Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 55: Làm cục




Lợp nhà dùng tảng đá, vật liệu gỗ, còn cần một cây đòn dông gỗ, tổng cộng đúng 80 khối, mái phòng dùng ngói, đại đội trưởng đã hỗ trợ liên hệ xong xuôi
Theo thường lệ, người trong làng hay giúp nhau, mỗi ngày làm hai bữa cơm, coi như là trả công, có khi cho thêm lương thực hoặc trứng gà
Vương Diệu Diệu cùng đại đội trưởng bàn bạc xong, vì nàng không có thời gian nấu cơm nên không lo bữa, mỗi người thợ chính một ngày một đồng, những người còn lại sáu hào một ngày
Đại đội trưởng giúp hắn chọn bảy người, ai nấy đều vui vẻ, hiện giờ việc đồng áng cũng nhàn, làm thêm cũng chẳng được thêm mấy công điểm, vừa hay có thêm thu nhập
Căn nhà của Vương Diệu Diệu cứ thế mà khởi công trong bầu không khí rộn rã
Trong thôn người thì thầm to nhỏ, có người như Tú Liên thì ngưỡng mộ, người thì lại buông lời châm chọc
Ban đầu, vì tuyển người làm đồ ăn điểm tâm, không ít người đến lấy lòng Vương Diệu Diệu, người được chọn thì vui, người bị loại thì khó chịu
Những người bị loại, người thì giữ im lặng, người thì hậm hực
Họ rỉ tai nhau nói Vương Diệu Diệu từ nhỏ đã lớn lên ở nhà lão Vương, thế mà lại không nể mặt Mạch Nghênh Xuân, đúng là vong ơn bội nghĩa, đồ Bạch Nhãn Lang
Mỗi khi Mã thẩm tức giận kể chuyện này cho nàng, Vương Diệu Diệu chỉ lắc đầu, không buồn giải thích thêm, vì nàng và nhà lão Vương chẳng còn quan hệ gì nữa
Sáng sớm đến trụ sở đại đội, Mã thẩm thần bí kéo nàng sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Nghe nói bà lão nhà kia mời ngươi đến sinh nhật đấy
Ngươi có đi không
Ngươi tuyệt đối đừng có đến, chắc chắn là có mưu đồ xấu
Lời này tuy thô, nhưng Vương Diệu Diệu trong lòng cũng nghĩ vậy, vô lợi thì không ai dậy sớm, dạo này bình yên vô sự, bỗng nhiên lại tìm đến nàng, chắc chắn là có mưu đồ
"Thím yên tâm, ta với lão Vương không còn gì, chắc chắn không đi đâu
"Thế thì tốt, ta nghe con dâu Vương Trường Sinh nói dạo này Diêu Xuân Mai về nhà mẹ đẻ mấy lần, nói là muốn làm mối cho thằng cháu trai
Hai hôm nay gặp ta, cứ cười ha hả đầy quái gở, có cảm giác không có gì tốt đẹp
Mã thẩm lo lắng nói
"Chuyện bà ấy mai mối cho cháu trai cũng bình thường, chúng ta xung quanh đây cũng chỉ có mấy thôn này thôi
Vương Diệu Diệu không hiểu nhìn Mã thẩm
"Chậc chậc chậc, ngươi không biết đâu, thằng cháu đó nhà bà ta, năm nay cũng hai lăm hai sáu, ăn rồi nằm, suốt ngày vuốt mèo đùa chó, quanh năm không chịu xuống ruộng làm, toàn nhờ cha mẹ với ba chị nuôi
Ai mà gả cho hắn thì khổ cả đời, không biết con Diêu Xuân Mai kia lòng dạ hiểm độc, muốn hại ai đây
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm
Liên tưởng đến những hành động khác thường gần đây của nhà lão Vương, đầu tiên là Mạch Nghênh Xuân đến mời nàng làm điểm tâm, chắc chắn không phải là ý của Mạch Nghênh Xuân, vì ở nhà lão Vương làm gì cũng phải có sự đồng ý của Vương Thúy Hoa
Vương Diệu Diệu với Diêu Xuân Mai, Vương Dong đã có hiềm khích, nếu là Diêu Xuân Mai ra mặt thì thật là không xong, nhưng nếu là Mạch Nghênh Xuân thì khác, xét trên ý nghĩa nào đó, ở nhà lão Vương thì nàng và nguyên chủ đều là người cùng cảnh ngộ
Nhưng Vương Diệu Diệu trong lòng đã đổi người, cho nên Mạch Nghênh Xuân cũng không thành công, sau đó Vương Thúy Hoa lại đến chỗ thanh niên trí thức tìm nàng về mừng thọ, chắc chắn chuyện không hề đơn giản
Xem ra có người được yên ổn quá lâu rồi, nhất định phải tìm chút khó khăn
Vương Diệu Diệu suy nghĩ một hồi, nhỏ giọng nói với mã thím: "Thím, cháu muốn nhờ cẩu Đản giúp một tay
"Thằng ranh con ăn bao nhiêu là đồ ăn điểm tâm của cháu rồi, còn nói gì đến giúp đỡ, có gì cứ sai nó đi làm
Hai người thì thầm một hồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mã thẩm nghe liên tục gật đầu
"Ý kiến này hay đấy, ta cũng muốn xem chúng nó giở trò gì
Ta đi tìm Bì Hầu đây
Mã thẩm nóng nảy đi ra ngoài
"Thím đừng vội, mang ít đồ ăn điểm tâm đi, không cho trẻ con cái gì ngon, sao nó chịu nói thật
Cũng đúng, Mã thẩm nghĩ đến mấy đứa nhà mình, vì miếng ăn mà cãi nhau ầm ĩ, đồ ăn điểm tâm có tác dụng với trẻ con thật
Buổi sáng làm điểm tâm, chiều lại đi trông coi việc lợp nhà, một ngày của Vương Diệu Diệu thật bận rộn
Đến nhá nhem tối, Mã thẩm đến chỗ thanh niên trí thức, kéo Vương Diệu Diệu ra một chỗ kín đáo
"Bọn chúng lòng dạ thật đen tối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hóa ra hôm nay bà để cẩu Đản mang mấy cái bánh đi dụ thằng Vương Lung, hỏi mẹ nó dạo này về nhà ngoại hay làm gì, mới đầu Vương Lung không chịu nói, cẩu Đản liền không cho bánh
Hai đứa trẻ đánh nhau, Vương Lung không lại cẩu Đản, tranh cãi một hồi thì nói ra hết
"Đừng tưởng tao không biết mấy cái bánh này là do cái con nha đầu thúi làm đấy
Mày cứ vênh váo vài ngày đi, vài hôm nữa cái con nha đầu thúi đấy chẳng phải ngoan ngoãn nghe theo bà chủ nhiệm cái thôn phía sau, đến lúc đó, mẹ tao bảo nó đi hướng đông, nó chẳng dám đi hướng tây
Mỗi ngày tao bắt nó làm bánh cho tao, không làm tao bảo biểu ca tao đánh c·h·ế·t nó
"Diệu Diệu, ngày mai nhất định không được đi, cả nhà chúng nó không có ý tốt gì đâu
Bọn chúng định gả cháu cho nhà chú Diêu Xuân Mai đấy
Vương Diệu Diệu vốn là người biết rõ núi có hổ, nhưng vẫn cứ muốn leo lên núi, nàng không muốn bị động, nàng muốn nắm quyền chủ động, dồn toàn lực phản công, nên nàng quyết định ngày mai sẽ đến nhà lão Vương xem bọn họ muốn giở trò gì
Sáng sớm hôm sau, lâu lắm không gặp, Vương Dong vậy mà tự đến trụ sở đại đội gọi Vương Diệu Diệu về ăn cơm
Nét mặt nàng ta nhìn thật trái khoáy, một mặt là cố nín nhịn, tỏ ra khó xử khi phải đến gọi Vương Diệu Diệu về ăn cơm
Mặt khác là cái kiểu hả hê, nét cười kiểu thù đã được báo đáp
Vương Diệu Diệu nhìn cái vẻ mặt ấy, thấy thật nực cười, chẳng lẽ chúng cho rằng nàng là con rối để mặc chúng muốn sắp đặt sao
Nàng thuận theo Vương Dong đến nhà lão Vương, vừa bước vào thì thấy hôm nay nhà lão Vương đến thật đông đủ
Vương Kiến Thiết và nhà Vương Ái Dân đều không ai đi làm, thêm Vương Ái Hoa từ trấn về, còn cả tên cặn bã cha của nguyên chủ Vương Ái Quốc và cả Lý Tiểu Liên cũng về, đúng là một gia đình đầy đủ
Nếu như bọn họ không lăm le tính toán gì đến nàng thì nàng cũng lười quan tâm
Vừa vào nhà đảo mắt nhìn, ai ai trong nhà cũng mang một vẻ mặt khác nhau
Vương Thúy Hoa thì tỏ vẻ nhân từ với nàng, Vương Ái Hoa thì cười tươi rói, thậm chí vợ chồng Vương Kiến Thiết và Diêu Xuân Mai cũng hiếm khi nào không liếc nhìn nàng với ánh mắt lạnh lẽo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn lại Vương Ái Dân và Mạch Nghênh Xuân vẫn là dáng vẻ cũ, vô cùng mờ nhạt
Buồn cười nhất là cái gã tiện nghi cha của nàng, mặt hắn khi thấy nàng thì thay đổi như chong chóng, lúc thì tái mét, lúc thì đỏ ửng, lúc thì trắng bệch
"Diệu Diệu về rồi à, ta đã bảo, người một nhà không nói hai lời, sao có thể giận dỗi nhau mãi được
Mau vào ngồi đi, mọi người đều đang đợi mỗi mình cháu đấy
Vương Ái Hoa không nói nhiều, kéo Vương Diệu Diệu vào nhà
Đồ ăn trên bàn vẫn rất thịnh soạn, cả nhà này trừ Vương Diệu Diệu chắc hẳn đều đang nhắm đến những món ngon trên bàn, trông bộ dạng ăn còn tốt hơn năm ngoái
Khi tất cả mọi người đã ngồi vào bàn, ai cũng mở miệng nói mấy câu xã giao, Vương Diệu Diệu liền thấy Vương Dong không ngừng ngó ra cổng, chưa đầy hai phút, Diêu Xuân Mai lại thì thầm vào tai Vương Dong mấy câu, sau đó Vương Dong đi ra ngoài
Những người trên bàn đang ăn hăng say, trừ Vương Diệu Diệu, không mấy ai để ý Vương Dong đi đâu
Quả nhiên, chưa đầy mười phút, ngoài cổng vang lên một giọng nữ vang lên
"Ôi, thông gia, tôi đến chúc thọ đây
Cả bàn ai cũng buông đũa xuống, Vương Thúy Hoa vội vàng đứng lên ra nghênh đón
Một bà lão độ năm sáu mươi, dung mạo giống Diêu Xuân Mai đến tám phần, dắt theo một người đàn ông tầm thước, xấu xí
Gã đàn ông nhìn chừng hai mươi mấy tuổi, đôi mắt láo liên nhìn quanh, lúc nhìn thấy Vương Diệu Diệu thì hai mắt sáng rực, qua khung cửa Vương Diệu Diệu bị hắn nhìn thoáng qua liền thấy lạnh người, trong lòng không khỏi buồn nôn
"Má, mẹ đến rồi đấy à, mấy hôm trước bà còn nhắc mãi là lâu lắm rồi chưa gặp má
Hôm nay là ngày lành tháng tốt, hai má cứ tha hồ mà hàn huyên
Diêu Xuân Mai bước lên đỡ bà lão
"Thông gia, người ở xa thế mà cũng đến được, mau vào ngồi đi
Vương Thúy Hoa vừa chìa tay kéo tay mẹ Diêu Xuân Mai, vừa mời vào trong nhà
"Này, Dong Dong, ngồi bên cạnh bà ngoại, gắp thức ăn cho bà ngoại
Vừa vào chỗ, Vương Thúy Hoa liền sắp xếp cho Vương Dong
"Ôi chao, thông gia, đây là Diệu Diệu phải không
Mới có chút thời gian không gặp, càng ngày càng xinh đẹp, đúng là dễ thương
Bà lão liếc mắt nhìn Vương Diệu Diệu, nét mặt tươi cười, như đang nhìn đứa cháu gái bé bỏng mà mình yêu quý
"Diệu Diệu, cháu còn chưa biết nhỉ
Đây là biểu ca của cháu, tên là Tiểu Vũ, thằng bé tốt lắm đấy, vừa giỏi giang vừa biết thương người
Các cháu tuổi bằng nhau, có thể trò chuyện làm quen
Bà lão vừa ngồi xuống liền bắt đầu mèo khen mèo dài đuôi
"Cháu không dám nhận, đây là biểu ca ruột của Vương Dong
"Mẹ ta mất sớm, ta nhưng không được tốt như vậy như biểu ca
Vương Diệu Diệu cười nhạo một tiếng, nhanh chóng liếc nhìn Vương Ái Quốc
"Con bé này, chị họ biểu ca của ngươi chẳng phải cũng là biểu ca của ngươi sao
Thôi nào, người nhà cả, đừng chỉ lo nói chuyện, tranh thủ ăn cơm đi
Vương Thúy Hoa vội vàng giảng hòa
"Mọi người cứ ăn tiếp đi, ta còn có việc, xin phép đi trước
Vương Diệu Diệu đứng dậy đi thẳng ra ngoài
Vương Ái Hoa nhanh tay kéo nàng lại, bị Vương Diệu Diệu dùng sức hất ra, cũng không ngoảnh đầu, chạy ra khỏi cổng
Đến giờ nàng đã biết bọn họ muốn làm gì, cũng đã thấy thái độ của Vương Ái Quốc, nếu bọn họ bất nhân, vậy đừng trách Vương Diệu Diệu không nghĩa
Lúc này không đi, lẽ nào lại thật sự ở lại cùng bọn họ ăn cơm sao
Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nếu nhà họ Vương các ngươi muốn bày trò, vậy thì cứ chờ làm người trong cuộc đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.