Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 156: Làm việc tốt





Cố Lập Đông không biết trong lòng ông Tào lại phàn nàn nhiều như vậy
Sau khi anh bị gọi đến, Đổng Kiến Thiết trực tiếp lặp lại lời mình vừa nói
“Triệu lão đại, Triệu lão nhị
Tôi vẫn nói câu kia, quả thật tôi có nộp đơn đăng ký nhà ở
Nhưng đó là quyền lợi của tôi sau khi làm việc được vài năm, đã có thâm niên rồi
Nhưng tôi chắc chắn chưa bao giờ nộp đơn xin lại căn nhà đó của nhà các anh
Tôi đã nộp đơn xin cấp nhà là xin nhà ngang, hoàn toàn không hề liên quan gì đến nhà trệt trong sân cả.” 
Đổng Kiến Thiết vừa nói vừa nhìn Cố Lập Đông
Trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu nhưng vẫn nói:
“Cố Lập Đông, anh cũng biết tôi mà
Tôi không phải loại người đâm dao sau lưng người khác
Chúng ta cùng nhau lớn lên từ bé
Dù không đến mức gọi là mặc chung một cái quần nhưng tôi không tệ đến mức muốn cướp nhà của người khác
Đổng Kiến Thiết tôi muốn nhà ở thì chỉ cần xếp hàng chờ được cấp cho nhà ngang là được
Dựa theo thâm niên làm việc của tôi, có lẽ năm nay hoặc năm sau là có thể được cấp cho một nhà ngang đơn rồi.”
Lời này quả thật cũng có lý
Hai anh em nhà họ Triệu cuối cùng cũng nghe lọt tai
Triệu lão nhị là người nhanh nhất, hắn ta hỏi thẳng: “Căn nhà đó cũng đã viết tên cậu rồi
Cậu nên giải thích như thế nào?”
Đổng Kiến Thiết dứt khoát nói: “Tôi sẽ đến phòng hậu cần rút đơn lại
Căn nhà đó tôi sẽ không ở, cho dù có ở tôi cũng phải sống ở nhà ngang.”
“Này, Lập Đông, cậu nghe rồi phải không
Đổng Kiến Thiết nói cậu ta sẽ đến phòng hậu cần rút đơn xin cấp nhà lại
Sẽ không chiếm nhà của chúng tôi nữa!”
Cố Lập Đông gật đầu, anh muốn nói rằng dù Đổng Kiến Thiết không cần căn nhà được phân cho hắn thì căn nhà đó cũng đã bị lấy lại, rồi sẽ có người khác được sắp xếp đến sống trong đó
Vì vậy trước khi mọi người còn chưa kịp thở dài về việc căn nhà của nhà họ Triệu được phân đến đầu của Đổng Kiến Thiết thì đến khi tan làm vào buổi chiều, việc phân bổ nhà ở lại thay đổi
Chiều nay mọi người trong khu có rất nhiều chuyện nói không hết
Chủ yếu là về việc nhà của nhà họ Triệu thế mà lại rơi lên đầu của Đổng Kiến Thiết
Chuyện nầy chắc chắn có vấn đề sâu xa
Lúc Hà Ngọc Yến nghe được chuyện này, cô suýt chút nữa phun nước trong miệng ra
Đối với loại chuyện này, cô cũng không phải người có đầu óc lớn như vậy, cô thực sự không ngờ nó lại như thế
Tất nhiên, sau khi có kết quả, Hà Ngọc Yến cũng giống như Cố Lập Đông
Cô lập tức suy nghĩ chuyện này chắc chắn có liên quan đến nhà họ Lâm. 
Buổi trưa chồng cô không về ăn trưa
Hà Ngọc Yến có một bụng lời muốn nói, nghẹn đến khi chồng quay lại cô mới nói hết ra
Kết quả là chồng đã kể cho cô nghe chuyện xảy ra vào buổi trưa hôm nay
Sau đó là sự thay đổi trên bảng thông báo vào buổi chiều
“Cho nên, bây giờ Đổng Kiến Thiết lại đẩy nhà đi rồi?”
Hà Ngọc Yến không ngờ rằng chỉ sau một buổi chiều mọi chuyện lại thay đổi như thế
“Vậy thì người ở trong căn nhà đó của nhà họ Triệu là ai vậy anh?”
Cố Lập Đông lắc đầu: “Người ấy không ai quen cả nhưng anh nghe nói đó là một ông công nhân già làm việc trong nhà máy, tuổi nghề cũng được ba mươi năm rồi
Lúc trước người đó vẫn luôn sống ở bên ngoài
Bây giờ lại có một căn nhà được phân cho ông ấy.”
Hà Ngọc Yến nghe vậy, đột nhiên nói: “Vậy không phải Đổng Kiến Thiết đang làm chuyện tốt đấy à?”
Cố Lập Đông mỉm cười gật đầu: “Người này chắc chắn đang mắng chết ba vợ trong lòng rồi.”
Quả nhiên, khi Hà Ngọc Yến nghe được lời này, cô đã biết rằng sự suy đoán của mình không hề nhầm đi đâu được
Vì sao ba của Lâm Hà Hương lại làm loại chuyện như này cơ chứ
Cho dù Đổng Kiến Thiết có nhờ ông ta sắp xếp nhà ở đi chăng nữa thì cũng không cần phải ầm ĩ như vậy
Nếu chuyện như thế này bị lộ ra, chẳng phải ngay cả con gái ông ta cũng sẽ bị chỉ trích hay sao
Hà Ngọc Yến thực sự không thể hiểu được mạch não của những người này
Chạy đi chạy lại, làm chỗ này làm chỗ kia, không chê phiền à
Sống một cuộc sống yên bình không tốt hơn sao
Về phía nhà họ Đổng, buổi trưa bác gái Khổng nghe nói nhà mình được phân cho căn nhà cũ kia của nhà họ Triệu
Trong lòng bà ta có chút vui mừng
Dù sao thì ngôi nhà này cũng được giao cho con trai bà ta, từ nay về sau nó sẽ sống ở sân trước, cách nhà bà ta không xa
Bà ta có thể nhìn thấy con trai mình mỗi ngày
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Không ngờ đến buổi chiều lại nghe nói con trai nhà mình đã đẩy căn nhà đó đi
Nói rằng muốn nhường căn nhà đó cho đồng chí có nhu cầu hơn mình
Bác gái Khổng không thể hiểu được hành vi này của con trai, nhà cứ như thế bị mất trắng
Trong lòng bà ta cảm thấy rất khó chịu
Vì vậy, khi con trai lớn quay lại, bà ta lập tức giữ lấy hắn hỏi tại sao
Đổng Kiến Thiết quay về với một bụng đầy ức chế
Nghe được câu hỏi của mẹ, hắn cố kiềm nén cơn tức giận nói: “Nếu bọn con đến sống ở căn nhà đó, nhà họ Triệu ở bên cạnh sợ là ngày ngày sẽ đến làm ầm ĩ.”
Có một số người dùng thủ đoạn làm ầm ĩ cực kỳ ghê tởm
Nào là đổ phân với nước tiểu trước cửa nhà
Nào là nửa đêm gõ tường cho không ngủ được
Nào là ném đá vào cửa nhà bà
Những thủ đoạn nhỏ này không giết được người nhưng sẽ khiến phiền chết người
Hơn nữa, nếu hắn thực sự vào sống trong đó, những người khác sẽ nghĩ gì về hắn đây
Sau này hắn còn muốn thăng chức nữa hay không đây
Đổng Kiến Thiết phân tích cho mẹ nghe mất nửa ngày, cuối cùng nói: “Ba của Lâm Hà Hương hố con một vố đau như vậy
Mẹ cứ nhìn đi, con sẽ nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta đâu.”
Còn vì sao ông ta lại hố hắn như thế, còn không phải vì tức giận chuyện nhà hắn muốn ly hôn sau đó phải dùng việc cấp nhà cho làm điều kiện đấy à
Nhà hắn không ly hôn, đối phương cũng đã sắp xếp nhà ở cho hắn
Sắp xếp một ngôi nhà có đủ loại rắc rối
Ha ha
Đổng Kiến Thiết nói xong thì cùng mẹ vào nhà ăn cơm
Trong lúc ấy, ngay cả một ánh mắt hắn cũng không thèm cho Lâm Hà Hương
Ăn cơm xong thì hắn lập tức đi thẳng ra bưu điện để gửi thư
Vì nhà họ Lâm làm ra loại chuyện như thế nên chắc chắn hắn cũng phải làm ra chút chuyện gì đó
Nếu không, sợ là ông ta cho rằng Đổng Kiến Thiết hắn dễ bị bắt nạt
***
Cứ như vậy, chuyện về căn nhà bỏ trống của nhà họ Triệu cuối cùng cũng có kết quả sau bao ngày ồn ào cãi cọ
Vì sự nhượng bộ kịp thời của Đổng Kiến Thiết mà sự đánh giá của mọi người về hắn cũng trở nên tốt hơn
Mọi người đều cho rằng hắn là một đồng chí tốt, sẵn sàng từ bỏ lợi ích riêng của mình để giúp đỡ những người gặp hoàn cảnh khó khăn hơn
Đây có lẽ là một sự thay đổi mà Đổng Kiến Thiết chưa bao giờ nghĩ tới
Mỗi khi Hà Ngọc Yến nghĩ đến kết quả của sự việc này, cô luôn cảm thấy tâm lý của quần chúng ăn dưa thay đổi quá nhanh
Nhưng cho dù như thế nào đi nữa
Sự nhượng bộ của Đổng Kiến Thiết có thể coi là đã giúp ích cho cả gia đình hắn
Nghe nói hộ gia đình mới đến kia cực kỳ khó khăn
Nhưng có thể nhặt được của hời là ngôi nhà này, ai cũng cảm thấy vận may của gia đình nhà bọn họ thật sự không tệ
Nhưng trong hai ngày tiếp theo, hộ gia đình đó lại không chuyển đến đây
Ngược lại, sau sự việc này, toàn bộ con ngõ nhỏ cũng dần yên tĩnh lại
Ngay cả Hứa Thúy Bình, người mà Hà Ngọc Yến luôn nghĩ rằng sẽ đến làm phiền cô cũng không thấy xuất hiện nữa
Cố Lập Đông nghe thấy sự nghi ngờ của vợ, anh buồn cười nói: “Chắc là có liên quan đến việc tuyển chọn tài xế.”
Cuộc tuyển chọn tài xế lần này, một lần tuyển tận sáu người
Mặc dù ba người trong số đó yêu cầu phải có giấy chứng nhận tài xế
Vậy không phải chỉ nhận tuyển thêm ba người mới hay sao
Yêu cầu đối với người mới cũng không cao, chỉ cần tốt nghiệp cấp hai là được
Bất cứ ai có chiều cao khoảng mét bảy đều có cơ hội được chọn
Về việc tại sao chiều cao lại phải khoảng mét bảy, vì chủ yếu là suy nghĩ đến vấn đề thiết kế của các loại xe tải lớn hiện nay
Nếu không đủ cao, lúc lái xe thậm chí có kiễng chân cũng không có cách nào để đạp phanh xe lại
Yêu cầu nhìn qua có vẻ không cao mà tiền lương và phúc lợi của tài xế thì đều rất cao
Nếu không sao nhà nào cũng đều có người đăng ký tham gia tuyển chọn lái xe cơ chứ
Do số lượng người đăng ký quá nhiều, cuộc tuyển chọn yêu cầu phải thông qua bài kiểm tra thi viết và phỏng vấn
Bài kiểm tra thi viết dự kiến ​​diễn ra vào thứ sáu tuần sau
Vì vậy, mọi người không ai ra bên ngoài đi chơi
Có thời gian rảnh thì đều ở nhà đọc sách học bài
Cố gắng đỗ được công việc tài xế này
Hà Ngọc Yến vừa nghe được lời chồng nói, cô cảm thấy cũng có lý
Dù sao thì cô cũng không có hứng thú làm tài xế xe tải lớn nên rất nhanh cô đã gạt mọi chuyện sang một bên, tiếp tục sống cuộc sống nhàn nhã của riêng mình
Chiều thứ bảy, cô vừa định tan làm lại nhìn thấy ông Khang đang từ bên ngoài vội vàng bước tới. 
“Yến Tử, Yến Tử
Nghe nói nói ngày mai cửa hàng bách hóa sẽ có một lô bình sữa và sữa bột đến
Nếu nhà các cháu muốn thì nhớ đến sớm tranh đấy nhé.”
Cho dù là bình sữa hay là sữa bột thì đều là những đồ cực kỳ mới lạ vào thời buổi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thật sao ạ
Là ai nói vậy ạ?” 
Ông Khang xua tay: “Ông mới vừa đi đến chỗ xã Cung Tiêu xong
Nghe được từ mấy cô bán hàng ở đó nói.”
Vừa nghe là thông tin từ chỗ Xã Cung Tiêu truyền ra, Hà Ngọc Yến lại càng tin thêm mấy phần
“Con cảm ơn, ngày mai cháu sẽ qua đó sớm nhìn thử xem, không biết có thể tranh được không nữa.”
Cái này ông Khang cũng cảm thấy rất khó nói
Dù sao thứ này quả thực không hề rẻ, rất nhiều người không nỡ mua
Nhưng những người sẵn sàng mua đều xuống tay rất quyết đoán. 
Vì vậy, khi Cố Lập Đông đến đây đón vợ đã nghe được tin vui như vậy. 
“Được rồi, ngày mai anh sẽ qua bên cửa hàng bách hóa sớm một chút để nhìn thử xem sao.”
Hai vợ chồng hai người vẫn đang tìm mua mấy thứ liên quan đến bình sữa, núm vú giả và sữa bột. 
Dù sao thì cũng có tận hai đứa nhỏ, lại còn là con đầu lòng
Hà Ngọc Yến cảm thấy nên chuẩn bị sớm một chút thì tốt hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến khi đó nếu cô không có sữa, bọn trẻ không đủ ăn thì rắc rối lắm
Nhưng những thứ này thực sự rất khó mua
Hà Ngọc Yến nghe nói bên Cửa hàng Hữa Nghị có bình sữa và núm vú giả cho trẻ em nhập khẩu nhưng phiếu mua đồ từ nước ngoài rất khó kiếm được
Gần đây lại bởi vì chuyện của bà cốt nên tin tức càng thêm căng thẳng
Hà Ngọc Yến cũng không dám kêu chồng mình đến chợ đen tìm thử
Hiện tại thì may quá, cửa hàng bách hóa thế mà lại có bình sữa cho trẻ em
Cô nhất định phải cướp được một cái mới được
Nhìn biểu cảm háo hức của vợ mình, Cố Lập Đông dịu giọng nói: “Em yên tâm đi
Nếu ở đây không mua được thì lần sau sẽ có xe đi đến Hải Thành
Đến lúc đó anh sẽ nhờ anh Mã mua giúp.”
  
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.