Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 158: Tên trộm xui xẻo





“May quá, cuối cùng cũng tìm được hai người rồi
Nếu không phải nhìn thấy xe đẹp của hai người để trước cửa thì có khi tớ đã bỏ lỡ hai người rồi.”
Vừa đến giờ nghỉ ngơi, Lâu Giải Phóng đã vội vàng chạy đến đây
Không cần phải nói, chắc chắn đã có chuyện gì lớn xảy ra
“Xảy ra chuyện gì rồi à?” Cố Lập Đông bước đến chỗ bạn tốt của mình, bình tĩnh hỏi
Lâu Giải Phóng hít sâu hai hơi rồi nói: “Có tên trộm đột nhập vào căn nhà nhỏ bên kia
Sau đó bị kẹp vào bẫy thú rồi.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy vậy rất kinh ngạc
Không ngờ thế mà lại thật sự có người vào nhà trộm đồ
Điều này thật sự khiến người ta không nói nên lời
Kể ra cái bẫy thú đó sức mạnh cũng không nhỏ
Nếu kẻ trộm bị kẹp lại, nói không chừng thịt cũng phải rớt mất một miếng
Chuyện này còn chưa kết thúc đâu, có khi còn bị đối phương trả đũa nữa
Quả nhiên, Lâu Giải Phóng ở bên kia vẫn tiếp tục nói chi tiết hơn
“Tớ nghe nói khoảng hơn bảy giờ sáng nay mọi người nghe thấy tiếng la hét đau đớn
Sau đó người dân bên đó nhanh chóng tìm ra tên ăn trộm
Chắc tên trộm đã trèo tường vào
Trên đầu tường vẫn còn dấu giày.”
Nói đến đây, biểu cảm của Lâu Giải Phóng rất khó coi: “Nếu hôm nay tớ không tình cờ đến đó tìm người thì cũng sẽ không trùng hợp gặp phải chuyện này
Sau khi phát hiện ra tên trộm, những người đó còn định phá cửa nhà cậu nhưng tớ đã ngăn họ lại rồi
Sau đó mới bắc một cái thang để đi vào đó cứu người
Nhưng đến lúc cứu người ra, trên tay người đó vẫn còn cái bẫy thú kẹp chặt.”
Cố Lập Đông nghe đến đó thì cau mày lại: “Cậu biết tên ăn trộm đó là ai không?”
Lúc rời đi, tuy rằng bẫy thú đó là do vợ anh đặt
Nhưng thứ này được đặt ở một nơi cố định
Cửa sổ trong nhà anh là cửa kính, tay nắm khung cửa sổ bên trong được cố định bằng ổ khóa trong
Không thể mở cửa sổ chỉ bằng cách đập vỡ kính được
Bẫy thú được đặt trên bệ cửa sổ bên trong
Có một tấm rèm ngăn cách nó
Có lẽ tên trộm đã không chú ý đến bẫy thú, đập vỡ cửa kính, sau đó mới đưa tay vào trong để mở cửa sổ
Không ngờ cửa sổ không mở được mà còn bị thương
Câu hỏi của Cố Lập Đông chính là nguyên nhân khiến Lâu Giải Phóng vội vàng chạy đến đây
“Kẻ trộm chính là cậu con trai út của bà Lưu ở sân cạnh nhà cậu.”
“A…”
Không chỉ Cố Lập Đông mà cả Hà Ngọc Yến nghe vậy cũng rất kinh ngạc
Bà Lưu ở nhà bên cạnh có hai người con trai
Chồng của bà ta là người từ nơi khác đến đây ở rể
Hai người con trai đó Hà Ngọc Yến đã từng gặp qua nhưng đều không có ấn tượng sâu sắc gì
Không ngờ bên trong lại là một kẻ ăn trộm
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Lúc tớ rời đi, người đó vừa được cứu ra, đã đưa đến bệnh viện rồi
Tớ đi theo mọi người vào sân nhà cậu nhìn thử, kính cửa sổ bị đập vỡ, cũng không phát hiện ra điều gì bất thường khác
Nhưng bà Lưu kia vẫn luôn ở trước nhà cậu gào hét gọi người
Tớ nhìn bộ dáng đó của bà ta, sợ là bà ta còn định ném rác vào cửa nhà cậu đấy.”
Hà Ngọc Yến nghe vậy thì đưa tay kéo áo chồng mình rồi nói: “Anh và Giải Phóng qua đó nhìn thử xem sao rồi giải quyết mọi chuyện đi
Em về nhà đợi anh trước.”
Chuyện này có phần khẩn cấp, cần phải nhanh chóng giải quyết tốt
Đặc biệt là nếu gặp phải hàng xóm là kẻ trộm thì càng cần phải xử lý cẩn thận hơn
Còn một điều nữa, nhìn từ bên ngoài vào nhà thì nhà cô trông giống như một cái sân cũ nát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà nhà họ Lưu ở bên cạnh cũng không phải nghèo, vậy mà lại dám có suy nghĩ này
Hà Ngọc Yến lo lắng tên ăn trộm đang nhắm đến tầng hầm kia
Cố Lập Đông đặt tay lên tay vợ mình, anh vỗ nhẹ: “Được rồi
Em về nhà một mình thì nhớ đi bộ chậm một chút đó.”
Nhìn theo bóng lưng rời đi vội vàng của Cố Lập Đông, Hà Ngọc Yên thở dài
Cô định đi bộ chậm đến bến xe buýt, ngồi xe buýt trở lại khu nhà
Lúc này, Lý Lệ Lệ vẫn chưa rời đi hỏi: “Nhà cô còn mua một căn khác sao?”
Đây cũng không phải là bí mật gì cho nên Hà Ngọc Yên cũng gật đầu: “Tôi mua một căn nhà cũ
Tính đợi bọn trẻ lớn lên, tiền tích góp cũng đủ thì sẽ sửa sang lại, dọn qua đó ở
Ai mà ngờ được lại có người quan tâm đến một căn nhà đổ nát như thế cơ chứ?”
Vẻ mặt phiền muộn của Hà Ngọc Yến khiến Lý Lệ Lệ nhìn thấy cũng rất đồng cảm
“Mấy chuyện như ăn trộm này hai người các cô phải cẩn thận vào
Nếu chuyện hàng xóm không xử lý tốt, căn nhà đó sau này cũng không cần ở nữa.”
Sau những chuyện xảy ra ở nhà họ Bao, rõ ràng Lý Lệ Lệ đã trưởng thành lên rất nhiều
Cô ta lập tức nghĩ đến việc nhà hàng xóm là kẻ trộm thì sẽ gây ra hàng loạt rắc rối gì
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Tôi biết rồi
Nếu không phải tôi lớn bụng như này, tôi cũng muốn đi qua đó nhìn thử xem tên trộm đó có đầu óc hay không?”
Bên kia, Cố Lập Đông cũng chạy tới nơi
Anh nhìn khoảng đất trống trước cửa, có rất nhiều người vây quanh cả trong lẫn ngoài
Tiếng khóc của bà Lưu thỉnh thoảng lại vang lên giữa đám đông
Có lúc đối phương sẽ tức giận, ác độc đá vào cửa lớn nhà anh
Cánh cửa lớn ấy là một cánh cửa gỗ nặng kiểu cổ được làm bằng gỗ nguyên khối
Bà Lưu đá một cái, cửa cũng không nhúc nhích chút nào
Nhưng mặc dù như vậy, trên cánh cửa gỗ màu đỏ vẫn còn in những dấu chân bẩn thỉu
Cố Lập Đông cười lạnh đẩy đám người sang một bên, đi thẳng đến chỗ bà Lưu: “Đá tiếp đi
Sao không tiếp tục nữa
Tốt nhất là đá nát cửa ra từng mảnh ấy, để nhà tôi tiện thay luôn cửa mới.”
Bà Lưu nhìn thấy Cố Lập Đông đi tới, thân hình cao lớn cường tráng lập tức đè ép khiến bà ta liên tục lùi về phía sau
Mà  đám đông xem náo nhiệt đều là những hộ gia đình sống gần đó
Tuy rằng bọn họ không quen biết mấy với Cố Lập Đông nhưng cũng biết anh chính là chủ nhân của mảnh sân nhỏ này
Lập tức có người hét lớn: “Đồng chí Cố đến vừa kịp lúc, nhà cậu có Lưu lão nhị đến thăm đấy.”
Cố Lập Đông cúi đầu hướng người phát biểu ra tỏ lòng biết ơn
Sau đó anh lại không hề khách sáo hỏi thăm bà Lưu:
“Bà định tiếp tục phá cửa nhà tôi hay là bà định giải quyết chuyện con trai bà vào nhà tôi trộm đồ đây?”
Bà Lưu bị Cố Lập Đông chất vấn lập tức tức giận
Ngay sau đó bà ta gào lên: “Con trai tôi không phải là kẻ trộm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó đi nhầm đường vào nhà cậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả là cậu lại còn đặt bẫy thú trong nhà
Đây là kiểu suy nghĩ ác độc gì vậy chứ
Lần này người chịu thiệt là con trai tôi, nếu lần sau có hàng xóm nào đó đột nhập vào nhà cậu chẳng biết sẽ gặp phải phiền phức gì nữa đây?”
Ầm ĩ như thế, Cố Lập Đông cũng không quan tâm
Thấy đối phương không có ý định nói rõ, anh cũng dứt khoát không nói lời nào
Bà Lưu thấy vậy còn cho rằng Cố Lập Đông đã bị bà ta lừa cho nên lập tức trở nên kiêu ngạo
Bà ta đứng thẳng dậy đi về phía của Cố Lập Đông
Đúng lúc này, bên ngoài đám người vang lên một tiếng hét lớn: “Làm gì vậy?”
Cố Lập Đông nhìn theo phía phát ra âm thanh, anh nhìn thấy bạn tốt của mình dẫn theo mấy đồng chí cảnh sát đi tới, khóe miệng chậm rãi nhếch lên
Trước khi đến đây anh đã nghĩ đến phản ứng có thể xảy ra của bà Lưu và tỷ lệ đối phương sẽ trả đũa lại
Vì vậy, anh kêu Lâu Giải Phóng đi tìm đồng chí cảnh sát báo án trước, sau đó anh mới đi qua đây
Về việc liệu những người dân ở đây có báo án không ấy hả
Cố Lập Đông nghĩ họ sẽ không làm vậy
Mọi người thời này đều thích giải quyết mọi việc một cách riêng tư
Đặc biệt là tình huống Lưu lão nhị đột nhập vào nhà trộm đồ, kết quả đồ không trộm được còn khiến bản thân bị thương
Nếu chuyện này không được xử lý tốt, Lưu lão nhị rất có thể sẽ phải do chính anh chi trả chi phí thuốc men cho
Đây là điều mà Cố Lập Đông không thể chịu đựng được
“Mọi người nhường đường một chút, xảy ra chuyện gì vậy?”
Các đồng chí cảnh sát vừa xuất hiện, những người đứng xem lập tức tránh ra
Cùng lúc đó, cơ thể đang tính lao lên của bà Lưu cũng cứng đờ ngừng lại
Sau đó, mọi chuyện xảy ra đúng theo dự đoán trước đó
Bà Lưu chạy đến chỗ các đồng chí cảnh sát và bắt đầu kể khổ
Bà ta cho rằng bản thân lên tiếng trước thì có thể chiếm ưu thế hơn. 
Hoàn toàn không ngờ rằng trước khi đến nơi, Lâu Giải Phóng đã nói rõ những chuyện đã xảy ra cho các đồng chí cảnh sát biết rồi
Cố Lập Đông không hề quan tâm đến những động tác nhỏ nhặt đó của bà Lưu
Anh đi thẳng đến trước mặt các đồng chí cảnh sát, giới thiệu qau về bản thân cũng như tình hình hiện tại
“Nếu có thể thì làm phiền các anh cùng tôi vào nhà nói chuyện
Nhìn xem có bị tổn thất không
Tôi muốn yêu cầu tên trộm và gia đình của cậu ta phải bồi thường.”
Đồng chí cảnh sát dẫn đầu đội gật đầu
Theo thủ tục, bọn họ sẽ tiến hành kiểm tra lại hiện trường
Vì thế đợi Cố Lập Đông lấy chìa khóa mở cửa ra, đồng chí công an dẫn đầu làm gương đi vào trong nhà ngay
Những người vây xem khác cũng muốn vào theo lại bị Cố Lập Đông và Lâu Giải Phóng cùng nhau chặn lại ngoài cửa
“Ôi trời, chàng trai trẻ à
Sao cậu lại không cho chúng tôi vào chứ
Chúng tôi đều là nhân chứng đó!”
Cố Lập Đông nghiêm túc nói: “Hiện trường vụ án phải được bảo vệ
Mấy người không phải cảnh sát nên không thể vào được
Miễn cho bằng chứng của tên ăn trộm biến mất.”
Nhìn thấy anh như vậy, những người khác buồn cười nói: “Làm gì có bằng chứng chứ
Tất cả chúng tôi đều là nhân chứng đây
Chúng tôi đều nhìn thấy Lưu lão nhị bị nâng ra khỏi nhà cậu, bị nâng từ đầu đến cuối
Có người này, người kia và cả người kia nữa, lúc ấy đều đến hỗ trợ bò vào nhà cậu giúp đưa Lưu lão nhị ra đấy.”
Cố Lập Đông thấy bản thân vừa nói như thế những người này cũng tự động đứng ra nên cảm thấy rất hài lòng
Nhà anh là hộ dân mới ở đây
Nếu xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Lưu, đám hàng xóm này có khả năng sẽ đứng về phía của nhà họ Lưu
Không phải là bọn họ không hiểu lý lẽ mà là do một số người sẽ nể mặt phần tình cảm lâu năm kia
Cố Lập Đông chỉ vừa mới cố ý nhắc đến bằng chứng để chặn đám hàng xóm đi vào
Khơi dậy sự tò mò trong lòng họ
Cứ thế đã có vài nhân chứng xuất hiện, hoàn toàn không cần anh mất thời gian đi tìm người nữa
Ngay lập tức Cố Lập Đông quay đầu vào bên trong kêu lên: “Đồng chí công an, ở đây có một số đồng chí đã chứng kiến thấy ​​​​sự việc và nói bọn họ có thể làm nhân chứng.”
Bà Lưu bị sự thay đổi chóng vánh ấy làm cho choáng váng
Bà ta hoàn toàn không ngờ rằng những người hàng xóm cũ của mình thế mà lại đứng ra làm nhân chứng
Bà ta muốn phản bác nhưng không ai để ý đến bà ta
===
Bấm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ sách hai team nhé!! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.