Chuyện nhà họ Cố làm tiệc đầy tháng, nhà trong khu nhà chung đều biết Người được mời đi ăn chỉ có mấy nhà Chủ yếu là nhà nào cũng nhiều người, kéo đi ăn tiệc hết cũng không ổn lắm.
Trước đó họ còn không cảm thấy gì, bây giờ nhìn thấy chỗ thịt anh La xách kia, ai nấy đều cảm thấy con sâu thèm ăn trong bụng đang động đậy Mà chị dâu lớn nhà họ Thái dậy sớm, thấy tảng thịt lớn như vậy, con ngươi trừng lớn muốn rớt xuống, hò hét chạy về phía nhà họ Hồ, kéo cô em chồng lại hỏi xem nhà họ Cố này rốt cuộc có bao nhiêu quan hệ Cha con nhà họ Hồ đã sớm đến nhà máy số 1 làm việc, mấy ngày qua trong nhà chỉ có ba người phụ nữ, hai đứa trẻ Lúc Thái Chiêu Đệ bị chị dâu hỏi như vậy, mọi người còn chưa tỉnh ngủ “Chị dâu, đừng để ý nhà người ta Nhà người ta đều là lòng dạ độc ác, em dựa vào cũng vô dụng.”
Lời như vậy khiến chị dâu lớn nhà họ Thái nghe xong trong lòng chững lại Sau đó cô ta cố gắng khôi phục biểu tình, suy nghĩ một chút nói: “Buổi trưa chị muốn gửi thư về nhà, em muốn nói gì với anh trai không?”
Vừa nghe nói gửi thư về nhà, Thái Chiêu Đệ lập tức vụng trộm mò từ mép giường ra năm mươi đồng tiền nhét vào trong tay chị dâu “Chị dâu, tiền này chị cũng gửi về cho anh trai và mấy cháu đi.”
Chị dâu từ xa đến cho con cô ta sữa, Thái Chiêu Đệ vô cùng cảm kích [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chị dâu lớn nhà họ Thái nói: “Không được, không được Chị không thể nhận tiền của em.”
Thái Chiêu Đệ: “Đây không phải cho chị, là cho anh hai em và mấy cháu gái.”
Thẩm Thanh Thanh cách một bức tường đi ra từ trong nhà nghe được đối thoại của hai chị em dâu này, cười nhạo một tiếng, cảm thấy Thái Chiêu Đệ là đồ ngốc Sau đó Thẩm Thanh nhìn về phía nhà họ Cố đã bắt đầu náo nhiệt Nghĩ đến thời gian đối phương kết hôn và mình không khác nhau lắm Đứa con họ đã đầy tháng mà mình lại tìm mùa xuân thứ hai Cô ấy suy nghĩ một chút, thấy mình và người đàn ông kia hẹn hò đã lâu, nếu không thì kết thúc bằng đám cưới, sinh đứa nhỏ ra vui đùa một chút nhỉ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Không ai chú ý đến suy nghĩ nhỏ nhặt của Thẩm Thanh Thanh Theo sự xuất hiện của miếng thịt lớn của anh La, bác gái đứng bên máng nước càng ngày càng nhiều Khu nhà chung lại càng náo nhiệt hơn Lúc này, người nhà mẹ ruột Hà Ngọc Yến cũng đến Lúc nhà mẹ đến có lựa một thùng củ cải trắng, gừng, tiêu, thịt xông khói và miến đến Những thứ này là anh ba lấy được Giá cả không tính là đắt, chỉ là không cần có phiếu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngay sau đó bạn đồng nghiệp của Cố Lập Đông cũng tới Toàn bộ chỗ cửa tây đều bị chen lấn nước chảy không lọt Hà Ngọc Yến đã nghỉ ngơi một tháng, quần áo thay bộ mới Đưa đứa bé tới phòng khách, chào hỏi với khách Cô bị giữ gấp đôi trong thời gian ở cữ, nói sao mẹ Hà cũng không để cho cô đụng vào nước lạnh, chỉ cho cô ở trong phòng trông đứa nhỏ là được Sau đó, mẹ Hà bắt đầu chỉ huy mọi người, rửa rau củ, cắt thịt, đến phòng bếp nhóm lửa Hôm nay mượn mấy bếp nhà khác đến dùng như là nhà họ Khâu bên cạnh, nhà họ Tào, nhà ông Lâm Cộng thêm bếp nhà Hà Ngọc Yến, bốn cái bếp lớn đồng loạt đốt Dưới tình hình như vậy, rất nhanh hai bàn thức ăn đã làm xong Đang vào lúc mọi người nấu cơm khí thế ngút trời, có một bóng người cao lớn đi vào Người đó cao 1m86, đầu đinh mặt vuông, giữa hai lông mày nghiêm nghị, đi đứng ngay ngắn, tất cả đều tiết lộ công việc của người này liên quan đến quân nhân Mẹ Hà đang xắn tay áo, bảo cháu trai cháu gái không được nghịch ngợm, đột nhiên nhìn thấy một thiếu niên lớn như vậy đứng ở cửa Thùy Hoa nhìn về phía mình cười lộ ra hàm răng trắng Sau khi sững sờ một lúc, mẹ Hà vỗ đùi kêu lên: “Ay ya, tên nhóc thối nhà con, cuối cùng cũng chịu trở về gặp bà già này rồi!”
Động tĩnh này khiến người cả khu nhà đều yên tĩnh lại, nhìn theo ánh mắt của mẹ Hà Ngay sau đó họ lại nghi ngờ, thiếu niên có khí chất như vậy, rốt cuộc là ai Trong phòng, Hà Ngọc Yến nhìn đứa bé ngủ nghe thấy động tĩnh bên ngoài, nhìn từ cửa sổ trong nhà ra ngoài Kết quả nhìn thấy một bóng người quen thuộc “Anh tư…”
“Thằng tư…”
Mấy âm thanh liên tiếp vang lên hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi Người đàn ông trẻ tuổi chính là Hà Dũng Hải, thằng nhóc này đi lính ba năm không trở về nhà, lớn tiếng nói về phía người nhà: “Con đã về rồi!”
——
“Tên nhóc thối con giỏi rồi, có phải biết hôm nay cháu gái ngoại đầy tháng, cố ý chọn hôm nay để trở về không?”
Kéo con trai út vào nhà họ Cố, mẹ Hà trực tiếp vỗ mấy cái lên lưng con trai, âm thanh bịch bịch vang dội, anh tư Hà cười ha ha Cố Lập Đông nhìn người anh vợ chưa gặp bao giờ, cảm thấy đây cũng là một chàng trai tốt Hà Ngọc Yến ngồi bên cạnh, cũng nhìn chằm chằm người anh tư này khiến anh ba Hà cũng phải kêu lên: “Em gái, thằng tư to con, anh ba em còn tuấn tú hơn, có gì mà nhìn.”
Anh tư Hà vừa nghe xong trợn mắt nhìn anh ba một cái Ngay sau đó nhìn về phía em gái: “Em gái à Hai cháu gái ngoại của anh đâu?”
Anh ba Hà: “Bảo Châu, Bảo Linh, chú tư gọi các con kìa!”
“Ha ha…”
Câu này vừa nói xong khiến cho mọi người không nhịn được mà cười ha ha Sau khi cười xong, đương nhiên mọi người lại trò chuyện một lúc Lúc này Hà Ngọc Yến mới biết cuộc sống của anh tư rất bận rộn Trên cơ bản ba năm này, tất cả nhiệm vụ lớn nhỏ cứ nhận liên hồi Ngay cả ba tháng được cho về nhà cũng là bởi vì một nhiệm vụ tạm thời mà trì hoãn Nội dung vụ thể của nhiệm vụ thì anh ấy không nói, nhưng có lẽ cũng không phải chuyện gì tốt Người nhà họ Hà không hỏi cặn kẽ nhưng anh tư Hà lại tìm cơ hội kéo Cố Lập Đông đi ra ngoài trò chuyện mấy câu, nói thẳng với đối phương “Nghe nói em là đội trưởng khoa vận chuyển, dưới tay quản mười mấy người à?”
Anh vợ kéo mình ra, Cố Lập Đông nghĩ đối phương sẽ hỏi mình một vài vấn đề Dù sao thì mình cũng cưới đứa em gái duy nhất của hắn, ngay cả con cũng sinh rồi Lúc trước bởi vì công việc mà anh vợ không kịp về, bây giờ về rồi, chắc chắn muốn dò hỏi mới có thể yên tâm Vì vậy sắc mặt anh nghiêm túc lại: “Vâng, em làm đội trưởng của khoa vận chuyển nhà máy số 8 Dưới tay có mười tài xế, bốn xe vận tải lớn Bình thường đều không cần phải lái xe, trừ khi lúc tài xế không đủ mới đi lái Vì vậy nên bình thường có không ít thời gian để chăm sóc Yến Tử và hai đứa trẻ.”
Vốn Hà Dũng Hải kéo người này ra thật ra là có chuyện muốn nói cho em rể Không ngờ đối phương lại cho rằng mình muốn đến kiểm tra anh Lập tức hắn đem những lời muốn nói trước đó nín lại, lại hỏi Cố Lập Đông không ít vấn đề, ví như chuyện nhà, kế hoạch công tác, bình thường sắp xếp việc nhà thế nào…
Sau khi hỏi xong những thứ này, trong lòng hắn vô cùng hài lòng Nhìn được ánh mắt vẫn chờ đợi câu hỏi của Cố Lập Đông, lúc này hắn mới đưa tay ra, vỗ mạnh lên bả vai đối phương mấy lần Sau khi cười xong, lúc này hắn mới nói mục đích ban đầu của mình ra Từ lúc anh vợ gọi mình ra, Cố Lập Đông đã có chút dự cảm Bây giờ sau khi nghe đối phương nói xong, anh kinh ngạc nhìn hắn một cái Hà Dũng Hải gật đầu: “Không sai Những thứ mà anh vừa mới nói với em, nội tình cụ thể không thể tiết lộ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng mà anh có thể nói cho em, mấy năm nay khu vực phía Bắc xuất hiện không ít cướp đường Loại chuyện cướp đường này hàng năm đều có, nói lý lẽ không lọt vào tai công an chúng ta Nhưng trong vụ án cướp đường xuất hiện mấy năm nay, có một bộ phận đặc thù tương đối rõ ràng…”
——
Là một tài xế xe hàng, Cố Lập Đông đương nhiên biết trên đường sẽ gặp phải nguy hiểm Trong đó, lực sát thương của cướp đường đối với tài xế lái xe là lớn nhất Vết sẹo ở trên mặt mình cũng là bởi vì đánh nhau với cướp đường mà tạo thành Cho nên những năm nay anh cũng chú ý đến khu vực xung quanh đường đi, nói tình huống với những anh em lái xe Phải nói là chuyện gặp cướp đường không nhiều, nhưng cũng không ít Hầu hết những lúc như thế hàng thường mất trắng, người còn sống đã là tốt rồi Những người cướp đường kia, kẻ cầm đầu thì không rõ nhưng những tên tay sai đều là người dân gần sát vùng núi Kể cả có bắt được thì cuối cùng cũng đưa về quê hương Hà Dũng Hải nhìn thấu nghi ngờ của Cố Lập Đông, gật đầu: “Không sai, những vụ án này đều có chút mờ ám Anh gọi em ra chính là muốn nói cho em biết Gần đây trước khi lái xe thì nên tìm hiểu tình hình của những đơn vị xe khác thêm, lần này anh sẽ ở nhà nửa tháng Nếu như có vấn đề gì em cũng có thể tới tìm anh.”
Chỗ hai người nói chuyện là một chỗ quẹo cách đều hẻm không xa Hai bên khúc quanh là ngã tư đường, bên cạnh không có nhà ở cho nên nói chuyện vô cùng thoải mái Cố Lập Đông nghe lời anh vợ nói, vừa định trả lời Đột nhiên anh liền nghe được đằng trước có tiếng người nói chuyện truyền tới Anh thò đầu ra nhìn một chút, là do nhóm người chủ nhiệm Trình truyền đến Anh vốn định đi tới mời người vào nhà, nhưng lời anh vợ giao phó hiển nhiên còn chưa xong Suy nghĩ một chút, Cố Lập Đông kéo anh vợ hướng về con hẻm khác Mà chủ nhiệm Trình vừa đi vừa quay đầu nói chuyện cùng sui gia, không chú ý đến Cố Lập Đông đi qua trước mặt Cố Học Phương cũng không chú ý đến Cố Lập Đông Cô ấy chỉ hứng thú quan sát tình huống con hẻm bên này, mỗi một toà nhà đều truyền đến âm thanh náo nhiệt, tuy nói là khu nhà chung nhưng không chật chội như khu nhà chung phía Tây bên kia Mẹ Cố đi theo hai người cùng đến, là người duy nhất nhìn thấy hai người đàn ông trẻ tuổi ở khúc quẹo phía trước ——
Hai người đàn ông trẻ tuổi dáng vẻ cao lớn cường tráng như vậy, cắt tóc đầu đinh vô cùng gọn gàng Nhưng đây không phải là điều mà bà ấy chú ý đến Điều khiến mẹ Cố chú ý đến là một người trong hai người họ nhìn tương đối quen mắt, quen mắt đến mức tim bà ấy nhảy lên một cái Bà ấy lắc đầu, tự nói với bản thân là không thể nào Nhưng mà nếu là thật thì sao Mẹ Cố muốn tiến lên nhìn người, vì vậy bà ấy bước nhanh hơn, muốn xem bộ dạng của đối phương thế nào Nhưng mà rất nhanh đối phương đã biến mất ở một đầu khác của con hẻm Không muốn lại mất tung tích của đối phương, mẹ Cố suy nghĩ một chút, quay đầu lại sắp xếp cho con gái: “Mẹ có chút chuyện gấp, không cùng mọi người đi thăm bé gái được Quà này đến lúc đó con giúp mẹ đưa nhé.”
Sau đó bà lại nói lời như vậy với chủ nhiệm Trình, bỏ lại hai người, bà vội vàng rời đi theo hướng của Hà Dũng Hải và Cố Lập Đông Hành động đột nhiên rời đi của mẹ Cố khiến cho hai người cũng kinh ngạc một lúc Nhưng bọn họ tới đây là muốn tham gia tiệc đầy tháng Đối phương đột nhiên phải rời đi thì họ cũng không có biện pháp.