Một đoạn đường lúc đầu nửa giờ là có thể đến, vậy mà kéo theo hai người mất ý thức loạng choạng đi hơn bốn mươi phút
Đến chỗ đại đội bộ, ông bí thư chi bộ đã bị đánh thức choàng vội quần áo ngồi sẵn ở sân
Thấy hai người rõ ràng không bình thường, lông mày ông bí thư chi bộ nhăn tít lại, cả điếu thuốc rê đang cầm cũng buông xuống, không còn hơi sức để ý
"Vợ chồng Vương Kiến Thiết đâu mà giờ còn chưa tới
Con gái mình bỏ mặc sao
Đại đội trưởng nhìn một vòng không thấy hai người kia, tức giận quát lên
Chỉ một lát sau, Vương Kiến Thiết và Diêu Xuân Mai mới đến, Vương Kiến Thiết tránh né đẩy Diêu Xuân Mai vào trước, người đi báo tin gì cũng đều đã nói, lúc này hắn lại cảm thấy thật mất mặt, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống
Diêu Xuân Mai thì chẳng để ý được nhiều vậy, thịt trên người con gái nàng rụng ra kia mà, lại còn là đứa con đầu lòng của nàng
Dù là con gái, người khác thì nói là của nợ, nhưng trước khi có Vương Lung, nó cũng là khúc ruột đau bao nhiêu năm của nàng a
Giờ gặp chuyện lớn thế này, sao nàng không đau lòng cho được
Nhìn Vương Dong thần trí không rõ, mặt mũi thì đỏ bừng, nàng không kìm được nữa, nhào tới ôm chặt con gái, vừa khóc vừa rống: "Dong Dong đáng thương của ta ơi
Sao con ra nông nỗi này
Có phải con tiện tì Vương Diệu Diệu hại con không, có phải không
Nàng ra sức lay Vương Dong mà không nhận được nửa lời đáp lại
Quay sang thấy Lý Tiểu Vũ cũng thần trí không rõ như vậy, hận không thể ăn sống nuốt tươi hắn, con gái nàng dốc lòng nuôi lớn, sao có thể để cho cái tên du thủ du thực đó giày xéo được chứ
Bỗng buông Vương Dong ra, nàng nhào tới cào cấu vào mặt Lý Tiểu Vũ, chuyện xảy ra bất ngờ, mọi người đều không ai kịp trở tay, ngẩn người một chút, vội vàng luống cuống tay chân kéo hai người ra
Bị kéo ra Lý Tiểu Vũ như chẳng cảm thấy đau đớn, miệng thì cứ phát ra tiếng cười "Hắc hắc", ý định muốn nhào về phía Vương Dong, nhưng bị đại đội trưởng vừa lao tới ngăn cản đạp cho một phát ngã nhào ra đất
Diêu Xuân Mai ở bên cạnh không ngừng khóc, gào thét với Lý Tiểu Vũ: "Đồ vương bát đản kia, mày chết không yên thân
Bỗng như nhớ ra điều gì, nàng bò đến trước mặt ông bí thư chi bộ, túm lấy quần áo của ông không buông
"Là nó, là nó, là Vương Diệu Diệu, chính nó muốn hại Dong Dong của tôi, rõ ràng thông đồng với Lý Tiểu Vũ chính là nó, canh gà cũng là nó đưa, sao lại thành ra Dong Dong của tôi, chính nó hại Dong Dong của tôi, bắt nó lại, bắt nó lại đi
Lại còn có liên quan đến Vương Diệu Diệu, ông bí thư chi bộ và đại đội trưởng liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhíu mày
"Ngươi muốn nói sao thì nói vậy hả
Con Vương Diệu Diệu kia có ở đây đâu, lúc chúng ta đến thì chỉ có con gái ngươi với thằng Lý Tiểu Vũ, áo quần còn chẳng chỉnh tề, sao lại lôi kéo Vương Diệu Diệu vào
Trời tương đối tối, Vương Diệu Diệu lại cố ý trốn ở chỗ hẻo lánh nhất, cho nên lúc này mọi người không ai phát hiện ra nàng
"Chính là nó, chính nó với Lý Tiểu Vũ hẹn nhau ban đêm ra chuồng bò để đưa canh gà cho con bé, không tin thì cứ hỏi
Nói được một nửa thì nàng ngưng lại, đúng vậy, giờ cả hai tên kia đầu óc đều không tỉnh táo, hỏi ai đây
Nhìn lại bộ dạng con gái mình mà đau lòng, nàng lại bắt đầu gào khóc
"Được rồi, đừng khóc nữa, giờ tối trời hỏi cũng chẳng ra ngô khoai gì đâu
Giam riêng hai đứa nó lại, tìm hai người canh giữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông bí thư chi bộ căn dặn đại đội trưởng
"Không được, ta phải đưa Dong Dong về nhà
Diêu Xuân Mai bất chấp, nhào đến túm Vương Dong
"Ngươi còn làm loạn, thì cho ngươi vào giam cùng một chỗ
Vương Kiến Thiết, ngươi là người chết rồi hay sao
Cứ để vợ ngươi làm ầm lên như vậy hả
Đại đội trưởng quay sang quát Vương Kiến Thiết
Vương Kiến Thiết xấu hổ hóa giận, vốn đã thấy mất mặt, giờ lại bị đại đội trưởng quát trước mặt mọi người, giận run người, trút lên người Diêu Xuân Mai, tóm tóc nàng, hung hăng kéo ra ngoài
"Đồ đàn bà thối tha, còn chưa đủ mất mặt hay sao, về nhà với tao
Diêu Xuân Mai bị hắn kéo đau mà còn thương con gái, liều mạng giãy giụa, Vương Kiến Thiết thấy nàng không nghe lời, trực tiếp giơ tay cho nàng hai bạt tai nảy lửa, nắm tóc lôi nàng đi, không hề ngoảnh đầu lại
Diêu Xuân Mai vừa khóc vừa gào, lại không thể không theo hắn đi, lúc gần tới cửa, nàng quay đầu lại thấy Vương Diệu Diệu tức giận đến toàn thân phát run, dùng tay chỉ vào, miệng ú ớ khóc, một câu cũng không nói được
Vương Diệu Diệu nhíu mày với nàng, cười mà không ra tiếng
Hết màn hay để xem, mấy người theo tới cũng chuẩn bị ai về nhà nấy
Chuyện tốt thì không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đi ngàn dặm
Trong vòng một đêm, chuyện xấu của Vương Dong và Lý Tiểu Vũ lan truyền khắp cả thôn Lĩnh Nam
Thời buổi này, mà đã bị phán là làm điều ô uế, phá hỏng phong tục thì bọn họ sẽ nhận lấy kết cục thế nào, khỏi phải nói cũng biết
Lúc trở về chỗ thanh niên trí thức, thấy Bạch Tương Tương và Kiều Nam Phong đang ở trong sân không biết nói chuyện gì, nàng cũng chẳng buồn để ý đến bọn họ, lướt qua liền chuẩn bị về phòng
"Đồng chí Vương Diệu Diệu, muộn thế này rồi mà cô mới về à
Kiều Nam Phong lên tiếng hỏi, giọng tràn đầy lo lắng
"Ừ
Không để hắn còn định nói gì, nàng vào nhà, đóng cửa, cài then một hơi
Vào không gian tranh thủ tắm rửa một cái rồi ngủ, nàng chẳng có gánh nặng gì trong lòng, cũng không phải nàng chủ động hại người, nếu nàng không phản kích, thì bây giờ người xui xẻo chính là nàng
Nàng muốn nghỉ ngơi lấy sức, không ngoài dự đoán, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt muốn đánh
Vừa tờ mờ sáng ngày hôm sau, Vương Diệu Diệu chuẩn bị ra đại đội bộ làm đồ ăn sáng
Vừa ra cửa đã đụng phải Bạch Tương Tương, xem ra là cố ý đứng chờ nàng
"Đồng chí Vương Diệu Diệu, thủ đoạn của cô cũng thật là giỏi đấy
"Hả
Cô đang nói cái gì đó, tôi không hiểu
Thủ đoạn gì
Vương Diệu Diệu thầm liếc mắt nàng trong lòng
"Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cô đừng có giả vờ
Lần này coi như cô cao tay hơn một bậc, con Vương Dong kia cũng đúng là ngốc, đáng đời tự làm tự chịu
Bạch Tương Tương hai mắt nhìn chằm chằm vào Vương Diệu Diệu, muốn xem có thể nhìn ra được gì từ mặt nàng hay không
"Tôi không biết cô đang nói gì, Vương Dong thế nào thì cũng không liên quan đến tôi, tôi còn bận, xin đi trước
Thấy Vương Diệu Diệu mặt tỉnh bơ, như thật sự không biết gì, nhưng càng tỏ ra thản nhiên thì lại càng chứng tỏ trong lòng cô ta có quỷ
Dù sao Vương Dong gặp chuyện lớn như vậy, mà lại còn là đối thủ không đội trời chung, Vương Diệu Diệu phải vui mừng mới đúng chứ
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Vương Diệu Diệu rời đi, nàng buột miệng: "Tôi không cần biết cô là ai, đừng có động vào anh Kiều nữa, nếu không tôi sẽ không tha cho cô
"Ha ha ha, vậy thì cô quản tốt anh Kiều của cô đi, tôi chẳng thèm
Vương Diệu Diệu không quay đầu lại, bước chân cũng không ngừng, đi thẳng ra cửa
Bận rộn hết cả buổi sáng, gần 11 giờ, đại đội trưởng phái người đến tìm Vương Diệu Diệu đến thôn ủy
Quả nhiên là đến rồi
Vừa tới cửa đã thấy đại đội trưởng, ông bí thư chi bộ đang ngồi trong phòng
Lý Tiểu Vũ và Vương Dong bị trói bằng dây thừng ngồi dưới đất, Lý Tiểu Vũ ngồi ngơ ngác, Vương Dong thì cúi gằm mặt không thấy biểu lộ, nhưng có vẻ như cả hai đều đã tỉnh táo
Vừa bước vào cửa, một bóng người nhào đến đánh nàng, nàng lách sang trái tránh được, người đó hụt đà
"Diêu Xuân Mai, cô làm cái gì thế
Vương Kiến Thiết, quản tốt vợ cô đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại đội trưởng quát lớn
Bị Vương Kiến Thiết lôi kéo lại, Diêu Xuân Mai mắt thì tóe lửa, nếu trước mặt có dao, nàng hận không thể đâm chết Vương Diệu Diệu
Vương Thúy Hoa đôi mắt già đục cũng tràn đầy hận ý, sớm đã không còn vẻ hiền từ như mấy hôm trước trong tiệc mừng thọ nữa
"Diệu Diệu, gọi cháu đến chủ yếu là chuyện này
Vương Dong cứ khăng khăng nói người mà Lý Tiểu Vũ hẹn là cháu, nó là người bị hại, nên chúng ta gọi cháu đến để tìm hiểu tình hình
Đại đội trưởng có chút ngượng ngùng nói
"Hẹn cháu
Làm sao có thể
Hai người họ làm chuyện xấu kia, nếu thật là hẹn cháu, vậy sao cháu lại không có ở hiện trường
"Nó chính là hẹn cô, hẹn cô đưa canh gà
Hai người các người cấu kết nhau hãm hại tôi
Vương Dong ngẩng đầu, hai mắt sưng đỏ, xem chừng vừa khóc lóc dữ dội
"Hắn không hẹn tôi, còn về chuyện canh gà, hôm qua hai người đến chỗ lợp nhà tôi tìm tôi, nói bà nội cô nhường canh gà cho tôi đem về nhà uống
Tôi nói tôi không rảnh, không đi
Sau đó hai người liền đi, lúc đó người làm chung đều thấy hết, cô đừng có mà vu oan cho tôi
Vương Diệu Diệu thản nhiên bác bỏ Vương Dong
"Cô nói hắn hẹn tôi, ai có thể chứng minh
Hơn nữa, cho dù hắn thật sự đưa canh gà cho tôi đi nữa, thì tại sao hai người cô lại ở chung một chỗ
"Có người tới báo tin, nói là canh hết, nên bảo tôi đi lấy thêm bát nữa, tôi mới đi
Vương Dong thấy tủi thân chết được, những điều nàng nói đều là lời thật, thế nhưng tại sao không ai tin vậy
"Hết canh thì đã sao, sao cô lại đi lấy thêm bát nữa
Hay là căn bản là không có chuyện này, chỉ là do hai người muốn vụng trộm gặp nhau thôi, đừng có bắt tôi làm bia đỡ đạn
Vương Diệu Diệu không muốn người khác biết chuyện Chu Cảnh Thành đi báo tin, tranh thủ chuyển chủ đề
"Rõ ràng hắn hẹn cô mà, hắn đã bỏ thuốc vào canh, hắn nhắm tới chính là cô, chính là cô
Chính cô hại tôi, chính cô hại tôi
Hai mắt Vương Dong đỏ ngầu, khóc lóc loạn xạ
"Bỏ thuốc vào canh
Bỏ cái gì
Lý Tiểu Vũ, mày nói coi
Đại đội trưởng đập bàn một cái
Vương Thúy Hoa có chút hoảng, vội nói: "Không có gì đâu, ta chỉ là nấu canh cho Diệu Diệu, bồi bổ cho nàng thôi
"Ngươi nói hay không, không nói liền đưa ngươi lên đồn công an, tội làm loạn quan hệ nam nữ, ngươi cứ chờ mà ăn cơm tù đi
Đại đội trưởng không để ý Vương Thúy Hoa, trực tiếp quát Lý Tiểu Vũ
Lý Tiểu Vũ lúc này mới hoàn hồn, hắn không muốn đi tù, còn trẻ như vậy, hắn vội vã nhích lên phía trước một chút
"Tôi nói, tôi nói hết, là nhà lão Vương hứa gả Vương Diệu Diệu cho tôi
Mẹ hắn nói Vương Diệu Diệu cứng đầu, công khai chắc chắn không đồng ý
Nên đã bỏ đồ vào canh, bảo là gạo đã nấu thành cơm thì nàng không gả cũng phải gả
Canh không phải do tôi nấu, là họ đã chuẩn bị sẵn cho tôi
Họ còn nhận nhà tôi 50 đồng tiền lễ hỏi, tôi cũng không biết thế nào lại thành Vương Dong, không phải tôi ép buộc nàng
Lý Tiểu Vũ một mạch nói hết, nói xong còn khóc thút thít, còn Vương Thúy Hoa thì mặt tái mét
Chuyện đến nước này ai cũng hiểu rõ, Vương Thúy Hoa đúng là ác độc, lại nhẫn tâm với cháu gái ruột đến thế
Bí thư chi bộ già tức giận đập mạnh nõ điếu xuống bàn
"Vương Thúy Hoa, có thật như vậy không
"Ta không có, ta chỉ là thấy Diệu Diệu ở một mình tại khu thanh niên trí thức, không ai chăm sóc nên muốn tìm cho nàng một nhà khá giả, 50 đồng đó ta sẽ cho nàng làm của hồi môn
"Ha ha ha, thanh bạch
Vậy bà gả Vương Dong đi
Vương Diệu Diệu đột nhiên cười lớn
"Đại đội trưởng, ta nhớ là lúc trước khi đoạn tuyệt quan hệ đã nói, hôn sự của ta nhà lão Vương không có quyền quyết định, chứng từ vẫn còn đúng không
Đại đội trưởng gật đầu, đúng là có chuyện đó
"Ngươi là cháu gái của nhà họ Vương ta, xưa nay hôn sự đều do cha mẹ định đoạt, cha ngươi cũng đồng ý
Vương Thúy Hoa tiếp tục cãi
"Hắn đồng ý thì có ích gì, chúng ta không còn quan hệ gì rồi, đến giờ này bà còn cãi, bà chỉ muốn hại ta thôi, 50 đồng lễ hỏi không phải bà đã lấy rồi sao
Vừa hay, con cháu tốt của bà đã gạo nấu thành cơm với người khác rồi, gả cho xong chuyện
"Ngươi, con ranh t·i·ệ·n t·ử, muốn gả thì ngươi đi mà gả
Diêu Xuân Mai nghiến răng nghiến lợi trừng Vương Diệu Diệu
"Được thôi, Vương Dong cũng có thể không gả, ta đây sẽ lên trấn báo cáo, bọn chúng làm loạn quan hệ nam nữ, cứ chờ mà ăn cơm tù đi
Diêu Xuân Mai ngồi phịch xuống đất, mắt vô hồn
"Vương Thúy Hoa, Vương lão nhị các ngươi tính sao
Có muốn báo lên trấn không
Bí thư chi bộ già lên tiếng
"Đừng, đừng mà, hai đứa nó là tự tìm hiểu nhau, tụi nó là muốn kết hôn, đúng, là muốn kết hôn
Vương Thúy Hoa run rẩy nói
"Mẹ, sao mẹ có thể
Dong Dong và Tiểu Vũ là bà c·o·n xa đó
Diêu Xuân Mai tuyệt vọng nhìn mẹ chồng
"Họ là cái rắm thân thích gì, đã làm ra chuyện xấu này rồi thì còn sao được nữa
Chấp nhận số phận đi
Cuối cùng, chuyện từ làm loạn quan hệ nam nữ lại biến thành đôi trai gái chưa cưới không kiềm chế được, nhiều lắm thì bị coi là đạo đức suy đồi, cũng không bị coi là phạm tội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Diệu Diệu muốn Vương Dong gả đi, cả đời hành hạ nhau mới là sự báo ứng lớn nhất của nàng
Lúc mọi người đều cho rằng chuyện này đã kết thúc, thì lúc chập tối, đồn công an đột nhiên cử đồng chí Triệu đến Lĩnh Nam thôn bắt Vương Thúy Hoa đi
Vương Diệu Diệu nhìn theo bóng lưng Vương Thúy Hoa bị áp giải, khẽ cười, tính kế nàng như vậy, sao có thể dễ dàng buông tha cho qua như thế?..