Về cơ bản thì một nửa số người trong thôn đều vây quanh xem nhà lão Vương ồn ào náo nhiệt, Vương Kiến Thiết và Vương Ái Hoa, thân là đàn ông của nhà lão Vương, cũng cảm thấy mất mặt
Cứ như thể nhà bọn họ cầm tiền của anh cả mà đối đãi tệ bạc với cháu gái ruột của mình vậy, khuôn mặt đen sạm bỗng chốc đỏ bừng, nhưng cũng chẳng thể nào lên tiếng, chỉ vụng trộm ra hiệu cho Vương Dong đi tìm đại đội trưởng, kêu đám người đang xem náo nhiệt này tản đi, bắt đầu làm việc
Vương Dong một mạch chạy nhanh đến nhà đại đội trưởng Triệu Kiến Quân, đại đội trưởng vừa ăn sáng xong, chuẩn bị ra ngoài, Vương Dong xông vào, đối diện ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe Vương Dong kể sơ qua, hắn liền hốt hoảng đi về phía ruộng, hắn cũng không muốn làm lớn chuyện, náo đến tai lão bí thư chi bộ, hắn, người đại đội trưởng này mới nhậm chức một năm, đang là lúc phải thể hiện mình
Vừa nói tới đầu ruộng, đại đội trưởng liền quát một tiếng: "Mấy người làm gì đấy, từng người một rảnh rỗi đúng không
Mọi người tự giác tránh ra một lối đi, đại đội trưởng tiến tới, hỏi: "Có chuyện gì vậy, Mã Chiêu Đệ, Diêu Xuân Mai, hai người các cô đang làm cái trò gì vậy
Dân làng xung quanh đều im lặng, nhìn hai người đàn bà đang trừng mắt đỏ cả lên, ai cũng muốn nói trước, không ai chịu nhường ai
Đại đội trưởng gõ gõ cái tẩu thuốc lá sợi không có thuốc, nói: "Tất cả im miệng, nói từng người một, Mã Chiêu Đệ, cô nói trước đi
Mã thím liền đem những chuyện bi thảm Vương Diệu Diệu gặp phải thêm mắm thêm muối mà kể, Diêu Xuân Mai đứng một bên giận đến trợn tròn mắt
Mãi mới đến lượt bà ta nói, còn chưa kịp mở miệng, liền nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng, yếu ớt mang theo tiếng khóc nức nở: "Mã thím, thím Hai, các thím đừng ồn nữa
Đều tại ta, ta có thể đi làm
Người nói chẳng phải là Vương Diệu Diệu đang xiêu vẹo muốn ngã đó sao
Ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn lên người nàng, dù sao đây mới là khổ chủ, lập tức ba người một nhóm, hai người một tốp xì xào bàn tán
"Thật đáng thương, đứa trẻ không có mẹ không ai thương
"Cô xem, gầy như vậy, gió thổi cũng có thể ngã, ai
"Nghe nói, cha nó tháng nào cũng gửi tiền về mà, con cái ra nông nỗi này, cũng không thèm về thăm, đúng là ác độc
Nhà lão Vương cũng tệ bạc, ngược đãi chính cháu gái ruột của mình
"Bây giờ có phải bận rộn gì đâu, đầu thì bị thương, không thể cho con bé nghỉ ngơi mấy ngày sao
Còn thiếu vài điểm công này chắc
Mọi người ngươi một câu ta một lời, đại đội trưởng nghe mà thấy đau cả đầu, nhà lão Vương lại càng thêm khó xử và khó chịu
Vương Thúy Hoa thấy tình hình không thể kiểm soát, vội nói: "Ai nói chúng tôi ngược đãi Diệu Diệu, nó bị thương, tôi toàn cho ăn ngon uống sướng mà bồi bổ
Mấy món người khác ăn ít, tôi đều gắp cho nó ăn, còn cho nó ăn cả bánh nếp nữa, đấy là lương khô đấy
Con bé nhà ai được ăn tốt thế chứ
Mọi người nghe xong, vậy sao
Vậy nhà lão Vương đối xử với Vương Diệu Diệu cũng đâu đến nỗi tệ, không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Mã thím và Vương Diệu Diệu
"Diệu Diệu, con nói xem, có phải sữa đã cho con ăn sữa bột, pha nước đường đỏ cho con uống không
Vương Thúy Hoa trực tiếp hỏi Vương Diệu Diệu
"Sữa cho con một cái bánh nếp, cũng pha nước đường đỏ cho con uống, nhưng mà, nhưng mà…" Vương Diệu Diệu ngẩng đầu nhìn Vương Thúy Hoa một chút, vội vàng cúi gằm mặt
Mọi người thấy có ẩn tình a
Hỏi: "Rồi sau đó sao, con ăn chưa
Uống chưa
Vương Diệu Diệu lúc này mới nhăn nhúm khuôn mặt nhỏ nhắn nói: "Bị em trai, chị gái họ cướp đi, bọn nó nói con là sao chổi, không xứng được ăn những thứ đó
Hai giọt nước mắt cứ thế lăn dài xuống, nhìn những người xung quanh mà ai nấy đều thở dài não nuột
Mặt Vương Thúy Hoa tối sầm lại, định phản bác, Vương Diệu Diệu rõ ràng là ăn bánh nếp mà
Vừa định mở miệng thì làm sao Vương Diệu Diệu để bà ta được, lại mềm nhũn yếu ớt nói: "Không trách nãi nãi, không trách các chị em họ, là con không tốt
Nãi nãi, nhị thúc, tiểu thúc nuôi con không dễ dàng, con là một đứa con gái vô dụng, không xứng được ăn uống, nãi nãi cho con một bát cháo ăn, con đã cảm kích lắm rồi
Xung quanh một mảnh âm thanh hít vào không khí, nhà lão Vương này thật thiếu đạo đức, người một nhà bắt nạt một con bé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Thúy Hoa lúc này đã nhận ra tình hình không ổn, con bé này hôm nay đoán chừng là muốn gây chuyện, lập tức nói: "Diệu Diệu, con nói gì vậy, sữa đối với các con luôn công bằng mà
Các chị con ăn gì, con ăn đó, lúc nào bạc đãi con chứ
Vương Diệu Diệu cuống quít gật đầu: "Đúng vậy, sữa đối với con rất tốt, sữa đừng giận, con nói sai rồi
Vương Dong lúc này chen vào: "Đúng đấy, sữa đối với chị tốt thật mà, có chút xíu vết thương trên đầu, mấy ngày rồi còn không khỏi
Tôi còn ngày ngày phải đi theo mẹ xuống ruộng đấy
Chỉ mình chị là quý giá, không hổ là tư…"
Lời còn chưa dứt, lưng liền ăn ngay một cái tát của Vương Thúy Hoa: "Im miệng, con còn nói bậy, ta xé miệng con ra
Vương Dong lập tức nuốt nửa lời lại
Đúng là đồng đội phá hoại, Vương Diệu Diệu trong lòng cười thầm, đang nghĩ làm sao nhắc tới vết thương trên đầu, đã có người đưa đầu tới rồi
"Ừm, chị Dung nói rất đúng, đầu của em đã khỏe rồi, hôm nay có thể đi làm
Chị Dung đừng giận, em về liền đưa tiền cùng phiếu cho chị, chị Dung đừng có đánh em nữa, xương cốt của em yếu lắm, một lần nữa, chắc là mất mạng mất
Vương Diệu Diệu một mặt hoảng sợ nhìn Vương Dong, không kìm được khóc nấc lên
Lần này mọi người đã hiểu, vết thương trên đầu Vương Diệu Diệu căn bản không phải do tự mình ngã, mà là do Vương Dong giật đồ không thành nên đánh vỡ
Cái nhà này quá quắt, Vương Thúy Hoa thật quá bất công, hai đứa cháu gái bị thương đầu, chẳng những không làm chủ lại còn bao che cho cháu gái lớn, lại còn muốn hai cháu gái nhỏ mau đi làm
Vương Diệu Diệu này cũng thật là quả hồng mềm, bị ức hiếp đến thế rồi, vẫn không phản kháng, người thì thương xót, người thì tức giận vì không có chí khí
Đại đội trưởng nhìn Vương Thúy Hoa hỏi: "Thím Vương, đầu Diệu Diệu là do Vương Dong đánh vỡ phải không
Vương Thúy Hoa còn chưa trả lời, Vương Dong đã quát lên: "Tôi không có, tôi chỉ định cầm gáo nước dọa nó thôi, ai ngờ nó tránh một cái rồi đụng vào
"Nếu mà em không tránh, chắc đã bị nện chết rồi
Vương Diệu Diệu nước mắt rưng rưng, giọng nghẹn ngào, vừa dùng tay lau nước mắt, vừa tủi thân nhìn Vương Dong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Dong và Vương Thúy Hoa giận đến run người, trừng mắt nhìn Vương Diệu Diệu
Diêu Xuân Mai nghe thấy nó lôi kéo cả con gái mình vào liền giận đến tím mặt, hung tợn mắng: "Mày cái con nhỏ này, nói cái gì mê sảng vậy, bao năm nay bà đây nuôi không mày sao
Bà đánh chết mày bây giờ
Nói rồi xông vào định đánh Vương Diệu Diệu, Vương Diệu Diệu vội vàng trốn sau lưng Mã thím, người xung quanh phẫn nộ, ngay trước mặt mọi người mà cũng dám đánh trẻ con, mấy người lao vào ngăn Diêu Xuân Mai lại
Đại đội trưởng cũng tức giận, hắn vốn là người tương đối chính trực
Thấy cảnh này, giận không chịu nổi, hô lớn: "Diêu Xuân Mai, đừng có làm ầm ĩ nữa, bà muốn làm gì hả
Đại đội trưởng vẫn rất có uy, Diêu Xuân Mai lập tức im thin thít, không nói một lời nào
Lúc này một thanh niên nam dáng vẻ nho nhã, đeo kính đứng lên
Hắn mặc áo sơ mi trắng, khoác ngoài một chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn, giặt rất sạch sẽ, trên túi áo bên trái còn cài một chiếc bút máy
Hắn lên tiếng: "Đại đội trưởng, đều nói nam nữ bình đẳng, phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời, nhưng người nhà họ Vương này đối xử với cháu gái như vậy là không được, mở miệng thì đòi bồi thường tiền hàng, rồi thì sao chổi
Nếu chuyện này truyền đến xã, người ta sẽ nhìn Đại đội Lĩnh Nam chúng ta như thế nào
Đại đội trưởng liếc nhìn người nói, nói: "Cậu thanh niên trí thức Trương này, cậu nói gì vậy, đây là nhà lão Vương giáo dục con cái mình, nói không đúng thì phê bình giáo dục chút thôi, sao cậu lại quy chụp lên như vậy
Thời buổi bây giờ xem ra, con cái nhà mình cha mẹ muốn giáo dục thế nào cũng được
Chỉ cần đánh không chết thì cũng không phải chuyện gì to tát, mọi người đều như vậy, cũng không ai thấy có gì sai
Vương Diệu Diệu thấy đại đội trưởng muốn xoa dịu chuyện, vội vàng lên tiếng: "Ừm, đại đội trưởng nói rất đúng, lúc trước cháu xuống nông thôn, mấy đồng chí thanh niên trí thức từng nói với cháu, nông thôn có một thiên địa bao la, thanh niên có văn hóa nên đến nông thôn, tiếp thu sự tái giáo dục của bần nông trung hạ
Cho nên việc sữa cùng nhị thẩm giáo dục cháu cũng là đương nhiên
Đại đội trưởng nghe xong lời này, trong lòng hơi động, hắn sao lại quên, Vương Diệu Diệu này không chỉ là cháu gái lão Vương, mà vẫn còn là một thanh niên trí thức xuống nông thôn vẻ vang
Không biết mấy thanh niên trí thức này có mượn cớ đó để giúp con bé nói chuyện không
Quả nhiên, nghe Vương Diệu Diệu nói xong những lời này, mấy thanh niên trí thức, mấy người đàn ông nhìn nhau, cuối cùng đều chuyển ánh mắt về phía Trương Chí Bình, hắn luôn là người dẫn đầu trong nhóm thanh niên trí thức
Trương Chí Bình gật đầu với bọn họ, rồi nói với đại đội trưởng: "Đúng vậy, đại đội trưởng, Vương Diệu Diệu là thanh niên trí thức, là xuống nông thôn để tiếp nhận sự giáo dục, nhưng mà tiếp nhận sự giáo dục của bần nông trung hạ chứ không phải đến tiếp nhận sự giáo dục của nhà lão Vương
Vậy nên con bé không nên ở nhà lão Vương, mà nên ở lại điểm thanh niên trí thức, cùng chúng tôi chung lao động, chung học tập
Nghe đến mấy câu này, người nhà lão Vương lập tức đều ngây cả người ra
Vương Diệu Diệu này là do họ nuôi lớn từ bé, làm sao lại không thể tiếp nhận sự giáo dục của họ
Thế nhưng đại đội trưởng không nói gì, bọn hắn cũng không dám lên tiếng
Đây chính là điều Vương Diệu Diệu muốn, mọi người rốt cuộc nhớ lại thân phận thanh niên trí thức của nàng, mà muốn thoát khỏi nhà lão Vương, vậy thì nhất định phải chuyển ra khỏi nhà lão Vương, thanh niên trí thức điểm không thể nghi ngờ là nơi đến tốt nhất trước mắt
Trong lúc nhất thời đại đội trưởng cũng không biết phải làm sao bây giờ, liền trực tiếp ngẩng đầu hỏi Vương Diệu Diệu: "Diệu Diệu, ngươi nghĩ thế nào
Ngươi muốn tiếp tục ở nhà bà nội, hay là dọn đến thanh niên trí thức điểm
Vương Diệu Diệu đương nhiên muốn dọn đến thanh niên trí thức điểm, nhưng nàng không thể nói thẳng, chỉ có thể thút thít nói ra: "Bà đối với ta rất tốt, nhưng mà ta sợ Dung tỷ, sợ nàng lại đ·á·n·h ta, ta, ta không dám một mình ở nhà bà
Kiểu nói này còn có gì không hiểu, đây chính là muốn dọn đến thanh niên trí thức điểm thôi
Trương Chí Bình cùng mấy nam thanh niên trí thức cũng thở phào một hơi, bọn hắn chỉ sợ Vương Diệu Diệu là người không rõ ràng, bọn hắn một lòng tốt cuối cùng lại không giúp nàng thoát khỏi bể khổ
"Diệu Diệu, ngươi, ngươi đây là không cần bà nữa rồi
Vương Thúy Hoa một mặt không thể tin nhìn Vương Diệu Diệu, bà tự nhận đối với cháu gái này không tệ, ít nhất không có đ·á·n·h chửi bao giờ
Chỉ là lúc Diêu Xuân Mai và Vương Dung k·h·i·n·h·d·ễ nàng thì không giúp nàng, đồ ăn ngon thì cho cháu trai
Nhưng mà nhà ai chẳng thương cháu trai lớn hơn một đứa nha đầu nhỏ chứ
Cho nên bà tự nhận mình không làm sai, hiện tại không thể lý giải nổi Vương Diệu Diệu muốn dọn đến thanh niên trí thức điểm, thậm chí có oán khí rất lớn
Nhưng bà không nghĩ rằng Vương Diệu Diệu mỗi ngày ở nhà bận bịu như con quay, một khắc không rảnh
15 tuổi nàng giặt đồ cho cả nhà, còn phải nấu cơm, cho gà ăn vân vân
Vương Diệu Diệu cúi đầu không nhìn bà, tút tút thì thầm nhỏ giọng nói: "Bà, cháu chỉ đến thanh niên trí thức điểm ở một thời gian ngắn, dưỡng thương, cháu sẽ thường về thăm bà
Trước cứ dọn ra đã rồi tính, còn về chuyện có thăm hay không còn không phải xem tâm tình Vương Diệu Diệu sao, nói vài lời dễ nghe cũng có mất gì đâu
Đại đội trưởng thấy Vương Diệu Diệu đã quyết tâm, liền trực tiếp quyết định, bảo Vương Diệu Diệu về thu dọn, dọn thẳng đến thanh niên trí thức điểm...