“Tôi muốn cái ghế dựa mất chân kia Các người ai lấy giúp tôi với.”
Hứa Thúy Bình nói chuyện không phải phép , ông Khang chậm rì rì uống một ngụm trà nóng, lúc này mới chậm rãi đáp lại một câu: “Nơi này là trạm thu mua phế thải, không phải cửa hàng bách hóa Cô muốn cái gì thì tự đi mà lấy Sau khi lấy được thì bê đến trước mặt tôi, tôi nói bao nhiêu tiền thì cô thanh toán bấy nhiêu Tôi viết phiếu xong cô mới có thể lấy đi.”
Hà Ngọc Yến nghe được lời này thì bật cười thành tiếng Ông Khang thật là lợi hại Chuyên trị loại người như Hứa Thúy Bình Hứa Thúy Bình hiển nhiên biết mình không làm gì được Cô ta dậm chân một cái, đứng lên mặt đất tích đầy tuyết đã bị làm bẩn, lúc này mới lấy được cái ghế mất chân đã để trong góc nửa năm ra Cái ghế này tổng cộng có hai chân, đều bị mục nát, miếng gỗ không đáng tiền, không biết ai mới đưa đến chỗ bọn họ Hà Ngọc Yến chắc chắn trong này không có thứ gì tốt, tò mò tại sao Hứa Thúy Bình phải mua vật này Chờ sau buổi trưa cơm nước xong, cô tan làm trở lại khu nhà, lúc này cô mới biết, cuối tuần này Hứa Thúy Bình định kết hôn với Ngô Cáp Bình Mà hôm nay cô ta đi mua cái ghế thiếu hai chân, có lẽ là dùng để làm đồ cưới “Hừ, Yến Tử Hôm nay cháu đi làm nên không biết đâu Ngô Cáp Bình lại đến nhà mời người trong khu nhà chúng ta đi ăn tiệc Người như bọn họ kết hôn còn không biết xấu hổ đi rêu rao khắp nơi.”
Bác gái Phùng vô cùng coi thường loại người như Ngô Cáp Bình và Hứa Thúy Bình Sau chuyện làm sập nhà vệ sinh công cộng, ở trong thâm tâm của tất cả mọi người hai người này chính là đôi gian phu dâm phụ Đáng tiếc là không có chứng cứ chứng minh điều này Mà người làm ra loại chuyện bại hoại như Ngô Cáp Bình mà hết lần này đến lần khác đều không có chứng cứ chắc chắn Lúc trước mọi người tố cáo hắn cũng không thể ngăn cản người này vào nhà máy làm việc “Chẳng lẽ khu nhà chúng ta thật sự có người đi ăn tiệc ạ!” Hà Ngọc Yến thuận miệng hỏi một câu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Quả nhiên thấy bác gái Phùng lắc đầu: “bác gái Khổng đã đến từng nhà nói chuyện trước rồi, nhà nào cũng nói dù không có ăn cũng không đi ăn bữa tiệc này Mắng Ngô Cáp Bình hại con trai út nhà bà ta.”
Lời này Hà Ngọc Yến coi như giữ làm ý kiến Trong chuyện lần đó con trai út nhà họ Triệu là người không thèm để ý nhất Ngược lại bởi vì trải qua chuyện này mà quan hệ của cậu ta với Tào Đức Tài và Quan Tử lại tốt lên, nhìn thoải mái, phóng khoáng hơn không ít Sau chuyện ông Triệu xảy ra lúc trước, con trai út nhà họ Triệu là một chàng trai ngày ngày ưu buồn Lúc đó Hà Ngọc Yến còn sợ người này sẽ sinh bệnh Bây giờ có thêm hai người bạn, gương mặt rạng rỡ hơn, ra vào gặp bọn họ còn chào hỏi đôi câu ——
Không cần biết tất cả mọi người nghĩ như thế nào, mấy ngày sau vẫn là cuối tuần Hứa Thúy Bình thuận lợi gả vào nhà họ Ngô Cùng ngày đó, người nhà họ Lại đến không ít, còn có mấy người bạn tồi của Ngô Cáp Bình Lúc Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông ra ngoài vào hôm đó đã nhận ra được trong đó có mấy người trước kia đi khắp nơi với Bao Lực Sau khi Bao Lực thất bại, những người này tiếp tục quậy phá bên ngoài, thỉnh thoảng còn thấy bọn họ đến trạm phế phẩm nào đó Hai người cũng chỉ nhìn vài lần rồi rời đi Hôm nay bọn họ định đến khu tứ hợp viện nhỏ kia nhìn một chút, sau khi mang thai, cơ hội để cô đi đến nơi đó cũng ít đi Lần này họ đi qua xem tình hình bên đó một chút Sau này có khả năng đến đầu xuân Hà Ngọc Yến mới có thể qua được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dù sao khoảng thời gian này thường xuyên có tuyết rơi, mặt đất đọng tuyết tan nên đi tương đối chậm Một người mang thai như Hà Ngọc Yến không tiện đi khắp nơi “Hai người đến rồi à!”
Tứ hợp viện nhỏ bên này mỗi gia đình đều có một khu riêng Vì vậy giữa tứ hợp viện của mọi người đều không thông Nhà ai cũng có một ngõ nhỏ ngăn cách Cái này làm cho mọi người đều có không gian tương đối độc lập - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Ở nơi này đương nhiên thoải mái hơn nhiều so với khu nhà chung Nhưng quan hệ của mọi người ở nơi này không chặt chẽ như ở khu nhà chung Bọn họ đi vào chào hỏi với bác gái Lưu bên cạnh Nghe nói bác ấy đã ở nơi này khoảng mười năm “Vâng Đến đốt lửa cho ngôi nhà, thông khí ạ.”
Gần đây tuyết rơi nhiều, nhà ở bên này chắc chắn không ổn Lần này họ tới để giải quyết tuyết trước, tuyết trên nóc nhà và sân đều phải dọn dẹp Sau đó còn phải đốt đuốc, làm nóng căn nhà, tránh cho nước tuyết thấm vào nhà lâu ngày làm cho ẩm mốc Chuyện cần làm có rất nhiều, bọn họ cũng không nhiều lời với bác gái Lưu nữa Vừa vào sân liền bắt đầu làm việc Công việc này làm hết gần nửa ngày Phần lớn việc đều do Cố Lập Đông làm, Hà Ngọc Yến chủ yếu là giúp đỡ Lúc hai người rời đi lại lên tiếng chào hỏi bác gái Lưu “Hai vợ chồng này rất lễ phép.” Bác gái Lưu đưa mắt nhìn bóng lưng hai người rời đi, không nhịn được nói thầm “Bác gái Lưu, lâu rồi không gặp.”
Lúc này, phía đối diện truyền đến một giọng nói quen thuộc Bác gái Lưu vừa quay đầu lại nhìn thấy vui cười hớn hở: “Ai ya, chủ nhiệm Cố Đã lâu không thấy cháu qua đây Cháu tới xem nhà sao?”
Chủ nhiệm Cố lắc đầu: “Chỉ đi ngang qua thôi Nhà này sớm đã không phải nhà của cháu rồi.”
Hai người đều quen biết, trò chuyện mấy câu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu như Hà Ngọc Yến rời đi trễ một chút, nói không chừng cô sẽ phát hiện Vị chủ nhiệm Cố này chính là Cố Học Phương Con dâu chủ nhiệm Trình khoa phụ sản bệnh viện trung tâm thành phố ——
Một bên khác, hai vợ chồng trở lại khu nhà liền nghe nói chuyện náo nhiệt ở khu nhà số ba hôm nay “Haizz cháu không biết đâu Hoàng Hải Hà kia còn có mặt mũi tới con hẻm của chúng ta đấy Cô ta mới vừa đi tới con hẻm không biết đã bị ai dùng bóng tuyết ném trúng mấy cái Sau đó một đám trẻ con ném bóng tuyết về phía cô ta.”
Bác gái Phùng nói đến đây, trên mặt đều là nụ cười trên sự đau khổ của người khác Hà Ngọc Yến nghe vậy tò mò hỏi: “Lúc trước không phải cô ta làm loạn muốn tố cáo Hứa Thúy Bình sao Tại sao lại đến tham gia tiệc cưới vậy?”
Bác gái Phùng bĩu môi một cái, “Ai mà biết được Những người này đều có một đặc điểm, đó là không có da mặt Có đồ ăn chùa, chắc chắn Hoàng Hải Hà sẽ tới Hôm nay coi như bác đã nhìn thấu không ít họ hàng hai nhà này rồi Da mặt người nào cũng dày như nhau Sau này hẳn là ông Ngô sẽ được hưởng thụ “ngày lành”.”
Nói đến đây, bác gái Chu cũng không biết từ đâu đến, nói luôn: “Nếu tôi là ông Ngô, chắc chắn tôi sẽ mời người trong liên đoàn phụ nữ thỉnh thoảng qua xem cuộc sống của mình một chút.”
“Ai ya, không phải khu nhà chung số ba có chủ nhiệm liên đoàn phụ nữ sao?” Bác gái Trịnh cũng đi ra, nhìn có chút hả hê nói Mẹ ruột của Quan Tử ở khu nhà chung số ba cũng chính là chủ nhiệm trong liên đoàn phụ nữ Bà ấy làm việc chú trọng quy củ nhất Nếu Ngô Cáp Bình muốn tiếp tục lăn lộn trong nhà máy thì phải coi trọng quy củ của đàn ông Nếu không chủ nhiệm liên đoàn là người đầu tiên không đồng ý Lúc này Hà Ngọc Yến cũng mới nghĩ đến cái này Trong nháy mắt cô cảm thấy cuộc sống sau này ở khu nhà số ba có lẽ còn náo nhiệt hơn khu nhà bọn họ rất nhiều Lúc nói những lời này, Hà Ngọc Yến hoàn toàn không biết trong mấy ngày tiếp theo, khu nhà của bọn họ cũng sắp chào đón một chuyện náo nhiệt mới Lúc này chẳng qua cô chỉ nghe các bác gái nói chuyện phiếm Trò chuyện chuyện con hẻm, nói đến các loại dự định cuối năm của nhà mình ——
Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua không nhanh không chậm Thoáng một cái đã đến ngày 19 tháng 1 Ngày này vừa đúng là ngày mùng 8 tháng chạp, đồng thời cũng là ngày nghỉ cuối tuần Ở phương bắc, ngày mùng 8 tháng chạp có rất nhiều tập tục nhưng mà hoàn cảnh bây giờ, nhà nào cũng chỉ có thể nấu cháo vào ngày 8 tám tháng chạp Cháo mùng 8 tháng chạp dùng những nguyên liệu gồm gạo nếp, hạt mè đậu đỏ, táo đỏ hạt sen quế viên, hạt bo bo hạt kê vàng để nấu Có nguyên liệu khác có thể tự thêm vào như nho khô, hạt dưa, đậu phộng dùng để gia tăng thêm hương vị cho cháo ngày mùng 8 tháng chạp Vì để nấu cháo ngày mùng 8 tháng chạp này, Hà Ngọc Yến đã cùng Cố Lập Đông chuẩn bị nguyên liệu trước một tuần lễ Thời bây giờ có rất ít loại nguyên liệu nấu ăn Có vài thứ không dễ mua, ví như nho khô, hạt bo bo hạt kê vàng, hay là bột mì cũng phải đi đổi với người ta mới lấy được “Anh vừa mới xem thử, cháo đã sền sệt rồi Có lẽ còn phải nấu hơn nửa giờ nữa mới được.”
Nguyên liệu nấu ăn đã được ngâm trong nồi từ ngày hôm qua, hầm nhỏ lửa trên bếp cả đêm Đến lúc này, mùi thơm của nguyên liệu nấu ăn được hầm đã tản ra, gạo nếp cũng đã nở bông.
Cố Lập Đông trở lại trên giường lần nữa, vùi vào lưng vợ, tiếp tục nói: “Anh nếm thử hương vị của nước cháo, rất ngọt Nghe nói nho khô kia được mang từ biên cương về Hương vị ngọt hơn đồ bình thường ở chỗ ta không ít.”
Nho khô là họ đổi được ở nhà bên cạnh Nhà bà ấy có một cậu con trai làm lính ở biên cương, mấy năm rồi chưa trở lại nhưng cách mấy tháng lại gửi về cho nhà một chút đồ tốt như thịt khô, đồ thủ công, sữa Hai vợ chồng không ăn những thứ này, tích góp lại đổi tiền đổi phiếu với người khác Họ nói muốn tích góp chờ con trai trở về thì cho cậu ấy dùng để cưới vợ Ba mẹ như vậy ở thời đại này có rất nhiều Trong tay mọi người đều không giàu có, tiền giấy đều dựa vào tiết kiệm mới có thể để ra được một chút Giống như ba mẹ cô vậy Cũng may, nhà cô đã tách khẩu ở riêng cả rồi Ba mẹ cũng chỉ còn lo cho anh tư nữa thôi “Không biết năm nay anh tư có trở về không?”
Trong trí nhớ của cô anh tư là một người rất lợi hại, cũng rất thương cô em gái là cô Hà Ngọc Yến rất mong đợi có thể gặp đối phương Cố Lập Đông nằm cạnh nghe vợ nói tới chuyện trong nhà, biểu cảm vô cùng dịu dàng Anh rất thích loại cảm giác này, nó khiến anh thấy vô cùng ấm áp.