Lúc này xe buýt dừng lại, Hà Ngọc Yến nhìn ra bên ngoài cửa xe, gia đình anh La đang vẫy tay với bọn họ Đứng sau ba người bọn họ là Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường Đây là niềm vui bất ngờ “Thật không ngờ hai người lại có thời gian đấy!”
Mọi người xuống xe sau hai tiếng ngồi xe buýt Cố Lập Đông lập tức trêu ghẹo hai người bạn thân “Không phải nói tuần này hai người có buổi hẹn hò sao?”
Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường đều là bạn cùng lứa của Cố Lập Đông 22 tuổi, vào thời đại này thì cũng xem như là kết hôn muộn rồi “Ôi, đừng nói nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mẹ tớ tìm một quả phụ có nhà cửa cho tớ, sau khi kết hôn thì có thể ở trong nhà cô ấy.”
Hà Ngọc Yến: Hai mắt khiếp sợ.jpg Dường như Lâu Giải Phóng không thấy được biểu tình của mọi người, anh ấy nhún nhún vai không nói lời nào Mà Hạ Tự Cường cũng nhẹ giọng nói: “Mẹ tớ cũng muốn tớ đi ở rể, lấy lễ hỏi đổi một cơ hội đi học cho con trai anh trai tớ.”
Tuy rằng từ kinh nghiệm mà bọn họ từng trải, Hà Ngọc Yến đại khái cũng đoán được điều kiện gia đình bọn họ cũng rất bình thường Thậm chí người nhà còn không chú ý nhiều đến họ nhưng không ngờ lại khoa trương như thế Nói về Lâu Giải Phóng, anh ấy rất cao, dáng vẻ cũng rất được Hơn nữa miệng lưỡi sắc bén, người lại thông minh Khuyết điểm lớn nhất là bây giờ đang là nhân viên tạm thời của một chi nhánh xưởng sắt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh em trong nhà vừa nhiều lại nghèo Người đàn ông như thế cũng không tính là một người chất lượng tại niên đại này, nhưng nói kết hôn với một quả phụ thì cũng hơi khoa trương rồi Mà Hạ Tự Cường lại là công nhân bốc xếp chính thức trong xưởng máy móc Tuy rằng nghe qua thấy công việc này là bán lao động nhưng trợ cấp mỗi tháng lại rất cao Thậm chí có thể so sánh tương đương với tài xế như Cố Lập Đông Nhưng hắn cũng có khuyết điểm trí mạng, chính là quá thành thật, ăn nói lại vụng về Trong nhà có ba anh em, hắn là đứa nhỏ nhất trong nhà nhưng lại không được cưng chiều Để hắn ở rể đổi lấy cơ hội đi học cho cháu, đúng là rất khó đánh giá “Ha ha ha, đừng nói những chuyện không vui này nữa Trai lớn chưa tìm được vợ thì cứ đơn thân trước đã Anh La cũng kết hôn rất muộn đó Còn không phải do chưa tìm được một người vợ tâm đầu ý hợp đó sao Ha ha, đi đi đi, nhanh về nhà thôi.”
“Đúng vậy, đúng vậy Gần đây hoa màu ngoài ruộng cũng sắp vào mùa rồi Công việc không nhiều lắm, đợi lát nữa ăn cơm trưa xong, anh La sẽ dẫn mọi người lên núi một lúc.”
Chị Hoàng, vợ anh La cũng lên tiếng hòa giải Ngay sau đó, con gái anh La, La Hồng Tinh vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Lên núi đi chơi, lên núi đi chơi.”
Cô gái nhỏ thuần khiết vui vẻ luôn rất vui tươi Nháy mắt không khí cũng tốt hơn, mọi người đều bắt đầu chờ mong lên núi có thể thu hoạch được thứ tốt Dọc đường đi, hai bên đường đều là hoa màu xanh mướt Có một vài thôn dân đang làm việc cũng nhìn bọn họ, ai nấy cũng đều hâm mộ mà nhìn sang Bọn họ không giống như công nhân Chưa nói đến ăn uống cung cấp thực phẩm, một tháng công nhân còn có mấy ngày được nghỉ Không giống như những người trồng trọt như bọn họ, quanh năm suốt tháng không được nghỉ ngơi ngày nào - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Lát nữa lương thực bên trong sọt sẽ đưa đến cho bác gái nhà họ La.” Hạ Ngọc Yến nhẹ giọng dặn Cố Lập Đông Thời buổi này không một nhà nào sống dễ dàng cả Đến nhà người khác làm khách thì nên tự chuẩn bị lương thực Lần trước bọn họ không mang gì cả, cũng chỉ để lại nhà họ La một ít phiếu xem như là chút tâm ý Lần này vì muốn ở lại hai ngày nên mang theo đồ ăn đủ cho hai ngày đến đây Bởi vì sợ làm phiền nhà người ta nên họ còn mang thêm mấy cân bột mì, vừa lúc, coi như đây là phần của Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường luôn Đến nhà họ La, hiển nhiên lại thêm náo nhiệt Nghe nói buổi chiều bọn họ muốn lên núi, mẹ La lập tức bảo chị Hoàng qua giúp đỡ Hà Ngọc Yến thấy thế thì cũng đi qua hỏi thăm xem cần giúp đỡ làm gì không “Ôi không cần không cần Em chỉ cần đi theo bọn họ nhìn là được Tìm ốc bắt cá chạch, em vẫn chưa từng thấy đúng không?”
Phía bên kia, mấy người đàn ông đã tìm được thùng gỗ và cái sọt, chuẩn bị đi đến hồ nước trong thôn Hà Ngọc Yến thấy thế nói: “Vậy thì em cũng không khách sáo nữa Hồng Tinh có muốn đi cùng chị không?”
Chị Hoàng lắc đầu: “Con bé còn nhỏ, chị sợ một mình em không trông được Không sao, em cứ đi đi Đừng khách sáo với chị.”
Trước khi xuất phát, Hà Ngọc Yến nghĩ nghĩ Cô thả con ngỗng từ trong bao tải ra, chưa đợi con ngỗng phản ứng lại thì cô đã khom lưng ôm ngỗng đuổi theo mọi người “A, em dâu Con ngỗng này không phải là tháng trước anh chọn cho em đấy chứ!”
Tháng trước, khi bọn họ đến lò mổ mua thịt, anh La tặng cái đầu heo cho bọn họ, còn chọn giúp con ngỗng này “Chính là con ngỗng đó.” Cố Lập Đông lập tức trả lời vấn đề của anh La Thuận tiện nhận con ngỗng trong tay vợ mình, anh vỗ vỗ trấn an nó, sau đó thả con ngỗng xuống mặt đất Đi đến nơi xa lạ, đôi mắt đen của con ngỗng kia nhìn quanh, đôi chân cứ bám theo chủ nhân “Đúng là con ngỗng tốt!”
Tuy rằng việc vợ chồng hai người không ăn con ngỗng này mà nuôi nó khiến anh hơi kinh ngạc, anh La cũng là người ở nông thôn nên bản lĩnh chọn ngỗng vẫn có “Hai người nuôi con ngỗng này hẳn là có thể giữ nhà được.”
Lời này khiến cho Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường cảm thấy rất hứng thú Tuy rằng điều kiện nhà họ không được tốt nhưng đúng là không nuôi mấy con vật này Lập tức hai người đi theo con ngỗng kia, vừa đi lại thỉnh thoảng dùng tay xoa xoa đầu ngỗng, cuối cùng khiến cho con ngỗng kêu lên “Ha ha…”
Mọi người đến một hồ nước rất lớn Lúc này đang là mùa hè, mực nước trong hồ giảm xuống không ít Rất nhiều bùn cũng lộ ra ngoài Lúc này chỉ cần sờ vào bùn là có thể bắt được cá chạch Lúc bọn họ đến, bên cạnh hồ nước có rất nhiều nam nữ trẻ tuổi ăn mặc không giống người nông thôn Bọn họ ở một phía, đang bắt cá chạch trong bùn Những người này thấy anh La mang theo người đến thì ai nấy cũng nhường chỗ ra Anh La quay đầu giới thiệu với mọi người: “Những người này đều là thanh niên trí thức trong thôn Ít nói chuyện với bọn họ chút là được.”
Chuyện thanh niên trí thức cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, sau khi anh La giải thích qua thì bắt đầu tìm một nơi tiếp đón mọi người cùng đi xuống “Em ở trên bờ giúp đỡ trông coi đồ là được, đừng xuống dưới, dưới đây có đỉa.”
Hà Ngọc Yến nhìn hồ nước vẩn đục do có rất nhiều người lội xuống, cô liên tục gật đầu, cô không muốn bị đỉa cắn đâu Cô không đi xuống nhưng con ngỗng lớn lại bị mang theo xuống Mấy người đàn ông không bắt được cá chạch, con ngỗng lớn bơi đến giữa trung tâm hồ nước đã ném cá lên bờ “Oa…”
Theo động tác của ngỗng lớn, nhóm thanh niên trí thức đang bận việc ở phía bên kia cũng đưa ánh mắt đầy hâm mộ nhìn qua đây Hà Ngọc Yến cũng rất kinh ngạc vì bản lĩnh này của con ngỗng, cô lập tức gọi Cố Lập Đông đến đây nhặt cá Hồ nước này là của tập thể đại đội nhưng bình thường thôn dân bắt cá tôm gì đó cũng không ai đến báo Tóm lại là hôm nay nhà này bắt, ngày mai nhà kia bắt, cá tôm bên trong hồ nước cũng không nhiều lắm nên không cần thiết phải làm gắt Lúc này nhóm thanh niên trí thức cũng có thể đến đây bắt cá chạch Con ngỗng lớn càng ngày càng bắt được nhiều cá, rất nhiều thôn dân đi ngang qua cũng không thể đi tiếp Hai cái thùng gỗ chứa đầy cá, một thùng nặng hai cân, tất cả đều là do con ngỗng lớn kia bắt được Ngược lại mấy người đàn ông bận bịu cả một tiếng đồng hồ nhưng chỉ bắt được nửa thùng cá chạch và nửa thùng ốc “Này… Mọi người là bạn của A Phát đúng không!”
Bác gái hỏi xong cũng không để ý đến Hà Ngọc Yến mà mang theo thùng gỗ đi về phía anh La, hô lên: “A Phát, con ngỗng nhà anh đúng là rất thông minh, có thể cho tôi mượn không?”
Mấy người bên cạnh xem náo nhiệt nghe thế thì cũng muốn mượn con ngỗng từ anh La Anh La nào dám mang đồ của bạn bè cho người khác mượn nên lập tức bảo là không được Sau khi lên bờ, mọi người thu dọn lại một chút rồi chuẩn bị về nhà ăn cơm Thấy anh La từ chối, tuy rằng thôn dân ở đây không được vui vẻ cho lắm nhưng cũng khó để nói thêm Suy cho cùng anh La cũng là công nhân duy nhất đi làm tại thành phố trong thôn, hơn nữa lại là làm trong lò mổ thịt Người như thế, quanh năm suốt tháng được ăn thịt, nào có thể so với người chỉ nuôi heo như bọn họ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bọn họ cũng nhanh chóng nói sang chuyện khác với anh La Nơi này rất náo nhiệt, mấy thanh niên trí thức ở bên kia nhìn mấy thùng cá chạch bên này cũng sắp nhụt chí “Tôn Tiêu Mỹ, không phải cô nói rằng hôm nay chị gái và bạn trai chị ấy đến đây thăm cô sao Đến lúc đó không biết mang theo thứ gì nhỉ!”
Cô gái tên là Tôn Tiêu Mỹ kia tầm 18 tuổi, trưởng thành ít nói nhưng xinh đẹp, nhu nhược Mối quan hệ của cô ấy với nhóm thanh niên trí thức cũng không tồi lắm “Chị gái tôi đang xây dựng quê hương ở Tây Bắc, có lẽ sẽ mang thịt khô đến đây Đợi sau khi chị ấy đến thì tôi sẽ mang một ít thịt khô đến, chúng ta cùng nấu và nếm thử xem sao.”
Nghe nói có thịt ăn, mọi người đều không nhịn được mà nuốt nước miếng Nghĩ thầm Tôn Tiêu Mỹ này đúng là một người xinh đẹp lương thiện, cũng không biết khi nào thì chị gái cô ấy sẽ đến đây Tôn Tiêu Mỹ cũng muốn ăn thịt nhưng không biết khi nào chị gái sẽ đến, nhưng những người trước mặt thì đang mang theo từng thùng thịt Cá chạch, ốc, những thứ này mang mùi vị hôi tanh của đất nên cô ấy không thích ăn, nhưng những con cá lớn kia lại làm cho người ta thèm thuồng Nhưng cô ấy lại không dám đi lên, trước khi xuống nông thôn, chị gái đã dặn dò rằng nhất định không được xảy ra xung đột với những người xung quanh, thiếu gì thì chị gái sẽ gửi cho.