Không báo cho Cố Minh Hạo, một mình nàng bắt xe từ Tân Cô về đến đường cái
Trên đường đi, nàng cứ cảm thấy hành động của mình có chút buồn cười, nàng cứ như là trước mặt Cố Minh Hạo lại đặc biệt mất bình tĩnh, bất kể gặp phải chuyện gì, cũng muốn lập tức chia sẻ với hắn
Vừa hay lúc đó là một giờ rưỡi chiều, thu dọn một chút nguyên liệu nấu ăn, vừa vặn có măng đào được từ trên núi Phục Hổ, nàng quyết định làm món măng ướp sườn tươi cho Cố Minh Hạo ăn thử
Hắn là người phương Bắc, hẳn là chưa từng ăn món này
Thịt muối cắt miếng, ngâm trong nước sạch, măng cắt miếng sau đó cho vào nồi nước sôi luộc mấy phút rồi vớt ra để riêng, sau đó lại đến một miếng thịt ba chỉ cũng cắt thành miếng
Thịt muối cần ngâm hai ba tiếng, tranh thủ lúc này, nàng vui vẻ vào không gian đắp mặt nạ, lại ôm Tiểu Bạch nô đùa một hồi
Lúc đi ra, từ hồ nước bắt một con cá trắm đen, lại vớt thêm mấy quả dưa muối mà Mã thẩm tử cho, định làm thêm món canh chua cá
Là một người sành ăn, việc làm cá, phi lê cá đối với nàng dễ như trở bàn tay, không bao lâu, thịt cá, xương cá, vây cá tách rời nhau
Thêm vào lượng muối vừa đủ, bột tiêu trắng và lòng trắng trứng trộn đều để ướp
Măng ướp sườn tươi nấu bằng nồi đất là ngon nhất, cho thịt ba chỉ cùng thịt muối vào nồi đất, thêm nước vào đun sôi trước bằng nồi lớn, sau đó hạ nhỏ lửa hầm một tiếng
Tiếp đó cho măng vào, đun sôi rồi lại hạ lửa nhỏ ninh thêm nửa tiếng
Nhân lúc này, nàng bắc nồi lên bếp, đổ dầu vào, thêm hoa tiêu và trà hương rồi thả xương cá vào chiên, thêm nước sôi vào nấu canh cá, nấu xong thì múc ra để riêng
Lại cho thêm một chút dầu vào nồi, cho hoa tiêu, hành lá, gừng thái lát và dưa muối đã rửa qua hai ba lần vào xào cho thơm, sau đó lại cho xương cá vừa nấu canh vào, cắt thêm một chút măng thật mỏng cho vào, đợi nước sôi thì vớt măng và dưa chua ra
Giữ lửa lớn cho lát cá vừa ướp gia vị vào nấu trong một đến hai phút, thêm chút bột hồ tiêu, muối, đường trắng, gia vị gà, cuối cùng không quên rắc lên một ít hành thái và rau thơm
Nồi đất gà ướp măng tươi cũng nấu gần xong, rắc lên một ít hành lá và rau thơm, Vương Diệu Diệu dùng muôi nhỏ nếm thử một miếng, vị canh rất ngon
Lấy một bát nhỏ múc thêm một bát măng ướp sườn tươi, mang lên lầu cho Trương tẩu tử, đã hơn một tháng không gặp nàng, đột nhiên xuất hiện, Trương tẩu tử vẫn rất vui
"Ôi, đây là món gì, sao ta chưa thấy bao giờ
"Chẳng phải là con về nhà đó sao
Con lên núi đào một ít măng, sẵn có thịt muối đã ướp trước, con nấu chung một nồi, mang lên cho mọi người ăn thử
"Cái tay của con thật khéo, đầu óc lại nhanh nhạy
Cứ nghĩ ra được mấy cách ăn lạ
Tiểu Khánh từ khi sang nhà con ăn mấy bữa cơm, cái miệng toàn là đồ kén ăn, ngày nào cũng đòi sang nhà con ăn nhờ
Vương Diệu Diệu được nàng khen có chút xấu hổ, cảm thấy có chút không dám nhận
May mà có những gia vị và nguyên liệu trong không gian, nếu không có chúng, nàng cũng không tài nào làm ra được món ngon như vậy, đúng là có bột mới gột nên hồ
"Đâu có như cô nói, con chỉ là mỗi ngày không có việc gì thì đọc sách, thấy có món gì lạ thì ghi nhớ, rồi tự mày mò nghĩ ra thôi
Cố Minh Hạo như mọi ngày sau khi tan làm về nhà, chuẩn bị cầm hộp cơm đi mua đồ ăn
Đến gần nhà đã nghe thấy mùi thơm kỳ lạ, bụng cứ thế mà tự nhiên sôi lên ùng ục
Hắn lại không nhịn được nghĩ, cô vợ nhỏ của hắn đang làm gì ở nhà, có phải là đã vui đến quên cả trời đất rồi không
Tiểu nha đầu này thật là vô tâm, lâu như vậy không về, chẳng lẽ một chút cũng không nhớ đến hắn sao
Càng đến gần nhà mùi thơm càng nồng, chẳng lẽ là Diệu Diệu về rồi
Hắn bất giác bước nhanh hơn
Mở cửa bằng chìa khóa, quả nhiên nhìn thấy người mà hắn nóng ruột nóng gan, ngày nhớ đêm mong, mấy ngày không gặp, cảm giác cô gái nhỏ lại càng thêm xinh đẹp
"Ha ha ha ha, quả nhiên ngươi bị ta hù rồi
Cố Minh Hạo nhịn không được bật cười, cô nàng quả nhiên vẫn nghịch ngợm như vậy
Không nhịn được dang hai tay đi về phía nàng, ôm chặt lấy nàng
"Sao về mà không nói với ta một tiếng
Ta còn sớm đến đón ngươi
"Chẳng phải là muốn cho ngươi bất ngờ sao
Ngươi xem, có phải rất kinh hỉ không
Nhìn nàng vẻ mặt đắc ý, không nhịn được búng nhẹ lên trán nàng một cái
"Thật là bất ngờ
"Chẳng lẽ không vui sao
Nàng không nhịn được lầm bầm
Sao lại không vui được chứ
Lúc này Cố Minh Hạo đang vui mừng như trẩy hội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Măng ướp sườn tươi cùng canh chua cá, lại thêm hai bát cơm trắng, đều là những hương vị mà hắn chưa từng được nếm
Không nhịn được ăn như hổ đói, không biết là canh chua cá hơi nguội hay vì lý do gì khác
Vương Diệu Diệu đang ăn được một nửa thì gắp một miếng canh chua cá, đột nhiên cảm thấy có một mùi tanh xộc thẳng vào mũi, trong nháy mắt có chút cảm giác buồn nôn
Cố Minh Hạo giật mình, vội vàng đứng dậy đỡ lấy nàng
"Diệu Diệu, em sao vậy
"Tôi cũng không biết, chỉ là vừa rồi đột nhiên cảm thấy buồn nôn, bây giờ đã đỡ hơn nhiều rồi
Vương Diệu Diệu uống một ngụm nước mà hắn đưa cho, cái cảm giác buồn nôn đó dần dần tan biến
"Hay là chúng ta đến trạm xá đường cái khám thử xem
Thấy sắc mặt của cô gái nhỏ không tốt lắm, Cố Minh Hạo không khỏi nhíu mày
"Bây giờ trời đã muộn rồi, mà em bây giờ cũng không cảm thấy khó chịu nữa, ngày mai em tự đi cũng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Như vậy sao được
Ngày mai anh xin nghỉ nửa ngày đưa em đi cùng
Quyết định vậy nhé, không được phản đối
Ăn cơm xong, Cố Minh Hạo tự giác đi rửa bát, sau đó đun một nồi nước nóng cho cô gái nhỏ ngâm chân
Một chiếc bồn gỗ lớn, ban đầu hai người còn ngâm chân đàng hoàng, sau đó không biết ai bắt đầu trước, ngươi giẫm ta một cái, ta giẫm ngươi một cái, trong chốc lát nước bắn tung tóe cả ra sàn
"Không cho ngươi giẫm ta nữa, chân của ngươi to như vậy, giẫm đau chết đi được
Nghe cô vợ nhỏ nũng nịu nói, dù biết nàng đang chơi xấu, nhưng hắn cũng không dám giẫm nàng
Vương Diệu Diệu thấy chiêu này có hiệu quả thật, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên cười đắc ý, dưới chân cũng không ngừng mà vô tư giẫm
Cuối cùng vẫn là Cố Minh Hạo dùng bàn tay to giữ chặt mắt cá chân nhỏ của nàng, mới khiến nàng ngoan ngoãn dừng lại cho hắn xoa chân
Vì lo lắng cho sức khỏe của cô vợ nhỏ, hai người không làm gì cả, Cố Minh Hạo cứ vậy ôm Vương Diệu Diệu nghe nàng kể về chuyện ở Lâm thị
"Anh, em lúc trước đọc sách thấy người ta nói buồn nôn, có thể là mang thai
Mà tháng này ngày của em đúng là đã chậm mấy ngày rồi
Bàn tay đang vỗ nhẹ vào lưng nàng khựng lại ngay
"Sao thế
Nếu có, em không vui à
"Nói bừa, sao lại không vui được chứ
Chỉ là em nghĩ lo sợ ảnh hưởng đến việc anh học đại học
"Không sao, trước khi thi đại học là có thể sinh rồi, không ảnh hưởng gì cả, chỉ là em đi học, con còn nhỏ, sẽ không tiện chăm sóc
"Ừm, đừng nghĩ nhiều vậy
Mai đi trạm xá kiểm tra kỹ rồi tính sau, nếu thật sự có thì chúng ta đón nhận, còn nếu không có thì cứ theo kế hoạch ban đầu
Một đêm không mộng
Sáng sớm hôm sau Cố Minh Hạo xin nghỉ rồi đưa nàng đến trạm xá đường cái
Đưa giấy kết hôn đi vào khoa sản làm kiểm tra, Vương Diệu Diệu có chút sợ máu, nhắm chặt mắt lại để y tá lấy một ống máu
Kết quả kiểm tra phải đến buổi chiều mới có, hai người ở đường cái đi dạo một vòng, mua cho Vương Diệu Diệu một bộ quần áo
"Không có thai
"Đúng vậy, không có
"Bác sĩ, chị chắc chứ
Vương Diệu Diệu đã hỏi bác sĩ xác nhận kết quả lần thứ ba, vốn dĩ tính tình tốt nhưng bác sĩ cũng vừa bực vừa buồn cười
"Tôi rất chắc chắn, cô không có thai
"Nhưng mà hôm qua em ngửi mùi cá tanh đã cảm thấy khó chịu buồn nôn, hơn nữa ngày của em tháng này cũng chưa tới
Bác sĩ nhìn nàng nói có lý có lẽ, lại nhìn sang người sĩ quan bên cạnh nàng, lúc này cũng đang nhíu mày, còn tưởng rằng không có con nên thất vọng
"Bác sĩ à, hay là kiểm tra thêm những thứ khác nữa xem, hôm qua cô ấy buồn nôn thật đó, hay là dạ dày có vấn đề
"À, chuyện này chắc là không sao
Việc buồn nôn sẽ có nhiều trường hợp, ví dụ như đồ ăn lạnh tanh, hoặc là không được nghỉ ngơi đủ giấc
Hai người cứ về nhà theo dõi thêm, nếu sau này còn có vấn đề thì lại đến kiểm tra
Vốn dĩ tràn đầy mong chờ và ngại ngùng đi vào bệnh viện, kết quả lúc đi ra lại rũ cả người xuống
Cố Minh Hạo nhìn từ phía sau, cảm thấy nàng giống hệt một con thỏ đang hờn dỗi
"Được rồi mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải như vậy tốt hơn sao
Em cứ theo kế hoạch của mình mà đi học đại học
Chúng ta vẫn còn trẻ, chuyện con cái, không vội
"Nhưng mà em thật sự cứ nghĩ là mình đã có thai, em hôm qua đã tự mình xây dựng tâm lý cả đêm, khó khăn lắm mới chuẩn bị tốt tinh thần, kết quả lại thành như vậy
Dù Cố Minh Hạo có an ủi thế nào đi nữa, Vương Diệu Diệu vẫn cảm thấy rất thất vọng
"Kỳ thật anh một chút cũng không muốn em có con bây giờ
"Hả
Vương Diệu Diệu vừa mất tinh thần lại đột ngột tỉnh táo lại, đôi tai như thỏ cũng trong nháy mắt dựng lên
"Anh có ý gì
Hôm qua anh không phải nói muốn có con sao
"Nếu mà có con, em còn nhỏ như vậy, đến lúc đó lại vừa phải đi học vừa phải chăm con, sẽ rất vất vả
Sau này còn có một nguyên nhân, nhưng mà anh không nói cho em
"Còn có nguyên nhân gì
Trời ơi, anh nói đi, nói đi mà
Mặc cho Vương Diệu Diệu làm ầm ĩ thế nào, Cố Minh Hạo vẫn không chịu nói
Một mực chờ đến tối, hai người rửa mặt xong lên giường
Cố Minh Hạo tự mình cho nàng thấy rõ, vì sao hắn không muốn sớm như vậy có con
Bị dày vò không còn chút sức lực, Vương Diệu Diệu miệng không ngừng mắng hắn là đồ đạo mạo bại hoại...