Hà Ngọc Yến ở phía đối diện vẫn luôn chú ý đến động tác của Lâm Hà Hương Đương nhiên cô cũng nhìn thấy ánh mắt ác độc của đối phương Chưa đợi cô kịp nghĩ ra điều gì khác thì đã thấy Đổng Kiến Thiết đi vào Sắc mặt Đổng Kiến Thiết khó coi nói mấy câu với Lâm Hà Hương Mắt thấy hai vợ chồng định trở về nhà thì lại có người khác từ chỗ cửa thùy hoa đi đến Hà Ngọc Yến tập trung nhìn kỹ, thế mà lại là Ngô Cáp Bình và Hứa Thúy Bình Đã mấy ngày cô không gặp Ngô Cáp Bình rồi nhưng Hứa Thúy Bình thì có gặp Lần trước ở con hẻm nhỏ gần trạm thu mua, cô còn nhìn thấy cô ta bước vào một căn nhà nhỏ Hai người này đi vào khoảng sân sau, chắc chắn là đến tìm Đổng Kiến Thiết Quả nhiên, hai người đi vào sân sau, đầu tiên là nhìn chung quanh một lượt Sau đó mới bước đến trước cửa nhà họ Đổng “Cậu đến đây có việc gì?”
Đổng Kiến Thiết rất không thích Ngô Cáp Bình, hắn cảm thấy người này quỷ quyệt và gian trá, quen đâm sau lưng người khác.
Giọng điệu của hắn không tốt như vậy nhưng Ngô Cáp Bình vẫn thản nhiên nói: “Còn không phải vì tôi nghe thấy mấy chuyện ầm ĩ ở đây nên muốn đến để quan tâm hàng xóm hay sao Đúng lúc nhìn thấy anh Đổng nên mới qua đây tính chào hỏi một chút.”
Nhìn nụ cười trên mặt Ngô Cáp Bình, trong lòng Đổng Kiến Thiết lại càng cảnh giác hơn: “Trong nhà có người bệnh nên không mời các cậu vào ngồi được Cậu chào hỏi cũng chào hỏi rồi, không có việc gì thì chúng tôi đi vào đây.”
Nói xong, Đổng Kiến Thiết kéo Lâm Hà Hương đi vào trong nhà Hắn thậm chí còn quên tắt cả lửa trong bếp than Vừa vào cửa đã rầm một cái, đóng sầm cửa lại Ngô Cáp Bình bị ăn đuổi chỉ đưa tay sờ mũi, tỏ ra vẻ thất vọng sau khi bị người ta từ chối Loại ra vẻ này rơi vào mắt Hà Ngọc Yến, cô chỉ cảm thấy đây lại là người có thể giành được giải Oscar Ngay lúc cô vừa nghĩ như vậy, cô lại nhìn thấy Hứa Thúy Bình kéo Ngô Cáp Bình đi dạo quanh trong sân Khoảng sân của khu nhà số hai không quá lớn nhưng hành động của cô ta luôn khiến người ta cảm thấy kỳ quái Bọn họ nhanh chóng đi đến trước khoảng đất trống trước cánh cửa phía tây Đôi mắt đảo quanh liên tục, nhìn thẳng về phía cánh cửa đang mở rộng nhà Hà Ngọc Yến Bên trong cửa lớn chính là phòng chính, bên trong không đặt thứ gì cả, chỉ có vài chiếc bàn ghế Bình thường khi có người ở nhà, cánh cửa căn phòng phía Tây về cơ bản sẽ không khóa - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc này cả hai vợ chồng đều đang ở bên ngoài, đương nhiên cũng không đóng cửa lại Vì vậy, Hứa Thúy Bình và Ngô Cáp Bình có thể dễ dàng nhìn thấy cách bố trí nhà chính của nhà họ Cố Ngay sau đó, hai mắt Hứa Thúy Bình sáng lên Cô ta đưa tay kéo Ngô Cáp Bình đến bên cạnh mình Hai người họ liếc mắt nhìn nhau bằng ánh mắt mà chỉ có hai người mới hiểu được Nhìn thấy cảnh này, Hà Ngọc Vến vẫn chưa có động tác gì mà Cố Lập Đông đã đi đến rồi trực tiếp đóng cửa lại Trong lòng anh dù sao cũng vẫn có chút so đo “Này, đồng chí Cố Mọi người đang nói gì vậy?”
Ngô Cáp Bình cực kỳ tự nhiên đi lên bắt chuyện Những người không biết còn cho rằng hắn ta rất thân quen với Cố Lập Đông Ánh mắt Cố Lập Đông có chút lạnh lùng: “Nếu không có việc gì thì đi ra ngoài đi Chắc cậu cũng không muốn đợi chú Thẩm đến đuổi cậu ra ngoài đâu nhỉ.”
Nhắc đến tên của Thẩm Thiết Sinh, biểu cảm trên mặt Ngô Cáp Bình hơi cứng lại Sau đó hắn cười mỉa không nói gì mà định kéo Hứa Thúy Bình rời đi Đúng lúc này, trước sân nhà họ Triệu xảy ra một cuộc cãi vã lớn Ngay sau đó lại một trận tiếng kêu trời ơi hết lần này đến lần khác “Đừng đánh.. Đừng đánh nữa…”
Từng tiếng khuyên can ấy vừa vang lên, Triệu lão tam vừa rồi còn đang thảo luận về việc chuẩn bị cho cuộc thi tuyển chọn tài xế với Quan Tử lập tức không ngồi yên được nữa Chỉ thấy hắn vèo một cái chạy ra sân trước Sau khi hai vợ chồng Ngô Cáp Bình nghe thấy tiếng động cũng vội vàng đi theo phía sau.
“Quan tử, cậu đi kêu chủ nhiệm Hồ trên văn phòng qua đây.”
Cố Lập Đông không định đi xem náo nhiệt Anh quay đầu dặn dò Quan Tử Sau khi Tào Đức Tài nghe vậy cũng gật đầu nói: “Tôi đi cùng Quan Tử Có bố mẹ tôi ở sân trước trông coi, chắc chắn sẽ không ồn ào lớn đâu.”
Nửa năm trước nhà họ Triệu ầm ĩ một trận, cuối cùng dùng sự bại liệt của ông Triệu để kết thúc Lần này bọn họ lại làm ầm lên như thế, không biết sẽ lại gây ra chuyện gì nữa Sau khi nhìn hai chàng trai trẻ rời đi, Hà Ngọc Yến không nhịn được mà thở dài Sau đó cô đi đến bên cạnh chồng, nói ra chuyện vừa rồi “Anh nói xem, có khi nào Hứa Thúy Bình nhìn thấy cái ghế lắc trong nhà chính rồi không?”
Cố Lập Đông đưa tay đỡ vợ vào nhà ngồi xuống, để cô uống một ly nước ấm, lúc này anh mới nói: “Chắc chắn là đã nhìn thấy, nếu không sẽ không có cái biểu cảm đó Hứa Thúy Bình có năng lực thần kỳ như vậy, lại thêm cái tên đầu óc lập dị Ngô Cáp Bình Sau này không biết sẽ ầm ĩ ra chuyện gì nữa.”
Hà Ngọc Yến hiểu ý của chồng mình, cô mỉm cười gật đầu Thật ra cô không sợ Hứa Thúy Bình phát hiện ra chiếc ghế lắc trong nhà Dù sao đồ cũng bị cô đổi rồi Nếu Hứa Thúy Bình đến đây đòi lấy nó, cô cũng không ngại gây thêm chút phiền phức cho cô ta Mà Hứa Thúy Bình thì lại chạy đến sân trước xem hai anh em, hai chị em dâu nhà họ Triệu đánh nhau Trong lòng cô ta bây giờ chỉ nghĩ thật sự muốn cướp được cái ghế lắc đó đến tay “Em có chắc đó là thứ trong giấc mơ của em không?”
Hứa Thúy Bình gật đầu, cô ta nhìn chằm chằm vào bóng người đang đánh nhau ở phía trước, nhỏ giọng nói: “Chắc chắn Chiếc ghế lắc này xuất hiện trong trạm thu mua phế phẩm nơi người phụ nữ đó làm việc Khi em tìm đến đó đúng lúc nhìn thấy cô ta rời đi Sau đó chiếc ghế lắc ấy cũng biến mất.”
Sau khi Ngô Cáp Bình nghe xong lập tức đưa tay sờ sờ gốc râu trên cằm Nụ cười trên môi cũng dần đậm hơn “Đúng lúc bên phía bộ phận vận chuyển cũng đang tìm tài xế mới Anh sẽ thử dùng quan hệ xem có thể chuyển vào đó làm được không.”
Tuy rằng đã là công nhân chính thức bên nhà máy nhưng công việc của ông Ngô là canh cửa nhà kho Đương nhiên, sau này hắn ta tiếp nhận cũng chỉ có thể làm công việc này Một thân đàn ông cao bảy thước, nhân tài không được trọng dụng lại chỉ có thể làm người gác cổng, quả thật là một loại lãng phí Nhà máy thường bắt đầu tuyển công nhân vào tháng năm mà lúc trước Ngô Cáp Bình còn suy nghĩ định chịu đựng thêm nửa tháng nữa Hiện nay bộ phận vận chuyển trong nhà máy lại đang rất cần người Hắn ta có thể thử tìm cách để bản thân chen được vào đó Trong lúc Ngô Cáp Bình mơ đẹp thì hai anh em nhà họ Triệu ở phía trước đã đánh nhau đến mức khó có thể tách ra được Mà hai chị em dâu nhà họ Triệu cũng đánh nhau đến nỗi quần áo cũng bị thủng nhiều lỗ Nếu không nhờ mùa đông mặc nhiều quần áo thì những người này đã sớm hoàn toàn kiệt sức rồi Mặc dù vậy, động tác đánh nhau của bọn họ vẫn không hề có chút nể tình nào Cứ như thể đối phương là kẻ thù kiếp trước của bọn họ vậy Về phần con cái của hai gia đình, bọn chúng cũng giống ba mẹ mình Chúng cũng bắt đầu đánh nhau Những người hàng xóm đứng bên cạnh ban đầu còn lên can ngăn nhưng sau khi bị đấm và đá mấy cái oan uổng thì ai nấy đều lùi lại phía sau vài bước, chỉ mở miệng nói mấy lời căn ngăn Triệu lão tam từ phía sau chạy đến muốn ngăn cuộc ẩu đả lại nhưng ngay lúc hắn vừa xuất hiện, anh hai và anh ba của hắn đều cho rằng hắn cũng muốn chiếm một vị trí trong ngôi nhà duy nhất này Cho nên hai người bọn họ lập tức hợp sức đánh cho hắn mấy trận Vẫn nhờ bác gái Khổng làm mẹ đi lên cố kéo con út ra ngoài Những đứa con này lớn lên, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình Bà ta không cách nào quản lý bọn họ được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Người có thể quản lý bọn nó thì lại đang nằm trên giường không thể cử động được Nghĩ tới đây, bác gái Khổng bắt đầu bật khóc Tình trạng như vậy khiến không ít hàng xóm nhìn mà cảm thấy xót xa không thôi “Rốt cuộc là kẻ nào ra tay ác độc như vậy, thế mà lại đưa ra ý kiến tồi tệ như vậy, muốn lấy lại nhà ở của nhà họ Triệu.”
“Đúng vậy Tôi đoán có lẽ nhà bọn họ đã đắc tội với ai đó rồi Nếu không vì sao lại có chuyện này cơ chứ Nhìn cả nhà họ vì chuyện này mà đánh nhau, đánh đến mức anh em cũng không nhận nhau nữa này.”
“Hừ, tôi sẽ mở to mắt ra để xem Xem ai là cái đồ không biết xấu hổ dám dọn vào đó ở.”
Trong tiềm thức mọi người đều xếp nhà họ Triệu vào nhóm yếu thế Họ cảm thấy nhà máy làm như thế là rất không đúng Đặc biệt người đưa ra quyết định này chắc chắn không phải là người tốt lành gì Mà những người sau này muốn vào đó sống còn tệ hơn nữa “Làm gì vậy.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đang làm gì vậy… Nhường nhau chút đi… Đều nhường nhau chút đi… Tối rồi không có chuyện gì hết, mọi người mau về nhà ngủ đi.”
Hà Ngọc Yến ở trong nhà nghe thấy tiếng động lập tức kéo chồng ra ngoài tiếp tục nghe náo nhiệt Bây giờ cô đang mang thai, cho dù là náo nhiệt gì lớn cũng không dám đi xem, sợ vô tình bị thương Nhưng nghe náo nhiệt thì lại hoàn toàn không có vấn đề gì cả Người nói to ở sân trước chắc chắn là chủ nhiệm Hồ ở văn phòng đường phố [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chủ nhiệm Hồ nhìn tình cảnh hỗn loạn trước mắt, trong lòng thầm mắng mấy người này rảnh rỗi không có việc gì để làm Nếu có thể, ông cũng muốn chuyển nhà, không sống ở con ngõ nhỏ này nữa Nếu không, đến khi tan làm rồi còn có chuyện rắc rối tìm đến cửa nữa Ở khoảng sân lớn này thật đúng là mỗi ngày đều xảy ra đủ thứ chuyện.