Chuyện này đã rất rõ ràng rồi Sau khi các đồng chí công an kiểm tra xong lại đi tra hỏi các nhân chứng khác một lượt Khi họ chuẩn bị đến bệnh viện để bắt Lưu lão nhị, người đàn ông đó đã được băng bó vết thương và quay trở lại “Cậu tới vừa đúng lúc.” Cố Lập Đông nhìn Lưu lão nhị ôm tay, mặt mày đau đớn, trong lòng anh cảm thấy rất vui vẻ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi nãy anh vừa kiểm tra qua bên trong, phát hiện cửa sổ kính trong phòng chính mà họ vừa sửa chữa đã bị đập vỡ Có vẻ là sau khi bước vào trong, hắn ta vừa ra tay đã bị bẫy thú kẹp vào tay Cố Lập Đông không biết có nên nói tên trộm này thật xui xẻo hay không Nếu không thì có tận mấy cái cửa sổ mà bọn họ chỉ đặt có hai cái bẫy thú, thế mà người này lại chọn đúng một trong số đó Lưu lão nhị quay lại là để chuẩn bị gây chuyện Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta lén lút đi ăn trộm Mỗi lần ăn trộm đều có thể an toàn thoát thân Thứ nhất là vì đối tượng hắn ta ăn trộm đều là những người hàng xóm cũ Mọi người đều quen biết hắn ta, vì vậy sẽ không vì vài thứ lặt vặt mà trở mặt với nhau Thứ hai là vì hắn ta bị gọi là kẻ đầu đường xó chợ Những người khác thì cảm thấy cái tên này rất khó chịu nhưng Lưu lão nhị lại cảm thấy làm một người đầu đường xó chợ cực kỳ vinh quang Chưa kể cho dù hắn ta bị bắt quả tang đang đi ăn trộm thì những người này cũng không dám làm gì hắn ta cả Nếu không đợi đến khi hắn ta quay về, gia đình những người này chắc chắn sẽ gặp chuyện Thà rằng cứ thành thật chấp nhận số phận của mình, để hắn ta ăn cắp chút gì đó Anh ổn, tôi ổn, mọi người đều ổn Vì vậy sau khi hắn bị mắc vào bẫy thú của nhà họ Cố, lòng bàn tay của hắn ta bị kẹp xuyên từ bên này sang bên kia Điều đầu tiên hắn ta muốn làm chính là đến gây rắc rối cho tên họ Cố kia Hắn ta hoàn toàn quên mất rằng chính hắn ta đã tự chuốc lấy nó Tất nhiên, kẻ cho hắn ta tiền để tìm kiếm kho báu và tầng hầm cũng phải trả cho hắn ta một phần chi phí tiền thuốc men mới được Lưu lão nhị nghĩ rất hay, hoàn toàn không hề biết rằng mình vừa xuất hiện đã bị đồng chí công an bắt giữ ngay “Họ Cố, đây là chuyện giữa hai gia đình chúng ta Anh là cái đồ hèn nhát, thế mà lại thật sự gọi cảnh sát đến.”
Sau khi bị đồng chí công an bắt, lời đầu tiên mà Lưu lão nhị nói suýt chút nữa đã khiến cho Cố Lập Đông bật cười Con dê còm này không có não à Đến bây giờ mà vẫn chưa hiểu rõ tình hình Bà Lưu nhìn thấy con trai út của mình bị bắt, bà ta lập tức đi lên muốn cướp con trai về Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm khắc của các đồng chí công an, bà ta lại sợ đến mức không dám cử động Cuối cùng, bà ta trực tiếp đặt mông ngồi xuống, ôm đùi đồng chí công an rồi kêu lên [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Lập Đông thấy vậy thì lập tức lùi về phía sau vài bước Anh sợ đùi của mình bị bác gái khó chơi này ôm lấy Những người hàng xóm vây xem đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng này Bình thường lúc Lưu lão nhị đi trộm cắp, bà Lưu luôn tỏ ra chân thành và đến xin lỗi từng nhà một Bà ta còn vỗ ngực hứa sẽ dạy dỗ lại con trai út Đương nhiên, mỗi lần dạy dỗ lại dạy dỗ không đúng chỗ Sau đó hắn ta vẫn tiếp tục phạm tội Bởi vì đó chỉ là trộm cắp vặt, mà mọi người cũng đều nhìn Lưu lão nhị từ nhỏ đến lớn cho nên không ai thật sự đến tìm công an hay văn phòng đường phố để đòi công bằng cả Đây là lần đầu tiên có người nhờ đồng chí công an đến xử lý Lưu lão nhị như này Một số người lúc đầu còn lẩm bẩm nói Cố Lập Đông làm việc quá dứt khoát Bây giờ nhìn thấy tình huống này, họ đột nhiên cảm thấy việc Cố Lập Đông đi báo án cũng không phải là chuyện quá đáng gì Thậm chí có mấy bác gái đã cùng nhau đi lên kéo bà Lưu đang ôm đùi người ta ra Bà Lưu bị kéo đi cảm giác như trời sập, bà ta bắt đầu lăn lộn trên mặt đất Vừa lăn lộn vừa hét lên:
“Nó vẫn còn là một đứa trẻ, nó vẫn là còn là một đứa trẻ Không phải nó chỉ đi nhầm đường vào nhà người ta thôi hay sao Nó cũng đã bị trừng phạt rồi, tay nó cũng đã bị thương rồi Tại sao chứ Tại sao lại muốn đối xử với thằng bé như thế?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cố Lập Đông nhìn ‘đứa trẻ’ Lưu lão nhị đã hai mấy tuổi đầu, khóe miệng hơi co giật Anh quay người đóng cửa nhà lại, gọi Lâu Giải Phóng cùng đi theo đồng chí công an đến đồn công an Anh còn có thứ quan trọng hơn muốn tìm hiểu rõ ràng Tại đồn công an, Cố Lập Đông nói ra những suy đoán của bản thân với đội trưởng Đối phương lập tức đồng ý để anh cùng đến đối chất với Lưu lão nhị Lưu lão nhị bị kéo ra ngoài, phải đối mặt với loạt câu hỏi: “Cậu đến nhà tôi làm gì?”
Sau khi bị đưa đến đây, Lưu lão nhị đã biết bản thân gặp phải đối thử khó nhằn rồi Vừa nghe thấy câu hỏi này, hắn ta thờ ơ hỏi: “Tôi trả lời câu hỏi của anh, chuyện này coi như cho qua.”
Cố Lập Đông cười lạnh một tiếng: “Có cho qua hay không thì còn phải tùy vào các đồng chí công an bên này nói như thế nào.”
Nếu đối phương thành thật nói ra những gì mà anh muốn biết thì Cố Lập Đông sẽ không đuổi cùng giết tận Cách làm người của Lưu lão nhị, chỉ trong thời gian ngắn tiếp xúc với hắn ta, Cố Lập Đông đã nhìn thấu được rồi Loại người này chính là một kẻ lưu manh điển hình Loại lưu manh này giỏi nhất là bắt nạt những người lương thiện dè dặt không dám hé răng Tuy nhiên, khi tên lưu manh này gặp phải đối thủ khó nhằn, hắn ta sẽ lại có một bộ mặt khác Muốn thắng được loại người như đối phương, anh càng phải tàn nhẫn và mạnh mẽ hơn hắn ta nhiều Lưu lão nhị nhìn thấy sự cứng rắn của Cố Lập Đông, hắn ta không muốn nói chuyện Nhưng từ khóe mắt liếc nhìn ánh mắt của Cố Lập Đông, từ bên trong hắn ta có thể nhìn ra được sự tàn nhẫn trong đó Ý anh rất rõ ràng: Thành thật khai ra, nếu không ông đây hành chết mày Nhìn thấy suy nghĩa này, Lưu lão nhị theo bản năng rùng mình một cái Sau đó, Cố Lập Đông đã được nghe những chuyện mà anh muốn biết “Vâng, đúng là có một người đàn ông cho tôi mấy chục tệ để tôi tìm kiếm trong vài bãi đất trống trong con ngõ nhỏ này Xem thử trong đó có kho báu hay tầng hầm nào không.”
Đúng như suy đoán trong lòng của Cố Lập Đông Quả nhiên là nhắm đến nhà anh Hơn nữa, người biết về sự tồn tại của tầng hầm thì không có ai khác ngoài Hứa Thúy Bình Có lẽ đối phương biết rằng có một tầng hầm chứa báu vật trong đó nhưng tầng hầm này rốt cuộc ở chỗ nào thì lại không biết Chỉ có thể tìm kiếm khắp nơi Cách làm này giống như mò kim dưới đáy biển, nghe thì có vẻ rất khó thành công Nhưng trên thực tế, Lưu lão nhị đã tìm ra được rồi Đương nhiên, Cố Lập Đông sẽ không để cho những người này có cơ hội biết được sự thật Các đồng chí công an ban đầu còn tưởng đây chỉ là một vụ trộm cắp bình thường, nhưng khi nghe đến đây họ lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn Lưu lão nhị vẫn vô thức lẩm bẩm: “Đó là một tên ngu ngốc Còn đòi tìm kho báu sao Ở đâu ra nhiều kho báu như vậy Hừ, tôi chẳng qua chỉ là tiện tay…”
Hắn ta còn chưa nói xong đã bị Cố Lập Đông cắt ngang: “Vậy cậu có thể tìm được người đã đưa tiền cho cậu không?”
Lưu lão nhị lắc đầu: “Điều đó là không thể Tôi cũng không biết hắn ta sống ở đâu.”
Cố Lập Đông nghe được lời này, anh cười nói: “Tôi mà tìm được người, cậu có thể đối chất với hắn ta không?”
Những lời này vừa nói ra, Lưu lão nhị lập tức gật đầu Sau khi xác nhận thông tin này, Cố Lập Đông ngay lập tức đi ra ngoài báo cho các đồng chí công an một số thông tin mà bản thân biết Sau khi đối phương nghe xong, hiển nhiên trên mặt đều là vẻ không tin Nhưng họ vẫn quyết định tin Cố Lập Đông một lần Dù sao toàn bộ sự việc nghe đều có vẻ rất kỳ lạ Vì thế, hai người Ngô Cáp Bình và Hứa Thúy Bình đã bị gọi đến đồn công an Khi Lưu lão nhị nhìn thấy Ngô Cáp Bình, hắn ta kích động đến mức tay cũng không còn đau nữa Hắn ta chỉ vào đối phương rồi kêu to: “Chính là hắn ta, chính là hắn ta Không nhầm đâu, chính hắn ta đã kêu tôi đi tìm đồ.”
Ngô Cáp Bình nghe thấy Lưu lão nhị tố cáo, hắn ta vẫn bình tĩnh nói: “Đúng vậy, tôi có biết cậu Tôi còn nhờ cậu tìm một bãi đất trống cho tôi Rồi sao Đã xảy ra chuyện gì à?”
Phản ứng này của đối phương có chút vượt ngoài dự đoán của Cố Lập Đông Nhưng anh cũng không nghĩ có thể tóm được cái đuôi của người đàn ông này chỉ trong một lần Dù sao chuyện này chỉ cần được đóng chắc, anh sẽ có cách khiến Ngô Cáp Bình có khổ mà không thể nói ra được Lưu lão nhị không ngờ sau khi Ngô Cáp Bình xuất hiện lại có phản ứng như vậy Sau khi choáng váng một lúc, hắn ta tiếp tục hét lên với đồng chí công an: “Đồng chí công an, đồng chí công an Chính là hắn ta, chính hắn ta là người kêu tôi đi trộm đồ.”
Đồng chí công an như nhìn ra cái gì đó, anh ấy lập tức nhìn về phía của Ngô Cáp Bình Mặc dù Ngô Cáp Bình rất ngạc nhiên khi Cố Lập Đông xuất hiện ở đây nhưng hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho tất cả mọi thứ rồi Cho nên hắn ta trả lời rất bình tĩnh:
“Tôi không kêu cậu ta đi trộm đồ gì cả Tôi đưa tiền cho đồng chí Lưu này chẳng qua chỉ là muốn nhờ cậu ta giúp tôi tìm một mảnh đất trống mà thôi Đồng chí Cố này biết điều đó Tôi vừa mới kết hôn, nhà ở cũng không quá lớn nên tôi muốn tìm một ngôi nhà lớn hơn để chuyển qua đó.”
Cố Lập Đông nghe lời hắn ta cãi lại cũng muốn tán thành với hắn ta [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Quả thực mọi chuyện đều do Lưu lão nhị nói Lời nói của Lưu lão nhị là vô căn cứ, Lưu lão nhị không còn cách nào khác ngoài phải chịu tổn thất này Nhưng Cố Lập Đông lại hỏi thẳng: “Cậu trả tiền cho Lưu lão nhị để tìm một mảnh đất trống, sau đó cậu ta mới đi khắp nơi trộm đồ Đồng chí Ngô hẳn là nên chịu trách nhiệm nhất định cho chuyện này mới đúng Nếu anh không đưa ra yêu cầu cho cậu ta, Lưu lão nhị cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy.”
Lưu lão nhị cho rằng Cố Lập Đông đang biện hộ cho bản thân, hắn ta gật đầu liên tục, còn nghĩ thầm người này cũng khá tốt Cố Lập Đông tốt bụng vẫn nói tiếp: “Có điều gì đó liên quan ở đây, xin đồng chí công an hỗ trợ giúp xác định một chút Đặc biệt là hành động trả tiền cho người ta làm việc như này nghe có vẻ không ổn lắm.”
Ngô Cáp Bình vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt Cố Lập Đông mỉm cười rời khỏi đồn công an, những việc khác sẽ do các đồng chí công an xử lý.