Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 155: Ầm ĩ chuyện chia nhà





Lúc này, ngoài cửa có người thò đầu vào trong nhà nhìn
Hà Ngọc Yến nhìn thoáng qua, người tới quả nhiên là Hứa Thúy Bình. 
Cô vì to bụng nên không đứng dậy, ngược lại dựa lưng vào ghế, nói thẳng: “Hứa Thúy Bình, cô muốn làm gì?” 
Trước khi đến đây Hứa Thúy Bình đã tập đi tập lại kịch bản trong đầu, không ngờ vừa đến Hà Ngọc Yến lại hỏi thẳng mục đích cô ta đến đây như vậy. 
“Tôi..
Tôi đến đây để xin lỗi cô.”
Hà Ngọc Yến vừa nghe thấy lời này thì rất vui mừng. 
Đêm qua nhà họ Triệu ồn ào khiến cô không ngủ được
Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông còn thử tưởng tượng xem ngày mai đối phương đến sẽ vào bằng cách nào
Hiện tại đối phương vừa vào cửa, cô đã đánh bóng thẳng
Để đối phó với người có lòng dạ quanh co như vậy, đánh một quả bóng thẳng có thể mang lại hiệu quả bất ngờ. 
“Xin lỗi à
Cô xin lỗi vì điều gì?”
Hứa Thúy Bình thầm chửi mẹ nó trong lòng, trên mặt thì nở nụ cười: “Trước đây có mấy lần tôi đến trạm phế phẩm, thái độ của tôi với cô rất tệ
Còn cho rằng cô lấy mất mấy thứ mà tôi muốn nữa.”
Hiện tại cứ nghĩ đến chuyện miếng ngọc bích lần trước, trái tim Hứa Thúy Bình lại đau nhói
Thứ đó không có giá trị lắm nhưng cũng là một viên đá quý khá lớn đó
Cất đi sau thì dùng làm quà tặng cũng được mà
Cứ thế mất trắng cho không Hà Ngọc Yến
Hà Ngọc Yến vừa thưởng thức sắc mặt thay đổi liên tục của Hứa Thúy Bình vừa nói: “Được rồi, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô
Nếu không có chuyện gì nữa thì cô có thể về được rồi
Tôi và Tiểu Muội còn có chuyện muốn nói.”
Thẩm Tiểu Muội nhận ra Hà Ngọc Yến không thích vị khách này, vì thế cô ấy lập tức đứng dậy che trước mặt Hà Ngọc Yến, dáng vẻ như muốn bảo vệ cô
Hà Ngọc Yến nhìn mà thấy rất ấm áp
Thẩm Tiểu Muội tuy thiếu chính kiến lại dễ nghe lời người khác nói, nhưng cô ấy thực sự là một người tốt
Hứa Thúy Bình thấy vậy không biết phải trả lời như thế nào tiếp, nhưng cô ta không cam lòng cứ thế rời đi
Cô ta chỉ đứng đó không động đậy
Con ngỗng đang nằm trong tổ nhìn thấy vậy thì lạch bạch chạy thẳng tới
Nó duỗi cái đầu ngỗng dài ra muốn lầm bẩm nói gì đó với Hứa Thúy Bình. 
Hứa Thúy Bình cuối cùng cũng rời đi. 
Nhìn thấy bóng dáng bỏ chạy của cô ta, Hà Ngọc Yến không nhịn được mà thấy vui mừng
Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Tiểu Muội nhìn thấy một con ngỗng thông minh như vậy
Sau đó cô ấy cười vui vẻ nói: “Con ngỗng nhà cô thật không tệ
Khi nào nó ấp trứng thì cho tôi một con nhé
Đúng lúc có thể nuôi trông nhà được.” 
Hà Ngọc Yến quay đầu liếc mắt nhìn con ngỗng lớn ấy, đối diện với đôi mắt đen sẫm như hạt đậu của nó, cô buồn cười nói: “Đây là một con ngỗng đực.”
Ngay sau đó là tiếng kêu bất mãn của con ngỗng lớn. 
Chuyện này khiến cho Thẩm Tiểu Muội cảm thấy rất xấu hổ
Nhưng cô ấy lại càng thích con ngỗng hiểu tiếng người này
Mà ở một bên khác, hôm nay Cố Lập Đông đi làm, sau khi anh được giao nhiệm vụ lái xe xong thì lập tức đến bên bộ phận tuyên truyền bên kia của nhà máy để lấy thông báo tuyển dụng tài xế. 
Các thông báo ngày nay đều được viết tay trên giấy đỏ bằng bút lông
Sau đó dán nó lên bảng thông báo của nhà máy
Cố Lập Đông ở bên này chịu trách nhiệm cung cấp văn bản
Mà người viết thông báo sẽ là nhân viên bên bộ phận tuyên truyền của nhà máy
Đợi đến lúc anh nhận được thông báo và chuẩn bị đi thì anh lại nhìn thấy Phó chủ nhiệm Bạch từ bộ phận hậu cần bước vào với một tờ đơn
Đối phương nhìn thấy Cố Lập Đông thì gật đầu, sau đó trực tiếp đưa tờ đơn đăng ký đó cho người trong bộ phận tuyên truyền
Kêu bọn họ sắp xếp để đăng chữ viết tay
Cố Lập Đông nhìn qua, thế mà lại là danh sách những người thành công trong việc xin cấp nhà và các công nhân được vào ký túc xá nhân viên
Mà một trong những địa chỉ đó lại có một căn nhà trong khoảng sân của bọn họ
Bên cạnh địa chỉ chính là tên của Đổng Kiến Thiết
Điều này thực sự rất thú vị
Nhìn thấy cái này, Cố Lập Đông lập tức hiểu ra vì sao giữa mẹ chồng và con dâu nhà Đổng không hề có còn mâu thuẫn gì nữa
Hóa ra đều nằm ở đây
Tuy nhiên, cái tên này chỉ cần được công bố ra, sợ rằng người nhà họ Triệu sẽ liều mạng tìm đến Đổng Kiến Thiết
Quả nhiên, tiếng chuông tan làm vào buổi sáng vừa vang lên
Cố Lập Đông vừa ra khỏi văn phòng đã nhìn thấy rất nhiều người đang tụ tập xung quanh bảng thông báo
Họ đều đến để xem việc phân bổ ký túc xá và phúc lợi cấp nhà ở cho công nhân
Khi anh đi ngang qua, Cố Lập Đông lập tức nghe thấy có ai đó lẩm bẩm nói: “Khoảng sân bên ngõ nhỏ Đinh Hương hình như có nhà trống đúng không
Chính là chỗ đó phải không?”
“Đúng vậy, Đổng Kiến Thiết à
Đổng Kiến Thiết này là ai thế?”
Riêng nhà máy sản xuất máy móc đã có hàng nghìn công nhân
Mọi người đều không thể biết được hết tất cả mọi người
Nhưng về chuyện nhà họ Triệu bị lấy lại một căn nhà thì ầm ĩ rất lớn
Cho nên bây giờ một số người đang cố gắng tìm hiểu xem ai sẽ sống trong căn nhà này
Nhìn thử lại thấy ghi tên người nào đó là Đổng Kiến Thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc này, người nhà họ Triệu vẫn luôn ngồi canh danh sách cũng không còn bình tĩnh như trước nữa
Có trời mới biết, căn nhà này vốn là của bọn họ
Bên trong chắc chắn có người gây rối nên bọn họ mới bị yêu cầu chuyển khỏi nhà đó
Trước đây hai anh em cãi vã, đánh nhau là một chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi đối mặt với kẻ đã cướp nhà mình, bọn họ lại nhất trí cùng nhau đánh người ngoài
Họ biết hôm nay nhà máy sẽ công bố danh sách phúc lợi nhà ở cho các công nhân
Triệu lão đại và Triệu lão nhị cơm cũng không thèm ăn đã vội chạy đến chỗ bảng thông báo này ngồi canh
“Mẹ nó, thế mà lại chính là tên khốn Đổng Kiến Thiết kia!”
Sau khi xảy ra việc bị thu lại nhà ở, Triệu lão đại từng nghi ngờ không ít người
Ngay cả Cố Lập Đông cũng nằm trong danh sách tình nghi của bọn họ
Thế mà người cuối cùng có được căn nhà của hắn ta lại là con dê còm Đổng Kiến Thiết kia
Triệu lão đại tự hỏi bản thân chưa từng xúc phạm đến Đổng Kiến Thiết
Người trong nhà cũng chưa từng có ai từng xúc phạm đến Đổng Kiến Thiết
Không ngờ đến con dê còm ấy thế mà lại dám cướp nhà của hắn ta
Những người khác thì khó nói nhưng Đổng Kiến Thiết, anh em bọn họ không sợ đắc tội với hắn
Lập tức, hai anh em đẩy đám đông sang một bên rồi chạy thẳng về phía nhà ăn
Cố Lập Đông nhìn đến đây, anh lập tức biết anh em nhà họ Triệu đang đến tìm Đổng Kiến Thiết gây rắc rối
Anh vội vàng đuổi theo
Sau đó trong nhà ăn, anh nhìn thấy Đổng Kiến Thiết bị anh em nhà họ Triệu bắt được
Người trong nhà ăn ra ra vào vào, có người đang xếp hàng mua cơm
Có người đang xếp hàng để mua đồ ăn
Có người đã ngồi ăn ở chiếc bàn vuông
Anh em nhà họ Triệu vây quanh Đổng Kiến Thiết, mọi người đều cảm thấy bọn họ như muốn đánh nhau
Đã có người muốn làm việc tốt bỏ bát đũa đi qua đó
Cũng có người mong chờ một cuộc ẩu đả tuyệt vời
Buổi trưa hôm nay ông Tào không về nhà, nhà máy đang gấp rút muốn xuất xưởng một chiếc máy công cụ chính xác
Nếu không hiếm khi ông không về nhà ăn cơm trưa lại gặp phải chuyện như thế này
Ông lập tức tiến lên ngăn cản động tác của anh em nhà họ Triệu
Sau đó ông dẫn cả ba người ra ngoài nhà ăn
Cố Lập Đông đang xem náo nhiệt gần đó cũng bị ông Tào gọi đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc Đổng Kiến Thiết nhìn thấy anh em nhà họ Triệu hung dữ đến gần, tim hắn đập bình bịch một cái
Vì thế khi ông Tào vừa xuất hiện, hắn lập tức đi theo ông ra ngoài
Có một số việc vẫn diễn ra đúng như dự kiến
Ba vợ của hắn vì muốn gây rắc rối cho hắn cho nên mới làm ra loại chuyện như này
Bên kia, hai anh em nhà họ Triệu đã lôi kéo khiếu nại với ông Tào xong
Những lời đó khiến Cố Lập Đông nghe được suýt chút nữa đã bật cười
Hai anh em nhà này cao to, khi gặp vấn đề thì lại không muốn đến khiếu nại với lãnh đạo
Khi phát hiện ra người muốn sống trong nhà của mình là Đổng Kiến Thiết thì bọn họ lại muốn đến rắc rối cho người ta
Ba từ ‘mớ hỗn độn’ rất thích hợp để miêu tả hai anh em nhà này
Cố Lập Đông nhìn ông Tào đang hòa giải ở bên kia, trong lòng lại nghĩ đến việc Đổng Kiến Thiết được phân nhà cho quá kỳ lạ
Không cần phải nói, chắc chắn người gây rắc rối chính là ba vợ của hắn ta
Về phần tại sao ông ta lại làm như vậy, Cố Lập Đông cũng có chút khó hiểu
Nhưng sau đó nghĩ lại, Đổng Kiến Thiết tranh chấp với ba vợ cũng không phải chuyện gì xấu
Người đàn ông này cũng không phải là người tốt lành gì
Cố Lập Đông thật sự không thích người như thế này gây rắc rối cho khu nhà của mình
Chỉ vài tháng nữa là con anh sẽ chào đời
Cố Lập Đông hy vọng rằng môi trường trong sân sẽ trở nên yên bình
Như vậy mới có lợi cho sự chăm sóc sức khỏe cho vợ anh và sự phát triển khỏe mạnh của con cái
“Lập Đông, Lập Đông
Cháu qua đây một chút.”
Có vẻ như sự hòa giải của ông Tào đã có tác dụng, ông gọi Cố Lập Đông lại gần: “Kiến Thiết, bác đã tìm được nhân chứng cho các cháu rồi
Cháu mau nói lại những lời lúc nãy đi.” 
Lúc ông Tào nói điều này, trong lòng ông cảm thấy rất mệt mỏi
Từ năm ngoái đến giờ, mỗi ngày trong khu đều xảy ra nhiều chuyện như vậy
Bây giờ những chuyện ầm ĩ ấy càng ngày càng khó coi hơn. 
Hiện tại, người bên ngoài ai cũng nói nhà họ Triệu đáng thương
Căn nhà họ sống hàng chục năm trời bỗng bị ép rời khỏi đó
Lúc trước có rất nhiều người đã chỉ trích vấn đề này
Người nào chuyển vào đó ở tương lai chắc chắn sẽ không có cuộc sống tốt đẹp gì
Hiện tại thì hay rồi, người chuyển vào đó lại là một hộ gia đình khác trong khu nhà của bọn họ
Nếu Đổng Kiến Thiết thực sự chuyển vào đó, nhà họ Triệu chắc chắn sẽ gây rắc rối mỗi ngày
Đến lúc đó, ông và vợ của ông đều là người quản lý khu nhà không thể mỗi ngày đều đi giải quyết vấn đề kiện tụng của bọn họ được
Nghĩ đến đây, ông Tào thật sự đã nghĩ đến việc từ chức quản lý
Mới hôm qua, chủ nhiệm Hồ còn nhắc đến việc tuyển chọn lại hai bác trai bác gái quản lý thứ hai cho khoảng sân ấy
Bây giờ ông Tào cũng muốn bầu lại thêm bác trai bác gái quản lý số một luôn.  Ông và vợ mình đều không muốn làm chuyện này nữa
===
Tên truyện: SAU KHI VAI ÁC HẮC HÓA, TA THẢM RỒI
Tác giả: Phùng Tinh Hà
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư, Thị giác nữ chủ
Giới thiệu: 
Thời An tham gia vào một trò chơi công lược
Nàng chọn lựa, giữa một đống thiết lập nhân vật chọn trúng một người vô cùng hợp ý, đối tượng công lược đoạn trước thì ốm yếu đáng thương, đoạn sau lại là vai ác cố chấp bệnh kiều. 
Thời An cẩn thận nghiên cứu cốt truyện, phát hiện mỗi năm vào sinh nhật, trùm phản diện đều phải giết trăm người tế trời, vì thế nàng quyết định dắt đầu ra tay từ sinh nhật của đối phương
Thời An chỉnh thời gian công lược đến lúc trước khi đối tượng hắc hóa, mỗi một ngày sinh nhật hằng năm đều cố gắng chuẩn bị niềm vui bất ngờ cho đối phương. 
Mắt thấy giá trị hắc hóa của đối phương hạ thấp từng chút một, vào lúc nhiệm vụ sắp hoàn thành, di động của nàng vỡ
Mở mắt lần nữa, Thời An trở thành tam tiểu thư hàng năm hôn mê bất tỉnh của tướng phủ. 
5 năm không gặp, giá trị hắc hóa của vai ác lại bị kéo đầy
Hệ thống: Mời người chơi công lược một lần nữa, sau hoàn thành nhiệm vụ thì được về nhà
Thời An: Thôi được rồi, nàng mệt mỏi quá
***
Mục Trì Thanh chìm nổi trong luân hồi không biết mấy đời, mỗi một đời đều bị người ta bắt nạt chèn ép, vô luận hắn phản kháng như thế nào cũng đều không thể tránh thoát
Vào lúc hắn cho rằng vận mệnh đã như vậy lại xuất hiện một người đặc biệt
Đối phương sẽ chỉ xuất hiện vào ngày sinh thần của hắn, mỗi năm một lần, lại cứu rỗi hắn, hắn nhịn không được mà muốn nhiều hơn
Mục Trì Thanh liều mạng muốn giữ lấy ánh sáng này, hắn nỗ lực làm bản thân biến thành bộ dáng mà đối phương thích, khiêm tốn thân thiện, lấy lễ đối nhân xử thế
Khi hắn cho rằng mình đã tốt lắm rồi, có tư cách hỏi đối phương có thể mãi lưu lại hay không, đối phương lại đột nhiên biến mất, mãi cho đến sinh thần năm tiếp theo cũng chưa xuất hiện
Từ đây, âm u trong lòng hắn càng ngày càng nghiêm trọng, trở thành Nhiếp Chính Vương khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật
Một lần đi ra ngoài, Nhiếp Chính Vương đụng phải xe ngựa của tam tiểu thư tướng phủ
Mọi người đều nói thật đáng thương, tam tiểu thư hôn mê nhiều năm, mới vừa tỉnh lại liền đắc tội ma đầu giết người không chớp mắt, cũng không biết mệnh sống có hay không
Bên ngoài xe ngựa, tam tiểu thư nhẹ giọng nhận lỗi
Thân hình Mục Trì Thanh chấn động, người cứu rỗi hắn đã trở lại rồi
Lần này, hắn sẽ không hỏi đối phương có thể lưu lại hay không, hắn muốn vây khốn lấy ánh sáng của mình
Tag: Hệ thống, Ngọt văn, Xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thời An ┃ vai phụ: Mục Trì Thanh
Một câu tóm tắt: Vai ác: Không sao cả, ta có thể tự mình suy diễn. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.