Bên ngoài, mọi người không biết rõ tình huống cho nên ai ai cũng nhao lên chúc mừng bác gái Trịnh Tất nhiên bác gái Trịnh thấy rất vui, chống nạnh cười ha hả Người nào không biết còn tưởng bà ta là người mang thai không chừng Cố Lập Đông về nhà nói tin này cho vợ nghe Hà Ngọc Yến nghe xong thì ngây ngẩn cả người Nghĩ thầm đúng là trùng hợp thật Mọi người liên tiếp mang thai cứ như cầu được ước thấy ý Có điều giờ lực chú ý của cô chẳng ở điều này Nghe rồi thì cho qua, sau đó cô nói chuyện phiếm với Cố Lập Đông Ăn cơm tối xong thì trời cũng ngừng đổ tuyết Cố Lập Đông rửa sạch lớp băng dính trên bồn nước sau đó thấy Lâm Hà Hương vênh mặt đi trước còn Đổng Kiến Thiết thì đỡ phía sau rời khỏi khu nhà chung Hà Ngọc Yến thấy rõ sự khinh thường khi nhìn mình trong mắt đối phương thì cứ cảm thấy người này thật khó hiểu Cũng may anh ba Hà lại đây nên cô cũng vứt chuyện này ra sau đầu luôn “Ồ, Yến Tử này Anh ba nhà cô lại tới nữa kìa!”
Nhóm bà thím không sợ lạnh, cứ rảnh là lại tụ tập ở hành lang để nói chuyện, nhìn thấy anh ba Hà xách một cái sọt vào thì lớn giọng kêu “Anh ba, sao anh lại…”
Hà Ngọc Yến nhìn anh ba với ánh mắt nghi ngờ Trời đã tối đen, cơm tối vừa ăn xong Sáng nay anh ba đã tới giờ lại tới nữa, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ư Anh ba Hà cười hì hì nhét sọt trên tay vào người Cố Đông Lập, đáp: “Đi vào nhà rồi nói Bên ngoài lạnh lắm.”
“Ai da, nhà họ Hà đúng là thương con gái Nhìn cái sọt kia đi, chắc là mang thứ gì tốt đến đấy.”
Các bác gái nhỏ giọng nói vài câu cho nên không biết bên trong đã có khung cảnh khác “Anh ba, nhà mình đã xảy ra chuyện gì ạ?”
Anh ba Hà lắc đầu, nhìn em rể với ánh mắt khó xử Cố Lập Đông cất tiếng: “Đúng là có việc nhưng không phải chuyện nhà Cụ thể thế nào thì đợi khi xác định chắc chắn rồi anh sẽ nói với em Giờ em vào buồng dọn đồ rồi chờ anh một chút.”
Hà Ngọc Yến thấy vẻ thần bí của hai người, dù không biết là đang làm gì nhưng cũng tôn trọng ý kiến của chồng Mấy ngày nay thời tiết lạnh giá cho nên phải dọn đồ trong nhà một chút Tại nhà chính, thấy Hà Ngọc Yến đã vào buồng lúc này anh ba Hà mới nhỏ giọng nói “Nè, em rể không biết đúng không Bọn họ lại cho người tặng đồ cho anh Nói là năm nay có một chuyến xe, hỏi nếu anh có hứng thú thì đi cùng tuyến với bọn họ đưa vài thứ qua Anh dùng vài lý do để nhận lấy rồi nhanh chóng qua đây nói với em ngay.”
Từ khi Cố Lập Đông bảo anh ba giả ngu giả ngơ tiếp xúc với mấy kẻ đầu cơ trục lợi đó vài lần thì phát hiện quả nhiên đám người đó giống như lời em rể nói, bắt đầu tặng quà cho hắn Không nhiều lắm nhưng là loại béo bở, ví dụ như thịt hay cá Đối với món quà này hắn đều tìm cách nhận lấy Vài lần như thế, đối phương tưởng hắn cùng một giuộc với mình nên đã đề nghị cùng nhau lén đi thu mua đồ rồi bán ra ngoài Sau khi Cố Lập Đông nghe xong thì đáp: “Anh ba, như này đi Sau mà có ai tìm anh ngỏ lời thì anh cứ giả bộ phải bất đắc dĩ mà từ chối rồi đừng nhận quà nữa Cứ thành thật chờ đến khi chuyển lên chính thức là được.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nói xong Cố Lập Đông liền tiễn anh ba đi Trong lòng anh lại nghĩ có lẽ những người đó cũng không còn cơ hội tặng anh ấy quà nữa đâu Tiễn anh ba đi xong, Cố Lập Đông đi ra ngoài gọi điện thoại Xác nhận sự việc xong là về nhà ngay Chưa kịp mở miệng anh đã nghe thấy vợ nói: “Xong việc rồi à anh?”
Anh nghe thấy sự tò mò trong giọng nói của vợ, Cố Lập Đông ngẫm nghĩ, cuối cùng quyết định khi nào xong xuôi sẽ kể rõ ngọn nguồn cho cô nghe Vì thế anh đi lên ôm lấy bả vai của Hà Ngọc Yến, nở nụ cười lấy lòng nói: “Chuyện này hơi phiền phức chút, giờ em đừng nghĩ nhiều Chờ khi nào nào anh giải quyết hết thì sẽ nói cho em nghe được không?”
Hà Ngọc Yến nghe thấy sự chân thành của anh, do dự một lúc rồi gật đầu: “Vậy chờ anh làm xong xuôi nhất định phải nói với em đấy, đừng làm gì nguy hiểm nha.”
“Tất nhiên, anh còn phải chờ con ra đời nữa mà À phải rồi, anh đã đổi ca với người khác, ngày mai sẽ đến thành phố Trịnh một chuyến, chắc tầm ba đến bốn ngày sau mới về Nếu em ở một mình không thấy dễ chịu thì về nhà mẹ đẻ ở vài ngày nha?”
Nhà họ Hà đã chia ra ở riêng, sau khi anh hai dọn ra ngoài trong nhà rộng rãi hơn nhiều Lúc trước Hà Ngọc Yến ở gian bên cạnh của bố mẹ Giờ anh hai đi rồi thì trong nhà lại được sửa chữa lại lần nữa Giờ một gian tầm ba mươi mét vuông được chia làm hai bên Một bên là nhà của vợ chồng ông bà Hà và phòng của Hà Ngọc Yến, một bên là nhà của anh ba Hà Phòng mới của Hà Ngọc Yến rộng hơn trước kia nhiều Lại còn có thêm chiếc cửa sổ có thể nhìn ra bên ngoài nữa Lời chồng nói làm Hà Ngọc Yến phải cúi đầu suy tư Cuối cùng cô lắc đầu: “Thời tiết lạnh buốt, em lại không tiện đi lại Còn anh đó, sao tự dưng lại thay ca thế Em sẽ không hỏi rõ ràng nhưng anh phải nhớ cho kĩ trong nhà còn có vợ con đang chờ anh về.”
Cố Lập Đông nói được sau đó cúi đầu hôn vợ một cái thật kêu Anh giang hai tay ôm người vào lòng, một bàn tay khẽ đặt lên bụng cô cảm nhận sự ấm áp của gia đình trọn vẹn Nguy hiểm ư Thật ra anh là một người ích kỷ nên tuyệt đối không bao giờ để mình bị liên quan đến những chuyện này Nếu không phải có người muốn kéo anh xuống nước thì có lẽ anh vẫn sẽ tiếp tục giả ngu giả điếc ***
Sáng hôm sau nhìn thấy Cố Lập Đông xuất hiện trong đoàn xe, gã Ngưu ngạc nhiên vô cùng “Cậu thay ca với người ta à?”
Đây là chuyến xe cuối cùng trong năm nay, chuyến xe này sẽ đưa máy móc đến thành phố Trịnh, toàn bộ được sắp xếp trên bốn chiếc xe Trong đó có hai chiếc đều là người của hắn ta, còn tài xế hai xe còn lại là công nhân viên chức trong xưởng đảm nhận Mối quan hệ giữa bọn họ rất bình thường, có thể nói là chưa đến mức phải trở mặt với nhau Không ngờ Cố Lập Đông không mấy thành thạo trong chuyện sắp xếp lại được điều đi cùng bọn họ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhớ đến nhiệm vụ lần này, gã Ngưu không khỏi nheo mắt lại Cố Lập Đông thấy có vấn đề thì thản nhiên nói một câu: “Muốn qua xưởng dệt lấy ít sợi bông về!”
Vừa nói đến đây là gã Ngưu đã hiểu ngay Ai cũng biết tin vợ Cố Lập Đông mang thai Thành phố Trịnh là nơi sản xuất sợi bông bố, cực kỳ thích hợp dùng làm quần áo và tã lót cho trẻ con Ngay tức khắc gã Ngưu cũng hạ thấp cảnh giác của mình đối với Cố Lập Đông Thậm chí hắn còn duỗi tay vỗ bai của anh: “Ha ha vậy được Đến khi dỡ hàng tên nhóc nhà cậu cứ thoải mái mà làm Cần gì cứ gọi anh đây.”
Cố Lập Đông nhìn nụ cười càn rỡ của đối phương thì cũng nở nụ cười theo Cười đi, cứ cười đi Cứ cười cho thoải mái nếu không sau này chẳng cười nổi nữa đâu Chuyến xe này giống như những chuyến trước đây, khi đi đầy ắp khi về trống không Cố Lập Đông vẫn giống như bình thường, nói chuyện với cánh tài xế rồi bắt đầu lái xe Cả đường vô cùng thuận lợi, càng lúc càng gần đích đến hơn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau khi dỡ hàng sẽ nghiệm thu Cho đến khi về đến nhà khách, lúc này Cố Lập Đông mới được nằm xuống chờ người ở bên cạnh xuất phát Quả nhiên nửa giờ sau phòng bên cạnh vang lên tiếng mở cửa Cố Lập Đông đứng lên xốc màn nhìn ra bên ngoài Thấy gã Ngưu đang đưa ba người kia đi đâu đó Anh lập tức xuống lầu mượn điện thoại của nhà khách gọi cho người khác Chờ khi nói xong anh mới thở phào, nghĩ thầm cuối cùng cũng đã kết thúc Giờ anh mới yên tâm đi ngủ, còn người bên đầu dây điện thoại thì cử người đi theo dõi bọn chúng Chờ đến sáng hôm sau, Cố Lập Đông thong thả đi xuống ăn cơm Sau đó anh gọi cho nhà xưởng tìm người lấy ít sợi bông bố về rồi đi tới cửa hàng bách hóa mua mấy hộp sữa mạch nha Lúc này anh mới cầm bao to bao nhỏ trở về nhà khách Bởi vì hành trình của xe nên ngày mai bọn họ mới về Vì thế Cố Lập Đông lại đi ra ngoài đi dạo Anh tiện tay mua thêm mấy hộp sữa bột còn những đồ khác thì về thành phố Kinh mua là được Còn sữa bột thì không phải lúc nào cũng bán Anh về nhà khách ăn cơm rồi nghỉ ngơi Sáng hôm sau rời giường, anh nhìn thấy dáng vẻ hớn hở của bọn gã Ngưu thì biết bọn họ đã nhận hàng rất thuận lợi Gã Ngưu còn cười tủm tỉm nói với anh vài câu nữa chứ Đáng tiếc, dáng vẻ mất ngủ của Cố Lập Đông đã khiến hắn ta mất hứng nên tự động rời đi Trên đường đi về, gã Ngưu sẽ không đưa xe về xưởng mà sẽ kéo xe đến chợ đen để bán hàng hóa Cố Lập Đông cũng giống như trước kia, sau khi vào thành phố Bắc sẽ tách bọn họ ra Gã Ngưu ngồi trong xe nhìn Cố Lập Đông rời đi, sự căng thẳng trong lòng cuối cùng cũng biến mất “Anh đừng lo Tên Cố Lập Đông này mồ côi, không nhà không cửa lại không có chống lưng, vì thế sẽ không quan tâm đến chúng ta đâu Anh không thấy anh ta toàn mua đồ cho vợ và con à Chí hướng của loại người này chỉ biết yên phận, tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào chuyện lớn của ta đâu.”
Tuy tên Ngưu đã bớt cảnh giác nhưng giờ hàng hóa càng lúc càng đắt mà Cố Lập Đông lại tự dưng đổi ca cho nên hắn cũng phải để ý một chút Cái đêm đến thành phố Trịnh hắn ta đã cho người giám sát Cố Lập Đông [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu đối phương đi theo bọn họ thì Cố Lập Đông sẽ không bao giờ rời khỏi thành phố Trịnh được nữa Cũng may tên nhóc này rất thành thật, ngủ ở nhà khách chứ không đi lung tung Sáng hôm sau nó còn đi mua sợi bông và sữa mạch nha, sữa bột về cho vợ và con dùng Quả nhiên là người chồng, người cha tốt Khi ông Cố còn sống thì mạnh mẽ cứng rắn, không cho bọn họ lợi dụng việc riêng để phát tài Sau khi chết vì bệnh thì cháu trai lại trở nên vô dụng hẳn đi Tên Ngưu ôm suy nghĩ đó mà lái thẳng xe đến điểm hẹn Cách một ngày, thời gian xuất phát lùi về sau một ngày ===
Bấm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ sách hai team nhé!!