“Kiến Dân, Kiến Dân Rốt cuộc con bị làm sao vậy?”
Tiếng thét chói tai thảm thiết của bác gái Trịnh trực tiếp phá tan tiếng cười đùa vui vẻ ở trong sân Mấy đứa trẻ chơi đùa sợ tới mức không dám nhúc nhích, có mấy người lớn khom lưng ôm con mình về nhà Những người còn lại chạy đến nhà họ Đổng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Mẹ Hà vốn tới đây đưa đồ Ai biết đột nhiên gặp phải loại chuyện này, phản ứng đầu tiên là xoay người đỡ con gái về nhà ngồi xuống trước “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Mẹ Hà lo lắng nhìn ra bên ngoài Hà Ngọc Yến cũng bị tiếng thét chói tai làm cho hoảng sợ Cô duỗi tay vuốt ve bụng làm cho bản thân bình tĩnh lại Lúc này, trong sân vô cùng lộn xộn Ngay sau đó, hai người đều nhìn thấy bác gái Trịnh ôm một đứa trẻ mới lớn chạy ra bên ngoài Bởi vì quá sốt ruột, khi chạy qua cửa thùy hoa thiếu chút nữa đã bị té ngã “Ay da, rốt cuộc Đổng Kiến Dân bị làm sao vậy chứ?” Xảy ra loại chuyện này, mấy bác gái trong khu đều đi cùng Còn dư lại mấy thím, mấy cô vợ trẻ không cần đi làm tụ tập chung một chỗ Trên mặt mọi người đều là vẻ hoảng sợ chưa bình tĩnh lại được Khác với hai mẹ con Hà Ngọc Yến, sau khi bọn họ nghe thấy tiếng thét chói tai thì đã chạy đến nhà Đổng trước Đương nhiên nhìn thấy thân thể của Đổng Kiến Dân vặn vẹo như dây thừng khiến cho bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Có thể bị quỷ đè không?” Không biết là ai nói thầm một tiếng như vậy Tiếp theo lập tức bị những người khác ngăn cản lại Hai mẹ con Hà Ngọc Yến nghe thấy lời đối phương, trong lòng mỗi người có suy nghĩ riêng Mẹ Hà nói: “Trong khoảng thời gian gần đây con tốt nhất đừng có đi ra ngoài Còn ba ngày nữa là ăn tết rồi, phải giữ bình an trước mới được.”
Hà Ngọc Yến thì nghĩ đến thân thể run rẩy kia của Đổng Kiến Dân, cô cảm thấy rất khó hiểu Lúc trước khi đọc đoạn cốt truyện tóm tắt kia cũng không miêu tả Đổng Kiến Dân có bệnh này Ngược lại đứa nhỏ này như bị lên dây cót, leo lên nóc nhà lật ngói, nghịch ngợm gây chuyện Nguyên thân tốn rất nhiều sức lực mới bẻ người này đi lên con đường đúng đắn được Cuối cùng trở thành một thầy giáo dạy thể dục ưu tú Người có thể làm thầy giáo dạy thể dục, thân thể chắc là sẽ không có bệnh tật gì mới đúng Đột nhiên, Hà Ngọc Yến nhớ tới hình ảnh khoảng thời gian trước Lâm Hà Hương đưa nước đường đỏ trứng gà cho Đổng Kiến Dân [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cả người cô chợt rùng mình Hy vọng là cô nghĩ nhiều Một bên khác, bác gái Trịnh đã ôm Đổng Kiến Dân đi đến trạm y tế gần đó Bác sĩ ở trạm y tế bình thường chỉ trị mấy bệnh nhỏ như đau đầu, phát sốt, cơ bắp bị thương,.. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy tình trạng trẻ con run rẩy vặn thành bánh quai chèo Ngay lập tức, bọn họ xử lý đứa trẻ trước Chờ đứa trẻ không còn run rẩy thì thúc giục người nhà đưa đến bệnh viện lớn ở trung tâm thành phố [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Chị Trịnh, chị ở chỗ này trông con đi Tôi đi gọi điện thoại cho nhà máy kêu Kiến Thiết đến đây.”
Em trai út trong nhà xảy ra chuyện, người làm mẹ không làm được chuyện gì, ba thì mất sớm, chỉ có thể kêu người anh trai đã trưởng thành lại đây Cũng may, còn ba ngày nữa chính là Tết Âm Lịch Trong nhà máy cũng không có nhiều việc Đổng Kiến Thiết nhận được điện thoại, hắn nói với lãnh đạo một tiếng rồi chạy đến trạm y tế “Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy con trai lại đây, bác gái Trịnh cuối cùng cũng có người thân ở bên nên nói thẳng:
“Buổi sáng mẹ ở nhà chuẩn bị chiên thịt viên Em trai con còn ồn ào muốn ăn một chén kìa Một giây trước thằng bé còn đang vui vẻ, giây tiếp theo cả người trở nên run rẩy Vừa rồi bác sĩ nói cái này có thể là động kinh, nhưng nhà chúng ta không có căn bệnh này.”
Thời buổi này có rất nhiều bệnh mang tính chất di truyền Tuy rằng không có nhiều tri thức sinh học nhưng tốt xấu gì bác gái Trịnh cũng biết phần lớn bệnh động kinh là do di truyền Từ nhỏ đến lớn cơ thể con trai út nhà bà khỏe mạnh, làm gì có loại bệnh này chứ Sau khi Đổng Kiến Thiết nghe xong, hắn nhíu mày lại Ngay lập tức không rảnh lo những chuyện khác, hắn bế em trai còn đang hôn mê, dẫn mẹ đi đến bệnh viện thành phố Trước khi đi hắn không quên cảm ơn với mấy bác gái đã đưa đứa nhỏ đến đây “Ay da, tại sao nhà họ Đổng gặp phải loại chuyện này chứ?”
Trở lại khu nhà, câu hỏi khó hiểu này xuất hiện trong lòng rất nhiều hộ gia đình khiến tâm trạng mọi người không khỏi trở nên nặng nề hơn Ngay cả hôm nay là ngày nhà máy phát phúc lợi cũng không chờ mong nữa Hà Ngọc Yến nhìn các bác gái trở về, cô càng nghe bọn họ nói chuyện phiếm càng cảm thấy chuyện này kỳ quái Mẹ Hà còn lo lắng khu nhà sẽ xảy ra chuyện gì đó Bà dứt khoát ở lại xem tình huống, thuận tiện nấu cơm luôn Chờ giữa trưa Cố Lập Đông xách một đống phúc lợi được nhà máy phát trở về nhà, anh hơi kinh ngạc khi nhìn thấy mẹ vợ Sau khi nghe hai người kể lại, anh nói thẳng: “Một chút nữa chắc bác gái Phùng sẽ đi hỏi thăm tình huống cụ thể.”
Đứa nhỏ Đổng Kiến Dân này đúng thật là nghịch ngợm nhưng mọi người đều không có suy nghĩ mong chờ cậu bé mất mạng Lâm Hà Hương làm chị dâu cũng đã được nhóm hàng xóm thông báo về chuyện này Sau khi nghe xong, cô ta lộ ra vẻ mặt lo lắng theo lẽ thường nhưng trong lòng đã sợ hãi chết khiếp Đang êm đẹp tại sao Đổng Kiến Dân đột nhiên bị bệnh chứ Chẳng lẽ có liên quan đến nước cháo mà cậu ta uống lúc sáng sao Bởi vì sắp đến ăn tết, Lâm Hà Hương lo lắng trong lúc ăn tết mình thăm người thân không tìm thấy được cơ hội bỏ thuốc vào trong thức ăn của Đổng Kiến Dân Vì vậy cô ta dứt khoát cho cậu nhóc uống một hơi hết lượng thuốc của nửa tháng Cô ta mong chờ trong khoảng thời gian ăn tết kia cậu nhóc sẽ ngoan ngoãn không khiến cả nhà bị mất mặt Ai biết hậu quả lại nghiêm trọng như vậy Nghĩ đến đây, Lâm Hà Hương chỉ mong chờ cho dù đứa trẻ được đưa đến bệnh viện thành phố thì chuyện này cũng không bị phát hiện ***
Bên phía bệnh viện trung tâm thành phố, không ngờ gần tới cuối năm mà họ lại nhận được một người bệnh như vậy Tạm thời lại không khám ra được là bệnh gì nhưng chỉ cần hết thuốc an thần thì bệnh nhân sẽ bắt đầu trở nên run rẩy trông rất đáng sợ Bác gái Phùng chạy tới xem tình huống, khi trở lại khu nhà bà kể lại sự việc thì mọi người đều cảm thấy nhà họ Đổng thật sự rất thảm “Bây giờ chị Trịnh và Kiến Thiết đều ở trong bệnh viện Trong nhà chỉ còn lại một người phụ nữ mang thai Còn hai ngày nữa là ăn tết, tôi nghĩ dù sao chúng ta cũng là hàng xóm, nếu không thì đến lúc đó lại đưa một chút thức ăn cho nhà của bọn họ.”
Tết nhất kêu hàng xóm trong khu đi bệnh viện chăm bệnh thì không hợp lý Nhưng người của nhà họ Đổng chắc chắn không có thời gian chuẩn bị đồ ăn đón tết Nếu mỗi gia đình bọn họ đều đưa một chút thức ăn qua thì có thể giải quyết lo lắng sau này của nhà họ Đổng “Vợ Kiến Thiết, con xem như vậy có được không?”
Trong lòng Lâm Hà Hương còn đang hoảng sợ đến sững sờ, sợ bị bác sĩ khám ra chuyện này có liên quan đến cô ta Bây giờ nghe thấy sự sắp xếp của bác gái Phùng, cô ta nói thẳng: “Con về nhà mẹ đẻ là được rồi Còn về việc ăn uống, làm phiền các bác gái đi đưa giúp ạ.”
Mọi người nghe thấy lời này, trong lòng cảm thấy hơi không thoải mái Bọn họ làm hàng xóm mà cũng đồng ý tặng một chút thức ăn cho người nhà họ Đổng Tại sao cô ta là con dâu nhà họ Đổng lại chỉ nghĩ đến việc về nhà mẹ đẻ Tuy nhiên nhìn cái bụng hơi nhô lên của đối phương, mọi người nuốt chút khó chịu này vào trong bụng Vì vậy, ngày hôm sau bác gái Phùng đi đến từng nhà hỏi có nhà ai muốn đến bệnh viện thăm bệnh không Hôm nay nhà bà chuẩn bị thức ăn, chờ lát nữa sẽ đưa đến bệnh viện Hôm nay Cố Lập Đông không đi làm, anh ở lại nhà giúp đỡ chuẩn bị đồ đạc ăn tết Nghe thấy lời bác gái Phùng, anh quay đầu bàn bạc với Hà Ngọc Yến: “Không phải hôm qua em nghi ngờ Lâm Hà Hương sao Anh đi qua đó xem một cái là được Thuận tiện mang quà tặng cho chủ nhiệm Trình qua đó luôn.”
Lần mang thai này nhiều ít gì cũng nhờ có chủ nhiệm Trình phổ cập rất nhiều tri thức khoa học cho họ Sắp ăn tết, hai người bàn bạc định tặng một chút thức ăn cho đối phương Không tặng đồ gì quý giá, chỉ tặng bánh bao thịt dê do nhà mình làm xem như thành ý của họ Hà Ngọc Yến gật đầu, cô kêu Cố Lập Đông đi tặng thuận tiện hỏi thử xem thời gian đi làm năm sau của chủ nhiệm Trình Năm sau nhà bọn họ còn đi khám thai Trước khi đi bác gái Phùng chạy đến trước mặt Lâm Hà Hương hỏi lại một lần, hỏi đối phương có muốn cùng đi đến bệnh viện thăm Đổng Kiến Dân không Sau khi lại nhận được đáp án phủ định lần nữa, bác gái Phùng hơi thất vọng Trong bệnh viện, Cố Lập Đông đến vừa vặn gặp được tình cảnh Đổng Kiến Dân phát bệnh Nói thật thì có hơi đáng sợ Trong các bác sĩ tham gia chữa trị, anh nhìn thấy chủ nhiệm Trình Vì vậy anh chờ ở bên ngoài, chờ sau khi đối phương xử lý xong đi ra ngoài, lúc này anh mới bước lên chào hỏi “Sao thế, vợ của cậu cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào sao?”
Chủ nhiệm Trình rất thích cặp vợ chồng trẻ này, bà nhìn thấy một mình Cố Lập Đông đến đây nên hỏi ngay [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Lập Đông lắc đầu, anh nói ý định đến đây của mình Đương nhiên chủ nhiệm Trình từ chối, hai người cậu đưa tôi đẩy một lúc rốt cuộc mới ngồi xuống trong văn phòng Mà bánh bao thịt dê cũng được chủ nhiệm Trình chia một nửa cho các y tá trong khoa “Nếu hai người đã tặng quà năm mới cho tôi Đương nhiên tôi cũng phải tặng lại.”
Cố Lập Đông không thể từ chối được, anh nhận lấy một túi táo tàu do chủ nhiệm Trình nhét lại đây “Loại táo tàu này khá ngon Sau khi mang về nhà cậu kêu vợ cậu mỗi ngày ăn hai trái là được.”
Cố Lập Đông nghiêm túc lắng nghe, sau đó anh hỏi tình huống của Đổng Kiến Dân “Đứa trẻ kia là hàng xóm của nhà cậu à Bệnh của cậu bé nhìn như là xuất hiện ổ bệnh trong não nhưng chỗ tôi không có nhiều dụng cụ kiểm tra……”
Nghe thấy lời này, Cố Lập Đông đột nhiên hỏi: “Chủ nhiệm Trình, không có biết có thứ gì sau khi ăn vào bụng thì có khả năng tạo thành loại bệnh này không?”
Lời này khiến chủ nhiệm Trình trở nên cảnh giác, bà nghĩ đến đối phương là hàng xóm của đứa trẻ nên hỏi thẳng: “Cậu biết chuyện gì sao?”
Cố Lập Đông cũng không kiêng dè, anh kể lại chuyện mình đã nhìn thấy ra “Chúng tôi không phải bác sĩ, không hiểu được mấy thứ này Chúng tôi chỉ cảm thấy ngày hôm đó chị dâu của đứa trẻ rất kỳ quái.”
Loại lời suy đoán này, nếu không phải người đối diện là chủ nhiệm Trình thì Cố Lập Đông cũng sẽ không nói ra Anh sắp làm ba, đương nhiên không muốn nhìn thấy đứa trẻ khỏe mạnh gặp phải loại bệnh ốm đau tra tấn này Biểu cảm của chủ nhiệm Trình nghiêm túc mà nói: “Chuyện này tôi phải cảm ơn cậu Cậu đã cung cấp tin tức, cho chúng tôi một phương hướng chẩn bệnh rất tốt.”