Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 179: Khoe khoang





Sau khi thanh toán bằng tiền giấy, hai người cũng cầm hóa đơn nhỏ ngồi xuống
Lúc này gần 11 giờ sáng, trong đại sảnh không có nhiều người dùng cơm lắm
Hai người tìm một vị trí trống không ngồi xuống, không chờ bao lâu thì nhìn thấy một bác gái dẫn một cô gái trẻ tuổi bước vào
Đối phương trực tiếp đi đến trước mặt người trẻ tuổi vừa rồi không ăn hành kia
Xem ra có vẻ là đang xem mắt
Hà Ngọc Yến nhớ đến chuyện lúc trước xảy ra ở chỗ này, cô duỗi tay vỗ vỗ chồng mình: “Anh nói xem cuối cùng bọn họ có kết hôn giống chúng ta không?”
Cố Lập Đông hiểu ý của vợ, mỉm cười không nói chuyện
Hai đứa nhỏ bởi vì lần đầu tiên đi đến nơi công cộng mà dựng lỗ tai lên lắng nghe âm thanh xung quanh
Rất nhanh sủi cảo đã được bưng lên
Nhưng hai người nam nữ mới gặp nhau lần đầu tiên ở bên kia lại có vẻ không hợp nhau mấy
“Tình huống của cô tôi đều đã biết
Nhưng tôi cảm thấy chúng ta không hợp.”
Lời người đàn ông trẻ tuổi rất thẳng thắn, nói xong câu đó hắn thậm chí không đợi nhà gái hoặc là người giới thiệu nói chuyện thì đã tự đứng dậy rời đi
Hà Ngọc Yến không ngờ rằng sẽ xảy ra biến cố này
Mà nhà gái đương nhiên rất không vui, sắc mặt rất khó coi
Cô ấy bỏ người giới thiệu lại rồi cũng rời đi
Cuối cùng chỉ còn lại người giới thiệu cạn lời nhìn trời
Một tình huống nhỏ như vậy, hai vợ chồng cũng chỉ là quần chúng hóng chuyện
Hoàn toàn không ngờ rất nhanh họ sẽ lại gặp người đàn ông trẻ tuổi này lần nữa
Tuy nhiên, lúc này hai vợ chồng cũng không tốn tâm tư để ý việc này mà ăn sủi cảo xong thì dẫn con về nhà
Cuối tuần ở khu nhà vẫn rất náo nhiệt
Hai người mới vừa đi vào sân thì nhìn thấy Thái Chiêu Đệ đang rửa cái gì đó ở bên cạnh bồn nước
Ghé sát vào nhìn thì có thể thấy dưới dòng nước có một miếng thịt ba chỉ đỏ trắng đan xen
Nguyên miếng thịt lớn bằng hai bàn tay, có lẽ nặng khoảng hai cân
Một miếng thịt lớn như vậy, hấp dẫn sự chú ý của các bác gái
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Chiêu Đệ, con mua thịt này ở chỗ nào vậy?”
Họ hỏi câu hỏi này là vì bọn họ biết nhà họ Hồ đã không còn phiếu thịt
Mấy ngày hôm trước bác gái Chu còn hỏi mượn phiếu thịt của hàng xóm trong khu
Lúc này mới qua mấy ngày, vậy mà đã mua được một miếng thịt lớn như vậy
Thái Chiêu Đệ rất hài lòng khi bản thân được mọi người chú ý, động tác rửa thịt cố ý thả chậm lại
“Thịt này ấy à
Là một người bạn của con hỗ trợ mua giúp.”
Khi nói lời này, biểu cảm trên mặt cô ta đắc ý khiến các bác gái nhìn đến phiền lòng
Nhưng việc hỏi ra nơi mua thịt còn quan trọng hơn
Vì vậy những lời nói dễ nghe liên tiếp được nói ra, Thái Chiêu Đệ nghe thấy thì hết sức vui mừng
Mà Hà Ngọc Yến thì đi lướt qua bọn họ về thẳng nhà
Trong sân vẫn quanh quẩn tiếng cười của Thái Chiêu Đệ
Đã rất lâu cô chưa thấy cô ta đắc ý như vậy
Bên ngoài, tiếng cười đắc ý của Thái Chiêu Đệ cũng không kéo dài lâu lắm
Khi phát hiện Hà Ngọc Yến không để ý gì mình, đột nhiên cô ta cảm thấy rất tức giận
Cô ta vội vàng khóa vòi nước lại, xách theo miếng thịt còn chảy nước lộc cộc đi về nhà
“Thái Chiêu Đệ này… thật đúng là……”
Điều kiện của nhà bác gái Khúc khá tốt nhưng không có phiếu thịt
Gần đây cháu gái thèm ăn, muốn ăn thịt
Bà là người tích cực vây quanh khen Thái Chiêu Đệ nhất
Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của đối phương như vậy, bà chợt cảm thấy Thái Chiêu Đệ thật sự không nể mặt bà
Bác gái Trịnh cũng muốn thịt heo phụ họa theo: “Đúng vậy, con người này thật là
Lúc trước con trai cô ta nằm viện chúng ta còn mua đồ tặng cho cô ta đó!”
Bác gái Trịnh cũng muốn mua thịt
Con trai út nuôi trong nhà gần nửa năm cũng chưa nuôi béo lại được
Khi thằng bé nói chuyện thì nói lắp không nghe rõ, người còn gầy đi nhiều
Bác sĩ nói tốt nhất nên cho đứa trẻ ăn nhiều thịt, trứng nhưng mấy thứ này cần phiếu, rất khó mua
Mà Lâm Hà Hương, cái thứ sao chổi này, sau khi cô ta dọn về nhà mẹ đẻ thì chất lượng thức ăn trong nhà giảm xuống hẳn, chỉ có mấy tấm phiếu thịt mà con trai nhận mỗi tháng căn bản không đủ ăn
Thỉnh thoảng con gái có thể mua được một ít thịt nhưng chỉ có một chút không đủ nhét kẽ răng
Tuy nhiên nhà bà ta có mối quan hệ không tốt với nhà Cố Lập Đông
Bằng không cũng có thể nhờ người bạn ở lò mổ của đối phương hỗ trợ
Nghĩ như vậy, bà ta định để bác gái Khúc đi cầu xin Cố Lập Đông là được
Đến lúc đó bà ta thuận lợi nhờ mua giùm, không cho bác gái Khúc nói ra có phần của bà ta là được rồi
Thái Chiêu Đệ bị người ta ghét đang xách thịt còn nhỏ nước đi về nhà, cô ta nghe thấy tiếng lải nhải của mẹ chồng: “Chiêu Đệ, con đi rửa thịt lâu thế
Ai da, rửa thịt đến trắng cả rồi.”
Thái Chiêu Đệ tức giận mà nói: “Rửa trắng mới tốt, không bị bệnh
Chị dâu con ăn, Nguyên Bảo cũng có thể uống thêm hai ngụm sữa có thịt.”
Nghe thấy lời này, lúc này bác gái Chu mới không dài dòng nữa
Mà một bên khác, nhà Cố Lập Đông vì một miếng thịt như vậy mà chào đón mấy bác gái
Ai cũng nhờ anh giúp mua thịt
Điều này khiến cho Cố Lập Đông rất cạn lời
“Bên anh La chỉ có xương heo là không cần phiếu
Nếu mọi người muốn thì con có thể kêu anh ấy giữ lại một ít đưa đến đây.”
Lúc trước có người thử qua tìm anh mua thịt heo, Cố Lập Đông dùng lý do này đuổi người đi
Thịt heo chỗ anh La phần lớn là công nhân nội bộ của bọn họ mới mua được
Thỉnh thoảng anh ấy chia một ít đến chỗ của anh, đó là tình nghĩa của anh ấy, không thể chia thêm cho người khác được
Những người khác nghe thấy chỉ có xương heo thì đành lắc đầu thất vọng
Người bình thường cũng có thể đi đến lò mổ mua được xương heo
Hà Ngọc Yến ở trong phòng thay quần áo cho con, cô nghe thấy chuyện này cũng lắc đầu không để ý đến
Không ngờ rằng mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Thái Chiêu Đệ đều xách một ít thịt heo đến bồn nước rửa sạch
Có khi là một miếng thịt mỡ lớn bằng bàn tay, có khi là nửa con gà, có khi là một cái móng heo
Ăn ngon như vậy đương nhiên khiến cho mọi người chú ý
Không nói đến việc lúc trước bác gái Chu kể thảm, nói tiền trong nhà đã xài hết trong lúc khám bệnh
Hơn nữa, nhà bọn họ cũng không kiếm ra phiếu thịt được
Bên trong chắc chắn có cách bí mật gì đó
Lúc trước mấy bác gái chạy tới tìm Cố Lập Đông nhờ mua thịt lại có một nhóm chạy đến chỗ của Thái Chiêu Đệ, hy vọng có được bước đột phá ở chỗ của cô ta
Vốn Hà Ngọc Yến cũng không để ý cái này
Dù sao thì thứ sáu tuần này chồng cô phải đi lái xe, vừa đi là đi hết nửa tháng, chỗ cô có rất nhiều đồ cần phải chuẩn bị
Làm sao cô biết Thái Chiêu Đệ mỗi lần đều đi đến cái bồn nước bên ngoài phòng vách nhà cô để rửa thịt chứ
Mỗi lần rửa cô ta đều lớn tiếng nói thịt của cô ta tốt bao nhiêu
Tay sờ lên đều là dầu, có thể dùng để xào rau vân vân
Cô ta lớn tiếng khiến người khác nghe thấy khó chịu thì thôi đi, lại còn ồn ào quấy rầy giấc ngủ hai đứa con của cô
Vì vậy, chiều thứ năm hôm nay, khi Thái Chiêu Đệ xách một miếng thịt mỡ lớn bằng bàn tay ở bên bồn nước lớn tiếng ồn ào như bình thường
Hà Ngọc Yến rốt cuộc nhịn không được mà dỗi một câu: “Không phải chỉ là một miếng thịt mỡ thôi sao
Ngày nào cũng lấy ra rửa là có ý gì chứ
Cũng không sợ rửa sạch dầu bên trong.”
“Cô nói cái gì
Thịt mỗi ngày đều không phải cùng một miếng thịt
Cô chưa thấy thì đừng nói bậy.”
Hà Ngọc Yến thấy đối phương mắc câu, trên mặt mang theo nụ cười: “Nhà cô không có phiếu thịt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải cùng một miếng thịt à
Vậy thịt của cô đến từ chỗ nào
Một ngày ăn một miếng á
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Địa chủ giàu có còn thua xa cô đấy.”
Thái Chiêu Đệ vừa nghe, nuốt lại lời muốn phản bác
Cô ta lại lần nữa xách theo miếng thịt nhỏ giọt đi về nhà
Thím Giang ở bên cạnh đang giúp cô xếp đồ bọn trẻ
Bà nhìn thấy Hà Ngọc Yến hỏi câu hỏi xảo quyệt như vậy, nhịn không được nở nụ cười
“Bây giờ chúng ta đều đang nói nhà cô ta không phải phát tài
Miếng thịt kia có lẽ là do chị dâu của cô ta mua được.”
Hà Ngọc Yến vừa nghe, cô nhướng chân mày
“Con đừng không tin.” Thím Giang nhỏ giọng nói:
“Cô ta và bác gái Chu yêu thương đứa nhỏ Nguyên Bảo như vậy
Sao có thể lập tức tha thứ cho chị dâu cô ta
Chắc chắn đối phương đã cho chỗ tốt gì đó, nên bọ họ mới bỏ qua chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy ngày nay bác gái Trịnh vẫn luôn để ý hành động của nhà họ Hồ, chị ấy lén nói với bọn thím rằng những miếng thịt đó có lẽ là do chị dâu của cô ta mua được.”
Sau khi Hà Ngọc Yến sinh con còn chưa tham dự vào cuộc trò chuyện của mấy bác gái
Không ngờ rằng các bác gái còn giống như nhân viên điều tra, vậy mà có thể nghĩ đến khả năng này
“Nhưng gần đây cháu cũng đâu có thấy chị dâu lớn nhà họ Thái đi ra ngoài sân, cũng không thấy cô ta ra ngoài.”
“Dù sao thím cũng cảm thấy phải có gì đó thì bác gái Trịnh mới nói chắc chắn như thế.”
Tuy rằng Hà Ngọc Yến hơi tò mò chuyện này nhưng ngày mai là ngày mà chồng cô đi lái xe
Cho nên sau khi trò chuyện một lúc với thím Giang, cô tiếp tục thu dọn hành lý cho chồng mình
Lúc này mẹ cô dẫn anh tư vội vàng đi đến
“Hai người về rồi à
Có mua được đồ không ạ?”
Ngày mai là ngày Cố Lập Đông đi lái xe
Anh tư nói muốn đi cùng
Tuy rằng trên đường lái xe có chỗ ăn cơm nhưng cũng không phải mỗi bữa đều có cơm ăn
Trong nhà còn phải chuẩn bị một chút lương khô cho bọn họ, phòng ngừa gặp phải tình huống khẩn cấp gì đó
“Mua được, mua được rồi
Con không biết đâu, bánh quy này thật khó mua
Nhưng thời tiết nóng, mang bánh bao, màn thầu lên đường cũng không thực tế.”
Mẹ Hà nói, lại đánh cánh tay con trai thứ một cái: “Mẹ không hiểu con muốn đi về bộ đội không thể ngồi xe lửa sao
Vậy mà lại còn đòi đi nhờ xe của em rể.”
Không sai, từ sau khi Cố Lập Đông xác định thời gian lái xe, Hà Ngọc Yến biết anh tư sẽ đi chung xe đến Tây Bắc
Nếu trên đường an toàn thì tới nơi rồi anh tư sẽ đổi xe đến địa điểm làm nhiệm vụ
Nếu không an toàn, thật sự gặp phải cướp đường thì có lẽ cũng có liên quan đến nhiệm vụ của anh ấy
Chuyện như vậy, anh tư đã yêu cầu xin chỉ thị ý kiến phúc đáp của cấp trên
Mẹ Hà không biết những chuyện này
Người biết được chỉ có anh tư và Cố Lập Đông, còn cả Hà Ngọc Yến
Mới đầu Hà Ngọc Yến còn không biết, nhưng cô nhìn ra tính toán của chồng mình và anh tư, lúc này mới bị cô hỏi ra
Thật ra cô cũng không quá lo lắng
Chuyến này đoàn xe có tổng cộng mười chiếc xe vận tải lớn cùng với 20 tài xế
Bình thường cướp đường nhìn thấy đội xe lớn đều sẽ e dè.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.