Khu nhà vẫn náo nhiệt như lúc trước Mới vừa đi qua cửa thùy hoa, Hà Ngọc Yến đã được các bác gái hoan nghênh nhiệt liệt Cố Lập Đông thấy vậy, anh dẫn bạn bè khiêng đồ về nhà Ngày hôm qua anh đã về nhà thu dọn qua Bây giờ đặt đồ xuống là có thể trực tiếp vào ở “Ay da, Yến Tử Hơn nửa tháng không gặp con, cái bụng này của con lớn hơn không ít đó.”
Mỗi ngày gặp mặt thì có lẽ sẽ không nhận ra Nhưng một khoảng thời gian không gặp, các bác gái cảm giác được bụng của Hà Ngọc Yến có hơi lớn quá mức “Nhìn cái bụng này của con lớn bằng người ta mang thai sáu bảy tháng đó.”
Lúc trước sau khi kiểm tra ra mang thai song sinh, Hà Ngọc Yến cũng không nói ra ở khu nhà Lúc này bụng lớn, các bác gái bắt đầu ngạc nhiên nên cô chuẩn bị nói ra Tuy nhiên không chờ cô mở miệng, bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ Tiếp theo, cả nhà họ Đổng đã lâu không trở về xách túi lớn túi nhỏ đi vào trong Thì ra là đã hết bệnh nên được xuất viện “Mau lên, lấy hết mọi thứ ra Vào cửa là có thể nghỉ ngơi ngay.”
Bác gái Trịnh lớn tiếng dặn dò con gái Đổng Hồng Mai của mình, kêu cô ta lấy đồ trong túi đồ mà cô ta mang theo ra Sau đó bà lại quay lại nhìn về phía con trai lớn đang cõng cậu con trai út của mình Bà ta nhỏ giọng nói: “Kiến Dân, Kiến Dân Về đến nhà rồi, về đến nhà rồi.”
Đổng Kiến Dân đang ngủ trên lưng Đổng Kiến thiết nghe thấy tiếng mẹ Cậu nhóc đưa tay ra dụi mắt rồi gật đầu mà không nói gì Có thể thấy, thằng nhóc này vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn sau cơn đau ốm kia “Mẹ ơi, được rồi Mẹ đi mở cửa trước đi.”
Đổng Kiến Thiết biết mẹ mình đang nghĩ gì, sợ mẹ và Lâm Hà Hương lại cãi nhau giữa sân nên vội vàng kêu bà đi mở cửa trước Mà Lâm Hà Hương đang đi giữa đám người, đắp chăn kín toàn thân được bố mẹ cô ta đỡ Cứ thế, mọi người nhìn cả nhà bọn họ theo thứ tự đi vào nhà họ Đổng Ngay sau đó, cánh cửa nhà họ Đổng lập tức đóng lại Trong sân vốn yên tĩnh đã lâu bỗng nhiên nổ tung như dầu nóng đổ xuống nước “Trời đất ơi Vừa rồi.. Vừa rồi đó là người nhà họ Đổng mà Bọn họ xuất viện rồi à Thằng nhóc Đổng Kiến Dân kia khỏe rồi à?”
“Ôi ôi ôi, ai mà thấy được chứ Bà có thấy Lâm Hà Hương không?”
Gần đây nước bùa đã gây ra một đợt nhiễm ký sinh trùng diện tích lớn Những người hàng xóm trong sân là những người đầu tiên bị ảnh hưởng Mặc dù sau đó kiểm tra cơ thể không có vấn đề gì khiến mọi người đều thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời, khu nhà chung của bọn họ và thậm chí toàn bộ ngõ nhỏ Đinh Hương này đã trở nên nổi tiếng khắp Bắc Thành - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Đây chẳng phải danh tiếng tốt đẹp gì Danh tiếng ấy thậm chí còn thu hút rất nhiều ánh mắt hóng hớt Ngoài miệng không ai nói gì nhưng trong lòng bọn họ thực sự rất ghét loại chuyện này Lúc trước trong lòng đã tích tụ không ít cơn giận, thế mà nhà họ Đổng lại không có ai quay về Bây giờ họ lại bất ngờ xuất hiện, mọi người tạm thời cũng không biết nên nói cái gì “Không đúng, không phải bác gái Trịnh rất ghét Lâm Hà Hương sao Tôi nghe nói bà ta còn muốn bảo Kiến Thiết ly hôn với cô ta nữa Sao bây giờ nhìn bọn họ như người một nhà vậy?”
Trong lòng mọi người đều có cùng sự nghi ngờ ấy Dù sao nếu không phải bác gái Trịnh trực tiếp chạy đến khoảng sân này vạch trần chuyện của Lâm Hà Hương thì không ai trong số họ biết những điều ngu ngốc mà Lâm Hà Hương đã làm Những người bị mắc các bệnh ký sinh trùng kia có khả năng không thể phục hồi lại dễ dàng Bên ngoài ồn ào như vậy, người trong nhà họ Đổng đều có thể nghe rõ hết Bác gái Trịnh càng ra vẻ đạo đức cao cả, bà ta nhìn thẳng về phía bố Lâm cũng đi theo đến đây “Không phải trước đó ông đã nói sẽ tìm cách cấp thêm một căn nhà nữa cho gia đình chúng tôi rồi sau đó cho con gái ông dọn ra ngoài ở rồi hay sao Việc này hãy làm nhanh lên đi Tôi không dám ở chung với con gái ông như thế này nữa đâu Nhỡ một ngày nào đó tôi lại mắc đủ loại bệnh tật thì cũng không biết phải tìm ai để nói lý lẽ nữa.”
Lâm Hà Hương làm ra chuyện như vậy đã mang lại rất nhiều rắc rối cho gia đình Nếu không nhờ con trai lớn của bà ta cố gắng lý luận với bà ta, ngăn bà ta nhắc đến chuyện ly hôn vào lúc này thì có lẽ bác gái Trịnh đã cầm chổi đuổi thẳng Lâm Hà Hương ra ngoài rồi Vì đứa con trai lớn, bà ta chỉ có thể chịu đựng Nhưng bà ta cũng không dám chung sống tiếp với người phụ nữ này nữa Những người khác uống nước bùa đều là tự nguyện Nhưng đứa con trai út của bà ta lại không tự nguyện làm điều đó Mặc dù Lâm Hà Hương chưa bao giờ thừa nhận là lén cho con trai út của bà ta uống nước bùa nhưng bác gái Trịnh là ai cơ chứ Bà ta đã đi khắp các con ngõ hẻm của khu phố này nhiều năm như vậy, bà ta rất khôn khéo Chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được sự ngụy biện của Lâm Hà Hương Hừ, tốt nhất nhà họ Lâm nên thực hiện đúng lời hứa của mình Cấp cho nhà bọn họ một căn nhà nữa Lại bồi thường ba trăm tệ cho con trai út của bà ta Nếu không, chuyện này sẽ khó giải quyết đấy Ba Lâm là người làm chuyện lớn, bị bác gái Trịnh chế giễu như vậy khiến ông ta cảm thấy rất khó chịu Nhưng nghĩ đến tình trạng của con gái và những ‘Chuyện tốt’ mà cô ta đã làm, ba Lâm chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: “Mấy ngày tới chúng tôi sẽ tìm một căn nhà khác cho mấy người Nếu không có việc gì nữa, tôi và mẹ con bé về đi làm trước.”
Ba Lâm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, vừa đi ra khỏi khoảng sân đó đã trực tiếp tát cho mẹ Lâm một cái “Nhìn những chuyện tốt mà bà đã làm đi Đi tin chị em tốt gì đó của bà Giờ thì hay rồi, bây giờ biến con gái mình thành kẻ bệnh tật nhìn như ma quỷ Bà mẹ chồng Trịnh khó chơi đó cũng bị vướng vào rồi.”
Mẹ Lâm cũng không ngờ bà thần đó thế mà lại là giả Người giới thiệu cho bà ta biết chính là bạn tốt của bà ta cũng đã sớm bị đồng chí cảnh sát bắt đi rồi Điều đó có nghĩa là gì Có nghĩa là rất nhiều phép lạ được bạn bè bà ta nhắc đến đều có thể là giả Điều này khiến cho mẹ Lâm khó có thể chấp nhận được “Những người bạn đó của tôi đều bị bắt đi rồi Tôi…”
Ba Lâm lạnh lùng liếc mẹ Lâm một cái rồi nói: “Tốt nhất bà nên cầu nguyện cho người bạn đó của bà ngậm miệng lại Đừng khai ra bà Nếu không tôi sẽ càng mất mặt hơn.”
Nếu để lộ ra tin mẹ Lâm là người có đức tin, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng người chồng là ông ta Lúc trước ông ta vì bị người bên vận chuyển tố cáo mà từ phó giám đốc xuống lại chủ xưởng Ông ta tuyệt đối sẽ không để bất cứ điều gì ảnh hưởng đến mình nữa Năm sau ông ta còn đang lên kế hoạch tiến thêm một bước nữa Ở một bên khác, sau khi Hà Ngọc Yến nhìn thấy người nhà họ Đổng đóng cửa thì cũng xoay người trở về nhà Trong phòng, Cố Lập Đông đã cất đồ đạc xong rồi Anh đang trò chuyện với hai người bạn của mình, kêu họ trưa nay đừng về nữa, ở lại đây ăn một bữa cơm rồi hẵn đi Khi Hà Ngọc Yến đi vào, nghe thấy lời đề nghị của Cố Lập Đông, cô lập tức đồng ý: “Đúng vậy, ở lại ăn trưa trước rồi hẵn đi.”
Khoảng thời gian trước lúc cô sống ở căn nhà nhỏ kia, đồ ăn cô mang đến đã ăn hết rồi nhưng ở đây vẫn còn một cái chân dê Chân dê được đông lạnh rất kỹ đặt trong bình ở sân sau Bây giờ chỉ cần lấy nó ra ăn là được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường cũng không từ chối ngay mà vội vàng chạy ra sân sau, họ băn khoăn không biết ăn cái chân dê này như thế nào Cố Lập Đông đỡ Hà Ngọc Yến ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mình Cô uống hai ngụm trà nóng, lúc này mới nói: “Anh có thấy chuyện gì vừa xảy ra bên ngoài không?”
Cố Lập Đông gật đầu Đối với việc hôm nay người nhà họ Đổng bất ngờ xuất viện, anh cũng có chút ngạc nhiên Điều khiến anh ngạc nhiên hơn nữa là hai gia đình nhà Đổng - Lâm có vẻ khá hòa thuận Không có cãi vã hay chửi bới, điều này thật sự không phù hợp với sự hiểu biết của anh về bác gái Trịnh.
“Anh đoán có lẽ bọn họ đã lén đạt được thỏa thuận nào đó rồi.” Đây là lời giải thích hợp lý nhất mà Cố Lập Đông có thể nghĩ ra Dù sao cho dù là Đổng Kiến Thiết hay là ba Lâm thì đều là những người lấy lợi ích làm chủ Hai người trò chuyện một lúc về nhà họ Đổng Sau đó Hà Ngọc Yến lại nghĩ tới một chuyện khác: “Đúng rồi, trước khi em rời khỏi nhà nhỏ bên kia, em đã đóng hết tất cả các cửa ra vào và cửa sổ rồi Em còn nhờ anh La đặt cho em mấy cái bẫy động vật nữa.”
Về vấn đề an toàn của căn nhà nhỏ kia vì còn sự tồn tại của tầng hầm nên hai người họ vẫn luôn rất để ý Bây giờ cửa ra vào và cửa sổ trong sân đã được sửa sang xong [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bức tường cũng đã được sửa chữa thêm cho nên Hà Ngọc Yến cũng không quá lo lắng có trộm tới cửa Cái bẫy kẹp động vật là đồ do anh La tiện tay mang tới khi đến đưa thịt lần trước Thứ này khá nguy hiểm nên bình thường họ cũng không lấy ra ngoài Nhưng trước khi họ dọn về lại đây, Hà Ngọc Yến đột nhiên có chút cảnh giác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó cô đặt mấy thứ này ra Cố Lập Đông nghe vậy vội vàng nói: “Em có làm bản thân bị thương không?”
Cái bẫy thú mà anh La mang đến là đồ do một thợ săn trong thôn dùng sắt vụn đổi được.Tuy rằng không phải thứ gì quá tốt nhưng sát thương của nó cũng không thấp Nhìn thấy sự lo lắng của chồng, Hà Ngọc Yến kéo tay anh rồi nắm lấy: “Đừng căng thẳng, đây chẳng qua chỉ là một cái bẫy thú thôi mà, em sẽ không để mình bị thương đâu.”
Lâu Giải Phóng kích động chạy từ bên ngoài vào, muốn hỏi thử hai người họ có muốn ăn thịt dê nướng không Kết quả vừa bước vào đã thấy hai người đang nắm tay nhau Cậu ấy lập tức lùi lại vài bước, trong miệng liên tục nói ‘Xin lỗi đã làm phiền, hai người cứ tiếp tục đi.’ Sau đó vội vàng chạy trở lại phòng bếp bên cạnh Phản ứng như vậy khiến Hà Ngọc Yến bật cười ha ha “Bình thường thấy Giải Phóng trưởng thành như thế, không ngờ cậu ấy lại… Ha ha…”
Cố Lập Đông cưng chiều liếc nhìn vợ mình một cái, lúc này anh mới nói: “Cậu ấy là một tên ngốc, thấy tình cảm chúng ta tốt còn thấy hâm mộ trong lòng đó!”