Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 67: Long phượng đeo




Trên đường đi, Vương Diệu Diệu rất phấn khích
Đây là chín cây sâm dại, nếu đem chúng trồng trong không gian rồi dùng linh tuyền tưới tắm, công hiệu chắc chắn tăng gấp bội
Sau này dù dùng riêng hay bán đi, cũng là tài sản hiếm có
Núi Phục Hổ này đúng là có nhiều kỳ trân dị bảo, có lẽ còn nhiều thứ mình chưa phát hiện
Giống như nhân sâm này, chắc chắn vẫn còn nhiều thứ nàng chưa tìm thấy
Lúc này, Vương Diệu Diệu luôn có cảm giác bí ẩn thích thú
Núi Phục Hổ này cứ như hậu hoa viên nhà mình, không chung hưởng với ai
Giấu rất nhiều vàng bạc châu báu, đang chờ mình đi khai quật
Nàng như quên mất chuyện vừa cùng người khác chung hưởng "hậu hoa viên" của nàng, mà còn do nàng chủ động mời
Có lẽ trong tiềm thức, hắn đã được nàng xếp vào "lãnh địa" của mình rồi
Nàng quyết định đi tìm thầy lang trong thôn hoặc là Lý ca, xem có tìm được sách hay tranh ảnh về dược liệu không
Như vậy sau này lên núi, nàng sẽ đào được thêm nhiều dược liệu quý
Càng nghĩ càng thấy làm như vậy rất đáng tin cậy
Cố Minh Hạo đi phía ngoài đường núi, che chở cho nàng ở bên trong
Nhìn biểu hiện trên mặt nàng, lúc thì nhíu mày vẻ không cam lòng, lúc lại hớn hở như mèo ăn vụng được cá
Đôi môi nhỏ đỏ hồng còn lẩm bẩm không biết nói gì
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy sao một người có thể có biểu cảm phong phú đến thế
Bị tâm trạng của nàng lây nhiễm, Cố Minh Hạo cũng bất giác bật cười
"Ngươi cười cái gì
Nghe tiếng cười của hắn, Vương Diệu Diệu quay lại hỏi
"Không cười gì cả, thấy ngươi hái được nhiều sâm thế, vui mừng cho ngươi
"Không phải, chỗ sâm này không phải của mình ta
Số nhân sâm này ta chia ngươi một nửa, dù sao cũng là ngươi tìm thấy
Nếu không có ngươi, ta căn bản không biết chỗ có nhân sâm
Trong lòng Vương Diệu Diệu cũng tính như vậy, tuy không biết nhân sâm, nhưng không có nghĩa là không biết giá trị của nó
Thứ quý giá lại có thể gặp nhưng không thể cầu này, ngay từ đầu nàng đã không định chiếm làm của riêng
Nhìn vẻ mặt thật thà của Vương Diệu Diệu, Cố Minh Hạo không nhịn được đưa tay xoa đầu nàng
"Số nhân sâm này ngươi cứ giữ lấy, ta sắp phải về đội rồi, đến lúc đó còn phải đi làm nhiệm vụ
Ta không có cách nào bảo quản những thứ này, cứ để hết ở chỗ ngươi đi
Vốn hắn định nói tất cả đều cho Vương Diệu Diệu, hôm nay hắn chỉ muốn tìm ngọc bội, gặp được nhân sâm coi như niềm vui bất ngờ
Thấy Vương Diệu Diệu lộ rõ vẻ vui mừng vì đào được nhân sâm, chắc là rất thích, nên hắn không nghĩ đến chuyện nhận
Bây giờ Vương Diệu Diệu nói chia cho hắn một nửa, lúc đầu hắn nghĩ từ chối thẳng, nhưng sau suy nghĩ một chút lại nói để tạm ở chỗ Vương Diệu Diệu
Thứ này khá quý giá, như vậy sau này hắn có cớ quay lại tìm nàng
Vương Diệu Diệu sao biết được ý nghĩ của hắn, chỉ cho rằng hắn không tiện bảo quản, nên vui vẻ gật đầu đồng ý
"Yên tâm đi, ta sẽ bảo quản giúp ngươi cẩn thận
Chờ khi nào ngươi cần thì quay lại tìm ta lấy
Hai người cứ vừa đi vừa nói chuyện phiếm, cuối cùng đến chạng vạng tối thì về đến đầu thôn Lĩnh Nam
Phòng của Vương Diệu Diệu bây giờ rất gần chuồng trâu, xung quanh hầu như không có nhà nào
Thêm vào đó gần đây việc đồng áng ngày càng nhiều, mọi người sau khi xong việc cơm nước, ngoài mấy bà bác thích tám chuyện ra, thì cơ bản đều ở nhà nghỉ ngơi
Vào sân, hai người rửa mặt qua loa
Vương Diệu Diệu liền nói với Cố Minh Hạo là nàng muốn ra ngoài một chút, bảo Cố Minh Hạo cứ giết thỏ trước đi
Vác gùi ra ngoài, Vương Diệu Diệu liền cất nhân sâm vào không gian, rồi đi về phía chuồng trâu
Cả ngày hai người đều chưa ăn gì đàng hoàng, nên bữa tối Vương Diệu Diệu làm tương đối phong phú
Món mặn là thỏ Cố Minh Hạo đã sơ chế xong
Một thỏ hai món, thỏ chặt ra một chút, bốn chân dùng để nướng
Phần còn lại chặt miếng nhỏ, kho tàu với khoai tây
Còn món chay là đậu que rang, canh nấm dại trứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Diệu Diệu trong bếp làm món thịt thỏ kho tàu cùng các món khác
Công việc nướng chân thỏ ném cho Cố Minh Hạo
Than củi trong lò cháy đỏ rực, dùng kẹp gắp ra bỏ vào chậu sắt trong sân
Chậu sắt này là năm ngoái mùa đông Vương Diệu Diệu dùng sưởi ấm, giờ vừa vặn có tác dụng
Cố Minh Hạo nhanh chóng xiên bốn chiếc đùi thỏ bằng que gỗ, đặt lên trên than nướng
Vương Diệu Diệu thỉnh thoảng nhắc nên cho muối, rắc thêm gia vị, nên lật mặt đừng nướng cháy
Nhìn chiếc chân thỏ nướng trong tay, nghe nàng lải nhải bên tai, đột nhiên cảm nhận được chút hương vị nhân gian ấm áp
Chẳng mấy chốc mùi thơm chân thỏ nướng đã lan tỏa, các món trong nồi cũng sắp chín
Cố Minh Hạo thấy Vương Diệu Diệu mỗi món ăn đều múc ra một phần, kể cả hai cái đùi thỏ hắn vừa nướng xong, xem ra là để dành cho người khác
Hắn rất tò mò, nhưng không tiện hỏi, bỗng nghe tiếng "Cộc cộc" ngoài cửa
Chắc chắn không phải chim cuốc kêu, mà đây là ám hiệu, thấy Vương Diệu Diệu ra cửa, hắn càng tò mò hơn, không kiềm được cũng bước theo
"Hôm nay ta làm thịt thỏ kho tàu với đậu que, còn có chân thỏ nướng đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đùi thỏ này ngươi bảo ông ăn nhớ nghiền nát ra, không thì khó tiêu
Nghe Vương Diệu Diệu dặn dò ai đó
Vương Diệu Diệu quay lưng về phía hắn, người đối diện với nàng là một cậu bé không cao
Trời hơi tối, lại ở cạnh tường rào, Cố Minh Hạo chưa kịp thấy rõ mặt cậu bé, thì đã thấy cậu ta ba chân bốn cẳng chạy mất
"Ê, Cảnh Thành, ngươi chạy cái gì đấy
Đồ còn chưa cầm mà
Vương Diệu Diệu không dám lớn tiếng, dù chỗ này vắng vẻ, cũng không dám chắc là không có ai
Quay đầu lại thấy Cố Minh Hạo đứng sau, không nhịn được phàn nàn với hắn
"Thằng bé này, không hiểu sao nữa
Chạy gì mà chạy, có phải thấy ngươi bị giật mình không
Cố Minh Hạo không có ý kiến, cũng có thể lắm chứ
"Thôi được rồi, lát nữa ta mang cho bọn họ
Ngươi đói bụng chưa
Mình ăn cơm trước
Cố Minh Hạo theo nàng từ bếp mang đồ ăn và bánh màn thầu lên bàn, hai người bắt đầu ăn cơm, cả ngày xuống tới giờ bụng hai người đều réo ầm ĩ
Tay nghề của Vương Diệu Diệu khỏi nói, món nào cũng có hương vị đặc biệt, lại thêm chút linh tuyền
Vừa ăn vào, Cố Minh Hạo đã cảm nhận được sự khác biệt, hương vị quen thuộc
Hắn biết cô bé này lại thêm đồ rồi
Ngẩng đầu nhìn cô bé đối diện, không hề hay biết gì, cứ cắm cúi ăn, cái miệng nhỏ nhắn nhét đầy đồ ăn, căng phồng như chuột hamster
Cứ như đang ăn rất thỏa mãn, đôi mắt to cười cong cong, chân nhỏ nhấp nhổm trên mặt đất
"Phanh phanh phanh
Cửa cổng vang lên tiếng gõ
"Lúc này ai vậy chứ
Ngươi cứ ở đây đừng đi ra, ta ra xem
Dặn Cố Minh Hạo một tiếng rồi ra cửa chính
"Ai vậy
"Diệu Diệu tỷ, là ta, mở cửa đi
Nghe giọng của Chu Cảnh Thành, Vương Diệu Diệu mở cửa
"Vừa nãy ngươi chạy cái gì thế
Đồ ăn ta đã chuẩn bị xong cho ngươi rồi đây này
Mở cửa thấy Chu Cảnh Thành, sau lưng là Chu lão gia tử chống gậy gỗ
"Ông nội, ông cũng tới
Hai người làm lơ lời của Vương Diệu Diệu, cứ đi thẳng vào nhà
Trong sân ba gian chỉ có một gian đèn yếu ớt đang sáng, chính là gian Vương Diệu Diệu và Cố Minh Hạo ăn cơm
Trước đây là gian phòng Vương Diệu Diệu chuẩn bị làm phòng khách
Vương Diệu Diệu một mực theo sau hai người, miệng thì nói: "Ông nội, cháu để đồ ăn trong bếp, cháu đi lấy cho hai người
Cũng không sợ Chu gia gia và Chu Cảnh Thành nhìn thấy Cố Minh Hạo, giờ này trời cũng khá trễ rồi, hai người bọn họ cô nam quả nữ chung sống một phòng, tuy chỉ đang ăn cơm, nhưng sợ Chu gia gia nhắc nhở nàng
Rõ ràng là Chu lão gia tử cũng không thay đổi hướng đi vì lời nói của nàng, cứ đi vào trong nhà
"Tiểu Hạo, đúng là con rồi
Vương Diệu Diệu nghe tiếng gậy gỗ rơi xuống đất
Cố Minh Hạo vội tới đỡ Chu lão gia tử, vẻ mặt cũng rất kích động
"Ông ngoại, Cảnh Thành, sao lại là hai người
Nhìn vẻ kích động của ba người, Vương Diệu Diệu cũng hiểu sơ quan hệ của bọn họ, nàng im lặng ra ngoài để thời gian cho người một nhà vừa đoàn tụ
Đi vào bếp hâm nóng đồ ăn, chờ khi nàng mang đồ ăn vào thì thấy cả ba người đều mắt đỏ hoe
Nàng khẽ kéo tay áo Cố Minh Hạo, nhỏ giọng nói với hắn: "Ngồi xuống ăn cơm trước đi, ăn xong rồi hãy nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Minh Hạo đỡ Chu lão gia tử ngồi xuống, Cảnh Thành cũng ngồi bên cạnh ông
Bốn người im lặng ăn cơm
Vương Diệu Diệu giờ mới biết, mẹ Cố Minh Hạo chính là con gái Chu lão gia tử, nàng cuối cùng cũng nhớ ra vì sao lại thấy ngọc bội kia quen thuộc…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.