Thập niên 70: Nữ Phối Nghịch Tập Con Đường

Chương 98: Sinh nhật lễ




Vương Diệu Diệu nhìn vẻ mặt khẩn trương của Cố Minh Hạo, không biết rốt cuộc hắn muốn nói gì
"Cố đại ca, ta sẽ không tức giận, ngươi nói đi
Cố Minh Hạo nhét vào tay Vương Diệu Diệu chiếc túi vải quân đội màu xanh, mắt chăm chú nhìn nàng
"Diệu Diệu, đây là mấy năm nay tiền phụ cấp và lương của ta ở trong quân đội, đã tiêu một phần, còn lại 4900 đồng
Bên trong còn có giấy tờ bất động sản của hai căn nhà, một căn là mỗ mỗ trước khi mất để lại cho ta, còn một căn là ông bà nội cho ta, hiện tại hai người vẫn đang ở trong đó
Tất cả gia sản của ta đều ở đây
Ta..
Hai mắt Vương Diệu Diệu mở to, đại khái đoán được ý định của Cố Minh Hạo, bỗng nhiên có chút thẹn thùng, cũng không phải chưa từng được ai tỏ tình, từ hồi cấp ba những người tỏ tình với nàng có thể xếp thành hàng dài, nhưng việc trực tiếp đưa sổ hộ khẩu và toàn bộ gia sản, thì Cố Minh Hạo là người đầu tiên
Nhìn người đàn ông trước mắt, hai vành tai đỏ ửng, hai cánh tay run nhẹ, lộ rõ vẻ khẩn trương
"Diệu Diệu, ta, ta muốn theo ngươi, muốn yêu đương với ngươi
Ta muốn cả đời chăm sóc ngươi, sau này ta sẽ cố gắng cho ngươi một cuộc sống tốt đẹp
Ngươi, ngươi có bằng lòng không
Giọng hắn ấp úng cuối cùng cũng thốt ra được những lời này
Hai gò má Vương Diệu Diệu ửng hồng như ráng chiều, đôi mắt đẹp long lanh ngấn nước, vừa xinh đẹp vừa thẹn thùng
"Cố đại ca, những thứ này quý giá quá, ta không thể nhận
Dù có đồng ý hay không với Cố Minh Hạo thì hiện tại nàng cũng không thể nhận toàn bộ gia sản của hắn, Vương Diệu Diệu muốn nhét túi vải lại vào tay hắn
Ai ngờ Cố Minh Hạo lại nhanh hơn, lách mình tránh đi
"Diệu Diệu, ta biết, nói như vậy quá đột ngột, nhưng ta không thể chờ thêm được nữa
Hôm nay thấy cái tên Kiều Nam Phong kia đến đây quấy rầy ngươi, tim ta thật sự rất khó chịu, ta không thể chậm rãi chờ ngươi lớn lên được, ta muốn bây giờ nói cho ngươi biết, ta thật lòng muốn cùng ngươi sống hết đời
Ngươi có thể suy nghĩ kỹ, nếu như ngươi đồng ý, ta sẽ về làm báo cáo yêu đương
Nếu ngươi không đồng ý cũng không sao, ta vẫn sẽ xem ngươi như em gái
Trong ấn tượng của Vương Diệu Diệu, Cố Minh Hạo luôn là người tỉnh táo lạnh nhạt, thậm chí có thể nói là lãnh khốc, chưa bao giờ thấy hắn luống cuống bất an như vậy
Dù là Vương Miểu Miểu năm 2019 hay là Vương Diệu Diệu bây giờ, nàng chưa từng thấy ai dám lấy hết gia sản ra để tỏ tình, nói không cảm động là giả
Hơn nữa nàng có thiện cảm tự nhiên với Cố Minh Hạo, từ lần đầu gặp mặt, người đàn ông này đối với nàng đã rất đặc biệt
Chỉ là người chưa từng yêu đương như nàng, bây giờ còn chưa cân nhắc kỹ có phải muốn ở tuổi 17 đã trói buộc mình trong một mối quan hệ
"Cố đại ca, anh cho em thời gian để suy nghĩ một chút, được không
Nàng nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt Cố Minh Hạo, không hiểu sao, trong lòng cũng đau thắt lại
"Được, đây dù sao cũng là chuyện cả đời, nên suy nghĩ kỹ một chút
Vậy anh về trước điểm thanh niên trí thức, em cũng nghỉ ngơi sớm đi
"Cố đại ca, đồ của anh..
Vương Diệu Diệu thấy Cố Minh Hạo đi ra ngoài, vội chạy theo mấy bước định trả lại túi vải cho hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Những thứ này vốn là anh định đưa cho em, em cứ giữ lấy đi
Chờ em nghĩ kỹ, nếu không muốn thì trả lại cho anh
Với lại, chúc mừng năm mới
Nói xong hắn không quay đầu mà đi thẳng ra cổng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cố đại ca, chúc mừng năm mới
Vương Diệu Diệu ôm túi vải, đứng trong sân một lúc lâu rồi mới trở vào phòng
Quay người vào không gian, thấy Tiểu Bạch đang thản nhiên ăn thịt gà
Tiểu Bạch hình như đặc biệt thích thịt gà, Vương Diệu Diệu làm rất nhiều cất trong không gian để nó tùy ý ăn
Vương Diệu Diệu ôm chầm lấy Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, tao có chuyện muốn nói, mày giúp tao nghĩ cách với, hôm nay Cố đại ca tỏ tình với tao, tao còn chưa trả lời, hình như hắn buồn lắm
Tiểu Bạch đang ngon miệng ăn thịt gà thì bị cắt ngang, rất bất mãn, miệng kêu ô ô oa oa
"Mày nói tao có nên đồng ý hắn không
Tiểu Bạch liếc xéo nàng
"Ừm
Mày hỏi tao có thích hắn không à
Chắc là có thích đó
Mỗi khi hắn nhìn vào mắt tao là tim tao đập rất nhanh
Tiểu Bạch lại ô oa với nàng vài tiếng
"Mày nói nếu thích thật thì cứ thử xem
"Mày yên tâm, tao bây giờ sẽ không nói cho hắn bí mật về không gian đâu, sẽ không bán đứng mày
Không biết Tiểu Bạch thật sự dùng ý niệm trao đổi với nàng hay là Vương Diệu Diệu tự lẩm bẩm một mình
Một người một hổ nhỏ to tâm sự hồi lâu trong không gian, cuối cùng, mắt Tiểu Bạch đã muốn sụp xuống, Vương Diệu Diệu mới tha cho nó
Sau khi rửa mặt xong, Vương Diệu Diệu nằm dài trên giường, tay nắm chặt ngọc bội phượng văn, trong lòng nghĩ, "Cố Minh Hạo không hề có tư tưởng gia trưởng của đàn ông thời đại này, sẵn sàng chia sẻ việc nhà, cũng tôn trọng ý nguyện của mình
Đúng là một người không tồi, quan trọng nhất là, mình hình như cũng thích hắn, hay là nên cho cả hai một cơ hội thử xem sao
Nghĩ đến đây, nàng không còn do dự hay xoắn xuýt nữa, nắm chặt ngọc bội trong tay rồi chìm vào giấc ngủ
Ba mươi Tết ăn sủi cảo, lần đầu tiên ra mắt
Ở phương Bắc sáng mùng một thường ăn mì sợi và sủi cảo, sợi mì chính là truyền thuyết về đồng tiền hình thoi thời xưa
Sáng sớm, Vương Diệu Diệu đã lo mì sợi kỹ càng, quả nhiên lát sau Cố Minh Hạo đã đến gõ cửa
Hai người nhìn nhau, mặt đều đỏ bừng
Cố Minh Hạo đưa cho nàng một bao lì xì đỏ, nhìn là biết tự tay hắn làm
"Chúc mừng năm mới
Đây là tiền mừng tuổi cho em
"Em lớn thế này rồi còn lì xì gì chứ
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng Vương Diệu Diệu vẫn nhận lấy tiền, trong lòng ngọt ngào
"Cứ cầm lấy đi
Đã bao lớn đâu
Trong mắt anh em vẫn còn là một cô nhóc mà
Không có bao nhiêu đâu, coi như là phần thưởng thôi
Vương Diệu Diệu lấy một bát lớn, múc một bát đầy sủi cảo bảo Cố Minh Hạo mang sang cho Chu lão gia tử và Chu Cảnh Thành
Buổi sáng hôm đó bầu không khí giữa hai người có chút lạ, hễ mắt chạm nhau liền vội vàng tránh đi
Chu lão gia tử vừa rửa mặt xong, đang rèn luyện thân thể bên chuồng bò, thấy Cố Minh Hạo từ sân Vương Diệu Diệu đi ra, bưng một bát lớn còn bốc hơi nóng đi về phía này
"Hôm qua không phải con ở lại điểm thanh niên trí thức sao
Ta đã dặn con thế nào
"Ông ngoại, ông có thể tin con chút không, con là người thế sao
Đêm qua con ở điểm thanh niên trí thức, sáng nay mới sang thôi
"Thế thì cũng tàm tạm, có nói chuyện với con bé kia chưa, nó nói thế nào
Đừng thấy Chu lão gia tử toàn giáo huấn hắn, nhưng thật ra vẫn rất hy vọng Vương Diệu Diệu sẽ đồng ý, dù sao hắn coi trọng Vương Diệu Diệu không kém gì đứa cháu ngoại này
"Con đã nói với cô ấy rồi, cô ấy nói cần cân nhắc thêm
"Hừ
Ta đã biết cái thằng nhãi con vô dụng nhà con rồi, có phải con làm con gái người ta sợ rồi không
"Sao lại dọa người ta
Thật sự dọa thì hôm nay còn để cho con đưa sủi cảo cho ông ăn sao
Cố Minh Hạo không kìm được mà phản bác, hôm nay hắn cũng chỉ dám thử đến gõ cửa xem sao, vốn nghĩ Vương Diệu Diệu có thể sẽ không muốn gặp hắn, không ngờ cô nhóc lại hoàn toàn bình thường với hắn, trong lòng hắn không khỏi tràn đầy hy vọng
Ngày mùng một Tết cả ngày ngoài ăn cơm, Cố Minh Hạo không tìm được cơ hội ở lại trong phòng Vương Diệu Diệu, vì có không ít các dì, các thím đến thăm nhà, còn có cả mấy đứa nhỏ đến chúc Tết
Vương Diệu Diệu rất hào phóng với trẻ con, mỗi đứa đến đều cho chúng nắm lạc, kẹo bánh, lúc về còn cho chúng túi nhỏ để mang về, nhờ đó mà càng ngày càng có nhiều đứa trẻ con tới
Vương Diệu Diệu còn tranh thủ thời gian đi chúc Tết nhà dì Mã, đội trưởng đội sản xuất và bí thư chi bộ
Đến lúc ăn tối, Cố Minh Hạo cứ nhìn Vương Diệu Diệu mãi, khiến cô có chút ngại
"Cố đại ca, sao thế
"Ngày mai anh phải đi Ninh Huyện rồi, mùng tám là phải về lại quân đội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừm, ngày mai em cùng anh đến Ninh Huyện, chúc Tết ông Quản và Sính Đình
"Em cùng anh đi
Cố Minh Hạo vui mừng ra mặt
"Đúng đó
Hôm nay em đã nói với đội trưởng rồi, ngày mai muốn đi chúc Tết chủ nhiệm Lưu của bách hóa, còn cả mấy lãnh đạo lần trước đưa em đi nhận thưởng nữa
"Vậy em..
em cân nhắc thế nào rồi
Do dự hồi lâu, Cố Minh Hạo vẫn là không nhịn được mà hỏi
"Hả
À, vẫn đang cân nhắc thôi
Nhìn vẻ sốt ruột của Cố Minh Hạo, không hiểu sao Vương Diệu Diệu lại muốn trêu hắn, ai bảo bình thường hắn cứ hay ra dáng người lớn giáo huấn mình
"À, vậy em nghỉ sớm đi, anh về trước điểm thanh niên trí thức đây
Cả đêm Cố Minh Hạo thấp thỏm không yên, hắn không tài nào đoán được rốt cuộc cô nhóc nhỏ nghĩ gì
Rốt cuộc là đồng ý hay không muốn
Vừa tảng sáng hôm sau, Cố Minh Hạo đã đạp xe chở Vương Diệu Diệu hướng Ninh Huyện đi
Lúc ra đến đầu thôn, vừa khéo là lúc mấy cô vợ trẻ về nhà ngoại, đầu thôn trở nên náo nhiệt khác thường
Mọi người nhìn thấy Vương Diệu Diệu ngồi sau xe đạp của Cố Minh Hạo, không khỏi lại bàn tán một trận
Chậm rãi rời thôn trang càng ngày càng xa, Vương Diệu Diệu ở sau lưng nói một câu, Cố Minh Hạo dưới chân loạng choạng một cái, xe đạp suýt chút nữa đổ, dọa đến Vương Diệu Diệu vội vàng bắt chặt lấy quần áo của hắn
"Cố đại ca, ngươi làm gì vậy
Ta suýt chút nữa rớt xuống
Cố Minh Hạo đem xe đạp dừng lại, mặt đầy kích động nhìn nàng: "Diệu Diệu, ngươi nói thật sao
Ngươi thật sự đáp ứng ta sao
Ta không có nghe nhầm đúng không
Nhìn hắn vui vẻ như vậy, Vương Diệu Diệu trong lòng cũng nổi lên từng tia ngọt ngào
"Ừm, đúng vậy, ta đáp ứng
Từ hôm nay trở đi ngươi chính là đối tượng của ta
Cố Minh Hạo kích động không thể diễn tả được, hắn muốn ôm lấy tiểu nha đầu, lại sợ làm nàng đường đột, chỉ có thể đứng tại chỗ luống cuống tay chân
Vương Diệu Diệu nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của hắn, nhịn không được cười ra tiếng: "Có ngốc hay không vậy
Nhanh lên đi thôi, chậm là không kịp ăn cơm trưa đấy
Xe đạp lần nữa xuất phát, lần này, Vương Diệu Diệu không tiếp tục nắm lấy yên xe phía sau, hai cánh tay thật chặt nắm lấy quần áo của Cố Minh Hạo, nhìn bóng lưng thẳng tắp của hắn, trong lòng yên lặng nghĩ
"Vương Diệu Diệu 17 tuổi, sinh nhật tuổi 17, ở những năm 70 tặng mình một người đối tượng, cảm giác giống như cũng không tệ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.