Học kỳ này, hắn vẫn giữ liên lạc qua thư từ với ba người thanh niên trí thức khác
Bọn họ đều đang học đại học ở các thành phố khác nhau và nhìn chung thì cuộc sống đều khá ổn
Chỉ có Trịnh Khải, dường như đã cắt đứt liên lạc với bọn họ
Dù đều ở Kinh thị nhưng họ không gặp nhau
Đôi khi Vương Diệu Diệu cũng nghĩ, ấn tượng ban đầu của Trịnh Khải với nàng luôn có vẻ khá lạnh lùng, khó gần
Về sau khi quen rồi mới biết hắn là người trong nóng ngoài lạnh
Có lẽ vì đây là học kỳ đầu, có lẽ mọi người đều bận rộn nên nàng không đi tìm Trịnh Khải
Chờ sau khi từ Quảng Thị về, nàng sẽ đến Thanh Đại tìm hắn nói chuyện cho thật đã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi từ biệt Cố gia gia, cô nãi nãi, còn có Chu gia gia và Cảnh Thành, Vương Diệu Diệu lên tàu về Lâm Thị
Mùa hè, cả toa tàu oi bức khó chịu
Chu Tử An mua cho nàng vé giường nằm nhưng tình hình cũng không khá hơn nhiều
Trong toa không một tiếng động, chỉ có quạt điện cũ kỹ kêu rè rè, cả toa xe đều phải dựa vào quạt điện hoặc hạ kính xe xuống để giảm nhiệt
Trong xe toàn mùi mồ hôi, mùi đồ ăn trộn lẫn
Hít vào một hơi thôi cũng khiến người ta khó thở
Vương Diệu Diệu cứ phải đứng trong toilet mãi để vào không gian hít thở không khí trong lành
Cứ thế, nàng chịu đựng một quãng đường dài và cuối cùng đến nhà ga Lâm Thị vào buổi tối
Nhị cữu Từ Cẩn Hành cùng hai người anh họ đến nhà ga đón nàng
Mấy tháng không gặp, da họ đã trắng trẻo hơn rất nhiều, cả tinh thần và sắc mặt đều tươi tỉnh hơn hẳn
Họ rõ ràng đã đợi ở đây một lúc
Lúc này nhìn thấy nàng thì trên mặt đều lộ vẻ vui mừng
Vương Diệu Diệu cũng không mang theo nhiều hành lý, Từ Ngọc Hằng không nói hai lời liền nhận lấy đồ trên tay nàng
“Cữu cữu, đại ca, nhị ca, con về rồi.” “Về là tốt rồi, ngồi xe cả đoạn đường không dễ chịu, mau về nhà thôi
Hôm nay chúng ta về nhà lớn, hai mợ đều đã nấu cơm xong cả rồi, chỉ chờ có mỗi con thôi đấy.” “Vâng ạ, mau về nhà thôi
Con nhớ đồ ăn ở nhà lắm rồi, nghĩ đến suốt thôi.” Từ Cẩn Hành nghe nàng nói, mặt cười không ngớt
Mấy người cất bước nhẹ nhàng từ nhà ga về nhà
Đã đến kỳ nghỉ, Từ Ngọc Dao và Sính Đình đều đã trở về, cả Từ gia chưa bao giờ náo nhiệt như thế
Người vui nhất khi thấy Vương Diệu Diệu không ai khác ngoài Sính Đình, vừa nhìn thấy nàng đã ôm chặt không buông tay
“Tỷ, để em nói cho tỷ nghe
Em thi đại học Thượng Hải rồi, thầy giáo bảo thành tích của em không có vấn đề gì đâu.” Vương Diệu Diệu cũng thực sự vui cho nàng, loáng một cái bốn năm trôi qua, Sính Đình đã là thiếu nữ mười sáu tuổi rồi
Hai năm này trên mặt cũng đã có da có thịt, trông trắng trẻo, non nớt
Cộng thêm đôi mắt phượng dài, trông có nét đẹp của mỹ nhân cổ đại Trung Quốc
“Em nộp vào Học viện Công nghệ dệt Hoa Đông.” Vương Diệu Diệu biết trường này, trước đây nàng đã từng đọc về nó trong một cuốn sách
Về sau trường này đổi tên thành Đại học Dệt Hoa Quốc
“Tốt quá, tỷ cứ tưởng em sẽ chọn các trường văn khoa, ai ngờ em lại chọn trường này.” “Em là con gái nhà họ Từ, chưa bao giờ ủy mị ướt át cả
Dù là con gái thì cũng phải có chút đóng góp cho Từ gia chứ.” Ngẫm lại thì cũng đúng là như vậy
Từ Ngọc Dao thì đăng ký vào chuyên ngành thiết kế thời trang, Sính Đình thì vào đại học dệt
Còn hai anh họ thì tự thân ra ngoài làm việc để học hỏi kỹ thuật
Hai người cậu thì tuổi còn trẻ có thể lái xe, các mợ thì quán xuyến mọi việc trong nhà rất tốt, để bọn họ không có bất cứ lo lắng nào về sau
Con gái được gia tộc lớn bồi dưỡng quả thực không phải mấy cô nương ở các gia đình nhỏ bé có thể sánh được, từ tư tưởng đến tín niệm đều không thể so sánh
Xem ra Từ gia đã chuẩn bị cho ngày tái xuất, làm một cú lớn
Mà cũng thật sự đến lúc có thể đem những thứ kia ra được rồi
Cả nhà quây quần ăn cơm, tài nghệ của Quản gia gia gia vẫn tốt như xưa, hết món này đến món khác toàn là những món ngon, đều là món Vương Diệu Diệu thích khiến nàng ăn uống thỏa thích
Ăn xong, Vương Diệu Diệu vốn định tìm hai người cậu bàn bạc, nhưng hai mợ thấy nàng đi xe cả ngày mệt mỏi nên bảo nàng đi nghỉ trước, dù có chuyện gì cũng không vội
Đêm đó ba chị em gái ở chung một phòng, nói đủ chuyện riêng tư, líu ríu đến tận nửa đêm
Vương Diệu Diệu bỗng nhận ra Sính Đình đúng là đã lớn rồi, đã có những tâm sự thẹn thùng của thiếu nữ
Ngược lại, chị họ Ngọc Dao thì một lòng chỉ thích đọc sách thánh hiền
Chị lớn hơn Vương Diệu Diệu hai tuổi, vào thời này đã đến tuổi lập gia đình nhưng Vương Diệu Diệu cảm thấy chị không hề có ý định tìm đối tượng
“Chị, chị tính đến khi nào tốt nghiệp đại học mới tìm đối tượng sao?” “Cũng không phải, tùy duyên thôi
Chỉ là thấy tạm thời không có ai thích hợp, mà chị cũng muốn học cho xong đại học.” Trên người Từ Ngọc Dao luôn có cảm giác thanh lãnh
Khi nói chuyện thì rất thân thiết, cảm giác như gió xuân thoảng qua, nhưng lại không thể thực sự bước vào nội tâm chị
Nàng đã từng cảm thấy cảm giác này ở Trịnh Khải
Họ có thể thoải mái làm bạn, nhưng không có cách nào tiến xa hơn thành người yêu hoặc tri kỷ
“Chị, trước đây em có quen một người bạn, hắn rất ưu tú, hiện đang học ở Thanh Đại
Em cảm thấy chị và hắn có thể trở thành bạn bè
Nếu sau này chị có thời gian đến Kinh Thị thăm em, em sẽ giới thiệu hai người quen nhau.” “Được, đợi đến kỳ nghỉ đông chị sẽ cùng Sính Đình đến Kinh Thị chơi với em.” Sáng sớm hôm sau, Vương Diệu Diệu liền nói với hai người cậu về việc đem đồ của Từ gia về, để từ từ phát huy tác dụng
Từ Cẩn Hành và Từ Cẩn Ngôn đương nhiên không có ý kiến, bọn họ đã cảm nhận được sự thay đổi chính sách, Từ gia cũng đã chuẩn bị từ lâu, cả thời điểm và hỏa hầu đều đã đến
Vương Diệu Diệu nói cho họ biết đồ nàng giấu ở Ninh Huyện, cần phải đi lấy về
Hai cậu nhất định không thể để nàng một thân một mình đi làm chuyện mạo hiểm này, liền cho hai người anh họ đi theo cùng nàng về Ninh Huyện
“Cậu yên tâm
Đến Ninh Huyện con sẽ nhờ Chu Hồng Bân đại ca giúp, để đội xe của họ giúp mình mang đồ về
Tối mình sẽ xuất phát từ Ninh Huyện, khoảng nửa đêm sẽ về tới đây, như vậy tương đối an toàn.” Nghe nàng đã lên kế hoạch kỹ lưỡng như vậy, Từ Cẩn Ngôn và Từ Cẩn Hành liếc nhìn nhau, gật đầu
Buổi chiều Vương Diệu Diệu cùng Từ Ngọc Hằng và Từ Tĩnh Sâm cùng nhau về Ninh Huyện, điểm dừng chân đầu tiên đương nhiên là đến đội xe tìm Chu Hồng Bân
Trước khi về, Vương Diệu Diệu đã gọi điện thoại cho Chu Hồng Bân, nhờ hắn sắp xếp một chiếc xe đi Lâm Thị vào buổi tối, chuyện này đương nhiên không thể để người ngoài biết
Chu Hồng Bân ở đội xe nhiều năm, quan hệ với mọi người cũng rất tốt, cơ bản đều chạy đường dài
Xe chạy đường dài không cần mỗi lần đều quay về đội, nên ban đêm chạy một chuyến cũng không phải là chuyện gì lớn
Đồ đạc đều nằm trong không gian của Vương Diệu Diệu, đương nhiên không thể quang minh chính đại lấy ra được
Ở Ninh Huyện, bên cạnh cây hòe lớn chỗ nàng giao dịch với Lý ca có một cái viện hoang, tường cũng đã đổ
Vương Diệu Diệu nói cho họ biết, đồ cất ở đó
Nàng sẽ đi xem trước bằng xe đạp
Để Chu Hồng Bân tối đến lái xe mang hai anh họ đến lấy đồ
Từ Ngọc Hằng và Từ Tĩnh Sâm chắc chắn không yên lòng để Vương Diệu Diệu một mình đi, nhưng nàng rất kiên quyết, bảo nhiều người dễ đánh động rắn
Chu Hồng Bân lặng lẽ nhìn nàng một cái, rồi nói với hai anh em nhà họ Từ: "Không sao đâu, cứ để em ấy đi một mình
Chỗ đó cách chợ đen Ninh Huyện không xa, nhiều người cùng xuất hiện thì dễ bị người ta để ý lắm
Nghe hắn nói vậy, Từ Ngọc Hằng và Từ Tĩnh Sâm cũng không tiện ép buộc nữa, đành phải dặn dò Vương Diệu Diệu mọi việc cẩn thận
Mùa hè, khi trời hoàn toàn tối là khoảng 8 giờ tối
Đến khi Chu Hồng Bân và người của hắn tới chỗ hẹn, Vương Diệu Diệu cũng đã chuyển hơn chục cái rương từ không gian ra rồi
Để nhìn cho thật, nàng còn cố tình để Tiểu Bạch đào một cái hố lớn dưới đất
Ba gã đàn ông vất vả hơn một giờ mới chất xong rương lên xe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng không dám chậm trễ nhiều liền chuẩn bị lái xe về Lâm Thị
Cabin lái chỉ ngồi được ba người, Từ Ngọc Hằng bảo hai người bọn họ mau lên xe còn mình thì ở thùng xe
“Mau đi đi, đừng lề mề nữa
Anh ở trên thùng xe cũng vừa hay xem được đống đồ này.” Không nói gì thêm, lái xe mất hai tiếng rưỡi, vào khoảng hơn 12 giờ đêm cuối cùng đã đến nhà Từ gia ở Lâm Thị
Cả nhà đều chưa ngủ, vẫn chờ họ ở nhà
Mãi đến khi nghe thấy tiếng động cơ xe, tim mới hạ xuống, cả nhà lại một phen nháo nhào mới chuyển hết đồ vào mật thất của Từ gia
Chu Hồng Bân muốn quay xe về ngay
Lại còn vất vả một chuyến nữa đến Ninh Huyện thì đã tầm 3, 4 giờ sáng, đường lại không có đèn, một mình chạy xe vào đêm tối thì không an toàn cho lắm
Từ Cẩn Ngôn và Từ Cẩn Hành đều nhất quyết bảo anh ở lại nghỉ một đêm, chợp mắt một chút
Đến tầm 5, 6 giờ sáng lại xuất phát cũng không có vấn đề gì lớn
Chu Hồng Bân vẫn không an tâm lắm, trong lòng đại khái cũng đoán được đồ kéo về là cái gì, vì sự an toàn, anh vẫn kiên trì muốn về Ninh Huyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Anh Chu, nếu anh cảm thấy ở trong nhà chúng ta không tiện, thì hãy lái xe ra chỗ tạm gần đây, sau đó ngủ một giấc trên xe, chờ trời sáng thì lại đi
Thấy Chu Hồng Bân cứ im lặng không nói gì, Sính Đình đột nhiên lên tiếng
Chu Hồng Bân ngẩng đầu nhìn nàng một chút, không nói gì, vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác
"Sính Đình nghĩ ra cái ý này không tệ đó, anh Chu, cậu tuyệt đối không nên lái xe đường đêm, bây giờ đang là mùa hè, cũng không lạnh, cậu nghỉ ngơi một chút trên xe rồi hãy về
Người nói câu này là Từ Cẩn Hành, trưởng bối đã lên tiếng, Chu Hồng Bân đành phải gật nhẹ đầu, Sính Đình lại kín đáo đưa cho hắn một chút đồ ăn thức uống, không đợi hắn nói gì, đã quay đầu vào phòng...