Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 132: Người tâm cơ khó lường





Một bên khác của nhà họ Đổng, Đổng Kiến Thiết đang ngồi một chỗ cùng với mẹ, còn có Lâm Hà Hương nói về chuyện này
“Con thật sự phục người này
Lúc trước náo loạn nhiều chuyện như vậy, vậy mà còn có thể tìm được một công việc ổn định
Đổng Kiến Thiết nghĩ đến chuyện lúc trước khi Lại Cáp Bình gặp xui xẻo, mình không đi đòi đối phương năm mươi đồng kia, lúc ấy hắn còn cảm thấy hụt hẫng, bây giờ nghĩ lại còn thấy có chút may mắn
Kẻ tiểu nhân cúi đầu khắp nơi như vậy, đắc tội hắn thì sẽ không tốt cho lắm
Nhưng mà những chuyện trước đó đã qua, chứng cứ đã sớm không còn, hắn cũng không sợ Lại Cáp Bình uy hiếp mình
Nghĩ vậy Đổng Kiến Thiết lập tức sắp xếp cho mẹ: “Mẹ, trước tiên đừng tìm nhà họ Hoàng tính sổ nữa, mẹ sức lực lớn
Chuyện này con không nói nhưng sau này có chuyện gì của Lại Cáp Bình kia thì mẹ tránh xa một chút
Người này không phải là người hiền lành.”
Bác gái Trịnh nghe lời con, thấy con sắp xếp cũng vội vàng gật đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồng thời kéo con trai út đang ngồi bên cạnh ăn bánh ngọt qua: “Kiến Dân, có nghe không
Sau này không nên trêu chọc tên họ Lại kia.”
Đổng Kiến Thiết đột nhiên nói: “Hắn đổi họ rồi
Bây giờ không gọi là Lại Cáp Bình nữa, tên là Ngô Cáp Bình
Có lẽ rất nhanh sẽ dời đến khu nhà chung số ba bên cạnh.”
Đây mới là nguyên nhân khiến Đổng Kiến Thiết bảo người nhà cách xa
Người này giống như con rắn độc vậy, núp ở xó xỉnh u ám, thỉnh thoảng lại cắn người khác một cái
Đổng Kiến Thiết hắn là đồ sứ cao quý, không thể dây dưa cùng với loại người như vậy được
“Hà Hương, anh chọn thời gian cùng ba vợ…”
Đổng Kiến Thiết còn chưa nói hết liền nhìn thấy Lâm Hà Hương đang ôm một bọc đào sấy ăn, đột nhiên không còn ý định nói chuyện
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Từ sau khi Lâm Hà Hương không nghén nữa, dường như vì để đền bù khoảng thời gian thiếu sót, gần đây cô ta đều liều mạng ăn cái gì đó
Mỗi ngày ăn còn nhiều hơn so với một người đàn ông như hắn
Đổng Kiến Thiết nhìn cũng cảm thấy không tốt lắm
Mấy lần bảo cô ta đi khám bác sĩ cô ta đều nói là không có chuyện gì
Đổng Kiến Thiết không biết có phải người mang thai đều như vậy hay không
Nhưng bên cạnh cũng có vợ Hồ Văn Lý, vợ Cố Lập Đông mang thai, họ không giống như thế
Liếc mắt nhìn cả miệng đối phương toàn bánh bích quy, Đổng Kiến Thiết vẫn quyết định một mình đi gặp ba vợ, nói chuyện của Lại Cáp Bình một chút
——
So với Cố Lập Đông và Đổng Kiến Thiết, Thẩm Thiết Sinh vô cùng tức giận
Lại Cáp Bình này chính là một tên vô lại, ông Ngô lại là người đơn giản không tâm cơ, lại đồng ý cho loại người như vậy làm con nuôi, cũng không sợ mất đi sự an nhàn khi tuổi già đến
Việc nhận con nuôi này đã được hoàn thành một cách riêng tư, Thẩm Thiết Sinh hỏi thăm được, mẹ ruột Lại Cáp Bình và ông Ngô có quan hệ anh em họ bà con xa
Cũng bởi vì cái này cho nên thủ tục nhận con nuôi mới được cấp trên phê duyệt
Sau khi nghe lời chồng nói, thím Phạm lo lắng: “Nếu Lại Cáp Bình đó lại đến đây dây dưa với Thanh Thanh thì phải làm sao?”
Sau khi Thẩm Thanh Thanh tan làm vẫn chưa trở về, không cần phải nói, cô ta lại đi ăn cơm cùng đối tượng mới
“Hẳn là hắn không dám
Đối tượng của Thanh Thanh trừ hơi già một chút thì tạm thời không phát hiện tật xấu gì.”
Thẩm Thanh Thanh mới tìm đối tượng, từ khi cô ta ly hôn đến bây giờ đã là nửa năm
Đối tượng này không phải ai khác chính là giám đốc của tiệm cơm Quốc Doanh mà cô ta đi làm
Giám đốc kia năm nay 28 tuổi, trước đó cưới vợ một lần, vợ khó sinh mà mất, đứa trẻ cũng không giữ được
Miễn cưỡng coi như là ngang hàng với Thẩm Thanh Thanh
Đối tượng như vậy mặc dù Thẩm Thiết Sinh ngại hắn già nhưng dù gì công việc cũng đàng hoàng, người nhìn cũng chính trực, Thẩm Thiết Sinh mong chờ lần này con gái đừng làm loạn ra chuyện gì nữa
“Chờ sau khi Thanh Thanh trở lại, tôi nói chuyện này với con bé
Dù sao sau này lúc đi qua khu nhà số ba cũng bảo nó cẩn thận một chút
Lại Cáp Bình kia hẳn sẽ chuyển đến chỗ ông Ngô ở nhanh thôi.”
——
Chuyện Lại Cáp Bình đổi tên thành Ngô Cáp Bình, trở thành con nuôi của ông Ngô khu nhà chung số ba bên cạnh rất nhanh đã truyền đến khắp toàn bộ con hẻm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người ăn cơm tối xong, ai nấy đều chạy đến khu nhà số ba tìm ông Ngô tranh luận
Hà Ngọc Yến ở cửa phòng bếp nhìn Cố Lập Đông nhóm lửa
Nghe thấy động tĩnh, cô cũng biết đây là những người dân xúc động
“Anh đoán hẳn ông Ngô sẽ không để ý tới suy nghĩ của mọi người.”
Cố Lập Đông thẳng thắn đưa ra một kết luận như vậy
Ông Ngô bảo vệ kho hàng mấy chục năm, một tài xế như anh mỗi lần đến kho hàng nhận hàng là gặp ông Ngô, chắc chắn là thường xuyên nói chuyện
Cho nên Cố Lập Đông biết tính cách ông Ngô này ngang ngược bao nhiêu
Mà Lại Cáp Bình thu phục được ông Ngô, người này không khinh thường được
Sự thật đúng như Cố Lập Đông nghĩ
Sau khi ông Ngô tan làm ăn cơm trong phòng ăn nhà máy xong mới trở về nhà, nhà ông ở phía tây khu nhà chung số ba, một mình một căn nhà, rất rộng rãi
Bên ngoài có người làm loạn muốn ông cho một lời giải thích, ông cũng không để ý đến
Những người khác nói Lại Cáp Bình thế nào cũng được, nhưng người cháu ngoại bà con xa này đối xử rất tốt với mình, ông cũng đã lớn tuổi, không còn được bao nhiêu năm làm việc tốt nữa
Giúp đỡ một đứa cháu ngoại thì đã làm sao
Hơn nữa cháu ngoại còn vô cùng biết lý lẽ, tự nguyện đổi sang họ Ngô, coi như là thỏa mãn mong ước nối dõi tông đường của ba mẹ ông
Ông Ngô cảm thấy mình không thể yêu cầu nhiều hơn
Mặc dù hàng xóm không vui nhưng ông không tiếc nuối
——
Bất kể mọi người không vui như thế nào, thậm chí chạy đến nhà máy tố cáo Lại Cáp Bình là người tồi tệ nhưng cũng không có cách nào ngăn cản Lại Cáp Bình vào khu nhà số ba
Ngày dọn vào, Lại Cáp Bình vẫn giữ được dáng vẻ chỉnh tề, nhờ người chuyển đồ của mình vào, lại mua cho ông Ngô một bộ quần áo mới tinh từ đầu đến chân
Ông Ngô mang một cái mũ da mới, áo bông dày, quần bông dày, giày cũng là giày bông
Trong lòng rất hồi hộp
Ngô Cáp Bình mang kẹo và bánh ngọt đến hỏi thăm từng nhà trong khu nhà số ba
Mọi người ghét Ngô Cáp Bình nhưng ông Ngô là hàng xóm cũ mấy chục năm, cũng chưa từng làm chuyện gì xấu, thấy kẹo và bánh ngọt, nhiều người không còn hiện rõ vẻ chán ghét trên mặt nữa
Ngoại trừ Quan Tử và người nhà của hắn
Nhà Quan Tử là nhà lớn nhất trong khu nhà số ba, ba mẹ anh ấy là người quản lý mọi chuyện trong khu nhà
Ba ruột là đầu bếp trong phòng ăn của nhà máy, mẹ ruột là chủ nhiệm liên đoàn phụ nữ
Anh hai là đầu bếp phòng ăn số hai, chị dâu là nhân viên nữ duy nhất làm người đánh chữ trong nhà máy
Còn Quan Tử năm nay 19 tuổi, làm công nhân trong phòng ăn nhà máy, vẫn đang học làm bếp cùng ba
Nhìn Ngô Cáp Bình muốn vào cửa tặng quà chào hỏi, Quan Tử trực tiếp kêu cút
Mà những người khác trong nhà họ Quan đều là ông lớn, làm bộ như không nhìn thấy
Ngô Cáp Bình cũng không thèm để ý, vô cùng lễ phép chào hỏi người nhà họ Quan, sau đó đưa ông Ngô về
Sau mấy ngày, Ngô Cáp Bình vô cùng an phận, mỗi ngày trời chưa sáng đã đi đến cửa hàng thực phẩm xếp hàng, mua thịt cho ông Ngô, mua cá, nấu cơm cho ông Ngô ăn
Ông Ngô vui vẻ gặp người nào cũng nói người con trai nhận nuôi này rất hiếu thuận
Mặc dù nhà máy không muốn phê duyệt đơn xin thay thế công việc của ông Ngô nhưng cuối cùng vẫn đồng ý
Dù sao thì thủ tục xin hợp pháp, cũng không có chỗ nào có thể bắt chẹt
Vì vậy, đến trước Nguyên Đán một ngày, Lại Cáp Bình chính thức nhận chức trong nhà máy Bắc Thành thứ ba, vinh quang trở thành một người bảo vệ kho hàng
——
Hôm nay là Nguyên Đán, cũng là bắt đầu năm 1975
Sáng sớm hôm nay, Cố Lập Đông theo thường lệ đưa Hà Ngọc Yến đi làm tại trạm thu mua đồ phế phẩm
Nhiệt độ không khí hạ xuống, trong khoảng thời gian này không có ai đưa đồ phế phẩm vào trong trạm thu mua
Đương nhiên Hà Ngọc Yến cũng không có gì phải làm
Hôm nay cô đến đây định sửa sang lại tài liệu ghi chép hàng xuất nhập kho
Sau khi tạm biệt chồng, hai người đều đi làm việc của mình, kéo dài đến hết năm mới khôi phục lại bình thường
“Chào buổi sáng, ông Khang!”
Đến trạm mua bán đồ phế phẩm, ông Khang đã ở trong phòng pha trà
Bởi vì thời tiết quá lạnh, ngoài cổng cũng không có người
Gần đầy hai người đều ở bên trong một gian phòng nhỏ trong trạm mua bán đồ phế phẩm, đốt một chậu than để sưởi ấm
“Lập Đông lại đưa vợ đi làm à
Thanh niên mấy đứa thật là tình cảm mà.”
Hà Ngọc Yến cũng không sợ ông Khang trêu chọc
Ông lão này đối xử với người bạn già của mình còn sến sẩm hơn người trẻ bọn họ nhiều
Mỗi lần có đồ ngon ông cũng không ăn một mình, muốn mang về cho người bạn già nếm thử một chút
“Ông Khang, chờ lát nữa cháu sửa sang lại số liệu, ông xem lúc nào nộp lên thì được.”
Cuối năm nay kiểm kê cũng đã gần xong, trạm thu mua đồ phế phẩm cũng cần làm công đoạn này
Cố Lập Đông thấy vợ bắt đầu tiến vào trạng thái làm việc, anh định ngồi xe trở lại nhà máy đi làm
Gần đây anh cũng cùng lãnh đạo nhà máy chuẩn bị chuyện tuyển tài xế mới
Nhưng mà còn chưa ra đến cửa, anh lại nhìn thấy Hứa Thúy Bình vội vàng trốn chạy vào
Cố Lập Đông lập tức không đi nữa, trở lại bên cạnh vợ bảo vệ, tránh cho bị người này đụng phải
Hà Ngọc Yến lại rất ngạc nhiên, hơn nửa tháng nay trạm thu mua đồ phế phẩm không nhận được bất kỳ đồ nào
Hứa Thúy Bình xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ còn có bảo bối nào sao? 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.