệu Diệu nghe hắn nói một tràng, thấy rõ là hắn rất tận tâm làm việc
Tối qua hắn đưa Vương Diệu Diệu đến chợ đen đã hơn 8 giờ, vậy mà vẫn tìm được nhà trong thời gian ngắn vậy, nói thật, Vương Diệu Diệu cũng rất bất ngờ
"Ngươi không cần đưa ta đến, ngươi nói địa chỉ, đưa chìa khóa cho ta là được, ta tự đi
Nếu bên ngươi có phát hiện gì, cứ đến nhà đó tìm ta
Thật ra nàng cũng không có ý định ở đó, ban đêm có thể ở trong không gian, nhưng nàng cần một nơi để chân, cũng không thể trống rỗng mà xuất hiện được
Đưa tiền thuê nhà 3 đồng cho Trương Thiết Xuyên, hai người bàn bạc xong rồi ai đi đường nấy, Vương Diệu Diệu theo địa chỉ Trương Thiết Xuyên đưa tìm đến căn nhà đó
Nhìn quanh khung cảnh, nơi này hẳn là một khu sầm uất trước kia, còn thấy dấu tích của vài cửa tiệm
Nhưng giờ mấy căn nhà đều do dân ở là chính, nhà cửa cũ kỹ, trông xơ xác
Không sao cả, dù gì cũng chỉ là chỗ tạm dừng chân, nói là thuê một tháng, nhưng thật ra Vương Diệu Diệu biết mình ở phong thị chắc không quá một tuần
Chờ mãi đến chạng vạng tối mà Trương Thiết Xuyên vẫn chưa tới, xem ra bên đó chẳng có tiến triển gì
Vương Diệu Diệu vào không gian, gọi Tiểu Bạch đến, rất nghiêm túc, trang trọng nói với Tiểu Bạch: "Lát nữa đêm đi giao dịch, ta sẽ thả ngươi ra, nếu ngươi thấy bọn chúng có ý định hại ta, thì cứ gây náo động hù dọa chúng, để ta thừa cơ bỏ chạy
Đồ đạc không cần để ý, chúng muốn lấy cứ để chúng cầm, lúc đó ngươi lặng lẽ theo sau, rồi về dẫn đường cho ta
Ta ngược lại muốn xem, chúng muốn 'đen ăn đen' thế nào
Tiểu Bạch ngẩng đầu cao ngạo lên lườm Vương Diệu Diệu, như muốn nói con người này ngu ngốc
Vương Diệu Diệu tức giận vò mạnh bộ lông nó một cái, Tiểu Bạch giận dữ nhe răng với nàng
Vương Diệu Diệu đến bãi giao dịch trước một giờ, đem đồ từ không gian chuyển ra, đậu nành, cao lương, bắp tổng cộng hai ngàn cân, lúa mì hai ngàn cân
Đến giờ hẹn, Vương Diệu Diệu thấy từ xa bốn người đẩy ba chiếc xe bò đi về phía mình, trong đó có hai kẻ tối qua theo dõi nàng
Còn một người khác khiến nàng bất ngờ, trách không được cả ngày Trương Thiết Xuyên đều không tới tìm nàng, hóa ra hắn ta lại cùng người đó xuất hiện ở đây
Đi cùng hai người kia không ai khác chính là gã đàn ông chủ tiệm ve chai
Xem ra Vương Diệu Diệu không cảm giác sai, đôi mắt của gã này với Triệu gia kia có phần rất giống nhau
"Đồ đã mang ra hết chưa
Bọn ta muốn kiểm hàng cân trước
Gã đàn ông lên tiếng hỏi
"Không biết xưng hô ngài thế nào
Mọi thứ đều ở đây cả, đương nhiên có thể kiểm hàng
"Không dám, họ Triệu, cô cứ gọi tôi Triệu Nhị
Giá cả đã thỏa thuận hết rồi, chúng tôi cân xong số lượng, cô sẽ đi lấy tiền cùng chúng tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi nói câu này, gã ngước mắt nhìn Vương Diệu Diệu một cái, trong ánh mắt thoáng lộ vẻ thương hại rồi biến mất ngay
"Nhị ca, đồ đều xem qua hết rồi, cân cũng xong, ngũ cốc thô là 2130 cân, lương thực tinh là 2057 cân
"Được, biết rồi
Mấy chú cứ chất lên xe đi
Vương Diệu Diệu thấy bọn họ chẳng hề hỏi ý kiến mình mà đã tự nhiên chất hàng lên xe
"Triệu Nhị ca, đúng không
Tiền còn chưa tính mà các người đã định gói hàng mang đi rồi sao
"Ha ha ha ha
Cô cũng hay đấy, chẳng phải tôi nói rồi sao, lát đi theo tôi rồi đi lấy tiền
Chúng ta làm ăn lớn như vậy, đâu có thiếu của cô mấy quả táo trái đào
Hai gã bên cạnh cũng cười ha ha, như thể Vương Diệu Diệu vừa nói chuyện buồn cười lắm vậy
"Được, vậy trước tiên chúng ta tính sổ cái đã
Ngũ cốc thô 3 hào 5 một cân, tổng cộng 745 đồng 5 hào
Lương thực tinh 5 hào một cân, tổng cộng 1028 đồng 5 hào, hai thứ cộng lại là 1774 đồng
Triệu Nhị cũng rất bất ngờ, dù sao chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà tính toán rõ ràng vậy, có thể thấy cô gái vẻ ngoài xấu xí này không phải người tầm thường
"Được, vậy cô theo chúng tôi đi thôi
Ba người đẩy xe bò đi phía trước, Triệu Nhị cùng Vương Diệu Diệu đi sau
Ngoài Vương Diệu Diệu ra, chẳng ai để ý Tiểu Bạch đang đi theo phía sau họ cách chưa đầy 5 mét
Đi chừng mười phút, càng lúc càng hoang vu
Vương Diệu Diệu trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên, chuyện gì đến rồi cũng phải đến
Chỉ không ngờ, lần này mình không làm đúng luật lệ, lại là đang tự hủy hoại thanh danh của bản thân
"Nhị ca, chúng ta dừng lại nghỉ chút đi
Anh em mệt rồi
"Ừ, vậy nghỉ ở đây mấy phút
Hai người kia bỏ xe bò xuống, tiến về phía Triệu Nhị và Vương Diệu Diệu
Ngay sát trong tích tắc, Triệu Nhị đứng bên phải Vương Diệu Diệu bất ngờ ra tay, hắn đưa tay chưởng thành đao chém về gáy nàng
Nếu trúng đòn, Vương Diệu Diệu ít nhất cũng bị đánh ngất
Vương Diệu Diệu nhanh chóng nghiêng người sang trái né được, hắn hụt tay, mấy người khác cũng nhanh chóng bao vây lại
"Ngao ô..
Một tiếng hổ gầm kéo dài, đanh thép vang lên làm cả bọn đứng khựng lại
Gần như ngay trong nháy mắt, một bóng dáng trắng to lớn nhanh chóng xông về phía bọn họ, khiến mấy người giật mình hồn vía lên mây
Nhân lúc hỗn loạn, Vương Diệu Diệu nhanh chóng bỏ chạy về phía trước, ra ngoài khoảng vài chục mét, nàng nhanh chóng tiến vào không gian
Đây là lần đầu Vương Diệu Diệu nhìn thấy chân thân của Tiểu Bạch trước mắt, thì ra uy vũ đến vậy, cũng có chút cảm giác làm người ta kinh hãi, dù sao trông nó chẳng còn là dáng vẻ thú cưng lông xù nữa, mà là 'bách thú chi vương' danh xứng với thực
Cảm nhận được Vương Diệu Diệu đã vào không gian, Tiểu Bạch nhanh chóng rời khỏi khu vực đó
Ba người ngơ ngác hồi lâu, mới hoàn hồn
"Triệu ca, thứ vừa nãy là cái gì vậy
"Đúng đó, sao tôi thấy nó giống con hổ vậy
Triệu Nhị cảm thấy chân mình đang run rẩy, hắn cũng không biết đó rốt cuộc là cái gì, chỉ là có chút cảm giác quỷ dị
"Thôi được rồi, đừng để ý
Mấy chú cứ tìm tiếp xung quanh đi, đừng để con nhỏ đó chạy thoát
Cho các chú mười phút thôi, bất kể tìm được hay không, đều tranh thủ quay về, tối bên bãi phế liệu còn phải làm
Hai người kia gật đầu, ai nấy đi tìm kiếm khắp xung quanh mọi ngóc ngách có thể ẩn nấp
Vương Diệu Diệu trong không gian nghĩ ngợi, cái Triệu gia và Triệu Nhị hai người hẳn có quan hệ thân thiết nào đó, trông chợ đen với tiệm ve chai hóa ra là người một nhà
Bọn họ tối đến tiệm ve chai rốt cuộc muốn tuồn ra loại hàng gì?