Hà Ngọc Yến nhìn bóng dáng người nhà bọn họ, nghĩ đến lúc trước mẹ Từ còn muốn lôi kéo mẹ Hà nói đến việc nhà thì nhịn không được mà bội phục hành động giả tạo này của bọn họ Dù sao cô không thể làm ra chuyện giây trước thì trở mặt đòi tiền, giây sau lại ra vẻ như không có chuyện gì Mẹ Hà duỗi tay vỗ vỗ con gái: “Con ấy à, tuổi vẫn còn trẻ Ở bên ngoài không thiếu gì người như nhà họ Từ Gia đình Lập Đông không có thân thích vì thế con không có cơ hội giao tiếp.”
“Mẹ, chị dâu lấy chuyện ly hôn ra để uy hiếp…” Cuối cùng chị dâu thứ cũng mở miệng nhắc đến chuyện này Làm em dâu của Từ Đại Nhi, chị dâu thứ cũng ước gì không ở chung với cô gái này Thường ngày một nửa thời gian cô sẽ ở nhà chồng, nửa còn lại thì ở nhà mẹ đẻ Nhưng một nửa thời gian này bình thường cũng bị chị dâu cả chiếm lợi ích Điều này làm cho chị dâu thứ rất khó chịu Bây giờ đối phương lại vì nhà mẹ đẻ mà dùng việc ly hôn uy hiếp nhà chồng mình Quả thực là…
“Đợi ba con và anh hai quay về thì nhất định phải nói chuyện này cho rõ ràng.”
Giữa trưa, hai người đàn ông nhà họ Hà đều về ăn cơm, con cái cũng tan học Trong nhà rất náo nhiệt, đương nhiên Hà Ngọc Yến cũng bị giữ lại Sau khi ăn cơm xong, bình thường bọn họ sẽ nghỉ ngơi một lát Buổi chiều còn phải đi làm, đi học Nhưng hôm nay mẹ Hà bảo cháu mình vào phòng ngủ, những người lớn thì tập trung đến nhà chính, sau đó nói chuyện xảy ra vào lúc sáng Sau khi Từ Đại Ni tiễn nhà mẹ đẻ lên xe vào buổi sáng thì quay về ăn cơm Còn tưởng rằng lần này sẽ khác với những lần trước, mẹ chồng sẽ không so đo, không nghĩ đến việc bà ấy sẽ nói ra mọi chuyện Lập tức vẻ mặt anh hai Hà tức giận trừng qua…
“Từ Đại Ni, rõ ràng buổi sáng em…”
“Đừng nói, đừng nói nữa…”
Hai vợ chồng còn chưa nói xong thì mẹ Hà đã hừ lạnh một tiếng: “Quả nhiên con và người nhà mẹ đẻ đã đi tìm thằng hai đầu tiên.”
Không sai, trước khi người nhà họ Từ đến thì đã đến nhà máy thực phẩm để tìm con cả của nhà họ Hà trước, sau đó đòi hắn 40 đồng tiền - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Thằng hai, tiền này là mượn nhân viên tạp vụ đúng không!”
Anh hai Hà thấy dáng vẻ của mẹ mình thì hổ thẹn cúi đầu Anh ba cũng chẳng vừa mắt: “Anh hai, không phải em nói anh, anh đúng là không có nguyên tắc.”
Loại chuyện vào sáng sớm này nếu là hắn thì sẽ trực tiếp kéo bọn họ về nông thôn, sau đó chặn mọi chuyện lại Anh hai hiếu thảo nhưng khờ lại đụng phải chuyện này “Em ba, đây là chuyện nhà chị, có liên quan gì tới em chứ.”
Từ sáng Từ Đại Ni đã cảm thấy nghẹn khuất, tuy rằng cuối cùng cũng có được 50 đồng, hơn nữa trong nhà vẫn còn, đủ tiền lo cho lễ hỏi của em trai. Nhưng trước khi ba mẹ cô ta về nhà thì vẫn quở trách cô ta vô dụng, xin một chút tiền cũng không lo nổi “Không đúng, em chưa ở riêng Tiền của anh hai vẫn có một phần là của em!”
“Vậy thì ở riêng…”
Hai đứa con trai của nhà họ Hà đã kết hôn sinh con, năm nay con gái cũng xuất giá Bình thường dưới tình huống này thì mọi người sẽ ra ở riêng Chỉ là cả nhà chỉ được chia cho một gian nhà ở, gia đình hai đứa con trai cũng chưa có chỗ ở cho nên chuyện này vẫn luôn phải gác lại Đương nhiên mẹ Hà cũng sợ phải chia nhà Tiền của đứa cả sợ sẽ bay về nhà mẹ đẻ của Từ Đại Ni hết Không nghĩ đến chỉ một câu của con thứ mà chọc cho Từ Đại Ni đề nghị ở riêng Hừ, không cần phải nói, nhất định lời này là do ba mẹ cô ta dạy cho Sự thật chứng minh, đúng là chuyện ở riêng này cho mẹ Từ ba Từ dạy con cái Hôm nay, dường như bọn họ đã nhìn ra được nhà họ Hà ra sao Thoạt nhìn có vẻ như mẹ Hà dầu muối không ăn, trong nhà có đứa cháu do con gái bọn họ sinh nhưng cũng chưa từng thấy bà ấy có ưu đãi gì Vậy không bằng ra ở riêng Sau này mỗi tháng con rể kiếm được tiền thì con gái có thể quang minh chính đại phô trương đem về nhà mẹ đẻ Không giống như bây giờ, một xu một cắc đều phải moi từ trong tay bà mẹ chồng “Không sai, con muốn ở riêng Dù sao không phải mọi người nói con thường xuyên lấy tiền trong nhà nuôi ba mẹ đẻ sao Đợi sau khi ra ở riêng, con sẽ dùng tiền của con.”
Hà Ngọc Yến bỗng thấy sự tình chuyển đến ở riêng, đợi khi kinh ngạc qua đi thì là sự tán đồng Cô rất hiểu tình huống trong nhà Người kiếm nhiều tiền nhất chính là ba của cô Tuy rằng ông chỉ là công nhân bình thường nhưng bởi vì làm một thời gian dài nên chức cao Tiền lương mỗi tháng cũng có thể lấy 5-60 đồng Mà anh hai lại là một công nhân bình thường còn anh ba thì là nhân viên tạm thời Tiền lương của hai người cộng lại không vượt quá 30 đồng Hai chị dâu lại không có công việc, hơn nữa ai cũng có con cái Con cái phải đi học, người thì cần ăn cơm Anh hai và anh ba kiếm tiền có thể nuôi sống gia đình bọn họ đã không tồi rồi Trong nhà thỉnh thoảng mua thịt hay xương đều là do ba mẹ cho Nếu ở riêng thì gánh nặng trên người ba mẹ cô sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều Bởi vì chuyện tình phát triển sang hướng ở riêng nên không phải chỉ cần thời gian buổi trưa là có thể nói rõ ràng Buổi tối lại tiếp tục thảo luận đề tài này, sau đó mọi người đều tan Hà Ngọc Yến cũng không ở lại nhà, chỉ là trước khi rời đi, cô nói với ba mẹ: “Mẹ, thật ra ở riêng cũng tốt Sau khi ở riêng, mẹ và ba sẽ không còn gánh nặng nữa.”
Mẹ Hà hiểu được ý của con gái, bà ấy bất đắc dĩ cười cười: “Đợi buổi tối mẹ nói với ông Lý.”
Sau khi rời đi, Hà Ngọc Yến định quay trở lại trạm phế phẩm để xem Kết quả vừa mới xuống xe đã thấy một đồng chí nữ vừa đi vừa khóc ở chỗ rẽ nhỏ đằng trước Bên cạnh có một đồng chí nam đi cùng, vừa an ủi vừa lấy khăn tay từ trong túi ra Cảnh tượng này khiến cho Hà Ngọc Yến không còn lời gì để nói Một người là Tôn Tiêu Nhu, người kia chính là Đổng Kiến Thiết Nếu cô nhớ không nhầm thì hôm qua không phải bọn họ đã đến đại đội nhà họ La sao Tại sao hôm nay lại xuất hiện ở chỗ này “Thật sự em không ngờ mới về muộn mấy ngày mà đã vuột mất cơ hội.”
Trong miệng Tôn Tiêu Nhu lẩm bẩm, cố hết sức để duy trì hình tượng của mình nhưng lòng lại thầm hận những người đã phá hủy cơ hội để cô ta quay về thành phố Buổi sáng hôm nay, sau khi từ ngoại thành quay về thành phố Hắn về xưởng để báo cáo chuyện công tác trước Chủ yếu là Tiêu Nhu muốn đi đến gia đình thân thích để hỏi rõ chuyện công việc, kết quả hắn vừa chạy ra thì nhìn thấy Tiêu Nhu khóc sướt mướt như thế Điều này khiến cho Đổng Kiến Thiết cảm thấy khó giải quyết “Đừng khóc, rốt cuộc chuyện công việc là thế nào vậy Là quan hệ không được tốt sao Hay là chưa đưa quà đến tay người ta?”
Bình thường Tôn Tiêu Nhu rất hưởng thụ sự quan tâm này nhưng bây giờ cô ta chỉ muốn khóc một trận Bởi vì cô ta thật sự thấy oan ức Hơn một tháng trước cô ta đã nhận được thư của người nhà Nói là bây giờ bên trên không còn quá gắt nữa Có thể giúp cô ta tìm một công việc rồi quay về thành phố Điều này đương nhiên khiến cho Tôn Tiêu Nhu cảm thấy rất vui vẻ Nhưng muốn có công việc này thì cần phải có tiền Nếu không thì cô ta phải tìm mọi cách lấy được thư giới thiệu Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi vì cô ta không mua được vé xe lửa, vé ghế ngồi cũng không mua được Mà lén lên xe lửa thì cô ta lại không có bản lĩnh Vì thế cô ta phải lợi dụng người bạn tốt Đổng Kiến Thiết này Lúc quay về đây, Tôn Tiêu Nhu cũng không nghĩ sẽ quay lại đó nữa Dù sao thì cô ta cũng biết được chút chuyện trong nhà, đương nhiên chạy quan hệ thì phải dùng đến tiền Nào biết sáng hôm nay vừa mới vào thành phố thì nghe được người dân ven đường nói mấy tin tức không tốt lắm Đợi sau khi cô ta xác nhận lại với người nhà thì mới biết mộng tưởng quay về của bản thân đã bị phá nát rồi “Ôi, nếu như cháu về sớm hơn nửa tháng thì chuyện này sẽ không thành ra như thế.”
Lúc họ hàng nói lời này, quả thực Tôn Tiêu Nhu hận muốn chết Chỉ thiếu một chút nữa thôi Lúc này Hà Ngọc Yến nghe được đôi ba câu, căn bản không biết giữa hai người này đã xảy chuyện gì ra Cho đến chạng vạng lúc chuẩn bị ăn cơm tối thì cô mới biết được một chuyện khác từ Cố Lập Đông Lúc ấy cô đang nói về chuyện xảy ra với nhà mình vào sáng nay cho anh nghe Dù sao thì chuyện ở riêng này đối với người làm con rể như anh mà nói thì cũng là một chuyện tương đối quan trọng Bọn họ không cần phải tham gia nhưng cũng cần ở bên cạnh chứng kiến “Chuyện này đợi ba mẹ thông báo là được rồi.”
Nói xong chuyện này, Hà Ngọc Yến lại đề cập đến chuyện gặp được Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiêu Nhu Kết quả lại nhìn thấy biểu cảm một lời khó nói hết của chồng mình “Chẳng lẽ hôm nay anh cũng gặp được bọn họ sao?”
Cố Lập Đông lắc đầu, anh nghĩ nghĩ rồi nói: “Thật ra tình huống trong nhà cô ta cũng khá phức tạp Anh chỉ đoán theo ông nội và ông cụ Lâm, ít nhiều cũng biết được lai lịch của cô ta.”
Tiếp theo, Hà Ngọc Yến nghe được một chuyện xưa mà chỉ có thể tồn tại vào thời đại này Thì ra trước giải phóng, nhà họ Tôn cũng là một phú thương có danh tiếng ở vùng thành đông này Nghe nói là lúc đầu họ mở tiệm cầm đồ làm giàu, sau đó chỉ cần là chuyện kiếm được tiền thì cái gì cũng làm Sau giải phóng, sản nghiệp nhà họ Tôn bắt đầu thu hẹp lại, chỉ còn dư lại tiệm cầm đồ Năm 54 thì nhà nước và tư nhân cùng góp vốn làm ăn, tiệm cầm đồ nhà họ Tôn chuyển thành một cửa hàng nhận ủy thác, ba Tôn trở thành giám đốc cửa hàng ủy thác “Lúc ấy bọn anh không quen biết bọn họ Là ông nội anh và ông cụ Lâm có bạn bè làm ở nơi tương tự nên mới có thể biết được một ít Dù sao không được mấy năm, ba Tôn mang theo hai đứa con trai đi công tác ở phương nam nhưng điểm chung chính là ba người đã ra đi rồi.”
Khi còn nhỏ, ông nội ngẫu nhiên biết được trong số bạn học của anh có con gái nhà họ Tôn nên cũng nói rõ tình hình nhà cô ấy cho anh nghe Lúc ấy anh còn nhỏ, đương nhiên cũng cho rằng ba Tôn Tiêu Nhu và hai anh trai bị giết hại Năm đó, ai thường xuyên lái xe trên đường thì đều gặp phải kẻ trộm, chưa nói đến việc đi công tác gặp phải chuyện này Nhưng giờ anh đã trưởng thành, có một số việc biết rằng không chỉ đơn giản như thế “Thời trẻ sản nghiệp nhà họ Tôn bị thu hẹp lại, đợi đến lúc chia thành phần, vốn bọn họ là nhà tư bản nhưng lại bị chia thành chủ sở hữu nhỏ Sau đó lại bởi vì ba Tôn đi công tác không có ở đó nên được treo lên cái mác công hy sinh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đương nhiên sau khi gia đình cô ta dọn đến khu nhà chung đằng trước ngõ hoa sen thì không có mấy người biết được chi tiết chuyện của bọn họ.”
Những chuyện này nghe rất xa xôi, Hà Ngọc Yến cũng đang cảm thấy mình đã nghe một câu chuyện xưa Nhưng rất nhanh cô hiểu được ý trong lời nói của Cố Lập Đông “Không đúng, nếu ba cha con nhà họ Tôn mất tích ở phương nam thì gia sản của bọn họ đã chạy đi đâu rồi Nghe nói nhà bọn họ có hai người con gái, vậy mẹ Tôn thì sao?”
Cố Lập Đông cười nói câu thông minh “Nghe nói mẹ Tôn dọn đến ngõ hoa sen nhỏ không được bao lâu thì không thấy nữa Nhưng nhà họ Tôn có một người thân là bà con xa, là một người có tuổi tác tầm ông cụ Lâm Người bên ngoài nói bọn họ là thân thích nhưng thật ra là quản gia mấy đời.”
Một người già tóc bạc cô đơn, lúc ấy mang theo hai chị em mới vài tuổi Trách không được rất ít người biết đến người nhà họ Tôn Dù sao gia đình như thế cũng rất khó khăn, sẽ không có ai cố ý đến chà đạp bọn họ “Vậy chị em nhà họ Tôn xuống nông thôn, hẳn là sợ bị cuộc vận động lan đến rồi!”
Chuyện nhà bọn họ có lỗ hổng lớn, đó chính là gia sản nhà họ Tôn đã đi đến đâu rồi Cho dù ba cha con nhà họ Tôn chạy trốn nhưng bọn họ cũng không thể mang theo nhiều đồ được “Lúc trước chúng ta đào ra được một đống vàng bạc ở nhà vệ sinh công cộng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dựa theo phỏng đoán, lãnh đạo cấp trên đoán rằng có thể là của nhà họ Tôn.”
Như vậy có thể nói đây là tin tức tuyệt mật, Hà Ngọc Yến hơi nghi ngờ không biết lãnh đạo cấp trên có nói chuyện này cho bọn họ biết không Cố Lập Đông cười cười: “Giấy không thể gói được lửa, ông nội anh và ông cụ Lâm là người bản địa nên cũng có ấn tượng với chuyện này Lãnh đạo cũng có ấn tượng, chẳng qua anh bị kêu lên để đi hỏi tình huống mà thôi.”
“Dù sao thì em nghĩ Tôn Tiêu Nhu quay về là muốn lấy lại số vàng bạc này Mà hiện tại vàng bạc không có, thương tâm cũng là chuyện bình thường.”
Nhiều vàng bạc như thế là rất bình thường Cố Lập Đông yên lặng mà nghĩ chuyện này Bỗng nhiên anh cảm thấy Đổng Kiến Thiết cũng là một nhân tài, tìm được và thích một người như thế, đào tim đào phổi ra đối xử tốt với người ta nhưng có lẽ chi tiết về nhà họ Tôn lại không hề biết gì cả ===
Bấm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ sách hai team nhé!!
đúng thật là không biết chi tiết chuyện nhà họ Tôn Hắn chỉ biết rằng chị em Tôn Tiêu Nhu mệnh khổ Từ nhỏ đã được một ông già - họ hàng thân thích nuôi dưỡng Sau này ông cụ không có bản lĩnh tìm cho hai chị em một công việc, hơn nữa chị em nhà họ Tôn cũng đã phải chịu khổ nhọc, lúc này mới cùng nhau xuống nông thôn xây dựng nông thôn lớn mạnh Cho nên Tôn Tiêu Nhu không thể đến ở trong thành phố, tất nhiên cũng cảm thấy mất mát nhưng có thể quay về xây dựng nông thôn, hẳn cũng là tâm ý của Tiêu Nhu Tôn Tiêu Nhu ở bên cạnh vừa khóc vừa buồn cho nhà mình không còn vàng bạc Từ nhỏ cô ta đã biết mình chính là thiên kim đại tiểu thư Sau khi không còn mẹ thì cô ta vẫn giữ cho mình tiêu chuẩn của thiên kim đại tiểu thư [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hiện tại nghe bác Tôn nói rằng vàng bạc nhà mình bị người ta phát hiện, mất hết rồi, Tôn Tiêu Nhu đau lòng muốn chết Bây giờ trừ việc quay về Tây Bắc tiếp tục khổ sở làm việc ra thì cô ta không còn lối thoát nào hết May mắn còn có một người đàn ông chịu thương chịu khó trước mặt này là có thể cho cô ta một điểm tựa Vì thế sau khi Tôn Tiêu Nhu khóc buồn cho vàng bạc của mình thì lúc này mới đánh chiêu bài tình cảm lên người Đổng Kiến Thiết, cuối cùng cũng cầm được không ít tiền giấy mà hắn đưa cho Lúc này cô ta mới nhờ đối phương giúp mua vé xe lửa quay về Tây Bắc vào ngày mai Vì chuyện của Tôn Tiêu Nhu mà bận gần nửa tháng Đổng Kiến Thiết quay về nhà vào lúc 7 giờ tối, đương nhiên đã được mọi người trong nhà hoan nghênh Rất nhanh hàng xóm trong khu nhà chung cũng chạy đến nhà họ Đổng để xem náo nhiệt, nghe thử một vài chuyện Đổng Kiến Thiết đi Tây Bắc công tác Rất nhanh khu nhà cũng náo nhiệt lên rất nhiều Hôm nay chính là một ngày cực náo nhiệt Phía bên khu nhà chung càng ngày càng rộn ràng vì Đổng Kiến Thiết quay về Mà một bên khác tại nhà họ Hà ở nhà máy thực phẩm lúc này cũng náo nhiệt đến nỗi không chịu được Chuyện ‘ở riêng’ được đề cập vào buổi trưa lại bị Từ Đại Ni nhắc đến thêm lần nữa “Cơm vừa mới xuống bụng, con lại đề cập luôn, ha ha…”
Mẹ Hà rất xem thường tính nóng vội của Từ Đại Ni, thật giống như gấp đến nỗi muốn chặt đứt những thứ liên lụy đến cô ta như bọn họ vậy “Mẹ, nhà con có một đứa con là Bảo Thanh Nhà em hai lại có Bảo Châu Bảo Linh, hai đứa nó còn lớn hơn Bảo Thanh một tuổi, ăn uống còn nhiều hơn Bảo Thanh Chồng con là công nhân chính thức, em ba lại là nhân viên tạm thời, không kiếm được nhiều tiền như chồng con Nếu tính cho kỹ thì người thiệt không phải là nhà con thì là ai.”
Phép tính này khiến cho mẹ Hà lại cười lên ha hả Ba Hà bình thường không nói chuyện gì mấy cũng không nhịn được mà giật giật thái dương “Sao cô không nói vợ con tôi ăn một cái bánh màn thầu còn cô thì một mình ăn hết hai cái chứ?”
Anh ba nói chuyện cũng không khách sao, trực tiếp nói toạc âm mưu quỷ kế của chị dâu cả ra Lúc vừa mới gả đến, chị dâu này chỉ ăn một chút, còn lại thì cất giữ trong túi Mỗi khi đến cuối tuần thì mang về cho nhà mẹ đẻ Sau đó vẫn là mẹ Hà không nhịn được nên cấm cô ta làm như thế, lúc này mới nuôi cô ta khoẻ mạnh hơn chút, ra dáng một con người - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Đương nhiên anh ba suy đoán, lúc ấy sức ăn của chị dâu tăng nhiều hẳn là cũng do phía nhà mẹ đẻ chỉ dạy Không cho cô ta mang về nhà mẹ đẻ thì cô ta nhét hết vào bụng Dù sao trong nhà cũng không phải là nghèo đến mức ăn không đủ no Chẳng qua anh ba khó có thể lý giải được hành vi của chị dâu “Hừ, tôi ăn được là phúc khí Bằng không vì sao tôi sinh được con trai mà cậu lại chỉ sinh được hai đứa con gái?”
Từ Đại Ni muốn chế giễu con gái là cái thứ tán tài nhưng nghĩ đến người nhà họ Hà đối xử tốt với con gái nên cuối cùng nín lại không nói ra Anh hai Hà không nhịn được đập bàn: “Đủ rồi, Từ Đại Ni câm miệng.”
Anh ba Hà cũng nhìn anh hai một cái, nghĩ thầm ít nhiều gì anh hai cũng còn biết suy nghĩ Nhưng bước tiếp theo hắn lại thất vọng rồi “Mẹ, chúng ta ở riêng đi!”
Một câu nói khiến cho toàn bộ người nhà họ Hà đều kinh ngạc Bởi vì ai cũng có thể đề cập đến chuyện ở riêng nhưng anh hai thì không Mẹ Hà thấy biểu tình của con trai hơi kỳ lạ nên đứng dậy nói: “Đi, đi cùng mẹ ra ngoài một chút Để lại mấy người ở trong nhà, con dâu thứ vào phòng trong xem con cái làm bài tập đi.”
Mẹ con hai người dựa theo bóng đêm mà đi đến cửa sau của khu nhà Buổi tối nơi này không có người, là nơi thích hợp để nói chuyện “Con nói mẹ nghe, vì sao con lại muốn ở riêng Sau khi ở riêng, con định mang hết tiền bạc đi cho nhà họ Từ sao Đến lúc đó con lấy cái gì để nuôi con mình, cho con cái đi học?”
Anh hai Từ nghe mẹ mình nói xong, ánh mắt cũng không chút dao động nào “Mẹ, con bị thương ở chân Nếu không phải thì cũng không thể hơn hai mươi tuổi mới cưới được vợ Tuy rằng vợ con không có ưu điểm gì nhưng lại cho con một đứa hoạt bát thông minh như Bảo Thanh Hơn nữa Đại Ni ngoại trừ dính vào nhà mẹ đẻ thì lòng dạ cũng không xấu Con nghĩ muốn cho gia đình mình một cơ hội Chúng con tự độc lập, sau đó nhìn xem cuộc sống sau này có ổn hay không.”
Lời này vừa nghe đã biết không phải chỉ một hai ngày là nghĩ ra được Lập tức mẹ Hà đã hiểu rõ ý của con trai mình “Suy cho cùng thì ba mẹ cũng không thể bảo bọc chúng con cả đời được Thằng ba bởi vì nhà Đại Ni luôn đòi tiền nên trong lòng rất tức giận Vậy không bằng ra ở riêng sớm một chút, giữ lại tình cảm giữa hai anh em.”
Lời nói có trật tự được phát ra từ miệng của con trai lớn khiến cho mẹ Hà thật sự khiếp sợ Khiếp sợ qua đi, bà ấy nói: “Được rồi Con cũng đã trưởng thành, con có quyền tự ra quyết định cho bản thân.”
Chưa thử qua thì người ta đâu biết hai chữ hối hận được viết như thế nào Một câu cuối cùng này, mẹ Hà chỉ có thể nghĩ trong lòng chứ không nói ra miệng Vì thế ngày hôm sau khi Hà Ngọc Yến ở trạm phế phẩm quay về thì đã nhìn thấy mẹ Hà đến tìm cô Đồng thời mang đến tin tức ở riêng “Cho nên anh hai đã xin phòng phúc lợi từ sớm, hiện tại đang xếp hàng Nếu thuận lợi thì cuối năm có thể ra ở một căn nhà nhỏ Đến lúc đó là dọn ra ở riêng rồi sao ạ?”
Một đêm ngắn ngủi đã quyết định ra ở riêng, hơn nữa đã có ý định ra ở riêng từ lâu, những điều này cũng đã đánh vỡ nhận thức của Hà Ngọc Yến “Ừm…”
Nhắc đến tương lai của con trai lớn, mẹ Hà biết bà không cần phải lo lắng “Dù sao anh hai con cũng đã nói muốn cho gia đình nhỏ của nó một cơ hội, cố gắng sống thật tốt Nếu được như thế, mẹ sẽ không để ý Từ Đại Ni mang tiền của anh trai con về cho nhà mẹ đẻ.”
Đương nhiên, bình thường khi ra ở riêng thì phải cho tiền, mẹ Hà lại không định cho Dù sao những đồng tiền đó là cũng là tiền tiết kiệm của bà và chồng mình, vì thế họ không định cho con trai “Sau khi anh hai con dọn ra ngoài, nhà mình chia đôi Anh ba con ở một nửa, hai người già bọn mẹ ở một nữa Đợi khi anh ba con được chuyển lên chính thức thì lại xin phòng ở khác rồi dọn ra ngoài ở.”
Hà Ngọc Yến thấy mẹ không có ý buồn bã gì nên cũng không có ý kiến Đợi cuối năm chia nhà thì chuyện này cũng sẽ rõ ràng hơn Thời gian thoáng qua, rất nhanh từ tháng 7 đã đến tháng 11, còn mấy ngày nữa là vào đông Gió bắc nổi lên, nhiệt độ không khí giảm xuống Mùa thu hoạch cũng đã đến, khu nhà chung bắt đầu những ngày cất trữ rau củ quả “Ngày mai sẽ đưa mười xe cải trắng và khoai tây đến đây Đến lúc đó nhà mình định cất nhiều hay ít đây?”
Hai ngày nay bắt đầu lục đục có các loại rau củ từ vùng ngoại thành vận chuyển vào đây Cố Lập Đông làm tài xế trong xưởng, nhiệm vụ chính là chở những đồ ăn này vào xưởng Các loại rau củ chính là cải trắng, củ cải và hành tây Nhà bọn họ chỉ có hai người, chuẩn bị một ngàn cân (500kg) là đủ rồi Trong đó lấy nhiều cải trắng hơn một chút, bởi vì cô định làm đồ chua, sau đó mua những thứ khác nữa là được “Em xem những loại này rồi mang vào nhà đi.”
Không sai, làm tài xế chở rau quả, tuy rằng Cố Lập Đông không thể chở đồ ăn ngon bằng xe nhà nước đến trước cửa nhà nhưng anh có thể được ưu tiên dự trữ đồ ăn trong nhà đầu tiên Rau quả lưu trữ càng sớm càng tốt, sau này thời tiết còn lạnh hơn, đồ ăn cũng rất dễ bị hỏng Cho nên hai ngày nay các đơn vị bắt đầu đưa rau quả, mọi người cũng đi xếp hàng từ sáng sớm Sợ đi chậm thì phải nhận đồ ăn không ngon Hai vợ chồng đang nói chuyện thì bác gái Phùng cầm một tờ giấy gõ cửa đi vào “Đây là số lượng bác thống kê ở sân Đến lúc đó cháu cất đồ ăn lại, bác sẽ sắp xếp người qua kéo về.”
Mỗi năm Cố Lập Đông đều giúp toàn bộ người ở khu nhà chung cất trữ đồ ăn, năm nay cũng như thế Hà Ngọc Yến nhìn tờ giấy kia, dường như mỗi gia đình đều muốn cất mấy ngàn cân “Nhà họ Triệu này muốn một vạn cân, có phải nhiều quá không.”
Đồ ăn này cũng không phải ngày một ngày hai là chở về được, lập tức xử lý cũng không thể chuẩn bị được nhiều đồ ăn như thế Hầu hết đều là mỗi ngày sẽ đưa một phần tươi mới nhất về Nhưng nhà họ Triệu này lại muốn nhiều đồ ăn như thế, quá khoa trương rồi “Ôi, sau khi ông Triệu quay về thì cơ thể vẫn không chuyển biến tốt hơn Trong xưởng không đuổi việc ông ấy Công việc của ông ấy cũng không thể tìm được người thay thế, hiện tại đang phát lương cơ bản Cả nhà chỉ có ba đứa con có công việc, còn phải nuôi nhiều cháu như thế, mỗi ngày cũng đều rất khó khăn Ông Triệu muốn dùng đồ ăn này để làm món ngâm ăn được nhiều ngày, ăn cho qua hết mùa đông năm nay.”
Ai nghe thấy chuyện này cũng phải líu lưỡi Nhưng tình huống của nhà họ Triệu quả thật đúng là như thế Từ tháng trước, sau khi Triệu Đại Ngưu xuất viện thì cũng đã xác định rằng cơ thể không thể khỏe lên được Hiện tại ông chỉ có thể ngồi dậy nhưng dưới phần eo lại không có cảm giác gì Mấy tháng này ngoại trừ chuyện này thì còn có chút chuyện Ví dụ như đường ống dẫn nước bẩn ở ngõ nhỏ đã hoàn thành Các gia đình muốn xây WC cũng đã làm xong rồi Người không xây WC thì vẫn đến nhà vệ sinh công cộng ở đầu hẻm Lại nói cái nhà vệ sinh công cộng mới này còn tốt hơn của một số gia đình Nhà ngói gạch đỏ, kiểu bồn cầu ngồi xả nước Mặt đất thì mỗi ngày đều có người lau dọn, người đi ngang qua đây cũng không nghe mùi hôi thối Đương nhiên, ngoài chuyện nhà vệ sinh công cộng thì Tào Đức Học ở khu nhà chung đang rất cố gắng để được tuyển dụng chính thức Mà Thẩm Thanh Thanh vừa ly hôn cũng đã có người yêu mới Còn có một điều nữa chính là Đổng Kiến Thiết Gần đây trong xưởng có tiếng gió, chuẩn bị đợi sau khi khoa trưởng khu tiêu thụ được bổ nhiệm thì sẽ đề bạt hắn lên Dù sao cuộc sống vẫn phải diễn ra bình thường, nghe chút chuyện nhà người khác cũng không sao.