Sau khi thi xong, Vương Diệu Diệu cảm thấy nhẹ nhõm cả người
Từ lúc thi đến khi có kết quả và nhận được giấy báo nhập học còn khoảng một tháng nữa
Gần đây, đơn vị của Cố Minh Hạo có rất nhiều việc, hắn mỗi ngày đều bận túi bụi
Cả khu nhà gia quyến đều biết Vương Diệu Diệu đi thi tốt nghiệp trung học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy ngày nay, lần lượt có người đến nhà hỏi nàng thi thế nào
Vì chưa có kết quả, Vương Diệu Diệu tự nhiên không nói gì nhiều, chỉ cười cười cho qua chuyện
Dù bận đến đâu, mỗi tối sau bữa cơm, Cố Minh Hạo vẫn không quên dẫn nàng đi rèn luyện
Rõ ràng Vương Diệu Diệu và Dịch Tiêu cùng thi đại học, nhưng người trong khu gia quyến bàn tán về Vương Diệu Diệu nhiều hơn, có lẽ vì tiếng tăm không tốt của nàng quá nổi
"Mấy người xem kìa, lại là Cố đoàn trưởng dẫn vợ đi dạo đấy
Đúng là mấy người thích chuyện phiếm trong khu tụ tập, trong đó có Vương Đại nương và Mã tẩu tử không ưa Vương Diệu Diệu
"Ta đã nói, trước kia đoàn văn công với trường học ngon lành như thế, bảo nàng đi mà nàng không chịu
Té ra là tâm người ta cao vời vợi, định làm sinh viên đại học đấy
Lời của Mã tẩu tử đầy chua chát, bình thường ở nhà không dám nói, chỉ cần nàng mở miệng là chồng nàng đã khó chịu, lại còn hăm dọa đưa nàng về nhà
Giờ gặp được người “cùng chí hướng” liền tha hồ xả rác
“Đại học mà dễ thi vậy sao
Nghe nói nàng còn chưa học hết cấp ba, học xong sơ trung đã về quê rồi
Đi thi cô giáo tiểu học thì không cần học nhiều, có khi nàng thi đỗ là do may mắn, chứ thi đại học đâu dễ thế được!”
“Đúng đấy, tốt nhất đừng cho nó thi đỗ
Giờ đã không đi làm còn dựa vào Cố đoàn trưởng nuôi
Nếu nó thi đỗ đại học thì khác gì cái đuôi mọc ngược lên trời, Cố đoàn trưởng còn phải vất vả nuôi thêm mấy năm nữa.”
"Này, mấy người lại gần chút, tôi nói cho nghe..
Mã tẩu tử thì thầm điều gì đó, cả bọn mặt mày tươi rói, cười khúc khích
"Tôi thấy cũng có lý đấy, mấy người xem thường ngày con nhỏ này ăn diện như hồ ly ấy, tháng nào cũng mua quần áo mới
Vợ người ta có ai như thế không, phá của
Ăn mặc đẹp như thế thì cho ai xem, chả phải để quyến rũ đàn ông hay sao?”
“Đúng vậy, chúng ta phải cẩn thận hơn mới được, về nhà phải giữ chồng cho chặt.”
Cố Minh Hạo và Vương Diệu Diệu đã đi xa nên không nghe thấy những lời này, nhưng Phan Nhiên và Dịch Tiêu đang đi dạo gần đó lại nghe được hết
Dịch Tiêu gạt tay Phan Nhiên đang nắm lấy mình, xông tới
"Tôi hỏi mấy người có rảnh quá không hả
Ở sau lưng nói xấu người khác như thế có được không
Vương Diệu Diệu đi thi giáo viên tiểu học cũng là học thật, được phó hiệu trưởng chứng nhận rồi, nếu các người nghi ngờ thì đi mà hỏi phó hiệu trưởng
Còn chuyện nàng ta có đi học tiếp hay không thì là việc riêng của người ta, không đến lượt chúng ta phải quan tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy người đang vui vẻ buôn chuyện thì bị Dịch Tiêu xông ra làm cho giật mình, ai nấy đều chột dạ
“Chúng tôi đâu có nói gì, chúng tôi chỉ nói cô Vương Diệu Diệu giỏi, còn đi thi đại học nữa chứ.”
"Đúng đúng đúng, nhà tôi còn con nhỏ, tôi phải về xem nó đây
Ai nấy vội vàng tìm lý do rồi tản đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mấy người này thật lắm chuyện, nói năng khó nghe quá
Hóa ra lúc nãy cô đã nghe thấy, bọn họ nói nếu Vương Diệu Diệu mà lên đại học thì rất có thể sẽ “hồng hạnh vượt tường”, chạy theo trai sinh viên khác
Những lời ác ý đoán mò vô căn cứ này thật quá đáng
"Sau lưng đừng có nói xấu người khác, lời ông bà nói quả không sai, chỉ là mấy người này không bao giờ học được thôi
Mặc dù vừa rồi đã chặn miệng bọn họ, nhưng Dịch Tiêu vẫn cảm thấy tức giận
Phan Nhiên đứng bên cạnh cười, lúc này hắn thấy cô vợ trẻ của mình thật đáng yêu và sôi nổi
"Đừng giận quá, bọn họ chỉ dám nói sau lưng một chút thôi, chả là gì cả
Mà anh thấy bây giờ thái độ của em với Vương Diệu Diệu thay đổi hẳn rồi đấy
Dịch Tiêu bị hắn nói có chút xấu hổ, lảng tránh không đáp, chỉ kêu mình mệt, muốn về nhà, rồi một mạch đi về
Vương Diệu Diệu nhận được thư nhà của cậu gửi tới, Từ Ngọc Dao thi khá tốt, đại khái áng chừng điểm số thì chắc sẽ đỗ Đại học Lạc Thành
Năm 1976 là năm nhuận, nên bây giờ dù lịch dương đã là ngày 20 tháng 12 năm 1977, nhưng lịch âm mới là đầu tháng Đông, còn gần hai tháng nữa mới đến Tết
Nàng đang nghĩ trước khi nhập học đại học có lẽ nên về thăm cậu, rồi tiện đường ghé Ninh Huyện một chuyến, tìm Chu Hồng Bân quyết toán sổ sách năm nay
Đêm đến, hai người quấn quýt nhau một hồi rồi Vương Diệu Diệu nói với Cố Minh Hạo về dự định của mình
Cố Minh Hạo tất nhiên là không muốn tiểu tức phụ đi Ninh Huyện, nhưng hắn biết nàng quả thật nên về thăm cậu
Sau khi nhập học rồi thì trừ nghỉ đông nghỉ hè ra, có lẽ không còn nhiều thời gian
"Hay là ngày mai anh xin nghỉ phép
Cùng em về nhé
"Đừng, ca, anh đừng xin nghỉ, hồi em thi tốt nghiệp anh đã xin nghỉ ba ngày rồi, giờ trong đoàn bận như thế, anh lại xin phép, người khác sẽ ý kiến về em
Em cũng không muốn làm nàng Đát Kỷ hại nước hại dân
Với cả em cũng không phải lần đầu về nhà, tự em đi được mà
Sau đó hai người bàn bạc, vì kỳ thi đại học đã kết thúc gần mười ngày rồi, khoảng một tháng nữa sẽ có kết quả, nên Vương Diệu Diệu quyết định lên đường đi Lâm thị ngay, đi đi về về hết nửa tháng là vừa kịp lúc trở về chờ nhận giấy báo nhập học
Khi đến Lâm thị, hai bà mợ lôi nàng lại không ngừng trách móc sao nàng gầy đi, có phải do áp lực thi đại học không
"Không có đâu mợ, đừng trêu cháu, cháu có ốm chút nào đâu
Vì thời gian có hạn, nàng không ở lại Lâm thị lâu, ngày hôm sau đã mua vé xe đi Ninh Huyện
Vừa tới Lĩnh Nam thôn, đám thanh niên trí thức thấy nàng vừa mừng vừa lo
“Đề Toán lần này khó quá, mấy môn khác tôi thấy làm được, không biết có thi đỗ về Quảng Thị không nữa.”
"Trịnh Khải với Trương Chí Bình khỏi lo đi, chắc chắn thi đỗ thôi
Còn bọn tôi, dù sao cũng chỉ nộp vào trường gần nhà, chúng tôi cố hết sức rồi, không được thì năm sau thi lại vậy!”
Nếu thi đỗ đại học không những không mất học phí, mỗi tháng còn có tiền trợ cấp thì đối với Chu Cường gia cảnh khó khăn mà nói, đây đúng là bánh từ trên trời rơi xuống
Nguyện vọng của Lý Niệm Bắc thì chỉ mong được về Quảng Thị, ở gần nhà một chút
"Mọi người đừng nghĩ nhiều
Dù sao nếu thi đỗ thì chúng ta cũng là sinh viên đường hoàng
Nếu không đỗ cũng đừng nản, giờ đã có chính sách rồi thì năm nào cũng có cơ hội
Người nói câu này là Trương Chí Bình, hắn lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, chưa từng thấy nản chí hay thất vọng
“Diệu Diệu, cậu có nộp vào Kinh Đại không?” Mặc dù trước đây họ đã bàn bạc nhiều lần, Trịnh Khải vẫn lên tiếng hỏi
"Có, mình nộp Kinh Đại với Thanh Hoa và Kinh Mậu
Trong lòng Trịnh Khải vẫn muốn cùng Vương Diệu Diệu học chung một trường
Đã tới Ninh Huyện thì nhất định phải đi Phục Hổ Sơn một chuyến
Nghĩ đến cái cây cổ thụ trong không gian, không biết có phải vì uống nhiều nước linh tuyền hay không, mà gần đây nó đã bắt đầu nảy mầm
Cuối cùng, ở phòng trong Ninh Huyện, Chu Hồng Bân mang đồ đã thu mua đến
Vương Diệu Diệu bây giờ cũng xem như là người trong nghề, vừa nhìn là biết đồ thì nhiều, nhưng chất lượng tốt không được bao nhiêu
"Bây giờ mấy thứ này càng ngày càng khó kiếm
Trương Thiết Xuyên còn oán trách với tôi, nói làm lớn thì rủi ro cao mà tỉ lệ ăn chia lại thấp
"Ha ha, đồ khó kiếm là một lẽ, hắn thấy bây giờ mình cứng cánh rồi đấy thôi
Không sao, vụ này tôi thấy cũng sắp xong rồi
Lần sau anh đi, nếu hắn còn nói như thế thì anh cứ bảo với hắn là tạm dừng ở đây vậy
“Được, lần sau nếu hắn còn nói, tôi sẽ nói với hắn.”
"À phải, đại ca Chu, em tham gia thi đại học rồi, nếu trúng tuyển thì em phải đi học, chắc chỉ có nghỉ đông nghỉ hè mới về được
Lần này em sẽ để lại ít tiền bên anh, sau này chỉ có một mình anh coi sóc giúp em, khi nào có hàng thì cứ qua Lâm thị tìm ông Quản gia giúp em, chút nữa em cho anh địa chỉ
Chu Hồng Bân cần gì địa chỉ của nàng, Sính Đình đã gửi cho Chu Hồng Bân địa chỉ nhà rất chi tiết ngay ngày đầu tiên đến Lâm thị rồi, còn mời anh ấy đến nhà chơi nữa
Giao dịch với Lý ca vẫn thuận lợi như trước, Lý ca luôn mang tâm thế “mỗi lần gặp là một lần hiếm có” khi giao dịch với nàng, chỉ là thái độ ngày càng cung kính hơn, và giá cả cũng vừa phải, hai bên đều vui vẻ
Khi trở lại nhà đường cô thì đã là ngày rằm tháng chạp, cách ngày thi đại học đã 25 ngày rồi
Một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác, giấy báo nhập học của Kinh Đại bất thình lình rơi vào khu gia quyến...