Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 150: Tên ngốc nhiều tiền





Lâu Giải Phóng đúng là rất hâm mộ
Cậu ấy chạy vào nhà bếp thì thấy Hạ Tự Cường hỏi cậu ấy cách ăn chân dê như thế nào
Lúc này cậu ấy mới giả vờ bình tĩnh: “Chỉ cần cắt thành từng miếng rồi nướng thôi.”
Hai người bắt đầu làm việc
Lâu Giải Phóng hỏi Hạ Tự Cường có nghĩ đến việc tìm vợ không
Hạ Tự Cường sửng sốt một chút, nghĩ đến sự hỗn loạn trong gia đình mình, anh ấy lắc đầu: “Tôi không muốn ảnh hưởng đến cô gái khác
Mà cậu ấy, Giải Phóng, hoàn cảnh nhà cậu tốt hơn nhà tôi nhiều
Cậu cũng biết nói chuyện, cậu kết hôn thì tốt hơn.”
Khi nhắc đến chủ đề này, hai tên độc thân này đều có suy nghĩ riêng
Mà căn nhà nhỏ Hà Ngọc Yến nhắc đến hiện tại cũng không được bình yên lắm
Sau khi bọn họ rời đi, bà Lưu ở sân bên cạnh vội vàng đến đập cửa phòng con trai út
Đập được một lúc, cậu con trai út mới khó chịu quát lên: “Ồn ào chết đi được, có để cho người khác ngủ không vậy.”
“Này, con à
Người nhà bên cạnh đã đi rồi.”
Lưu lão nhị nghe vậy cũng tỉnh hơn nửa: “Đi rồi à
Có chắc là đi rồi không
Mấy tên khốn này thế mà lại ở lại lâu như vậy mới rời đi.”
Lưu lão nhị vừa nói vừa đi ra sân, sau đó lại quay sang liếc mẹ mình: “Mẹ có chắc là đi thật chưa đấy
Không phải chỉ đi ra ngoài một lúc rồi lại về đấy chứ?”
Bà Lưu gật đầu liên tục: “Chắc chắn đã đi rồi
Mẹ thấy bọn họ đi còn mang theo đồ đạc nữa.”
Lưu lão nhị: “Vậy được rồi
Mẹ để ý kỹ một chút, bây giờ con qua đó nhìn thử xem.”
Mặc dù đồng ý giúp con trai út của mình nhưng trong lòng bà Lưu vẫn có chút lo lắng: “Con trai, chuyện này có đáng tin không vậy
Thực sự có người đưa tiền cho con kêu con qua nhà bên tìm kho báu à?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lưu lão nhị gật đầu: “Chắc chắn rồi
Tiền cọc đã nhận rồi mà.”
Trước Tết Nguyên đán một tuần, Lưu lão nhị đang đi lang thang bên ngoài thì bị người ta chặn gọi lại
Đối phương cũng không kêu hắn ta làm gì mà chỉ yêu cầu hắn tìm kiếm thử tất cả các căn nhà trống trong khu phố này một lần, xem có thể tìm được bất kỳ thứ gì tốt hay không
Những tên muốn tìm đồ tốt như này Lưu lão nhị đã gặp nhiều rồi
Họ đều là những tên ngốc nhiều tiền không có chỗ sử dụng nên làm vậy
Hắn cũng lập tức đồng ý luôn
Cố tình lúc hắn ta vừa định đến căn nhà nhỏ bên cạnh này để kiểm tra thử thì chủ nhân của căn nhà đó đã chuyển vào
Điều này chẳng phải là muốn chặt đứt con đường tiền tài của Lưu lão nhị hay sao
May mắn thay, những người này chỉ sống ở đây mười ngày nửa tháng
Bây giờ người đã đi rồi, hắn ta có thể hành động được rồi
Lưu lão nhị đi đến sân nhỏ bên cạnh, đi vòng qua ngõ nhỏ quan sát toàn bộ sân một lượt
Hắn thấy bức tường cao hơn, ổ khóa trên cửa còn to hơn nắm tay của hắn ta
Vậy là hắn đã biết là phải trèo tường để vào trong
Hắn ta nhổ hai ngụm nước miếng lên tay rồi xoa xoa, Lưu lão nhị tốn bao công sức cuối cùng cũng bò được vào trong sân
Nhìn các hành động của con trai, bà Lưu phụ trách trông chừng bên ngoài thấy vô cùng sợ hãi
Đợi đến khi thấy con trai bước vào trong rồi, bà ta mới thở phào nhẹ nhõm
Bà ta ngẩng đầu nhìn cổng căn nhà đó, trong lòng nói mãi: “Thật xin lỗi, thật sự xin lỗi
Nếu nhà các cậu thật sự có bảo bối gì đó thì đó không phải là thứ mà nhà mấy người có thể có được
Con trai tôi chỉ đang làm một việc tốt, đem bảo bối đi, giúp nhà các cậu giải quyết nguy hiểm.”
Nếu Hà Ngọc Yến nghe được lời này, cô chắc chắn sẽ mắng bọn họ mấy câu dở hơi
Nhưng đến khi đứa con trai dở hơi kia vào được trong sân lại phát hiện ra một chuyện khiến hắn ta càng tức giận hơn
Hắn ta đi lang thang khắp sân một lượt
Lại phát hiện ngôi nhà đổ nát ấy đã được sửa chữa lại hết rồi
Tất cả các cửa ra vào và cửa sổ đều đóng kín
Dù có thử dùng tay đẩy ra thì nó vẫn không có phản ứng gì cả
Lưu lão nhị tức giận đến mức bò ra ngoài, ầm ĩ đòi lấy dụng cụ từ trong nhà đến để phá khóa cửa ngay
“Ôi trời, con à. Làm ra chuyện này thì mọi người sẽ biết mất thôi.” Bà Lưu nhìn thấy con trai thứ hai đi ra còn tưởng đã có kết quả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nghe tin con trai định dùng dụng cụ đập vỡ cửa ra vào và cửa sổ thì cực kỳ sợ hãi
“Sợ cái gì...”
Lưu lão nhị còn chưa nói xong đã nhìn thấy một thanh niên từ bên ngoài đi vào
“Thằng kia, mày định làm gì vậy?”
Lưu lão đại bình thường không sống ở đây, không ngờ đúng lúc mình về nhà lấy đồ lại nghe thấy em trai mình muốn đi đập phá cửa nhà người khác
Hắn ta tức giận đến mức lập tức quát lên
Bà Lưu nhìn thấy con trai cả trở về, lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Con, con về vừa kịp lúc
Nhanh qua nói chuyện với em trai con đi, đừng đi đập phá cửa nhà người khác
Cửa ra vào và cửa sổ bị đập vỡ, chủ nhà vừa thấy thì sẽ biết nhà mình bị trộm
Không đập mà chỉ trộm vào nhìn qua một vòng, không có đồ muốn lấy thì nhanh đi ra, sẽ không có chuyện gì xảy ra hết.”
Lưu lão đại nghe mẹ nói mà thái dương tức giận đập thình thịch
“Mẹ à, cho dù có phá cửa hay không thì việc hai người trộm lẻn vào trong nhà người ta thì chính là muốn trộm đồ
Việc này không thể làm được, nếu bị bắt sẽ lập tức bị đưa đến trại cải tạo
Từ năm ngoái đến nay, chỗ nào cũng có công an đến bắt người
Hai người không muốn sống nữa hay sao?”
Lưu lão nhị bị anh trai mắng, trong lòng cảm thấy rất không phục
Nhưng khu phố này cũng không chỉ có mỗi nhà bên cạnh mà còn có một số ngôi nhà có sân trống không có người ở
Hắn ta định đến các nhà khác tìm trước thử xem rồi lại tìm cách xử lý cửa ra vào và cửa sổ của ngôi nhà bên cạnh sau
Hà Ngọc Yến hoàn toàn không biết hành động trước khi ra ngoài của cô lại mang đến cản trở lớn như vậy cho Lưu lão nhị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vào buổi trưa, vợ chồng hai người cùng với Lâu Giải và Hạ Tự Cường cùng nhau giải quyết xong cái chân dê kia
Sau khi thu dọn chén đũa xong, hai thanh niên kia về trước
Trước khi rời đi, Cố Lập Đông còn nói với hai người họ vài lời
Sau đó thì anh đóng cửa lại cùng vợ thu dọn đồ đạc
Một buổi chiều, hai vợ chồng sắp xếp lại hết đồ đạc trong nhà theo đúng thứ tự một lượt
Thậm chí, họ còn xây tổ rơm mới cho ngỗng lần nữa
Mà buổi chiều này, nhà họ Đổng bên kia lại không hề có một âm thanh nào vang lên
Sau khi về đến nhà, người nhà bọn họ vẫn ở rịt trong nhà
Ngoại trừ lúc nấu ăn cần ra ngoài lấy đồ mới lộ mặt ra thì mọi lúc khác đều đóng chặt cửa
Điều này khiến tất cả các bác gái trong con ngõ nhỏ thất vọng không thôi
Tất cả các bà đều muốn tìm hiểu thêm thông tin về bà thần kia và cả việc mang thai của Lâm Hà Hương từ chỗ bác gái Trịnh
Dù sao cái kiểu bản thân không mang thai mà còn cho rằng mình có thai cũng là lần đầu tiên bọn họ nghe nói đến vấn đề này
Vào buổi tối, mọi người ăn cơm xong thì bắt đầu đổ xô ra cửa
Nhà họ Đổng vẫn đóng chặt cửa ra vào như cũ, kiểu như không muốn cho người khác ra vào
Mà ở nhà của Hà Ngọc Yến thì lại chào đón rất nhiều bác gái, cô dì trong ngõ đến chơi
Bọn họ đến đây là muốn nghe thử xem non nửa tháng nữa Hà Ngọc Yến tính thế nào
Một vài người khác thì đến hỏi thăm Cố Lập Đông về việc tuyển tài xế cho bên vận chuyển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng vậy, việc tuyển dụng tài xế đã được sắp xếp từ năm ngoái, năm nay cũng không còn quá bận rộn, Cố Lập Đông cuối cùng cũng có thời gian để thực hiện công việc tuyển dụng
“Ôi trời, nhìn cái bụng nhòn nhọn của cháu kìa, chắc chắn là con trai.”
Một bác gái quen thuộc trong con ngõ này vừa bước vào đã chỉ vào bụng Hà Ngọc Yến nói với giọng điệu khoa trương
Đối với một số thai phụ mà nói, có nhiều người đến nhà làm khách thì có lẽ sẽ là chuyện tốt nhưng đối với Hà Ngọc Yến mà nói, cô chỉ cảm thấy hơi khó chịu
Nhưng cô không phải là người nóng nảy, cô cũng không trực tiếp đuổi người đi
Mà cô chỉ làm như không nghe thấy gì, quay đầu trò chuyện với bác gái Phùng
Chủ đề nói chuyện giữa cô với bác gái Phùng đương nhiên là chuyện xảy ra trong khu nhà chung này vào dịp Tết Nguyên Đán vừa rồi
“Này, chắc cháu không biết đâu, lúc đó bọn bác đều sợ mắc phải căn bệnh ký sinh trùng đó.”
Bọn họ đều là những người đã trải qua những ngày tháng khó khăn
Tất nhiên có biết đến ký sinh trùng
Tuy nhiên, người nông thôn thường mắc bệnh ký sinh trùng là khi đi vệ sinh mà thôi
Nào có loại chuyện đáng sợ như Đổng Kiến Dân và Lâm Hà Hương cơ chứ
Cũng may mọi người đều không có vấn đề gì
Hơn nữa để đề phòng, mọi người đều uống thuốc tẩy giun sán
“Cho nên tốt nhất đừng nên làm nhiều chuyện như vậy.” Thím Giang nhỏ giọng nói với Hà Ngọc Yến: “Thái Chiêu Đệ chắc là cháu biết đúng không
Tuy rằng nhà họ Hồ không có động tĩnh gì nhưng trong khoảng thời gian này bác gái Chu chưa từng ra ngoài
Thỉnh thoảng thấy đi ra ngoài, tóc bà ấy cũng bạc hơn một nửa rồi
Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó với con dâu của bà ấy rồi.”
Khi Hà Ngọc Yến nghe thấy vậy, tim cô đập thình thịch
Nhưng theo giọng điệu của thím Giang, nhà họ Hồ lại giấu kín chuyện này không muốn nói cho người ngoài biết
Cho dù cô có suy nghĩ gì cũng chỉ có thể giả vờ như không biết
Bác gái lúc đầu nói cô sinh con trai thấy Hà Ngọc Yến không để ý tới mình cũng không thèm để ý
Bà ta quay sang nói chuyện với Cố Lập Đông đang ngồi cạnh mình, bà ta hỏi thẳng về việc tuyển tài xế
Những người khác thấy bà ta như thế ai ai cũng đều vểnh tai lên định nghe một chút
Dù sao công việc tài xế cũng là một cái bát vàng, tốt hơn nhiều so với công nhân ở nhà máy
Gia đình của những người ở đây ai lại không có con trai, cháu trai chứ
Ngay cả công nhân làm việc trong nhà máy cũng có thể thi lấy bằng lái xe
Sau khi vượt qua kỳ thi còn có thể bán công việc ban đầu của mình đi, coi như có thêm thu nhập khác
Tất nhiên Cố Lập Đông sẽ không nói chuyện công việc ở nhà
“Sáng ngày kia nhà máy sẽ dán thông báo về việc tuyển lái xe
Lúc đó mọi người có thể đến xem thử
Nếu có hứng thú có thể trực tiếp đến phòng nhân sự của nhà máy điền đơn đăng ký.”
===
Truyện: Khu vườn của tôi
Hán việt: Ngã đích hoa viên
Tác giả: Đằng Bình
Team dịch: Đảo Cá Mập
Tình trạng: Hoàn thành convert
Ngày mở hố: 16h07, 14/05/2020
Thời gian lấp hố: 01/08/2021
Số chương: 77 chương
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Giới giải trí, Nhẹ nhàng, Hài hước, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ
Tiêu đề: Thanh xuân trải qua ở điền viên nông thôn, giới giải trí nhẹ nhàng hài hước
Bản convert được Leo Sing đăng tại Wikidich
Chủ kênh livestream nổi tiếng trên mạng “gặp nạn” + Lưu lượng “hết thời”
Cùng nhau về căn nhà cũ ở vùng ngoại thành tạo câu chuyện mới 
Bắt đầu cuộc sống điền viên nơi thành phố ồn ào náo nhiệt 
—-----------
Hoa viên cỏ hoang mọc um tùm, anh chính là cây cỏ dại dễ thấy nhất- Mộ Vân Sơn 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.