Nửa giờ sau, hai người thức dậy thay quần áo, cùng đến phòng bếp, trước tiên họ bê nồi hầm, múc một nửa cháo mùng 8 tháng chạp ra ngoài Những thứ này là để chờ lát nữa mang về nhà mẹ Còn dư lại cũng không ít Bởi vì theo kế hoạch cô muốn mang cho mỗi nhà trong khu nhà một bát Coi như là quà tặng mùng 8 tháng chạp đầu tiên sau khi họ kết hôn Cố Lập Đông phụ trách mang cháo mùng 8 tháng chạp cho hàng xóm Chờ khi anh trở lại, Hà Ngọc Yến phát hiện có vài bát hẳn phải trống không lại đựng cháo mùng 8 tháng chạp “Có vài người đáp lễ Có mấy bát là cháo mùng 8 tháng chạp, còn cả mấy cân đường.”
Hà Ngọc Yến gật đầu, không để ý mấy cái này Cô cùng Cố Lập Đông trở lại gian nhà chính, bắt đầu ăn cháo mùng 8 tháng chạp của nhà mình Quà đáp lễ của những nhà khác do một mình Cố Lập Đông ăn hết Bên chân họ có một con ngỗng lớn hùng dũng oai vệ, đi tới đi lui vòng quanh bốn chân bàn Thỉnh thoảng con cọ đầu vào cạnh bàn, Hà Ngọc Yến nhìn một cái cũng biết con ngỗng lớn cũng thèm ăn Con ngỗng lớn này họ nuôi được hơn nửa năm, bây giờ không khác gì một thành viên của gia đình Bình thường nó không bị trói cũng chỉ ở nhà, thỉnh thoảng đi tới đi lui trong hành lang Cố Lập Đông làm cho nó một cái túi che đuôi, có thể ngăn chặn bụi bẩn khiến cho mọi người trong khu nhà được một trận cười sảng khoái Bên phía những nhà nhận được cháo mùng 8 tháng chạp, họ thấy Hà Ngọc Yến mang cho mình nhiều cháo mùng 8 tháng chạp như vậy thì rối rít cảm ơn, nói hai người rộng rãi Nhà họ Hồ, sau khi bác gái Chu nhận được cháo mùng 8 tháng chạp Cố Lập Đông mang đến liền phát hiện cháo này có đầy đủ nguyên liệu Bà lập tức chia cho cháu gái bên cạnh ăn một nửa, còn một nửa thì cho con dâu bên cạnh Gần đây con dâu ăn gì cũng sụt cân, bác gái Chu buồn đến mức rụng thêm vài sợi tóc Mà nhà họ Tào bên này nhận được cháo mùng 8 tháng chạp Bác gái Phùng trực tiếp chia thành bốn, ai cũng đều được chia vài miếng Cả nhà cùng ăn Tào Đức Tài ngứa miệng nói đồ ăn ở nhà không đủ ngon khiến cho bác gái Phùng tức giận nói: “Con là cái đồ mắt cận, có ăn là tốt rồi.”
Ngày lễ lớn, tâm trạng mọi người ai cũng vui vẻ ——
Sau khi ăn cháo mùng 8 tháng chạp xong, Hà Ngọc Yến cùng Cố Lập Đông thu dọn đồ đạc đi ra ngoài Hôm nay tuyết không rơi nhưng trên mặt đất vẫn còn tuyết đọng, cho nên lúc đi bộ Cố Lập Đông vừa xách đồ vừa đỡ vợ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Sau khi vất vả lên xe buýt xong, Hà Ngọc Yến cảm thấy hơi chóng mặt, hôm nay cuối tuần, lại là ngày lễ mùng 8 tháng chạp, trên xe có không ít người xách nồi giống bọn họ, đều là mang cháo mùng 8 tháng chạp đi thăm người thân Dựa vào cửa kính xe, Hà Ngọc Yến có thể cảm nhận được gió lạnh thỉnh thoảng thổi vào trong xe, bên ngoài người người ra vào mang lại không khí mát mẻ cho buồng xe, trong xe tiếng người rất huyên náo Hà Ngọc Yến nghe thấy người ngồi phía trước đang nói chuyện mang thai “Là thật đó Bà cốt XX kia lợi hại thật Nước kia vừa uống xong, ít lâu sau lại mang thai thật.”
Bà gì thì đối phương hạ thấp giọng nên Hà Ngọc Yến không nghe được Nhưng sau đó họ nói uống nước gì đó rồi mang thai thì Hà Ngọc Yến lại nghe rất rõ ràng Sau đó, cô cảm thấy quá khoa trương Nước này chẳng lẽ lấy từ dòng sông uống vào là mang thai ở nữ nhi quốc à Người vừa uống là có thể mang thai á Xe buýt đến trạm, hai người ngồi phía trước xuống xe Hà Ngọc Yến nhìn phương hướng đối phương rời đi như có điều gì suy nghĩ “Làm sao vậy?” Cố Lập Đông chú ý đến biểu cảm của vợ mình, ân cần hỏi Hà Ngọc Yến lắc đầu Chỉ hy vọng mình suy nghĩ nhiều ——
Quãng đường về sau rất thuận lợi, hai người xuống xe đi về phía khu nhà trực thuộc nhà máy thực phẩm Nhưng mà vừa mới tới dưới nhà đã nhìn thấy một người phụ nữ đưa lưng về phía bọn họ đang nói gì đó với một đứa bé Mà đứa bé kia không ai khác chính là Hà Bảo Thanh, cháu trai lớn của Hà Ngọc Yến Sợ người phụ nữ không có ý tốt, Hà Ngọc Yến bảo Cố Lập Đông đi trước nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra Còn cô thì cẩn thận đi trên mặt tuyết “Bảo Thanh…”
Hà Bảo Thanh thấy cô nhỏ tới, mở miệng gọi cô nhỏ, sau đó vẻ mặt vô cùng khó xử nhìn người phụ nữ trước mặt Lúc này Cố Lập Đông mới chú ý đến, người phụ nữ này không ai khác mà chính là Từ Đại Ni Từ Đại Ni bị sự xuất hiện của Cố Lập Đông làm cho sợ hết hồn Cô ta hơi run rẩy rồi cười nói: “Chú nhỏ tới nhà chơi à Yến Tử đâu?”
Lúc này Hà Ngọc Yến đi lên, nhận ra là Từ Đại Ni, cô cũng không gọi cô ta là chị dâu, càng không dùng vẻ mặt hung dữ đối mặt mà chỉ hỏi cho có lệ: “Đồng chí Từ, chị muốn nói chuyện với Bảo Thanh thì có thể nói với anh tôi một tiếng Đưa Bảo Thanh vào trong nhà nói chuyện, bên ngoài lạnh như vậy, đừng khiến đứa bé bị lạnh.”
Mặc dù đã ly hôn nhưng mọi người cũng không ngăn cản Từ Đại Ni đến thăm con Dù sao thì cô ta cũng là mẹ ruột, không cần phải làm chuyện thất đức đó Hơn nữa hai tháng nay dường như Từ Đại Ni đã thay đổi không ít, còn biết mua đồ cho Bảo Thanh “Chị không vào Chị chỉ đến mang áo bông cho thằng bé Đúng lúc thấy thằng bé liền gọi lại thôi.”
Từ Đại Ni vừa nói, vừa cầm bọc áo bông mang theo trong tay nhét vào tay Hà Ngọc Yến sau đó rời đi ngay Hành động không đầu không đuôi như vậy khiến cho Hà Ngọc Yến không nói lên lời Cô đưa đứa trẻ lên tầng, nói chuyện của Từ Đại Ni với ba mẹ Hai người đều biết Từ Đại Ni tới, có thấy đứa trẻ chạy xuống gặp mẹ “Ài, không nói cái này nữa Đây là chuyện của anh hai con.”
——
Anh hai Hà đang ngồi ở một bên băm nhân thịt Hôm nay trong nhà làm bánh bao, sáng sớm hắn đã xếp hàng đi mua thịt Ngày mùa đông nhân thịt khá khó băm, nghe thấy lời mẹ ruột nói hắn cũng không lên tiếng Một lúc lâu hắn mới nói:
“Sau khi ly hôn, Từ Đại Ni xích mích cùng mẹ ruột Con cũng nghe người ta nói mới biết, tháng trước cô ấy chạy từ nhà mẹ ruột vào nội thành Đi làm hộ cho một bác gái ở nhà máy dệt Nghe nói cô ấy lấy từ nhà mẹ ruột hơn một trăm đồng.”
Cũng bởi vì biết trong tay Từ Đại Ni có tiền, vậy nên anh hai Hà mới không quan tâm chuyện này nữa Hai người cũng đã ly hôn rồi, hơn nữa Từ Đại Ni còn có cuộc sống mới, việc gì phải đi quấy rầy người ta Hà Ngọc Yến nghe xong thì vô cùng kinh ngạc Về chuyện hộ khẩu của Từ Đại Ni, sau khi ly hôn anh hai Hà cô ấy cũng không đến nhà máy xin rời hộ khẩu đi Vì vậy Từ Đại Ni vẫn còn hộ khẩu trong nội thành Chuyện này lúc đó Hà Ngọc Yến đã cảm thấy không thích hợp Nhưng bây giờ nó lại trở thành phương tiện giúp Từ Đại Ni tìm công việc trong nội thành “Cái công việc con bé nhận đi làm hộ đó tuy rằng vất vả nhưng một tháng có thể lấy được hơn mười đồng Làm việc tốt nhất định có thể đủ nuôi bản thân.” Lúc này mẹ Hà cũng lên tiếng Thời buổi này con người trói định với công việc Có người sức khoẻ không tốt hoặc là có chuyện, hoặc là chỉ đơn thuần là không muốn đi làm đều có thể tìm người khác làm thay công việc của mình, nhưng mà thay mình đi làm, tiền lương nhận được phải chia một nửa cho người nhận đi làm hộ Làm như vậy chắc chắn là vi phạm quy định nhưng thực tế hành vi như vậy cũng có rất nhiều người làm Đối với bên ngoài họ chỉ nói rằng nhờ người thân làm hộ công việc là được rồi Từ Đại Ni làm loạn với nhà mẹ ruột, lấy đi hơn một trăm đồng, sau lại nhận đi làm hộ trong nhà máy, còn mua quần áo cho Bảo Thanh Những chuyện này, trước kia người đó ở nhà họ Hà đều chưa dám nghĩ tới Trước kia nhiều người nhà họ Hà muốn khiến Từ Đại Ni tỉnh táo một chút, đừng lúc nào cũng nghĩ bù đắp cho nhà mẹ ruột, bù vào người đứa em trai kia Nhưng người này mãi cũng không tỉnh Khi trước nhà họ còn định tìm việc tạm thời cho cô ta nhưng nếu không phải Từ Đại Ni chê công việc mệt mỏi thì sẽ là muốn đem công việc này nhường cho em trai cô ta Nhưng sau khi ly hôn, Từ Đại Ni lại biến thành bộ dạng này Điều này làm cho Hà Ngọc Yến vừa kinh ngạc vừa cảm thấy có chút châm chọc ——
Một bên khác, sau khi Từ Đại Ni gấp gáp chạy đi được một đoạn, quay đầu lại không thấy bóng dáng con trai nữa Cô ta đứng trong gió lạnh một lúc, lúc này mới xoay người đi bộ trở về chỗ ở Lần đi này lại trôi qua một tiếng Thật vất vả mới trở về chỗ ở, toàn thân cô ta cũng đã lạnh đến tê rần “Ai ya, Từ Đại Ni Cô lại không nỡ ngồi xe mà đi bộ về sao!”
Đây là nơi ở chung của công nhân bình thường làm trong nhà máy dệt Sau khi Từ Đại Ni nhận giúp bác gái làm việc liền dọn tới nơi này ở Nhà máy dệt hiệu quả tốt, phúc lợi cao Một người đi làm thuê như cô ta cũng được các bác gái làm cho cô ta một cái giường Nhưng vì cái giường này, tiền cô ta nhận làm thuê mỗi tháng cũng ít đi mấy đồng “Nguyệt Mai à Là do tôi không đuổi kịp xe buýt thôi.”
Người tên Nguyệt Mai là một cô gái trẻ tuổi, nhìn Từ Đại Ni đen mặt, tức giận rót cho cô ta một cốc nước nóng Lúc Từ Đại Ni vừa đến nơi này ở, Nguyệt Mai rất ghét cô ta [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhìn một cái là đã biết đến từ nông thôn, kết hôn sinh con, lại còn ly hôn với công chức Thứ người như vậy ở cùng một phòng với bọn họ sẽ làm hỏng danh tiếng của bọn họ Nhưng mà Từ Đại Ni này làm việc nhanh nhẹn, tay chân linh hoạt Khi làm cùng với bọn họ có thể làm nhiều việc hơn, nhưng chỉ là một người đi làm thuê Cũng không đáng để so đo nhiều như vậy Vì vậy sau khi sống chung hơn nửa tháng, cuối cùng tất cả mọi người đều không ghét Từ Đại Ni nữa Sau đó bọn họ cũng nghe được rất nhiều chuyện về gia đình của Từ Đại Ni “Tôi nói này, cô phục hôn với người đàn ông kia đi Như vậy cũng không cần khổ cực chạy đi gặp con trai như thế nữa.”
Từ Đại Ni cũng muốn kết hôn lại với chồng cũ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng mà cô ta đã hỏi rồi, chồng cũ không đồng ý Lúc này, một cô gái khác tên Xuân Hường sống cùng nói thẳng: “Anh ta không chịu thì cô phải nhất quyết không chịu rời đi chứ Nếu không thì tôi nghe nói người ở nhà máy bên kia gần đây đều tới đây…”
Vừa nói Xuân Hương vừa làm động tác chắp hai tay Những người khác trong ký túc xá sợ tới mức chạy ra ngoài nhìn một chút rồi đóng cửa lại Sau đó Nguyệt Mai chạy đến trước mặt Xuân Hương, nhỏ giọng mắng: “Này, cô không muốn sống à Lại dám nói mấy phong kiến mê tín này.”
Xuân Hương vừa nghe thì bĩu môi:
“Cũng đâu phải chỉ có tôi nói, những bà già ở bên ngoài kia gần đây đều đang đồn có một bà cốt già vô cùng lợi hại Ai không có con đi lạy một lần là có Có con rồi sau khi lạy một lần con gái cũng có thể biến thành con trai Còn nữa, đàn ông không nghe lời, đi lạy một lần, uống chút nước liền ngoan ngoãn nghe lời.”
Lời này càng nói càng mơ hồ, không nói Nguyệt Mai mà ngay cả Từ Đại Ni cũng không tin Trong thôn cô ta cũng có một vu sư cũng không linh nghiệm như vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đàn ông không nghe lời uống một chút nước liền nghe lời, làm gì có loại chuyện tốt kỳ lạ như thế chứ Trong phòng đều là những nữ công nhân làm trong nhà máy, bình thường mọi người làm việc cực khổ, không nghỉ Hôm nay được nghỉ coi như thả lỏng nói tới những thứ này Cũng có người tin, chuẩn bị đi tìm cách thử một chút xem có hữu dụng không.